Sau phần trình diễn của Tích Sơ, một tràng vỗ tay như sấm vỗ vang dội cả chính điện.
Thật sự là quá xuất sắc!
Một cô nương mười mấy tuổi đầu mà có thể thông thạo đàn kỹ tới mức tiên cảnh, đúng là nhân tài khó gặp!
Đứng ở bên cạnh, người của Tàng Hoa Cung cặm cụi ghi chép không ngừng.
Tàng Hoa Cung là nơi ghi chép các tác phẩm nghệ thuật của mỗi triều đại.
Từ các bức tranh hoạ đến thơ ca, cầm kỹ miễn là được Tàng Hoa Cung công nhận và ghi chép lại thì chính là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời và xuất sắc.
Mà bài tấu nhạc của Tích Sơ, chính là được ghi chép vào sổ vàng!
[Ký chủ, cô thật sự rất đáng sợ!]
Kỹ năng quét không ra!
Thuộc tính ẩn thì chồng chất xuất hiện!
Hệ thống tỏ vẻ, sau mấy vị diện nữa, nó nên đi điều chỉnh tâm lý để tiếp nhận mấy kí chủ như này!
Tích Sơ nhìn xung quanh, nhìn thấy ai cũng đang rầm rộ khen ngợi cô, cô cười khẽ.
Nhìn xem, đây chính là kỹ năng chân chính của nghề làm móng!
Các ngươi đã sợ chưa?
Muahahaha....
[...] Nghề làm móng bây giờ ai cũng như ký chủ nhà nó sao?
- "Hay! Hay! Quả nhiên là không làm trẫm thất vọng! Thưởng!" Hoàng đế tán thưởng nói.
Tích Sơ nghe Hoàng đế nói xong một tràng thì tạ ơn rồi hành lễ quay về chỗ.
Lúc xoay người, cô và nam chính Mục Tử Du vô tình đối mắt với nhau.
Lại nhìn?
Tin ta móc mắt ngươi không?
Sát khí nơi đáy mắt cô như lan toả ra một chút, đánh thẳng về Mục Tử Du.
[Cảnh báo: Nam chính gặp nguy hiểm từ ký chủ, khởi động giáp thần không!] Hệ thống thông báo.
- "..." Ngươi là hệ thống nhà ai vậy?
Sao ngươi không đổi tên thành hệ thống bảo vệ nam chủ luôn đi!
Thứ phản bội!
[Nếu nam chính chết...]
Thì vị diện bị sập đúng không?
Ta sẽ bị phạt đúng không?
Bà đây mới không sợ!
Hệ thống chưa nói hết thì Tích Sơ đã cắt ngang lời của nó.