Chương 10: Thiên kim nghịch tập! (9)
Phủ thừa tướng
Bên trong Cẩm viện....
- "Ngươi nói cái gì, có người dám đánh đến tổ chức ta, còn là nữ nhân?" Lăng Khiết Mai tức giận nói.
Sát của nàng ta chính là tổ chức lớn mạnh, tuy không phải độc bá thiên hạ nhưng cũng là nhất nhì giang hồ.
Nàng ta chính là dùng biện pháp hiện đại để huấn luyện các sát thủ của mình, làm sao có thể thua người cổ đại chứ?
- "Vâng thưa chủ nhân, là một nữ nhân, trên mặt còn mang mặt nạ hình cáo!" Một thuộc hạ thận trọng nói.
- "Ngươi về nói với mọi người yên tâm, ta sẽ lo chuyện này, với lại kêu họ cho người tu sửa lại tổ chức một chút!"
- "Vâng!"
Sau khi thuộc hạ của Lăng Khiết Mai rời đi, nàng ta liền rơi vào suy tư.
Nữ nhân mang mặt nạ?
Mạnh đến dùng một chiêu tàn sát tổ chức?
Không lẽ...
Dường như Lăng Khiết Mai nhận ra gì đó, nàng ta âm trầm đón lấy một cánh hoa từ cây đào cạnh cửa sổ rơi xuống.
Nắm lại một chút, lại mở bàn tay ra thì bên trong đã không còn cánh hoa, chỉ còn lại bột phấn bị gió thổi bay...
Phủ Ninh vương...
Mục Tử Du nhìn sấp giấy ghi chú thông tin về Tích Sơ, đôi mắt hơi nheo lại, phảng phất đầy ý cười.
Nàng hoá ra lại là nhị tiểu thư phủ thừa tướng, là tỷ muội với mèo nhỏ kia!
Nhìn từng dòng chữ miêu tả về Tích Sơ, hắn càng cười tới vui vẻ.
Thiên kim yếu đuối? Nhu nhược, lương thiện?
Nhớ lại hình ảnh Tích Sơ tấn công mình ngày đó, hắn mới không tin đâu!
Duy chỉ có một thông tin là chính xác, chính là nàng là kinh thành đệ nhất mỹ nhân!
Không ngoa tí nào!
Hai tỷ muội phủ thừa tướng...
Thú vị thật!
Mục Tử Du nhìn bóng trăng đang chiếu vào Ninh phủ, một hình ảnh nữ tử hiện ra trong đầu hắn...
- "Thật là một con mèo xấu tính!" Hắn lẩm bẩm nói.