Trong phòng, Vân Thư đột nhiên mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt từ trên giường ngồi dậy, mồ hôi đầy đầu, hô hấp dồn dập.
Cô nằm mơ, một giấc mơ đáng sợ.
Trong mơ cô đột nhiên phát hiện thế giới mình đang sống là một cuốn tiểu thuyết, mà thế giới này nữ chính cũng không phải cô, bản thân cô chỉ là một nữ phụ.
Hơn nữa vẫn là cái thể loại khắp nơi đối đầu với nữ chính, giống như bị bỏ bùa mê thuốc lú căn bản không ngừng lại được, cuối cùng bản thân tự tìm đường chết!
Rạng sáng trong phòng vẫn tối om, Vân Thư hít sâu chậm rãi ổn định tinh thần, sau đó sờ soạng bật cây đèn trên bàn ở đầu giường.
Đèn sáng lên tỏa ra ánh sáng màu vàng, Vân Thư bị kích thích thị giác nên nhắm mắt lại, một lát sau mới chậm rãi mở ra, thân mình ngả về phía sau.
Lúc này những hình ảnh trong mơ như thước phim xẹt qua đầu cô, Vân Thư nhắm mắt lại, bắt đầu không nhịn được mà nghĩ đến kết cục của gia đình mình ——
Công ty của ba phá sản, chảy máu não dẫn đến nằm viện, mẹ thì ngày đêm cực nhọc, không thể ở yên một chỗ chăm sóc ba, cuối cùng cũng sinh bệnh mà ngã xuống.
Anh trai vì cứu lấy công ty của gia đình, ngày đêm bôn ba, cũng không biết xảy ra chuyện gì, một con người hăng hái khí phách dần dần trở nên chán nản nhụt trí.
Mà cô, căn bản cũng chỉ dựa vào hào quang, gia thế trong nhà, căn bản ở trong giới giải trí cũng là một tiểu hoa ăn khách, tương lai đáng mong chờ. Nhưng bởi vì mang tâm lý ghen tị, mà không ngừng đối đầu với nữ chính, thậm chí không tiếc lợi dụng lòng tốt của người bên cạnh để hãm hại nữ chính, kết quả khiến cho bản thân mất hết danh tiếng, còn liên lụy tới người nhà……
Nghĩ tới đây, Vân Thư đột nhiên trợn mắt, cảm thấy có chút kỳ quái.
Nếu theo như tình huống trong mơ, sở dĩ cô nhắm vào nữ chính vì ghen ghét nhưng căn bản không rõ nguyên nhân, nhìn qua hoàn cảnh của cô gái kia thì, dù gia thế hay thứ gì cũng không thể so với cô, cho nên rốt cuộc cô ghét cô ta ở điểm gì?
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, trong hiện thực, một người cô cũng không quen!
Vân Thư bỗng nhiên ngẩn ra, lắc lắc đầu lẩm bẩm tự nói: “Còn không phải chỉ là mơ thôi sao, sao mình lại coi thành thật chứ……”
Nhưng nói xong câu đó, ánh mắt cô không làm chủ được mà dừng trên di động.
“Có lẽ, cũng không hẳn là giả?”
Vân Thư lầm bầm lầu bầu một câu, sau đó giống như bị ma nhập mà vươn tay ra, mở di động, gõ ra hai chữ ở trên thanh tìm kiếm.
Giây lát, trên màn hình di động nhảy ra một vài kết quả, Vân Thư click vào cái đầu tiên, sau đó nhìn người ở trên ảnh, cả người ngây ra như bị sét đánh.
【 An Nhiên, sinh năm 199X tháng X ngày X, ca sĩ, debut năm 201X với tư cách là thành viên nhóm G·X, do đó chính thức debut; cùng năm, tham gia show giải trí……】
Ảnh chụp phía dưới, là thông tin chi tiết của An Nhiên, bao gồm ngày tháng năm sinh, nơi sinh, thời gian debut và một số hoạt động nổi bật.
Vân Thư cố gắng kiềm chế sự hoảng sợ trong tim, nhưng càng xem càng sợ.
Giống nhau như đúc……
Dù ảnh chụp hay thông tin cá nhân đều giống vị nữ chính kia như đúc!
Cho nên giấc mơ kia có lẽ là sự thật?
Vậy chẳng phải cô thật sự sẽ tự đi tìm đường chết sao, sau đó còn kéo theo cả người nhà mình toàn bộ đều thân bại danh liệt nữa chứ?!
Không, chuyện này tuyệt đối không được!
Vân Thư ném điện thoại qua một bên, trái tim đập liên hồi.
Nhưng đồng thời, đầu óc của cô cũng tỉnh táo hơn.
Quảng Cáo
Tự cứu!
Phải cứu lấy cuộc đời mình!
Nhưng nên làm thế nào đây, vấn đề này thật sự có chút khó.
Vân Thư vô ý thức gặm lấy ngón tay trỏ, nghĩ từ lúc vẫn còn lờ mờ tối tới tận hửng đông.
Ngoài phòng tiếng giông bão dồn dập cũng đã dừng lại, qua khe cửa tia nắng ban mai đã tinh nghịch chạy vào.
Hai mắt Vân Thư nhìn xuống giường, cảm giác đầu óc loạn như mớ bòng bong.
Đúng lúc này, chiếc điện thoại bị ném một góc vang lên, âm thanh nhẹ nhàng như đánh thức Vân Thư.
Vân Thư nghe máy, đầu bên kia là người đại diện của cô Khương Nam.
Vân Thư không để ý “Ừ” một tiếng, tiếng nói có chút khô khốc khàn khàn.
Lúc này Khương Nam trong miệng ngậm bánh mì cũng có chút vội vàng nên không để ý, thấy cô lên tiếng, nên nói liến thoắng: “Có một show giải trí đã xác định thành viên, đại khái và 10 giờ sẽ tuyên bố, đến lúc đó em nhớ chia sẻ đấy.”
“Chiều nay em còn có một hoạt động, một chút tôi đón cô, chiều nay chúng ta đi sớm một chút còn chuẩn bị.”
“Mặt khác còn có cái show mà tôi bảo lúc nãy ấy, từ ngày mai bắt đầu quay, buổi sáng hẳn là sẽ có nhân viên công tác đến chỗ em quay một đoạn, chờ quay xong em và Tiểu Nghiên phải lập tức ra sân bay, vé máy bay đã mua, buổi tối hôm nay sẽ không có lịch trình, để em nghỉ ngơi một đêm, thế nào?”
Khương Nam nói không ngừng, đem miếng bánh mì cuối cùng nhét vào miệng, rồi uống một ngụm cà phê to.
Lúc đầu óc quay về với Vân Thư thì Khương Nam cũng đã nói sắp xong, cẩn thận tiêu hóa hết những gì Khương Nam dặn, nhẹ giọng “Vâng” một tiếng.
Lúc này Khương Nam còn bận việc khác, nghe thấy cô đồng ý thì vội vàng cúp máy.
Thả điện thoại xuống, tâm trạng Vân Thư không hề ổn định mà bước vào nhà tắm đánh răng rửa mặt.
Chờ đến 10 giờ, cô mở Weibo, tìm account của” điền viên ký “.
Lần này khách mời của tiết mục có 6 người.
Vân Thư soạn một vài câu đơn giản rồi chia sẻ, sau đó mới xem danh sách khách mời.
Nhưng mà chỉ liếc mắt một cái, cô ngây ngẩn cả người.
Kỷ Thần, Hùng An Lôi, Thính Gia Thụ, Biên Cao Trác, Vân Thư, An Nhiên.
“Kỷ Thần, An Nhiên……”
Vân Thư lẩm bẩm lặp lại một lần hai cái tên này, cùng lúc đó, cái tên của nam chính trong mơ chiều chuộng nữ chính như trân như bảo hiện lên trong đầu cô ——
Kỷ Thần……
Ngực của Vân Thư nhói lên, nhất thời cũng không biết nên làm gì cho đúng
Cô không thể kiềm chế lại suy nghĩ của bản thân đối với giấc mơ kia.
Tuy rằng trong mơ cô và An Nhiên không xảy ra chuyện gì, nhưng đại khái lại rất rõ ràng.
Nếu nhớ không lầm, lần đầu cô gặp An Nhiên chính là trong cái show này, mà trong cái thế giới tiểu thuyết kia nam nữ chính cũng quen nhau ở đây, hơn nữa hai người còn ở trong show này mà có thiện cảm với nhau.
Đối với nam nữ chính mà nói, show này chính là nơi bắt đầu tình yêu của họ.
Nhưng đối với Vân Thư mà nói, cái show này chính là khởi đầu cho việc tìm đường chết của cô……
Mà nhìn hướng đi bây giờ, không có gì bất ngờ xảy ra, cái show bắt nguồn tất cả chính là 《 điền viên ký 》.
Vân Thư nhắm mắt, trong lòng đột nhiên hiện ra bốn cái chữ to đùng ——