Địa Ngục Mân Côi quấn lấy eo gấu của Mộ Phong, sắc bén gai nhọn đâm vào da thịt khiến hắn cảm thấy đau đớn, nhưng điều hắn hoảng hốt không dừng lại ở đó, bên trong khí huyết bắt đầu có dấu hiệu suy giảm, sắc mặt của Mộ Phong cấp tốc xanh xao.
" Ngươi muốn làm gì." Mộ Phong hoảng hốt thập phần không tin Mộ Ly có thủ đoạn kì quái như vậy. Hai tay khôi lỗi của Mộ Phong mạnh mẽ tách ra dây leo đang quấn lấy như xà quấn thân, sau khi chật vật thoát ra, dưới chân Mộ Phong như có thêm hoả tiễn, bay thẳng lên trời tạo thành một vệt lửa đỏ.
Mộ Ly nhìn vậy cũng chỉ mĩm cười, nàng nếu muốn giết hắn thì Địa Ngục Mân Côi đã hút sạch khí huyết hắn không đến một giây đồng hồ, nhưng loài mèo có một đặc tính, đó chính là vờn con mồi trước khi nuốt nó vào bụng.
Mộ Phong sống lưng đổ mồi hôi lạnh, nhưng điều đó cũng không làm hắn buông tha cho thù hận mà Mộ Ly mang đến. Trong lúc bay lên trên không, Mộ Phong hai tay khôi lỗi bắn ra vô số hoả cầu với vận tốc như súng liên thanh.
Đầy trời là hoả cầu lao xuống, Mộ Ly ảo diệu thân pháp lúc này mới có dịp triển khai, còn nhớ lúc trước Mục Sinh có đưa cho nàng một bộ Thiên Ma Vũ công pháp, những năm qua bằng vào ngộ tính trác tuyệt của mình mà sáng tạo bộ pháp của nàng rốt cuộc đã tăng thêm môt tầng cao mới.
Mặc dù số lượng hoả cầu rất nhiều nhưng lực sát thương không mấy nổi bật, bất quá chỉ bằng một tên luyện khí chín tầng công kích nhưng lại có thể lấy đông bổ khuyết, cho dù thể tu trúc cơ hậu kỳ cũng không muốn ngạnh kháng một lúc nhiều như vậy tần số công kích.
Mộ Ly không muốn trực diện chiến đấu, đó cũng không phải là tác phong của nàng nên khi hoả cầu như mưa trút xuống, Mộ Ly hoá thành vạn vạn quỷ điệp, quỷ điệp xinh đẹp lấy quỹ tích khó hiểu mà né tránh, một số quỷ điệp vì né tránh không kịp đều bị hoả cầu thiêu rụi.
Mộ Phong nhìn bên dưới tình cảnh liền đắc ý thoả mãn, nhưng rất nhanh Mộ Ly đã đánh tan sự tự tin đó của hắn. Quỷ điệp quần thể tán loạn lúc này lại dày đặc hơn, một con phân thành hai, hai sinh thành bốn, theo cấp số nhân cứ thế tăng lên khiến cánh rừng bị ngập trìm trong biển điệp.
" Đáng chết, tất cả cho ta thiêu rụi." Mộ Phong dữ dằn hét lên, hai tay khôi lỗi mở ra một lỗi hỏng ở giữa lòng bàn tay, hai đạo trận pháp màu đỏ rực phát sáng, cũng theo thế đó mà tiến, hai cột hỏa trụ với đường kính năm mét tàn phá những gì mà chúng đi qua.
Quỷ điệp nhanh chóng bị thiêu chết hơn phân nữa, cảm giác như Mộ Ly đã chơi chán, vô số quỷ điệp tụ thành nhiều tốp, rất nhanh chúng nhao nhao hoá thành hơn hai mươi thân ảnh Mộ Ly.
Tay cầm Nguyệt Liêm lao lên Mộ Phong phía trên, hơn hai mươi người giống nhau tay cầm nguyệt liêm khiến cho Mộ Phong hoảng hốt, hắn vẫn còn nhớ như in cái cảnh tượng tứ chi bị cắt bởi vật gì, vì vậy khi đối mặt lần nữa khiến hắn không thoát khỏi ám ảnh khơi gợi.
Tốc độ bay lên quá nhanh, Mộ Ly tay cầm nguyệt liêm như u hồn đến đoạt mạng, khi Mộ Phong cố gắng né tránh đi những hờ hững công kích đó, hắn rốt cuộc bị vây khốn xung quanh. Hậm hực nuốt đi nước miếng, Mộ Phong hai tay đưa ngang sau đó xoay tròn thân thể như một con quay, hàng loạt hoả cầu cũng theo tốc độ quay nhanh đó mà khiến cho hắn tạo thành một lớp phòng ngự.
" Vù vù vù."
Tiếng vung xé gió từ nguyệt liêm phát ra mỗi lúc một nhanh, không một tiếng kim loại va chạm, một cánh tay khôi lỗi bỗng nhiên bị văng ra khỏi quỷ đạo, nếu nhìn lại sẽ thấy vết cắt rất ngọt và không hề có một vết xướt mất thẩm mỹ. " Ngươi cố tình chơi ta." Mộ Phong hỗn hễn dừng lại, hai mắt trừng nhìn Mộ Ly rống.
" Cho dù ngươi có tu luyện ma công để tăng lên tu vi hay dùng khôi lỗi để bù đi khuyết tật thì ngươi vẫn không giết được ta." Mộ Ly cười cười, bổng tay nàng khẽ vung lên, một tiếng " keng" điện hoa tung toé phát ra, ám khí bay đến bổng bị nàng đánh vội ngược về đối thủ.
" Một chiêu không nên dùng tới hai lần với ta, Âu Dương Phong." Mộ Ly mắt híp liếc nhìn bên dưới nghiên ngã cây cối.
" Quả nhiên không hổ được ta đánh giá cao." Âu Dương Phong cô lãnh hai mắt phi thân hiện ra.
" Ngươi quá đề cao mình rồi, nếu hắn không làm ra động tĩnh lớn như vậy thì sao dẫn động ra các ngươi." Mộ Ly khánh khách cười duyên, nếu đỗi là người khác sẽ cho nàng là kẻ ngạo mạng, như từng giao đấu với nàng thì Âu Dương Phong không cho là vậy.
" Xem ra ngươi không chỉ có thực lực tu vi, nhưng ngươi không nghĩ sẽ lật thuyền trong mươn sao." Âu Dương Phong hừ lạnh nói.
" Giết sói thì khi ra tay nên giết một bầy, vì nếu buôn tha chúng sẽ tiếp tục kéo đàn cắn ngươi." Mộ Ly vuốt nguyệt liêm cười nói.
" Mạnh miệng." Âu Dương Phong phi thân từ từ bay gần Mộ Ly.
" Thử rồi sẽ biết, những người còn lại cũng nên ra đi, bổn tiên tử sẽ một lần đại sát tứ phương." Mộ Ly lườm xung quanh nói, một bên Mộ Phong cũng không ngờ còn có nhiều người đang ẩn trốn.
" Kiệt kiệt kiệt, Ly tiên tử quả nhiên hào khí hơn người, chúng ta thù oán cũng nên giải quyết tại đây luôn đi." Người đến là một người quen thuộc, Dương Sở Ca yêu mị vẫn không khác xưa.
" Dương thiếu chủ cũng liên quan đến việc này sao." Âu Dương Phong ánh mắt sắc bén nhìn về Dương Sở Ca, tình địch lúc này lại tương kiến.
" Ta biết ngươi suy nghĩ nhưng trước hết phải giải quyết sự tình trước đã." Dương Sở Ca mị nhãn liếc nhìn rồi nói.
Âu Dương Phong hừ lạnh không để ý đến hắn, tay phải vung lên ra hiệu, ngay sau đó hơn ba mươi thân ảnh mặc hắc bào đen từ trong bóng tối bước ra.
" Xem ra Long Ẩn Môn không muốn buôn tha cho ta nha." Mộ Ly bình tĩnh như thiên sơn vững chắc.
" Cùng lên đi, hôm nay ta muốn huyết tẩy thiên chi kiêu tử các ngươi." Mộ Ly giọng nói đột ngột trầm, khí thế như có như không bổng bộc phát ra cường đại uy áp như địa ngục sứ giả, quanh thân uy áp có thể thấy mơ hồ thực chất hoá, đứng gần nàng Mộ Phong cũng cảm giác hô hấp trỡ nên khó khăn.
" Lên." Âu Dương Phong hai mắt tàn khốc nhìn, vung tay ra lệnh cho ba mươi sát thủ lao lên.
Số lượng quá đông, Dương Sở Ca cũng ngay lúc đó triệu hồi ra trăm con oan hồn quấn lấy Mộ Ly bên này.
" Để cho các ngươi biết, thế giới này không phải nghiên về các ngươi." Mộ Ly hai mươi tàn ảnh gộp về làm một, một liêm theo đó trảm xuống khiến Mộ Phong bị cắt đôi cả thân thể mà không có lực khán cự.