Hôm sau, ánh mặt trời ấm áp chói vào căn phòng nhỏ, bên ngoài là khung cảnh nhộn nhịp, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa cũng có tiếng chim hót hòa vào nhau.
Quy Dạ nằm trên giường, một đầu rối bù, cô vuốt vuốt vài cái tùy ý, đánh răng rửa mặt liền phát hiện bản thân hình như khỏa thân suốt đêm hôm qua, tùy tiện lấy một cái áo mặc vào.
Khỏa thân khi ngủ rất tốt cho sức khỏe nhưng Quy Dạ không có thói quen này, nếu thử đêm đó có người đột nhập vào phòng thì rất nguy hiểm cho cô, Quy Dạ âm thầm rút kinh nghiệm.
' Cốc cốc cốc' Chắc là Tề Nam.
' Có chuyện gì?'
' Là bữa sáng của tiểu thư'
' Không cần mang lên, chút nữa tôi sẽ xuống'
' Vâng...'
'....' Quy Dạ không muốn để ý đến hắn, cô quan sát qua gương phản chiếu thân hình tuyệt mỹ của thiếu nữ, chỉ là dưới bắp đùi bên phải có một vết sẹo dữ tợn nhăn nheo, còn phía sườn trái có một vùng thâm lại.
Xem ra hai cái này chính là con át chủ bài đính chính lấy thân phận Khương Trì Dao hiện tại, rất quan trọng với Quy Dạ.
Quy Dạ mặc quần bò đen với áo ba lỗ đỏ, nhìn quanh nhà, không có hơi thở của nam nhân Tề Nam kia, cô mở ra trong bếp là đồ ăn hắn làm, mùi thơm nức mũi nhưng Quy Dạ chỉ lấy đũa vơ lấy mấy cái cho no lưỡi rồi vào phòng, cô lấy đồ dùng cần thiết rồi tiếp tục cuộc hành trình thưởng ngoạn thiên nhiên.
Đến lúc trời tờ mờ tối đen như mực, những ánh đèn leo lắt trên khu phố nhỏ hiện lên, Quy Dạ mới về được tới nhà.
Cô nhìn Tề Nam trong nhà chạy ra mở cửa cho cô, nhìn cô dắt xe đạp cùng quần áo vận động đi vào, thần sắc có chút quái dị.
' Cô chủ nhỏ,..cô đi xe đạp?'
' Sao? Có chuyện gì khó nói sao?'
' Ách..không có gì'
' Anh ăn cơm chưa?'
' Chưa'
' Dọn cơm ra đi, tôi đi tắm liền xuống '
' Vâng'
Quy Dạ một thân khoan khoái mát lạnh mùi sữa tắm ngọt ngào, sắc mặt tinh tế mềm mại trắng nõn thêm động lòng người, cô lau tóc ướt xuống lầu nhìn một bàn thức ăn ấm nóng bốc mùi hương mời gọi cái bụng đói liền không nhịn được ngồi xuống ăn như hổ báo.
Ăn xong vác thân rời đi, không chút tự giác nào về dọn dẹp. Cô lôi trong tủ ra mấy chai nước ngọt để hờ trước bàn, gác chân dài nuột nà lên bàn bật tivi nhàn nhã xem.
'Cô chủ nhỏ, cô..'
Tề Nam nhìn nữ nhân ôm chặt gối tư thế cuộn tròn lại như con mèo nhỏ ngủ say, khóe miệng hé mở để lộ vài vệt nước trong suốt khả nghi chảy ra, liền bế cô lên.
Quy Dạ cảm thấy được một vòng tay mang cô bế lên, lòng ngực vững chãi có hơi gầy gò phát ra nhiệt lượng ấm áp, hương cỏ dại thanh mát càng làm cô muốn lại gần.
Nhìn quyển lịch màu đỏ cùng bộ quần áo đồng phục trên giá trước cửa tủ đồ, lại đến trên điện thoại là thông báo bổ sung giấy phép nghỉ học được truyền đến từ đối tượng [ BAN GIÁM HIỆU TRUNG HỌC PHỔ THÔNG THÁI HÒA]
Khẽ gãi đầu ngu ngốc, hình như cô có phải đi học hả?
À! Hôm qua đi học này
À! Hôm nay cũng phải đi học này.
À! Hôm nay cô lại ngủ quên mất rồi, đành nghỉ thôi.
' Tề Nam, tôi đói'
' Cô chủ nhỏ, thức ăn sáng của cô đây'
' À, Tề Nam, sao hôm qua không nhắc tôi đi học'
' Hôm qua..lúc tôi trở về không có thấy cô chủ nhỏ trong nhà'
Quy Dạ nhìn điện thoại, thôi đi, hôm qua cô lên núi không có phủ sóng nên cũng có thể nói là gần như mất tung tích một ngày liền không liên lạc.
' Tề Nam, anh đi bổ sung đơn xin nghỉ học lên nhà trường giùm tôi'
' Vâng, vậy ngày mai cô chủ nhỏ có muốn đi học hay không?'
Quy Dạ cười thầm, lần đầu cô được nghe cái loại câu hỏi có muốn đi học hay không này.
' Tề Nam, trước đây tôi hay nghỉ học lắm hả?'
' Ách, tiểu thư trước đây không có quan tâm đến việc đi học lắm'
' Vậy à!'
' Tề Nam, có thể đăng kí một gói tập thể hình cùng các trường võ nữa'
' Cô chủ nhỏ muốn khi nào tập'
' Ngày mai'
'Vâng, vậy cô chủ muốn tập những bộ môn võ nào'
' Anh thấy cái nào đánh người được càng nhiều càng ít tốn sức là được'
Tề Nam đổ mồ hôi hột, có chút gãi gãi đầu, tiểu thư càng lúc càng bạo lực nga.
' À Tề Nam, hôm nay tôi rất rảnh rỗi, giới thiệu cho tôi vài chỗ bán đồ ăn ngon'
' Cô chủ nhỏ, thực ra tôi không biết nhiều lắm'
' Tôi mới không tin anh, đi chợ mấy ngày nay anh không thể không để ý'
' Thực ra tôi chỉ có vào siêu thị lựa đồ'
'...'
[ Reeng reeeeng]
Tiếng chuông cửa vang lên,lúc cô chạm đến tay nắm cửa kia, Quy Dạ đặt tay lên tim, bây giờ trực giác mách bảo cô không nên mở cánh cửa này, cô phải chạy. Bất an mãnh liệt dâng lên, có hoàn toàn tin tưởng có gì đó rất khác lạ đang xảy ra. Cô nhìn Tề Nam, ánh mắt thâm sâu khó lường bây giờ của cô hoàn toàn không để hắn đọc được gì, hắn mơ hồ nghe đáp lời hắn.
' Súng để đâu'
' Là ngăn kéo phía dưới cùng trong phòng tôi'
' Tốt. Anh ra đón tiếp người ta đi'
Hắn khẽ gật đầu tuy không hiểu vị tiểu thư này đến cuối cùng là muốn gì.
Quy Dạ cầm súng trong tay, vừa nặng đen ngòm tỏa ra sát khi vô hình nhàn nhạt, hưng phấn lên nòng, dù có chút không thuận tay như trước nhưng loại kĩ thuật hoàn mỹ của Quy Dạ sao có thể mai một.
Quy Dạ xuống cầu thang, cô cẩn thận khẽ đưa mắt quan sát tình hình, một nam nhân giao một bưu kiện cho Tề Nam, ánh mắt hắn sắc bén ẩn chứa sát khí lặng lẽ quan sát ngôi nhà, Quy Dạ dựa vào góc tối cũng quan sát hắn.
Khẽ cười nhạt, một nam giao hàng bình thường lại có loại hơi thở đầy sát khí này sao?
' Vâng, chào anh' Nam giao hàng khẽ cười, mắt hắn lại thoáng qua quang cảnh bên trong một lượt một cách lặng lẽ rồi rời đi.
' Tiểu...' Tề Nam vừa đóng cửa, liền nhìn thấy Quy Dạ ra hiệu hắn liền im lặng theo cô.
Cô làm cho tông giọng mình cao nhất nhưng tự nhiên nhất, nói với Tề Nam.
' Anh Lâm, đã có đồ ăn sáng chưa? Em đói rồi'
' Có rồi, lại đây' Tề Nam nhanh chóng diễn theo cô, hắn cũng có chút lo lắng, cái bưu kiện này có điều quỷ dị vì một gia tộc lớn trong thời khắc bây giờ hỗn loạn có thể gửi bưu phẩm nhất định có điều gì kì lạ.
' À, có người mới gửi bưu phẩm này, nói cái gì của Đình Đình tiểu thư gửi cho em'
' Đình Đình sao anh? Hoa Sính Đình hả? Mà nó gửi bưu phẩm sao không nói trước với em, anh mở nó ra giùm em đi'
' Ừm, là một đôi giày cũng không có thêm nhắn gửi gì nữa'
' Chắc cô ấy muốn tạo bất ngờ, kì lạ vậy, để em gọi lại Sính Đình xem' Nói rồi Quy Dạ mang gói đồ lên phòng cô' Từ đầu đến cuối một loại trào phùng khinh bỉ.
Lôi ra một cục nhỏ màu đen tuyền hình thoi gần như là vật trang trí được đính dưới giày nhẹ nhàng bứt ra, chip ghi âm theo dõi XENUS X354, có đầu tư nga.
[ Reeng Reeng] Một hồi chuông lần nữa vang lên.
Tiếng bước chân vang lên lầu dồn dập đến trước cửa phòng cô thì dừng lại. Là giọng Tề Nam
' Tiểu Dao, cái hộp quà vừa nãy chúng ta nhận thật ra là lầm lẫn, chúng ta phải trả nó lại cho nhân viên thôi'
' A~ Vậy hả? Tiếc quá nha, đôi giày rất đẹp a, em không muốn trả đâu' Quy Dạ giọng điệu nũng nĩu như thiếu nữ ngọt ngào, biểu tình trên mặt lại lạnh nhạt bình ổn.
' Thôi nào, để anh mua cho em đôi khác đẹp hơn'
' Hứ! Không cần, anh cầm mà đưa cho người ta đi'
Khương Trì Dao khẽ nháy mắt ra hiệu với Tề Nam, lúc xuống nhà lần thứ hai cũng cẩn thận xem xét xung quanh, ai biết được lúc Tề Nam lên phòng cô lấy hộp bưu phẩm kia có kẻ tung chiêu quỷ.
' Trong bưu phẩm kia có chip nghe lén' Không đợi Tề Nam kinh ngạc, Quy Dạ từ tốn nói tiếp.