"Woaaa thật sao chúc mừng hai người nhé!"
Sau khi biết được người tôi yêu đơn phương suốt ba năm học cấp ba giờ đây đã trưởng thành, học đại học năm ba ở trường đại học mà cậu ta luôn mong muốn, có được một cô bạn gái xinh đẹp cùng trường và giờ đây họ đã chuyển đến sống cùng với nhau vì thế nên đã rủ tôi cùng đi làm vài ly để ăn mừng cho cuộc tình của đôi tình nhân này. Chậc tim tôi chưa đủ tan nát hay gì.
Tên Blu này được hai ly là đã gục xuống bàn rồi nên cuộc hội thoại giữa tôi và cô bạn gái bắt đầu
"Này cậu là bạn cấp ba của anh Blu phải không nhỉ?"
"À ừm."
"Oh thế anh ấy hồi đấy là người như thế nào vậy?"
Tất nhiên là người mà tôi yêu nhất rồi chả lẽ tôi lại trả lời như thế nó thật là kỳ cục.
"Cậu ta sao, là một tên ngốc chỉ biết nghĩ cho người khác tôi nhớ có lần cậu ta thức trắng hai ngày liền đến mức phát sốt chỉ vì làm bài thuyết trình cho nhóm thôi đấy, ngốc thật nhỉ." tôi cười nhạt
"Nhưng cậu ta là một người rất là tốt bụng và chăm chỉ nó sẽ không bao giờ để cậu phải buồn hay bận lòng gì đâu, thế nên cậu hãy chăm sóc thằng ngốc nay thật tốt nhé!" Đây có lẽ là một câu nói đến từ sâu thẳm trong tim tôi, tôi thực sự muốn cậu ấy hạnh phúc.
^
Chàa hôm nay lạnh thật đấy...
Tôi rải từng bước vào cửa hàng tiện lợi bên kia đường để mua một lon rượu sake rẻ tiền rồi lấy chiếc điện thoại ra
"Này Pat có đang rảnh không?"
"Hửm sao thế nhớ tôi rồi à bé mèo nhỏ :3"
"Đồ ngốc, bỏ cách nhắn tin đấy đi nhé tởm quá"
"Tôi qua nhà cậu nhé?"
*like
Chậc cái tên tóc hai luống này dám like tin nhắn, của mình thôi kệ vậy.
Kin lại tiếp tục đi đến nhà của Pat và nhấn chuông cửa nhưng chả có ai trong nhà cả nên cậu đành đứng bên ngoài đợi Pat về, nốc gần hết lon rượu sake cậu cầm trong tay, trong khí trời vào ban đêm... vô cùng lạnh lẽo, như tận sâu trong con tim cậu.
Tên ngốc ấy đi đâu rồi nhỉ? ...