Nối Nhịp Tình Yêu

Chương 17



Chiều nay tan sở, Phi Hân và Bảo Quyên rủ nhau đi siêu thị chơi và mua sắm một ít đồ dùng. Họ rảo bước qua các gian hàng, vừa đi vừa ngắm đồ và trò chuyện với nhau. Cả hai đang nói về Mẫn Hào và Bách Cơ thì tự nhiên nghe thấy một giọng con gái nủng nịu mà Phi Hân cảm thất rất quen thuộc:
- Anh! Em thích bộ đầm này. Anh mua cho em nhé.
Không hẹn mà cả Bảo Quyên và Phi Hân cùng quay lại. Đúng là Phi Hân không lầm. Người con gái ấy chính là Kiều Diễm, đứa em họ của nàng đang cặp tay cùng với Gia Minh rất tình tứ. Phi Hân định chào hỏi, vì dù sao thì họ cũng là chị em với nhau và từ khi Phi Hân dọn ra ngoài đến nay, họ mới có dịp gặp lại. Nhưng vừa nhìn thấy Phi Hân và Bảo Quyên thì Kiều Diễm đã liếc xéo và ngúyt dài rồi kéo tay Gia Minh lôi đi. Phi Hân còn kịp nhìn thấy ánh mắt có vẻ bối rối của Gia Minh khi nhìn nàng và Bảo Quyên trước khi anh bước theo Kiều Diễm. Phi Hân lắc đầu, thở dài. Nàng quay qua định kể với Bảo Quyên về mối quan hệ của nàng và Kiều Diễm. Nhưng nàng vô cùng ngạc nhiên khi bắt gặp ánh mắt thất thần và ngẩn ngơ của Bảo Quyên đang nhìn về phiá Gia Minh và Kiều Diễm mỗi lúc một dần xa. Lo lắng, Phi Hân hỏi:
- Bảo Quyên! Có chuyện gì vậy?
Bảo Quyên không trả lời. Nàng lùi người lại, buông mình tực vào lan can và lạnh lùng nói:
- Mình biết hai người ấy.
- Cậu nói sao? Cậu có quen với họ à?
Phi Hân cũng định nói là nàng cũng quen, nhưng thấy thái độ rất lạ của Bảo Quyên nên nàng không vội nói và hỏi tiếp:
- Nhưng quen ra sao mà trông Bảo Quyên rất lạ khi gặp họ vậy?
- Người thanh niên đó tên là Gia Minh. Anh ấy ngày xưa là người yêu của mình. Và khi gia đình mình bị hại, anh ấy đã bỏ mình đi cặp với cô gái đó. Lúc đó, mình biết rất rõ, nhưng không còn khả năng kéo anh ấy lại với mình nữa.
Thảo nào mà Bảo Quyên có phản ứng như vậy. Vậy là Kiều Diễm là tình địch của Bảo Quyên. Thật là tội nghiệp cho Bảo Quyên! Nàng định nói Kiều Diễm là em họ của nàng, nhưng thấy Bảo Quyên có vẻ rất là xúc động nên nàng đành dấu nhẹm, định bụng hôm nào đó sẽ nói cho Bảo Quyên nghe.
Bắt đầu từ lúc đó, Phi Hân thấy Bảo Quyên chỉ im lặng, gương mặt thật lạnh lùng. Phi Hân cứ nghĩ là Bảo Quyên đột ngột gặp lại người phụ bạc mình nên xúc động. Phi Hân hỏi:
- Bảo Quyên! Bây giờ chúng ta tiếp tục đi hay trở về nhà vậy?
Vẫn lạnh lùng, Bảo Quyên đáp cọc lốc:
- Đi về.
Và từ lúc đó đến khi về nhà, Bảo Quyên vẫn giữ mãi thái độ lạnh lùng đó và không nói một tiếng nào.
Vừa về đến cổng, Phi Hân đã thấy Bách Cơ đang đứng lóng nga lóng ngóng ngoài cửa, trông thật buồn cười. Vừa thấy Phi Hân, anh đã chạy ra, kêu lên:
- Trời ơi! Phi Hân, Bảo Quyên! Hai em đi đâu dữ vậy, làm anh hết sức lo lắng và đi tìm kiếm khắp nơi?
Nhưng Bảo Quyên cũng không có phản ứng gì, cô lách người qua khỏi Bách Cơ rồi mở cửa vào nhà. Thấy thái độ lạ lùng của Bảo Quyên, Bách Cơ thăc"" mắc hỏi Phi Hân:
- Ủa, Bảo Quyên hôm nay sao vậy em? Bộ em và cô ấy mới cãi nhau à?
Kéo Bách Cơ sát lại mình, Phi Hân nói khẽ:
- Không phải đâu. Anh hiểu lầm rồi. Lúc nảy bọn em định đi siêu thị mua sắm. Không ngờ đi một hồi, không biết dun rủi thế nào maà Bảo Quyên gặp lại người tình cũ. Ngày xưa nó rất yêu anh ấy, nhưng từ khi nhà nó xảy ra chuyện bị phá sản thì anh ta đã bỏ nó và đi cặp với một người khác. Xui xẻo một điều nữa là gặp ngay lúc anh ta đang tình tứ đi với cô bồ của anh ta nữa chứ. Kê từ lúc đó, thái độ của nó thay đổi hẳn như anh đã thấy đấy.
- Hèn gì! Thật là tội nghiệp. Có lẽ Bảo Quyên đang bị kích động mạnh mới trở nên như vậy.
- Có lẽ là như vậy. Thôi, để Bảo Quyên bình tỉnh lại, em hứa lựa lời an ủi sau. Chúng ta vào nhà đi anh.
Họ vào nhà. Sau khi đưa cho Bách Cơ ly nước, nàng hỏi:
- À! Anh tìm em có chuyện gì không vậy Bách Cơ?
Uống cạn ly nước và đặt ly xuống, anh nói:
- Từ chiều đến giờ, anh và Mẫn Hào chạy kiếm mua thuốc trợ tim cho em. Thuốc này rất hiếm và rất khó mua đấy. Mẫn Hào cũng định đến đây chơi, nhưng bệnh nhân đông quá, không thể dứt ra được.
Liếc về phía phòng Bảo Quyên, Phi Hân nói nhỏ:
- Cũng may là anh ấy không đến. Nếu không, đến đây gặp thái độ của Bảo Quyên, anh ấy sẽ đau lòng thêm nữa.
- Chuyện của mình xem như đã yên ổn, còn lại hai người đó nữa. Không biết đến bao giờ mới xong đây nữa. Anh rất mong một ngày gần đây họ sẽ giống như mình.
- Em cũng vậy
- À! Mấy hôm nay, em thấy trong người thế nào rồi?
- Em vẫn bình thường.
Đưa mấy lọ thuốc cho Phi Hân, Bách Cơ căn dặn:
- Đây là thuốc trợ tim mà anh và Mẫn Hào đã phải gửi người ta mua từ nước ngoài về đấy. Em nhớ phải luôn giữ bên mình, khi nào thấy mệt thì phải nhỏ ngay vào miệng mấy giọt. Em nhớ chưa?
- Được rồi. Em nhớ rồi mà.
Phi Hân đưa tay định đón lấy thì Bách Cơ đã giật lại:
- Không được. Thuốc này phải để khắp nơi, để khi em có chuyện gì thì có ngay trong tầm tay của mình. Để anh giúp em. N, lọ này thì em để trong sách tay của em đi. Còn phòng khách, nhà bếp, phòng ngủ, phòng tắm, mỗi nơi đều phải có một lọ thuốc.
Vừa nói, Bách Cơ vừa cẩn thận để mỗi nơi một lọ thuốc. Nhìn người yêu chăm sóc mình từng ly từng tí đến như vậy, Phi Hân thấy thật xúc động. Nàng có cảm tưởng rằng nàng là người hạnh phúc nhất trên đời này. Khi anh trở lên, nàng sà vào lòng anh:
- Bách Cơ! Anh tốt với em quá. Em rất cám ơn anh.
Nhéo nhẹ vào mủi người yêu, anh cười và mắng yêu:
- Cô này lạ chưa. Cô là người yêu của tôi, nếu tôi không lo cho cô thì cô muốn tôi lo cho ai nào.
Và anh cúi xuống cắn nhẹ vào chiếc cằm thanh tú của nàng. Vì nhột nên nàng cất tiếng cười giòn tan.
Nãy giờ nằm trong phòng, Bảo Quyên đã nghe thấy hết tất cả. Nàng ghiến răng và hậm hực nghĩ: Cũng tại gia đình mày mà bây giờ tao mới trở nên như vầy đây. Thế mà bây giờ còn cười giỡn nữa chứ. Mày đã cười giỡn trên sự đau khổ của tao. Nhưng hãy đợi đấy. Tiếng cười đó sẽ không kéo dài được lâu đâu. Hừ! Có người yêu, được cưng chiều, được lo lắng, sung sướng quá nhỉ. Còn để các lọ thuốc trợ tim khắp nơi trong nhà nữa. Được, để xem được bao lâu. Phi Hân ơi! Khi xưa, tao vì gia đình mày mà mất tất cả, ngay cả người yêu cũng bị mất. Hôm nay, tao sẽ phải lấy lại. Nhất định tao sẽ giành lại Bách Cơ vào tay tao, cho mày nếm thử nổi đau của kẻ bị phụ tình đau đớn và khủng khiếp như thế nào. Tao nhất định phải chứng kiến cái chết thật khủng khiếp đối với mày.
Bên ngoài, Phi Hân vẫn vô tư đùa giỡn với người yêu. Nàng có ngờ đâu một tai họa đang sắp đỗ xuống người nàng.