Nơi Nào Có Nắng Ấm

Chương 4: Mỹ - Người bạn mới

Sau khi ra tòa li dị Quốc Anh,Mie nhanh chóng đặt vé máy bay lên đường sang mĩ cùng Hatro - bác sĩ của cô.

_Trên máy bay_

'' Máy bay sắp hạ cánh,xin quý khách kiểm tra lại hành lí của mình.Chúng tôi xin nhắc lại ... " 

 Tiếng phát thanh vang lên.Tất cả mọi người đứng dậy lấy hành lí kiểm tra.Mie cũng vậy.Nhưng có lẽ tại chiều cao ''khiêm tốn'' của mình nên cô với mãi chưa lấy được vali.May có một người đàn ông cao to nào đó lấy xuống giúp cô,Mie nhận lấy chiếc vali của mình rồi rối rít cảm ơn : 

 - Thanks you...!! ( cảm ơn ) 

 - Nothing ( Không có gì ) - Abi cười cười quay sang nhìn cô. 

 - Sorry but I know you not? ( xin lỗi nhưng tôi có biết bạn không? ) - Cậu ta nhìn cô phân vân 

 Cô cũng nhìn anh ta,nhăn mặt rồi cố lục trong trí nhớ của mình một người đàn ông với đôi mắt xanh xanh nổi bật 

 - Probably not ! ( có lẽ là không ! ) - Cô nói rồi quay luôn mặt đi 

 - Dwell (đứng lại ) - Abi kéo tay cô lại 

- I'm looking at you familiar ( tôi nhìn cô quen lắm ) - vừa nói anh ta vừa vuốt vuốt cằm 

- But I did not know you..I have to go here ( Nhưng tôi đâu biết anh,tôi phải đi đây ) - Cô gỡ tay anh ta ra rồi xách vali quay lại chỗ bác sĩ Hatro  

Abi nhìn theo dáng cô mà không thể nhớ nổi cô là ai,tại sao có vẻ quen như vậy.

                                          --- Đất nước Mỹ ---

_ Trên xe _

- Mie,cô thấy Mỹ thế nào ? - Hatro gặng hỏi nhìn cô

- Đẹp lắm ^^ Môi trường còn trong lành mát mẻ nữa,hơi khác với Việt Nam - Mie cố mỉm cười

- umm.Tôi đã tìm cho cô một chỗ thuê nhà .. nhưng tôi sợ cô không thích chỗ đó....- Hatro ngập ngùng

- Ở được là tốt rồi.Tôi không phải người kén chọn đâu - Mie 

- Mong là vậy.

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà to lớn,trông rất đẹp.

- Đến rồi,cô xuống đi - Bác sĩ Hitro

- Tôi sẽ sống ở đây ư??

- Ừm 

- Nhà rộng thế kia...

- Đừng lo,có chủ nhà ở chung với cô mà - Bác sĩ Hatro chen vào - Thôi tôi về đây,cô vào nhà đi.Tạm biệt ! 

- Tạm biệt .... - Mie vẫy tay.

Bác sĩ Hatro đóng cửa lại rồi phóng vút xe đi

- Haizzz.Mong chủ nhà là cô bác hiền hiền :3 - Mie lẩm bẩm

Cô kéo vali bước lên từng bậc thềm nhà,gõ cửa 

" Cốc Cốc ''

- Có ai ở nhà không ? - Mie hỏi 

'' Cạch '' 

Chủ nhà bước ra

- Ơ...anh...à ờ ừm - Mie nói không thành câu

- You are ... ( bạn là ... ) - Abi gãi gãi đầu,đôi mắt xanh khói nhìn cô đầy vẻ khó hiểu

- What are you doing here ? ( anh làm gì ở đây ? ) - Mie hỏi

- This is my home ( Đây là nhà tôi mà )

- Whattt ??? your home ??? ( Cái gì ? Nhà anh ? ) - Cô ngạc nhiên nói lớn

- Yes ! ( Đúng ) - Anh ta mỉm cười,chẳng hiểu chuyện gì

- Ôi mẹ ơi.....- Mie thở dài

- Mẹ cô không ở đây đâu ! - Abi mỉm cười

- Anh biết nói tiếng Việt à ? 

- Ừ.Mẹ tôi là người Việt - Abi thản nhiên trả lời

- Ồ,vậy anh là con lai giống tôi rồi. À,nhà này cho thuê phòng không ?- Mie ngó ngó vào bên trong nhà

- Có.sao vậy ?

 Cô cười không nói gì.Anh cũng chẳng hiểu gì ......

                                       *****************************

- Nhà này đẹp ghê nhỉ - Mie vừa nhìn khắp nhà vừa nói

- Tất nhiên rồi,nhà tôi mà - Abi cười mãn nguyện

- Được rồi.Tôi quyết định thuê ! Nhưng sẽ có một số luật do tôi đặt ra,và anh phải chấp hành. Được chứ? 

- Nói thử đi - Anh dựa người vào ghế

- 1,Anh không được sang phòng tôi

  2,Quần áo,dày dép,... của tôi và anh sẽ k để cùng nhau hay giặt cùng nhau.

  3,Đồ gì của tôi anh sẽ không được động vào.Nhưng nếu là đồ của anh thì tôi có quyền được dùng.

  4,Anh không được dẫn bạn gái đến khi tôi đang ở nhà 

  5,Anh phải chấp hành và nghe theo những gì tôi nói

- Ơ,nhưng...

- Không nhưng nhị gì hết.Nếu không được thì tôi có thể đi nơi khác thuê - Mie chen vào ngay

- Thôi được rồi == - Anh nhìn cô thở dài 

Trong khi đó,Mie ngồi khoanh tay vênh mặt vẻ mãn nguyện lắm