Giờ phút này, sự xuất hiện của nhện địa ngục. đã khiến rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
- Nhện địa ngục? thứ này thế mà lại bị các người mang ra ngoài?
Trương Truyền lập tức nhíu chặt mày, thấp giọng nói, lão cũng hiểu rõ nhện địa ngục khó nhằn như thế nào, nhưng hiện tại Trương Truyền cũng không để tâm lắm, bởi vì lúc trước sở dĩ khó giải quyết nhện địa ngục như thế, là bởi vì thực lực đã bị kiềm hãm xuống cảnh giới Nguyên Đan cấp một.
Mà hiện tại, lão đã khôi phục lại thực lực cảnh giới Ngưng Anh của mình.
ở một phương hướng khác, Xích Thiên và Kiếm Ma đã biết sự tồn tại của nhện địa ngục, lập tức, tôi nhìn thấy nhện địa ngục trước mặt Trúc Tẩm Ngưng lập tức bổ nhào tới chỗ mấy người phía trước.
Mà khí mùi trên người tôi cũng dâng đến cực hạn, cảnh giới Nguyên Đan điên phong, đây cũng đã là giới hạn của Thị Huyết Đan rồi, mà còn là bản nâng cấp, bằng không, không có hiệu quả tốt như vậy.
Tôi khẽ nắm chặt nắm đấm lại, cảm thụ năng lượng hùng hậu trong cơ thể, Thị xuất hiện trong tay, giọng nói có chút điên cuồng của kiếm linh cũng truyền ra.
- Nhóc con, giết sạch không bỏ sót!
Tôi có cảm giác nhịp đập của trái tim đã không chịu khống chế của bản thân, mà thân người tôi cũng lập tức chui vào trong dòng người.
- Thằng ranh con, bây giờ không phải ở trong hố trời, tao muốn xem xem, mày có thể làm được trò gì.
Ánh mắt của Trương Truyền gần như chưa từng rời khỏi thân người tôi, cùng lúc đó, còn có cả Xích Thiên và người đàn ông trung niên kia.
Mục tiêu của ba người bọn họ, đều là tôi, bởi vì bọn họ biết rõ, những bảo vật bên dưới, đều nằm trên người tôi.
Tôi có thể cảm nhận được, xung quanh có ba luồng khí khủng bố đang áp sát lại gần, thân người tôi lập tức biến mất khỏi chỗ cũ, giờ phút này, tôi căn bản không cần thiết phải đụng chạm với mấy người đó.
Mà hiện tại, tôi dùng thực lực cảnh giới Nguyên Đan điên phong, vận hành Mê Tung Hồ Ảnh bộ, chắc cũng đủ để thoát khỏi lòng bàn tay của ba người đó.
Chân nguyên không ngừng chui xuống lòng bàn chân, mà thân người tôi cũng trực tiếp biến mất.
Trường kiếm trong tay chém ngang một nhát, một luồng kiếm khí khủng bố lập tức kích phát, chém xuống người những tên đệ tử tông môn trước mặt.
Từng tiếng thét thảm thiết thê lương truyền ra, Thị vào lúc này, hình như mới phát huy khoảng hai mươi phần trăm năng lượng, kiếm khí huyết sát làm cho người ta lạnh toát sống lưng, không ngừng chém giết đám đệ tử tông môn.
Phía sau truyền tới tiếng gào phẫn nộ, sát khí nồng nặc không có chút che giấu, có điều đối với điều ấy, tôi lại chẳng hề để ý.
Bởi vì những người này, nào có ai không muốn giết tôi để đạt được bảo vật trên người tôi? Đối đầu với những con người này, chỉ có giết chúng, thì mới là ‘báo đáp’ tốt nhất.
Lúc này, tôi nhìn thấy rất nhiều đám lâu la đệ tử các tông môn lao tới vây quanh chỗ Trúc Tẩm Ngưng, lòng tôi hơi lo lắng, nhưng, tôi lại chú ý thấy, khóe miệng Trúc Tẩm Ngưng khẽ nhếch lên, ngược lại còn lộ ra một nụ cười tà mị, ánh mắt giá lạnh như băng.
Một cây sáo trúc xuất hiện trong tay Trúc Tẩm Ngưng, kế đó, cô ấy đặt sáo lên trên miệng, tiếng sáo yếu ớt khẽ truyền ra, giây tiếp theo, những tiếng ‘xoạt xoạt xoạt’ bỗng vang lên.
Mà ở cái túi bên hông Trúc Tẩm Ngưng, có vô số bóng đen lao thẳng ra bên ngoài, những bóng đen này phải có đến hàng ngàn hàng vạn, thậm chí còn nhiều hơn, từ khi chui ra khỏi túi của Trúc Tẩm Ngưng, những bóng đen lập tức chen chúc nhau bò tới chỗ đám đệ tử các tông môn.
Ngay tức khắc, tôi thấy Trúc Tẩm Ngưng cứ như là một đấng đế vương, đang khống chế đám côn trùng màu đen.
- Không ổn, mau lùi lại, đây là gặm thi trùng!
Không biết là ai trong đám người hô lên một tiếng, những người nọ lập tức ngơ ngốc đứng khựng lại tại chỗ, bởi vì bọn chúng căn bản vẫn chưa phản ứng lại.
Một đám côn trùng màu đen đông nghìn nghịt, gặm thi trùng trực tiếp vây quanh đám người đó, ngay lập tức, những tiếng thét đứt gan đứt ruột truyền ra, ước chừng thời gian vài giây, gặm thi trùng đã chuyển sang phương hướng khác.
Ngay lập tức, tôi liền nhìn thấy, mấy tên đệ tử tông môn vốn đang đứng trước mặt Trúc Tẩm Ngưng, bỗng hóa thành vài bộ xương trắng, trên đầu lâu vẫn còn dính chút thịt, nhìn thôi cũng thấy rét run hết người.
- Thằng ranh, tao thấy mày vẫn nên quan tâm bản thân mình trước đi!
Phía sau lưng bỗng truyền tới một tiếng nói âm hiểm the thé, da gà toàn thân tôi lập tức nổi hết lên, theo bản năng, thân người tôi lại biến mất, nhưng tôi vẫn có cảm giác có một luồng kiếm khí đang ép xuống chỗ tôi khiến toàn thân tôi rét run.
“Kiếm khí khủng khiếp quá!”
Trong lòng bỗng sinh ra cảm giác như vậy, kiếm khí này, quả thực không phải khủng bố bình thường, khiến tôi cảm thấy vô cùng kinh sợ.
Đây là người đàn ông trung niên, người của Kiếm Thần Môn?
Luồng kiếm khí này, ít nhất thì cũng khủng bố nhất trong tất cả các kiếm tu tôi đã từng gặp qua, tu vi kiếm đạo của người này, quá đỗi khủng bố.
Chính lúc này, Thị trong tay tôi, toát ra một luồng kiếm canh, tiếng ‘vù vù vù’ vang lên, bay thẳng tới chỗ luồng kiếm khí trước mặt.
Ầm ầm….
Một tiếng vang cực lớn truyền ra khắp một vùng trời, cả người tôi gần như chỉ trong nháy mắt, đã bị lực phản kích khủng bố ập vào người, cả người bay ngược ra sau, khí lưu khủng bố của kiếm khí lan ra, chém đứt cỏ cây dưới mắt đất.
Mà thân hình của người đàn ông trước mặt, lại không hề nhúc nhích, lòng tôi đột nhiên trùng xuống, người này rất khủng bố!
Hơn nữa, tôi còn cảm nhận được, ngay cả khi tôi đã sử dụng Thị Huyết Đan, thực lực dù đã mạnh lên đến mức độ này, nhưng đối mặt với kẻ mạnh cảnh giới Ngưng Anh, vẫn không là gì cả.
Một đòn vừa rồi đã là minh chứng rõ ràng nhất, nhưng, lúc này tôi lại không dám buông lỏng, thân người biến mất khỏi chỗ cũ, hai đòn tấn công lập tức đập vào nơi tôi vừa đứng, xuất hiện một cái hố sâu hoắm.
- Mẹ nó, ba lão cẩu các ông thật không biết xấu hổ, ba cảnh giới Ngưng Anh lại đi bắt nạt một mình tôi?
Nhìn thấy ba thân người trước mặt, trong lòng tôi bỗng không biết phải làm sao, sau đó cất tiếng chửi bới, ông nội nó, ức hiếp người nó vừa phải thôi chứ, đối phó một cảnh giới Nguyên Đan, có cần thiết không?
Đây con mẹ nó cảnh giới Ngưng Anh đấy? hơn nữa còn là mấy tay lão luyện trong cảnh giới Ngưng Anh, nhưng, tôi lại nhìn thấy ba người đều lộ ra một nụ cười thản nhiên.
- Nhãi con, mày sai rồi, không phải chúng tao muốn liên thủ đối phó mày, chúng tao chỉ vì muốn tranh đoạt những thứ trên người mày thôi!
Người đàn ông trung niên cười nhạt nói, khi ông ta nói xong, khóe miệng tôi không tự chủ được mà giần giật.
Con mẹ nó đây cũng được coi là lý do à? Có điều hiện tại, có oán giận cũng không có tác dụng gì, mà trong đầu tôi, lại không ngừng suy nghĩ xem làm thế nào để chạy thoát khỏi lòng bàn tay đám người này, nhưng vắt óc suy nghĩ, tôi phát hiện, thế cục trước mắt, hình như đúng là đường cùng.
Không sai, là đường cùng, đường chết!
ba người cảnh giới Ngưng Anh, đều là kẻ mạnh, tôi muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay bọn họ, thì ít nhất thực lực của bản thân tôi cũng phải là cảnh giới Ngưng Anh, may ra, mới có hi vọng, nhưng đáng tiếc, tôi không phải.
Tôi chỉ là một thằng cảnh giới Nguyên Đan cấp một, hiện tại cho dù đã sử dụng bí pháp, cũng chỉ có thể ép buộc bản thân tăng lên tới Nguyên Đan điên phong mà thôi.
- Thái Cực Môn, Thần Kiếm Môn, môn phái Hỏa Viêm, mọi người cũng biết, tôi là người của cục số chín, trước lúc ra ngoài, tôi đã trình báo sự việc cho cục số chín rồi, đến lúc đó chỉ cần tôi bị làm sao, người của cục số chín nhất định sẽ tìm đến tận cửa, hỏi thăm!
nghĩ ngợi một lúc, tôi thật sự không tìm được ra biện pháp nào cả, chỉ có thể nói như vậy với ba người trước mặt, hy vọng danh hiệu của cục số chín, sẽ có chút tác dụng vào lúc này.
Nhưng, khiến tôi không ngờ tới là, khi tôi nói xong, biểu cảm của ba người chỉ hơi bất ngờ, vẻ kinh ngạc trong ánh mặt chỉ lướt qua giây lát.
Sau đó, Trương Truyền trực tiếp lên tiếng:
- Nhãi con, thật khiến chúng tao bất ngờ, mày thế mà lại là người của cục số chín, nhưng mày sai rồi, danh hiệu cục số chín, có lẽ vào mấy tháng trước, còn có lực uy hiếp nhất định với các tông môn trong cả nước, nhưng hiện tại, thì không đâu!
- Hừ, thế cục hiện giờ đang loạn hết lên, mày còn muốn đem danh tiếng của cục số chín ra để cứu mày một mạng? hiện tại chỉ sợ cục số chín còn đang bận tối mắt tối mũi, mạng của mày, chung quy lại là ngày hôm nay không có ai cứu được đâu!
Ngay sau đó, Xích Thiên của môn phái Hỏa Viêm cũng hừ lạnh một tiếng, nghe vậy, lòng tôi lộp bộp một tiếng, ông nội nó, xem ra đường này cũng không đi được rồi, nếu vậy, tôi còn có cách gì nữa đây?
Còn có biện pháp gì cho thể khiến ba người trước mặt không giết tôi chứ? Không có, thật sự là nghĩ không ra, nhưng chuyện đã đến bước này, tôi thực sự chỉ có thể liều mạng một phen rồi.
Mặc kệ sẽ như thế nào, chưa đến phút cuối cùng, tôi tuyệt đối không thể từ bỏ.
Chinh lúc này, khí mùi của ba người trước mặt bỗng trào dâng, trực tiếp phi tới chỗ tôi.
Hơn nữa, ba người này hình như đã có ký kết ngầm, cho nên cũng không xảy ra xung đột tranh giành nhau, tôi muốn tìm được lỗ hổng, khả năng cũng không lớn.
- Nhãi con, tuyệt vọng chưa, hôm nay, ông trời đã sắp đặt, mày không còn đường thoát!
Kiếm Ma cất tiếng nói, khi ông ta dứt lời, cả người đã biến mất, đồng thời, cùng Kiếm Ma biến mất còn có cả hai lão già kia.
Đồng tử của tôi co lại, thân người lùi nhanh ra sau, đồng thời lôi ra bùa Lôi Đình, bạt mạng ném về phía ba người trước mặt.
Mặc dù số lượng bùa Lôi Đình không nhiều, nhưng khi phát nổ, cuối cùng cũng ngăn cản được thân hình của ba người, tôi mau chóng quay người sang hướng khác, trực tiếp lao ra.
Sau đó, tôi đưa mắt nhìn tình hình bên Trúc Tẩm Ngưng, phát hiện cô ấy không có nguy hiểm gì, cô ấy đối phó với những người này, hình như cũng khá thuận tay.
- Đi!
Lập tức, Trúc Tẩm Ngưng quay đầu lại nhìn tôi, tôi dùng khẩu hình miệng ra hiệu cho Trúc Tẩm Ngưng, lông mày Trúc Tẩm Ngưng nhíu lại, cô ấy hiểu ý của tôi, nhưng lại trực tiếp lắc lắc đầu.
Hình như biết bên chỗ tôi có nguy hiểm, tôi thấy Trúc Tẩm Ngưng phẩy tay một cái, nhện địa ngục trực tiếp bay thẳng đến chỗ tôi, ung dung chắn ngang trước mắt tôi, thân người ba kẻ kia cũng bị nhện địa ngục chặn lại.
Nhưng mất đi trợ giúp của nhện địa ngục, Trúc Tẩm Ngưng cũng trở nên nguy hiểm hơn.