Nợ Âm Khó Thoát

Chương 365: Tin tức về minh hỏa

Uy lực của chân nguyên đã thay đổi hình như càng mạnh hơn, mà khi chiến đấu với người khác, chân nguyên kì lạ này nhất định sẽ có hiệu quả không tồi.

Nhất định sẽ khiến cho đối thủ của tôi không kịp phòng bị mà bị trúng chiêu, nghĩ đến điểm này, tự nhiên thấy kích động, thu chân nguyên trong tay lại.

Không, hiện tại dùng từ chân nguyên để hình dung thì không đúng lắm, chi bằng, gọi nó là lôi nguyên đi!

Không sai, chân nguyên pha lẫn cả lực Lôi Đình, không gọi là lôi nguyên thì gọi là gì? Sau này, trong khí hải của tôi không phải chân nguyên gì nữa rồi, mà đích thị chính là lôi nguyên, mạnh hơn của người khác rất nhiều lần,

Một đêm vùi đầu vào tu luyện trôi đi, sáng sớm ngày tiếp theo, tôi đi tới nhà của Trúc Tẩm Ngưng,xem qua tình hình của cô ta, liền chuẩn bị đi học, có điều vừa ra khỏi cửa, điện thoại của tôi đã rung lên.

Lấy điện thoại ra, tôi nhìn thấy một dòng tin nhắn, bên trên chỉ có vài chữ đơn giản, nhưng thấy mấy chữ này, cả người tôi vô cùng kích động.

“có tin tức của Minh Hỏa rồi, mau tới đây!”

Mặc dù tin nhắn gửi tới từ số máy lạ, nhưng tôi biết, đây là tin nhắn lão Doãn gửi cho tôi, tôi cố gắng kiềm nén sự hưng phấn trong lòng mình, đi tới phố đồ cổ.

Tôi không nói ngay với Trúc Tẩm Ngưng, bởi tôi phải đợi xác nhận chắc chắn từ bên chỗ lão Doãn, thì mới tặng cho cô ta một niềm bất ngờ.

Đến cửa tiệm của lão Doãn, tôi thấy lão ta đang uống rượu, thấy tối tới, lão Doãn không nói gì, ném một mảnh giấy cho tôi.

Tôi mở ra xem, bên trên chỉ có vài chữ:

“Tô Nam hố trời Âm Tang, triệu chứng Minh Hỏa hiện thế!”

Nhìn thấy mấy chữ, tôi khẽ ngây ra, sau đó là kinh ngạc, bởi vì lúc trước Trúc Tẩm Ngưng nói muốn đi Tô Nam (Tô Nam ý chỉ phía nam của tỉnh Giang Tô), không ngờ, Minh Hỏa lại nằm trong Tô Nam.

Có điều hố trời Âm Tang là thứ gì? Tôi đương nhiên không biết, tôi nhìn lão Doãn trước mặt, sau đó gặng hỏi lão, hố trời Âm Tang là gì?

Lão Doãn uống một ngụm rượu, sau đó xua tay với tôi, cất tiếng:

- Anh đến thành phố Giang Tân phía nam tỉnh Giang Tô là biết rồi, khoảng thời gian này, ở bên đó có lẽ rất náo nhiệt!

Sau khi nói xong, lão Doãn tiếp tục nhắm mắt hưởng thụ rượu ngon trong tay, tôi ngây ra, hoàn toàn không biết phải nói gì, có điều tôi nghe hiểu ý tứ của lão Doãn, lão ngầm bảo tôi đi tới thành phố Giang Tân ở Tô Nam, thì sẽ biết được đáp án mà tôi muốn biết.

Nếu lão Doãn đã không muốn nói, vậy tôi ở lại đây lâu cũng không có tác dụng gì, tôi rời khỏi cửa tiệm của lão, đi tới nhà Trúc Tẩm Ngưng,

Đến nơi, Trúc Tẩm Ngưng ném ánh mắt dị thường về phía tôi, hỏi tôi không phải đến trường rồi sao? Sao lại quay lại rồi?

Nghe vậy tôi cười cười, nói:

- Tôi quay lại, là muốn nói với cô, có tin tức về Minh Hỏa rồi, hơn nữa lại là ở Tô Nam mà cô muốn đi!

Tôi nói xong, Trúc Tẩm Ngưng ngây ra, sau đó không dám tin nhìn tôi, hỏi:

- Anh nói thật à?

Nhìn bộ dạng cẩn thận của Trúc Tẩm Ngưng, tôi cũng lập tức hiểu ra, sau đó lên tiếng khẳng định:

- Chắc chắn một trăm phần trăm, cô chuẩn bị đi, tối nay sẽ xuất phát, đi tới tỉnh Tô Nam!

Nghe vậy, Trúc Tẩm Ngưng gật đầu, quay về phòng thay một bộ đồ khác, tôi cũng chuẩn bị một chút, quay về nhà một chuyến, nói với Hoàng Tiểu Tiên lần này tôi phải đi xa, Hoàng Tiểu Tiên hình như biết lần này tôi muốn ra ngoài làm gì, liền lên tiếng hỏi tôi có cần chị ta đi cùng không?

Nghĩ ngợi một lát, tôi liền từ chối, vốn dĩ hiện giờ trên người Hoàng Tiểu Tiên cũng có rắc rối, chị ta đi theo tôi, chỉ dễ làm lộ mục tiêu của chị ta, cho nên, tôi không để chị ta đi cùng.

Cuối cùng, tôi nhắn cho hiệu trưởng một tin, nói tôi có việc không đến trường được một khoảng thời gian, tối hôm đó, tôi cùng Trúc Tẩm Ngưng trực tiếp ngồi máy bay đi tới tỉnh Tô Nam.

Sau khi đến tỉnh Tô Nam, tôi muốn ngay lập tức đi thăm dò chuyện về hố trời Âm Tang, nhưng khiến tôi không ngờ tới là, vừa tìm thấy chỗ trú thân,cổ độc trên người Trúc Tẩm Ngưng lại phát tác, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ.

Còn cuộn tròn trên đất, thân người run lên bần bật, khắp người Trúc Tẩm Ngưng, toát ra một luồng khí đen, chính là cổ độc đã chui vào người cô ta, thấy dáng vẻ đau đớn của Trúc Tẩm Ngưng, tôi đứng im bất động.

Trong lòng nóng như lửa đốt, không phải là vì tôi không muốn giúp, nhưng tình hình này, tôi thực sự không thể nhúng tay vào, thậm chí lúc trước Trúc Tẩm Ngưng còn dặn tôi, nếu đột nhiên cô ta phát tác, thì tôi không được làm bất cứ chuyện gì.

Bởi hành động nhìn giống như có lòng tốt của tôi, rất có khả năng sẽ kích phát cổ độc, khiến cô ta lại lần nữa phát tác lần thứ hai, cho nên tôi căn bản không dám làm gì cả, chỉ biết đứng nhìn Trúc Tẩm Ngưng chìm vào trong đau đớn.

Nhìn thấy trán Trúc Tẩm Ngưng ướt đẫm mồ hôi, tôi lại chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, đúng gần một tiếng sau, khí đen trên người Trúc Tẩm Ngưng mới từ từ tan đi.

Tôi lập tức chạy tới đỡ cô ta dậy, bế lên trên giường, cơ thể cô ta vẫn run lên lẩy bẩy.

Tôi ngồi cạnh Trúc Tẩm Ngưng, mãi cho đến khi cô ta không còn đau đớn nữa, tôi nhíu chặt mày, nhìn cô ta hỏi

- Lần này sao lại vậy? không phải cô nói với tôi, thường thì tình trạng này chỉ phát tác một tuần một lần thôi sao? Nhưng hai ngày trước vừa mới phát tác, sao nhanh như vậy lại phát tác rồi?

Đúng là lúc trước Trúc Tẩm Ngưng đã nói vậy với tôi, nói tình trạng này nhiều nhất là xuất hiện một tuần một lần, nhưng mới hai hôm trước, tôi tận mắt nhìn thấy cổ độc trên người Trúc Tẩm Ngưng phát tác.

Nhưng mới hai ngày, cô ta lại phát tác, trong này rõ ràng có vấn đề, cũng chính là nói, Trúc Tẩm Ngưng không nói thật với tôi!

Lúc này, tôi nhìn ánh mắt né tránh của Trúc Tẩm Ngưng, rõ ràng cô ta vẫn còn chuyện chưa nói với tôi!

Đã thế này rồi mà vẫn còn muốn giấu tôi? Lẽ nào, cô ta không nói thật tình trạng của bản thân cho tôi nghe sao?

- Đều đã đến lúc này rồi, vẫn còn cái gì không nói được sao?

Tôi nhìn Trúc Tẩm Ngưng, thấp tiếng nói, cũng không tức giận.

Trúc Tẩm Ngưng ngẩng đầu nhìn tôi, im lặng thật lâu, mới lí nhí:

- Thực ra, cổ độc phát tác trong khoảng thời gian càng ngắn, thì cũng chứng minh, ngày tháng của tôi càng ít đi rồi!

Trúc Tẩm Ngưng nói xong, trái tim tôi như bị ai đó bóp nghẹn, nói như vậy, thời gian của Trúc Tẩm Ngưng không còn nhiều?

Mà tôi thì nhất định phải trong khoảng thời gian ngắn, tìm thấy Minh Hỏa, như vậy mới có thể cứu sống Trúc Tẩm Ngưng.

Tôi bỗng dưng không biết phải nói gì với Trúc Tẩm Ngưng, cuối cùng chỉ đành nói;

- Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm ra Minh Hỏa trước khi cô xảy ra chuyện, nhất định!

Không biết tại vì sao, tôi lại hứa với Trúc Tẩm Ngưng như vậy, tôi thực sự có thể lấy được Minh Hỏa không? Điều này không ai dám chắc chắn.

Nhưng tôi nhất định phải lấy được, bằng không, Trúc Tẩm Ngưng sẽ chết, chuyện của Dương Nặc đã khiến tôi vô cùng áy náy, tôi không muốn tình trạng này xảy ra lần nữa.

Lập tức, tôi phát hiện Trúc Tẩm Ngưng ngơ ngốc nhìn tôi, rất lâu sau vẫn chưa nói gì, nhưng trên gương mặt trắng nhợt, lại xuất hiện một nụ cười lạnh lẽo.

Đêm đó, bởi vì Trúc Tẩm Ngưng phát tác, chúng tôi chỉ đành ở lại trong khách sạn, sáng sớm ngày tiếp theo, mới nhấc mình, đi tới thành phố Giang Tân.

Nơi này, mới là nơi lão Doãn chỉ dẫn tôi tới, lão Doãn nói, chỉ cần tôi đến đây, sẽ biết được tất cả những gì mình muốn biết.

Đến thành phố Giang Tân, tôi phát hiện, trong cả thành phố, có rất nhiều tu sĩ.

Chú ý nghe ngóng, tôi phát hiện, trong miệng của những người này đều có một danh từ, hố trời Âm Tang.

Nhiều người đổ xô tới thành phố Giang Tân, là bởi vì hố trời Âm Tang sao?

Trong lòng tôi lại càng thêm tò mò về thứ được gọi là hố trời Âm Tang.

Cuối cùng, tôi tìm cơ hội tiếp cận một bàn có hai tu sĩ đang ngồi, thực lực của hai người này đều là cảnh giới Tiên Thiên, có điều một người trong đó là Tiên Thiên cấp ba, một người khác là Tiên Thiên cấp bốn, thực lực đều không được coi là quá mạnh!

- Hai người anh em, cũng đến đây vì hồ trời Âm Tang hả?

Đến bên cạnh bàn, tôi kéo theo Trúc Tẩm Ngưng, Trúc Tẩm Ngưng ngồi xuống cạnh tôi, cũng rất ít nói chuyện, căn bản chỉ toàn nghe tôi nói.

Khi tôi nói xong, hai người lập tức đưa mắt nhìn tôi, ánh mắt còn tỏ ra nghi hoặc.

Lúc này, tôi trực tiếp đẩy mấy viên Chân Nguyên Đan đến trước mặt họ, cười cười nói:

- Không giấu gì hai vị, tôi dẫn vợ ra ngoài chơi, nhưng trên đường lại cứ nghe thấy gì mà hố trời Âm Tang xuất hiện ở Giang Tân, thì mới đi theo tới đây, nhưng lại không hiểu rõ lắm về chuyện này, cho nên không biết, hai vị có thể giải đáp được hay không!

Khi tôi nói xong, lập tức cảm nhận thấy Trúc Tẩm Ngưng bên cạnh đưa tay véo vào eo tôi một cái, có điều sắc mặt tôi vẫn không đổi, lại nói, chúng tôi đã bái đường thành thân, nói cô ta là vợ tôi, không sai tí nào!

Nhìn Chân Nguyên Đan trên bàn, vẻ nghi hoặc trên mặt hai người lập tức biến thành nụ cười cởi mở, sau đó nhanh nhẹn thu Chân Nguyên Đan lại.

- Ha ha ha, người anh em này hóa ra là không biết về hố trời Âm Tang, vậy chúng tôi sẽ nói cho cậu nghe!

Sau khi nghe hai người kể, tôi mới biết, hố trời Âm Tang, không ngờ lại có liên quan đến một sự kiện trong lịch sử Trung Hoa, đó là thời đại hỗn loạn, máu chảy thành sông.

Đó là khoảng thời gian khiến người đời vĩnh viễn không thể nào quên, các nước chư hầu bùng nổ ra các cuộc đại chiến ở Trung Nguyên, đất cằn ngàn dặm, máu nhuộm đỏ khắp nơi. Vô cùng ác liệt.

Các tu sĩ đạo môn của các chư hầu lúc đó, đương nhiên cũng có hành động, đây chính là một cuộc hỗn chiến ác liệt khác mà không ai biết ở ngay trong địa bàn Giang Tân, cuộc chiến giữa các tu sĩ.

Đợi đến khi những tu sĩ viện trợ khác tới nơi, thì kết cục bi thảm đã xảy ra rồi, đến cuối cùng vẫn xảy ra một trận chiến tàn khốc.

Vì để báo thù, Thần Châu (ý chỉ Trung Quốc) đã không màng bất kì điều gì mà hạ quyết tâm giết chết người hạ lệnh, mà bên Đông Châu (một nước chư hầu khi đó có tên là Liêu triều) đương nhiên cũng có tu sĩ, vì vậy, đã hoàn toàn ngăn cản được tu sĩ của Thần Châu.

Trận chiến này, diễn ra vô cùng ác liệt, tu sĩ của Thần Châu bên này chết hàng ngàn hàng vạn người, mà Đông Châu thì còn nhiều hơn, cuối cùng, cũng thành công giết chết kẻ chủ thị.

Nhưng chuyện này không được công bố với nhân gian, xong chuyện, Giang Tân bước vào thời kỳ phục hồi sau cuộc đại chiến, để thu dọn tàn cục, Đông Châu đã đào một hố trời khổng lồ ngoài khu vực ngoại ô ở Giang Tân.

Một trận chiến kết thúc sẽ còn lại bao nhiêu xác người, nghĩ cũng không dám nghĩ, một cái hố lớn như thế nào thì mới có thể chôn hết được xác của những người tử vong trong trận giao chiến giữa các nước chư hầu? cuối cùng, toàn bộ thi thể đều được ném vào trong hố trời, trong đó, còn có không ít xác chết của đạo sĩ.

Oán khí trong hố trời vô cùng nặng, thậm chí đến ngay kẻ mạnh cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh cũng không thể hoàn toàn hóa giải được oán khí và âm sát bên trong, chỉ đành để mặc cho hố trời này tồn tại.

Thời gian lâu dần, hố trời, trở thành hố trời Âm Tang trong miệng các tu sĩ.