Chính vào lúc tôi bò dậy, cả người nhảy về hướng ngược lại, khi
người nhảy lên, trong tay đã xuất hiện hai lá bùa Phá Sát, trực tiếp ném thẳng vào vị trí của Quách Văn Hạo.
Súng trong tay Quách Văn Hạo đã mất đi uy lực, vậy thì tôi cũng không cần kiêng dè nữa.
Hai lá bùa Phá Sát rơi lên người Quách Văn Hạo, lập tức có một bóng hình
trong xuốt đang không ngừng vùng vẫy trên cơ thể Quách Văn Hạo, hình như không muốn đi ra khỏi cơ thể của ông ấy.
Nhìn thấy
vậy lòng tôi trùng xuống, Giang Viên này đúng là có chút khó nhằn, sau
đó cả người tôi lao tới vị trí của Quách Văn Hạo.
Khi tiến lại gần ông ấy, tôi lấy kiếm Kim Tiền trên người ra, kiếm Kim Tiền này là Hạ Mạch cho tôi, trước khi đi cô ấy nói với tôi, coi như đây là
quà cô ấy tặng.
Kiếm Kim Tiền đúng thật là tiện lợi
hơn nhiều so với kiếm gỗ đào, có kiếm Kim Tiền trong tay, linh khí trong người cũng trực tiếp chui vào trong thanh kiếm.
Kiếm Kim Tiền phát ra một luồng sáng màu bạc kim, tôi giơ kiếm lên, đập vào phần bụng của Quách Văn Hạo.
Thịch!
Khi kiếm Kim Tiền đập lên người Quách Văn Hạo, lập tức vang lên một âm
thanh trầm đục, sau đó, Giang Viên vùng vẫy thoát ra khỏi người Quách
Văn Hạo, nhưng chỉ hiện ra bên ngoài một nửa.
Nhìn thấy vậy, lòng tôi trùng xuống: chết rồi, vẫn còn thiếu một chút nữa.
Hiện tại, một nửa quỷ hồn của Giang Viên vẫn còn đang ở trong cơ thể của
Quách Văn Hạo, tinh thần tôi tập trung lại, đưa ngón tay lên miệng, cắn
mạnh một nhát.
Một cơn đau truyền ra từ nơi ngón
tay, nhưng bây giờ không phải lúc để ý những thứ này, tôi vội vàng bôi
máu tươi trên đầu ngón tay lên kiếm Kim Tiền.
Ấn kết trong tay bắt đầu biến hóa, kiếm Kim Tiền trong tay cũng vung lên.
- Ấn đả quỷ.
A.....
Một tiếng thét chói tai vang vọng khắp căn phòng, âm thanh này khiến tai
tôi đau nhức, có điều tôi thấy linh hồn của Giang Viên cuối cùng cũng
bay ra khỏi cơ thể của Quách Văn Hạo,
Nhìn thấy vậy, lòng tôi vui mừng, nhanh chóng móc chu sa ra, phong Nê Hoàn Cung của
Quách Văn Hạo lại. Lúc này bởi vì bị hồn ma nhập, Quách Văn Hạo đã rơi
vào hôn mê sâu, tôi đặt Quách Văn Hạo dưới mặt đất.
Sau khi làm xong tất cả, tôi mới đi tới trước mặt Giang Viên, trầm giọng nói với cô ta:
- Giang Viên, cô đừng u mê không tỉnh ngộ nữa.
Nhưng, mặt mày Giang Viên lại càng thêm hung tợn, khí âm sát trên người đã tăng lên rất nhiều.
- Tôi không tin, tôi không tin tôi đã chết, anh nói cho tôi biết đi, tôi chưa chết.
Giang viên mặt mày dữ dằn nhìn tôi trân trân, cất lên giọng nói chứa đầy tâm
trạng không can tâm, nhưng tôi chỉ biết lắc đầu, nói với cô ta, chết rồi chính là chết rồi, không chấp nhận cũng chẳng còn cách nào khác, bởi vì đây vốn dĩ là sự thật.
Sau khi tôi nói xong, Giang
Viên trước mặt cả người bổ nhào về phía tôi, linh khí trong người bắt
đầu vận chuyển, nhìn thấy Giang Viên đã đến gần, bùa Ngũ Lôi trong tay
ném vào người cô ta.
Đoàng đoàng!
Lực lôi điện xuất hiện trên đỉnh đầu Giang Viên, sau đó mạnh mẽ đánh xuống.
Lôi điện rơi lên người Giang Viên, một làn khói đen bỗng bốc lên, Giang
Viên gào thét như muốn rách họng, nghe thôi cũng thấy đinh tai nhức óc.
Nhưng lúc này tôi không hề mềm tay, bởi vì phải nắm bắt lấy cơ hội như thế
này, đương nhiên không thể để Giang Viên được thở, thân hình đã áp sát
tới trước mặt Giang Viên, một ấn Phá Canh được phóng ra.
“thình!” một tiếng vang cực lớn, ấn kết trong tay đập trúng phần bụng của Giang
Viên, cả cơ thể cô ta bay văng ra, ánh mắt tôi ngưng lại, tiếp tục xông
tới trước mặt Giang Viên.
Lúc này Giang Viên đã bị
tôi ép vào một góc, trong tay lại xuất hiện một lá bùa Phá Sát, nhưng
không hề đánh xuống người Giang Viên.
- Giang Viên, phải tỉnh ngộ rồi.
Nhìn ánh mắt kinh hãi của Giang Viên, tôi nhàn nhạt lên tiếng, khi tiếng của tôi vừa dứt, quỷ hồn Giang Viên ngồi co ro vào một góc sau đó phát ra
những tiếng khóc hu hu vô cùng thê lương.
Tiếng quỷ
khóc khiến cho người nghe có cảm giác vô cùng thương tâm và bi thảm,
thậm chí còn có phần đáng sợ, nhưng đây chính là quỷ đang khóc.
Có điều bây giờ thực lực của tôi ở trên Giang Viên, cho nên tôi không bị ảnh hưởng bởi tiếng khóc của cô ta.
- Nói cho tôi biết hắn là ai? Hắn nhất định phải bị trừng phạt.
Tôi lại lên tiếng, nói với Giang Viên, lúc này, chỉ cần Giang Viên nói cho
tôi biết, tôi mới có thể đi tìm người bạn trai trong miệng cô ta.
Hiện tại, dựa vào những thông tin mà tôi nắm được, còn cả những điều mà
Giang Viên nói, người bạn trai trong miệng cô ta, chín mươi chín phần
trăm chính là hung thủ mà chúng tôi đang tìm.
Nhưng, khi tôi nhắc đến điều này, Giang Viên còn khóc lớn hơn, trong miệng không ngừng lầm bầm:
- Không thể nào, anh ấy nói anh ấy sẽ kết hôn với tôi, anh ấy còn nói anh ấy sẽ cho tôi tất cả những gì tôi muốn, anh ấy sao có thể giết tôi
được.
Giang Viên rõ ràng là không muốn tiếp nhận tất cả những chuyện này, nhưng sự thật chính là sự thật, có lẽ tự bản thân
Giang Viên cũng biết, không có cách nào trốn tránh, tôi cũng không tiếp
tục lên tiếng, im lặng chờ đợi Giang Viên bình tĩnh lại.
Rất lâu sau, Giang Viên mới đứng dậy, nhìn gương mặt trắng bệch ấy linh khí trên người tôi vẫn chưa thu vào, bởi vì tôi phải luôn luôn phòng bị
Giang Viên trước mặt.
- Tôi chỉ có một yêu cầu.
Lúc này, Giang Viên nhìn tôi, tiếng nói yếu ớt vang lên, nghe vậy tôi hơi
ngây ra, sau đó hỏi Giang Viên có yêu cầu gì cứ nói, chỉ cần là chuyện
có thể đồng ý, tôi nhất định sẽ đồng ý với cô ta.
Giang Viên nghĩ một lúc, sau đó lại lên tiếng:
- Lúc các anh bắt được anh ấy, có thể để cho tôi hỏi anh ấy, vì sao phải lừa tôi hay không?
Nghe thấy yêu cầu của Giang Viên, tôi có chút không biết phải làm thế nào,
rất rõ ràng, trong lòng Giang Viên vẫn chưa can tâm, thậm chí không tin
bạn trai mình lại có thể giết mình, có điều yêu cầu này cũng không quá
đáng, tôi bèn gật đầu, nói không vấn đề gì.
Sau khi nói xong, tôi mới thấy ánh mắt Giang Viên không còn do dự nữa, tiếp đó bắt đầu nói với tôi.
- Anh ấy tên là Phương Trình Chu, anh ấy nói với tôi, anh ấy là công tử của tập đoàn Phương Hoa.
Chính vào lúc Giang Viên nói xong, cả người tôi đứng ngây tại chỗ, đối với
những lời phía sau mà Giang Viên nói, tôi đã không còn hứng thú để nghe.
Không ngờ lại là hắn, Phương Trình Chu.
Lần trước lúc đối phó với Lương Triều Sinh, tên khốn này cũng đã bỏ trốn,
xong chuyện Trúc Tẩm Ngưng gọi điện nói với tôi, Phương Trình Chu mất
tích rồi, tập đoàn Phương Hoa cũng không có tin tức của hắn.
Lúc đó tôi rất nghi ngờ, Phương Trình Chu là con trai duy nhất của tập đoàn Phương Hoa, cũng là người thừa kế duy nhất, theo lý mà nói, nếu Phương
Trình Chu mất tích, sốt ruột nhất phải là người trong tập đoàn Phương
Hoa mới đúng, như về sau lại không nghe thấy động tĩnh gì từ phía tập
đoàn Phương Hoa.
Mà chuyện này cũng là phía cảnh sát phụ trách, cho nên tôi cũng không có thời gian đi dò hỏi, không ngờ mới trôi qua hai tháng, Phương Trình Chu đã mất tích này không những lộ
diện, thậm chí còn hại người.
Nhưng lần này, sau lưng Phương Trình Chu, liệu có còn bóng dáng của Lương Triều Sinh nữa không? Tôi tạm thời chưa thể chắc chắn.
- Nếu hắn hẹn hò cùng cô, thường thì thích ở nơi như thế nào?
Tôi nhìn Giang Viên trước mặt, cất tiếng hỏi, Giang Viên gần như nghĩ cũng
không thèm nghĩ, lập tức nói với tôi, lúc trước bọn họ luôn hẹn hò trong một quán cà phê, chỉ là đêm qua, Phương Trình Chu mới đưa ra yêu cầu,
nói muốn tìm cảm giác kích thích ở nơi hoang vắng.
Nghe vậy, lông mày tôi nhíu chặt lại, trong lòng nhớ kỹ tên quán cà phê mà
Giang Viên nói, tiếp đó tôi lấy ra một bình ngọc, kêu Giang Viên khoảng
thời gian này tạm thời ở trong đây, đợi tôi tìm thấy Phương Trình Chu,
sẽ cho cô ta một cơ hội được hỏi hắn.
Lúc này, Giang Viên rất phối hợp, trực tiếp chui vào trong bình ngọc, tôi dùng bùa Phá Sát bịt bình ngọc lại.
Sau đó, tôi đi tới trước mặt Quách Văn Hạo, ấn vào nhân trung* của ông ấy,
Quách Văn Hạo lập tức tỉnh lại, lên tiếng hỏi tôi tình hình thế nào rồi?
Tôi gật đầu, nói với Quách Văn Hạo, đã tìm thấy manh mối, tiếp theo đây là tìm hung thủ thôi.
Chú thích*
1. Nhân trung: Rãnh lõm chạy từ dưới mũi đến giữa môi trên được gọi là
Nhân trung. Nhân trung còn được gọi là Thọ đường và Tử đình.
( bạn nào mới có người yêu mà người yêu bảo vào rừng tìm cảm giác kích
thích là không có được đồng ý nha:< phải yêu lâu tý tìm hiểu kỹ đối
phương như thế nào đã nhé ^^!)