Niềm Hạnh Phúc

Chương 25

Trong Đại sảnh của buổi tiệc, các nhà đầu tư đang bàn tán xôn xao xem ai là người may mắn lấy được 'khu đất vàng'.. và còn điều quan trọng là những cổ phần trong tay họ có thể tăng lên hay biến thành giấy trắng.... Bụp, căn chìm vào bóng tối... Chiếc đèn les trên khán đài như một ngọn đèn soi sáng cho cả căn phòng to lớn đang chứa chấp những con người với những tham vọng..

_Kính thưa các vị, trước tiên tôi xin cảm ơn mọi người đã đến dự đông đủ... Sau đây chúng tôi xin tuyên bố Dạ gia sẽ ký hợp đồng với Đường gia trong dự án khu đất vàng này.. với sự kỳ vọng nền tảng phát triển sau này....#$%% Tôi xin hết..cảm ơn các vị. Sau đây là phần phát biểu phía bên đại diện của Đường gia

Sau phần tuyên bố của Dạ gia chủ. Hàn Ngân Hy khẽ cười.. quả nhiên giống với nguyên tác Đường Đằng Minh sẽ dành được dự án lần này, cũng chính nhờ vậy Mai Ngữ Linh mới càng nhanh tiến được đến trái tim hắn... Cô không ngờ tốn công nhiều vậy mà lại thất bại, chẳng lẻ tài năng của mình chưa tới... Hay là có ai đó đang âm thầm giúp hắn, chuyện Đường thị khi không lại đổi lại số liệu ngay phút chót làm hắn và cô kể cả những nhà đầu tư khác trở tay không kịp này rất đáng nghi... Phải tìm hiểu mới được, Bắc Thiên Chiến xem ra tôi không có duyên hợp tác với anh thì phải? Ngước lên cô thấy Mai Hùng đang dõng dạc bước đến khán đài... Hừ ông ta vẫn luôn như thế, xem như ông may mắn nhưng không có lần hai

_Tôi là Mai Hùng đại diện của Đường gia cho dự án lần, với sự quýêt tâm..#&$%... Sau đây là thiết kế mô hình cho dự án xin mọi người hãy dời mắt lên màn hình..

_Hàn Ngân Hy tao cảnh cáo mày Minh, Vũ, Trạch, Phong,....tất cả đều là của tao, cái thứ giẻ rách như mày không có cửa giành với tao đâu....

_Mày tiện nhân..

chát chát!!!!

_Chát...!!!

– Cô nói tôi tiện nhân nhưng thật ra cô tiện hơn nữa tôi nhiều...

_Chát chát..!!!!

– Tất cả mọi người trên thế gian đều là bước đệm của tao...

_Chát!!!!. Vậy sao?... Cô không sợ..

_Haha.. ai bảo bọn chúng ngu quá làm chi... Chát chát!!!.

–....Tao cho mày chết..

_Bịch... Mày... Hức hức không phải vậy, mọi người hiểu lầm... Hức hức em ấy không làm gì tôi cả...

_Cô nên xem lại mình đi...

...

Một đoạn phim chiếu lại màn xô xát không ai nhường ai.. ngươi đánh ta trả lại gắp đôi giữa cô và Mai Ngữ Linh tại Lam gia hiện ra trước mắt không chỉ cô mà còn là tất cả mọi người ở đây... Có kẻ ngạc nhiên, khinh thường có... Hả dạ có.. Chán ghét có.. mọi biểu cảm đều tập trung vào nhân vật chính là hai người..

Hàn Ngân Hy không cảm thấy thứ là vui ở đây... Vì đơn giản cô muốn biết tên nào đã quay lại nó... Còn canh ngay những cảnh bạo lực của cô nữa chứ... Như thế thì sau này ai dám hợp tác với cô chứ, chuyện tuy tốt nhưng cô không muốn giải quýêt theo hướng nhanh gọn mà ai cũng không tha này... Hàn Ngân Hy nhìn thấy Lưu Ly nở nụ cười hài lòng thì đã biết chủ mưu là ai.. Được lắm, dám kéo cô vào cuộc chơi không báo trước... không vui nhìn Lưu Ly nhưng thứ nhận được là biểu cảm mặc kệ của cô bạn thân... Độc Cô Nhi lúc này mà nói thì không từ ngữ diễn tả cảm xúc... Chỉ một chữ Tuyệt... Liếc qua bọn nam chủ thì mỗi người một vẻ.. điểm chung là chán ghét đối với Mai Ngữ Linh.. không ngờ lúc trước bọn họ đã yêu một con người như vậy... Trình Mẫn Tâm thì phải nói là cực kì hả hê... Phùng Minh Ý cũng khác gì cô ta là mấy. Còn Mã Thiên Y thì cảm xúc thật muốn bóp chết Mai Ngữ Linh tại chỗ.. Cô ta nghĩ gì mà ngay lúc này lại vùi đầu vào người cô mà khóc giả tạo... Một bên thì bị người khác khinh bỉ nhìn mình – Bạn của kẻ không biết liêm sỉ.. còn bên kia thì bị Mai Ngữ Linh bóp chặt cánh tay đến hằng vết đỏ... Mai Ngữ Linh đâu hay mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này.. Rõ ràng cô đã kiểm tra qua là không có gì mà.. sao lại có nhân quay được chứ.. không thể nào? Nhất định là Hàn Ngân Hy tính kế ả.. Mày phải chết... Tao sẽ giết mày... Tôi nghiệp Hàn Ngân Hy lúc này dữ dội vô tội, chính cô cũng là người bị hại mà sao ai cũng tưởng cô là chủ mưu chứ..._Đó chẳng phải là hai cô con gái của giám đốc Mai sao?

_Đúng vậy... Không ngờ Đại tiểu thư bình thường ngoan hiền lại là...

_Ai nói Nhị tiểu thư là kẻ như lời đồn... Kẻ đó thật ra là Đại tiểu thư mới đúng..

_Không phải đã nói rồi sao Mai Ngữ Linh là thứ giả tạo đẳng cấp mà

_Mai gia đúng là...

_Quá thật..

...

Dạ gia chủ nhíu mày bất mãn nhìn Mai Hùng... Ông ta đang nghĩ xem có nên rút lại bản hợp đồng này trước khi quá muộn... Đường Đằng Minh hiểu được suy nghĩ của Dạ gia chủ, nhanh chống bước tới dành chỗ của Mai Hùng – Kẻ đang đứng đơ như tượng sáp...

_Kính thưa các vị.. tôi Đường tổng của Đường thị tuyên bố rằng chính tôi sẽ là người tiếp nhận dự án... Mọi sự cố ngày hôm nay chúng tôi thành thật xin lỗi... Lỗi sơ sót này chúng tôi rất đáng làm tiếc...vô cùng xin lỗi... Không biết ý của Dạ gia chủ..

_Nếu Đường tổng đã đích thân ra tay quả là quý giá thật.. Tôi không ý kiến, mọi việc cứ như vậy...

Hay!!! quả nhiên Đường Đằng Minh vẫn là Đường Đằng Minh kẻ luôn bình tĩnh, sáng suốt tìm lối thoát trong gang tấc... Xem ra Mai gia kể từ đêm nay sẽ đứng trên bờ vực của sự sụp đổ... Mà cô lại thích làm cơn gió nhẹ thổi qua Mai gia.

_Dịch Dương Du Tường anh nhìn cái gì?

_Không ngờ cô nhìn bề mỏng manh như thế mà công lực thâm hậu thật..

_Anh đang nói xéo tôi sao?

_Cô tự khai đấy thôi

_Mà mà... Thôi nào Du Tường đừng” chọc tiểu Hy nữa cả cậu nữa tiểu Hy...

_Được thôi... Lưu Ly cậu đang đợi ai mà thảnh thơi vậy?

_Một vị khách.

_Đúng vậy... Đến rồi

Từ đằng xa, một nam nhân xuất thần mang trên người nét lai đầy ấn tượng... Con người cao ngạo ấy bước đến ngồi gần hai cô... Bạc môi khẽ khinh câu: “Vẫn còn sống sao?”

_Ha... Đây quả là chào thú vị, chỉ duy mình Uông Hàn nhà ngươi mới buông ra lời này

_Thế còn ngươi thì sao Lưu Ly? Vị này chắc hẳn là Nguyệt mà người nói...

_Đúng thế.. là cậu ta

Uông Hàn hắn xuất hiện mà còn biết với Lưu Ly nữa... Khó tin thật, một tên nam chủ lãnh khốc như hắn mà gần con gái sao? Vậy từ đầu là cô lo xa quá... Hèn gì Lưu Ly trong rất bình thản thì ra đã có tính toán trước... Hàn Ngân Hy gật đầu chào một cái xem như có lệ...

_Không phải.... Đoạn phim là giả... Là giả đó mọi người.... Nhất định là cô ta... Là ả hãm hại tôi... Các người xin hãy tin tôi...

Mai Ngữ Linh lúc này như điên liên tục chỉ thẳng vào mặt Hàn Ngân Hy mà cố gắng biện minh cho mình... Cô ả quay xung quanh giương khuôn mặt đáng thương lãng mạn nhìn mọi người..

“Thiên Y, cậu tin mình phải không... Cậu hiểu mình nhất mà”

Mai Ngữ Linh cố ý nhấn giọng mạnh nhìn Mã Thiên Y nhưng đáp lại là sự im lặng vô ngôn của Mã Thiên Y cứ như là bị nói trúng không thể biện minh... Thấy đối phương không hồi đáp, ả ta nhanh chóng tìm đối tượng khác

“Minh caca, Vũ caca không hai người thương Linh nhi nhất sao? Hai người phải tin Linh nhi... Chuyện không phải như thế“..

“Trạch caca chẳng phải mối quan hệ của chúng ta tốt lắm sao? Anh hiểu Linh nhi mà...”

“Mọi người xin hãy tin tôi..”

“Triệt ca.. anh tin Linh nhi phải không.. “

Nhưng giọt lệ 'ngây thơ vô tội' đọng lòng người của cô ta bắt đầu rơi... Nhưng đáng tiếc lần rơi mở hàng lại trúng ngay kẻ không muốn xem tiếc mục miễn phí của ả...

_Tôi lại không biết tôi và cô rất thân đó... Để tôi nhớ xem lần đầu chúng ta giao tiếp với nhau.. là tại Lam gia... Buổi tiệc lầm đó

Lam Triệt không khách khí vạch trần bộ mặt của Mai Ngữ Linh... Hắn ghét những cô gái thấy nam nhân là cứ tỏ ra vẻ mặt đáng thương để tiếp cận.. hạng con gái này dưới chân hắn vô số, chỉ cần quăng tiền ra là các cô ả sẵn sàng hiến dâng tất cả, chẳng thú vị gì?... Hàn Ngân Hy vẫn giữ nguyên vẻ mặt bất cần.. môi khẽ khinh.. Mai Ngữ Linh hôm nay cô nhất định ế rồi...

________