Niệm Giới - Khai Môn

Chương 8: Area 51



Không rõ là do tác dụng phụ của thuốc hay do ốm thật Vũ nằm lì trong phòng suốt 3 ngày, liên tục sốt cao và mê sảng.



Ngoại trừ vẫn theo dõi qua các Camera gắn trong phòng thì Keller và Casta cũng không hề gặp hắn hay đặt thêm những câu hỏi.



Đến ngày thứ tư, khi Vũ đã dần hồi phục và ăn uống được. Casta lại đến gặp hắn. Lần này Vũ không tưng tửng như trước. Kí ức về cuộc thẩm vấn lần trước vẫn ám ảnh hắn.



Casta thấy gượng gạo khi gặp Vũ. Có lẽ vì lần này hắn không đùa cợt như trước nên cô lại khó mở lời. Lúng túng hồi lâu, Casta gượng nói :



- Lúc trước tôi đã nói với anh tôi có một cô con gái 14 tuổi. Hôm nay tôi sẽ giới thiệu anh với nó.




Vũ không nói gì, chỉ lầm lũi theo Casta lên một chiếc xe bọc thép, Lý đã ngồi chờ sẵn. Chiếc xe lập tức khởi hành chạy vào sa mạc.



- Lẽ ra chúng ta di chuyển bằng trực thăng nhưng vì sợ anh táy máy nên tôi đành chọn phương án đi bằng ô tô vậy.



Casta nói với Vũ nhưng gã vẫn không thèm trả lời khiến Casta cũng chỉ ngồi im.



Căn cứ quân sự mà Vũ đã ở mấy ngày qua dù được trang bị tối tân nhưng vẫn chỉ là một trong các điểm đóng quân ở rìa sa mạc. Chiếc xe chạy vào sa mạc khoảng 5 tiếng đồng hồ vẫn chưa tới nơi. Ngồi trong xe dù có điều hòa nhiệt độ nhưng không khí vẫn khá ngột ngạt vì im lặng.



Bỗng chiếc xe dừng bánh. Mặt đất trước mũi xe bỗng khẽ chuyển động. Một cánh cửa được ngụy trang khéo léo không khác gì mặt đất, bên trên còn có mấy khóm cây bụi sa mạc trượt về sau để lộ một đường hầm rộng rãi.



Chiếc xe vừa tiến vào đường hầm, cánh cửa lập tức trượt trở lại. Chỉ sau 5 giây mặt đất đã nuốt chửng chiếc xe. Mấy khóm cây bụi rung rinh như phủ nhận sự hiện diện của một công trình nhân tạo ngay trên sa mạc.



Xe tiến vào đường hầm thì lao đi với tốc độ khá nhanh, chỉ 10 phút sau nó đã dừng trước một cánh cửa thép khổng lồ.



Vũ theo Casta đi qua cánh cửa, theo một hành lang ngoắt nghéo với không dưới 5 thiết bị quét chụp và xác nhận an ninh.



Trước mặt hắn là một cánh cửa lớn bằng thép. phía trên cánh cửa là tấm biển đỏ với dòng chữ đơn giản mà khiến Vũ không khỏi chấn động khi ngước nhìn lên.



Tấm biển ghi dòng chữ " Căn cứ Groom - Khu vực 51 "



Khu vực 51 thuộc căn cứ quân sự hồ Groom là một trong những nơi cất giữ những bí mật lớn nhất của nước Mĩ. Mỗi đời tổng thống Mĩ, dù là thuộc đảng phái chính trị nào thì việc kí các sắc lệnh bảo vệ sự bí mật của Khu Vực 51 cũng là một ưu tiên hàng đầu.




Được liệt vào số ít các mục tiêu mang tính sống còn đối với nước Mĩ và được miễn trừ công khai. Tất cả những thông tin về Khu Vực 51 đều chỉ là phỏng đoán.



Có người nói đây là nơi thử nghiệm những vũ khí mới nhất mang tính đột phá về công nghệ, lại có người quả quyết đã từng nhìn thấy một chiếc đĩa bay ở trong căn cứ. Thậm chí nhiều người tin rằng chính phủ Mĩ đang tiến hành các kế hoạch đào tạo siêu nhân ngay tại căn cứ quân sự này...



Tất cả những điều đó khiến Khu Vực 51 trở thành một cái tên nổi tiếng không kém gì đô thị cờ bạc Las Vegas cách đó không xa.



Vũ đã từng đọc qua những điều đó, hắn chỉ không ngờ là có một ngày mình được bước chân vào khu vực bí mật và tối tân nhất trên thế giới.



Tiếp đón bọn hắn không phải là những quân nhân của biệt đội 3 như Vũ tưởng tượng mà là một cô bé gái.



Sự xuất hiện của cô bé gái có mái tóc vàng óng, thân hình mảnh dẻ và cặp mắt màu xanh dương ở địa danh gắn liền với vũ khí và người ngoài hành tinh khiến Vũ bất ngờ.



Điều càng khiến Vũ bất ngờ hơn đó là khi cô bé đứng cạnh Casta, trông họ như hai giọt nước.Hắn trợn mắt nói với Casta:



- Đúng là sức mạnh của những tin đồn. Trước giờ tôi vẫn mơ có một ngày bước vào Khu Vực 51 để chiêm ngưỡng những chiếc phi thuyền khổng lồ.Thật không ngờ căn cứ này hóa ra lại là nơi trông trẻ.



Casta cười rất tươi, cô cảm thấy vui vì Vũ đã trở lại cái kiểu ba hoa thường thấy. Casta nói với cô bé:



- Jessica, Đây là Vũ. Anh ta là người có thể giúp chúng ta đánh thức " Nó ".




Jessica bực vì Vũ ám chỉ cô còn là con nít, cô bé cấm cảu:



- Vâng, con cũng tin là anh ta đủ ồn để đánh thức " nó ".



Vũ cười gượng gạo đáp lại:



- Ồ, tôi xin đính chính là bây giờ tôi chả thể phân biệt được hai mẹ con nữa rồi.



Casta chen vào:



- Thôi nào, cả hai đừng cãi cọ nữa. Anh cũng đừng có cãi nhau với Jessie nữa. Tôi e lát nữa anh sẽ không ngậm được miệng lại đâu.



Vừa theo ba người phụ nữ đi vào thang máy Vũ vừa lầm bầm:



- Đúng là mẹ nào con nấy, được cả họ nhà nhím, lúc nào cũng xù lên.



Nhưng khi cửa thang máy mở ra, Vũ lập tức im bặt. Casta nói đúng, Vũ không ngậm nổi miệng khi nhìn thấy " Nó "