Niệm Giới - Khai Môn

Chương 12: Cuồng đoạt



Chiếc đĩa bay nhấc mình khỏi mặt đất, ổn định dừng trên không trung như thể nó được một sợi dây vô hình treo vào không khí.



Từ bên ngoài có thể thấy chiếc đĩa bay đang chậm rãi xoay tròn, một thứ ánh sáng lạnh lung linh phát ra từ dưới lớp vỏ khiến nó trở nên rực rỡ như một viên ngọc khổng lồ. Những đường vân li ti tựa mạnh máu dường như sống lại, nhịp nhàng co bóp. Từng dòng ánh sáng như những dòng máu từ khối lập phương không ngừng chảy theo những mạch máu li ti ấy tỏa ra khắp toàn thân chiếc đĩa bay.



Chiếc đĩa bay như con rùa khổng lồ đang say ngủ bỗng mở mắt bừng tỉnh dậy.Nó bình tĩnh ngừng xoay, khi hoàn toàn ngừng hẳn, chiếc đĩa bay nổi trong không trung, cách mặt đất chừng 1 mét. Gầm đĩa bay nhả ra tạo thành hai phần trên dưới rõ ràng. Bốn khối linh kiện từ bốn góc đột ngột tách ra tạo thành bốn chân chậm rãi tiếp đất.



Con rùa khổng lồ chính thức hồi sinh. Mặc dù không có đầu nhưng Một vòng ánh sáng đỏ tươi như tia hồng ngoại từ sâu bên trong chiếu qua phần viền đĩa bay như thể cặp mắt xoi mói của con rùa đang hướng ra xung quanh thể hiện uy nghiêm của nó.



Nếu như một con rùa khổng lồ như vậy thực sự tồn tại thì có thể coi là chúa tể của muôn thú thì chiếc đĩa bay cũng xứng đáng là chúa tể của tất cả những thứ thiết bị lạc hậu trong xưởng.



Mặc dù các thiết bị trong xưởng đều có đặc tính kháng từ nhưng vẫn như run lên dưới cái nhìn quyền uy của chiếc đĩa bay.



Những chiếc bóng đèn vô tri đang chiếu sáng rực cả căn nhà xưởng khổng lồ cũng chớp nháy liên tục như run sợ trước uy lực khổng lồ của chiếc đĩa bay.



Bên trong chiếc đĩa bay, cả 4 người ngồi tại khoang lái đều kinh ngạc đến sững sờ trước những thay đổi của chiếc phi thuyền.




Mặc dù chiếc đĩa bay xoay tít như bông vụ rồi kéo dãn chính mình thành hai phần trước khi dùng bốn chân chạm đất nhưng khoang lái lại như một không gian hoàn toàn khác biệt. Những người ngồi trong đó không hề cảm thấy một sự rung lắc nào, tất cả mọi thay đổi của chiếc đĩa bay chỉ là những hình ảnh biến đổi liên tục hiện ra trên màn hình. Từng góc nhìn, từng chi tiết, thậm chí tình trạng từng khoang của chiếc đĩa bay được hiển thị thành những hình khối bằng tia lazer hiện ra xung quanh khoang lái.



Lúc này mọi người mới biết vì sao khoang lái của chiếc đĩa bay lại chỉ là một khoảng sàn rộng mà không có bất kì thiết bị nào phục vụ cho những " phi công "



Thì ra khi chiếc đĩa bay khởi động, nó lập tức căn cứ theo những thông tin của những người điều khiển mà tạo thành một khoang lái phù hợp với kích thước và vị trí của phi công. Những hình khối, nút bấm, hình ảnh minh họa kèm theo những kí tự kì lạ của người ngoài hành tinh phiêu phù trong khoang lái tạo thành một cảnh tượng khiến cả bốn người như lạc vào trong mơ, không ngừng hiếu kì nhìn quanh.



Càng đặc biệt hơn là khoang lái hình thành một từ trường đặc biệt khiến cả bốn người cảm thấy nhẹ nhõm như ở trong môi trường không trọng lượng. Mặc dù đang đứng nhưng cảm giác thoải mái như thể đang ngồi trên chiếc ghế sô pha êm ái, thậm chí còn giống như đang nằm trên một chiếc phao mềm thả mình trên mặt nước. Tuy nhiên cả khoang lái vẫn giữ nguyên một hướng từ trên xuống dưới khiến cho người ta có cảm giác như mình không phải đang ngồi trên một phi thuyền vũ trụ mà là ngồi trên ghế tựa chơi một game đua xe, tất cả những sự tác động hay chuyển



hướng đột ngột, thậm chí là dốc ngược xoay tròn chỉ là những hình ảnh thay đổi liên tục trên màn ảnh rộng mà thôi.



Lúc này bốn chiếc ghế tựa tối tân được trang bị lại trở thành những thứ đồ thừa thãi làm hạn chế tầm nhìn.



Vũ lúc này đã bỏ tay khỏi khối lập phương từ lâu, hắn ngây ngốc nhìn Jessica đặt tay vào cây trụ lớn chính giữa khoang.



Từng luồng sáng nhè nhẹ chạy dọc cây trụ hướng về đôi tay của Jessica như đang tiến hành một nghi thức kết nối đặc biệt.



Đôi mắt Jessica trở nên mê man như bị thôi miên, từng gợn sáng vẫn liên tục tiến lại điểm kết nối với tốc độ ngày một nhanh.



Bờ vai mảnh khảnh của cô bé rung lên nhè nhẹ theo từng gợn sáng.



Vũ tiến tới định giúp nhưng Casta quát hắn:



- Hãy để mặc con bé. Nó được lựa chọn ở đây để thực hiện nghi thức kết nối.



Chợt những gợn sáng ào đến như thác lũ, Jessica giường như bị một bàn tay vô hình lắc mạnh. Cô bé rên lên một tiếng, hai mắt hiện lên vẻ thống khổ.



Bất ngờ một đôi tay mạnh mẽ giữ chặt vai Jessica, Vũ dùng sức kéo cô bé ra khỏi chiếc cột.



Bỗng Vũ rùng mình như bị điện giật. Hàng tỉ hình ảnh, âm thanh kì lạ liên tục truyền vào não hắn khiến hắn như rơi vào một mê trận không thể thoát ra.



Những hình ảnh, âm thanh ấy như một cơn lũ tràn vào đại não nhỏ bé của hắn khiến đầu hắn như muốn nổ tung. Lúc này bộ não của hắn như một con đập ngập nước, Từng luồng kiến thức kì lạ như thể những con sóng dữ gầm rú quay cuồng tùy thời có thể phá vỡ bờ vách mỏng manh mà thoát ra ngoài.




Cơ thể hắn gồng lên cứng ngắc như hóa đá, hai tay vô thức xiết chặt lấy bờ vai nhỏ bé của Jessica



Jessica lúc này đã không còn bị những luồng kiến thức khổng lồ kia hành hạ nữa. Chúng như một dòng nước tìm được lối thoát cuồn cuộn chảy qua não bộ của cô bé dồn về phía Vũ. Từng luồng kiến thức như những dòng nước phù sa mang theo vô vàn kiến thức lấp đầy những khoảng trống trong não bộ của Jessica, bồi đắp liên tục khiến ý thức của cô bé liên tục được mở rộng, củng cố.



Jessica chỉ là điểm trung chuyển ý thức giữa chiếc đĩa bay và Vũ nhưng cũng được hưởng vô số lợi ích, điều này khiến cô bé như đang lột xác, mở rộng ý thức ra gấp ngàn lần.



Ngược lại Vũ lại lộ rõ vẻ thống khổ. Khối lượng kiến thức khổng lồ không những vượt xa khả năng tiếp nhận đối với bộ não nhỏ bé của hắn mà còn liên tục dồn dập như muốn đè bẹp, che phủ đi mọi kí ức, kiến thức vốn có của hắn. Thậm chí là cả ý thức tự chủ của hắn cũng bị những luồng kiến thức khổng lồ này hung hãn bài xích, cuốn phăng đi.



Khi đó hắn sẽ trở thành một kẻ ngây dại điên cuồng.



Đó chính là lí do vì sao các nhà khoa học thiên tài với kiến thức và trí tuệ siêu việt lại hay gặp các vấn đề về tự chủ, thậm chí có người còn nghễnh ngãng, ngây dại khi đối mặt với các vấn đề ngoài khoa học.



Tất nhiên lượng kiến thức của các nhà khoa học thiên tài ấy có được chỉ là một phần rất nhỏ so với lượng kiến thức khổng lồ đang xâm chiếm não bộ Vũ lúc này. Thế nên cái căn bệnh đáng yêu " đãng trí thiên tài " ấy chẳng thể đem so với hậu quả khủng khiếp mà hắn sắp nhận phải.



Hắn chắc chắn sẽ trở nên điên khùng mất tự chủ, chính thức nhập khẩu vào nhà thương điên.



May sao, Vũ cũng đã từng... điên. Hắn đã phải đối mặt với hiện tượng quá tải não bộ do bị sét đánh và phải điều trị tâm thần phân liệt trong 6 tháng nên hắn biết phải làm gì.



Hai mắt Vũ bỗng phát ra ánh sáng đáng sợ. Cơ thể hắn rung lên, từ mi tâm hắn hiện ra một hình ảnh mờ nhạt như thể hơi nước làm khúc xạ ánh sáng xung quanh.



Vũ lắc đầu liên tục, những hình ảnh mờ nhạt ấy cũng rung lắc dữ dội tạo thành rất nhiều lớp màng mỏng dao động quanh đầu hắn.



Ánh sáng trong khoang lái bỗng chớp nháy liên tục, Con rùa khổng lồ đang phát ra ánh sáng lành lạnh màu xanh lục sống động bỗng ngừng phắt lại như nín thở, luồng sáng đỏ tươi cũng tắt phụt đi.



Trong khoang lái lúc này, những hình khối vụt biến mất, màn hình lớn với rất nhiều hình ảnh cũng trở lại là bức vách im lìm. Chỉ có cây cột lớn vẫn phát sáng nhè nhẹ. Nhưng những gợn sáng không còn điên cuồng hướng về phía Jessica nữa mà trở thành những hoa văn như một đàn cá ôn hòa bơi lượn trên bề mặt cột.



Từ trường kì lạ trong khoang vụt biến mất khiến cả 4 người không kịp thích ứng bỗng ngã vật xuống sàn.



Vũ vẫn ôm chặt Jessica, lúc này cả hai đã rời khỏi cây cột, đang ngồi thở hào hển trên sàn.



"- May mà... " - Vũ chưa kịp nói hết câu, bỗng một mũi kim nhọn hoắt cắm phập vào cần cổ hắn. Dược lực cực mạnh của loại thuốc trong xi lanh lập tức khiến miệng hắn đờ ra, không nói được hết câu. Hai mắt hắn trợn lên ngoái nhìn Casta rút mũi kim tiêm ra khỏi cổ hắn.



Những hình ảnh trong mắt hắn vụt tối sầm. Tay vẫn giữ chặt vai Jessica, hắn cố sức thều thào vào tai cô bé:




- Tránh xa những nơi này đi, cô bé.



Xoay mình tránh ánh mắt giận dữ của Jessica, Casta thở dài nhìn Vũ nằm bất động trên sàn. Cô với tay chạm vào cây cột chính. Những gợn sáng trên thân cột không cuồn cuộn đổ về tay Casta mà đột ngột vận chuyển rất nhanh. Từ trường trong khoang lại xuất hiện kèm theo những hình khối phiêu phù xung quanh. Casta đưa tay chạm vào một hình khối trông như một hành lang, mô hình đó lập tức chuyển thành màu xanh. Hành lang dẫn bọn họ tiến vào đĩa bay lại mở ra.



Ra hiệu cho Keller lôi Vũ ra ngoài, Casta thở dài quay lại đối diện với cô con gái.



Jessica im lặng giương đôi mắt oán hận nhìn Casta khiến cô trở nên lúng túng.



"- Đây là một bí mật của cả dân tộc. Mẹ không còn cách nào khác "



Jessica dường như được thừa hưởng từ chính Casta bản tính quật cường kiên nghị. Cô bé ngoái nhìn về phía hành lang nơi Keller mang Vũ đi.



Giọng hơi lạc đi:



"- Thì ra đây là kế hoạch của mẹ phải không? Con đã ở đây để trở thành một vật hiến tế cho nghi thức kết nối với cái đĩa bay này. Và bây giờ mẹ sẽ làm với con như đã làm với chú ấy chứ gì ?"



Casta cảm thấy vô cùng đau khổ trước những câu hỏi dồn dập của Jessica. Cô muốn ôm lấy con bé



Jessica vùng ra khỏi tay Casta



"- Mẹ đã lừa con về những lời tiên tri của bà ấy. Mẹ đã lừa con tham gia vào cái dự án giết người này. Bây giờ mẹ sẽ làm với con như đã làm với chú ấy chứ ? "



Casta lắp bắp " Mẹ... mẹ "



Jessica cắt ngang lời cô " - Con muốn về nhà "