1. Tiếc nuối nhất không phải là để lỡ mất người tốt nhất mà là khi bạn gặp được một người tốt hơn thì bạn cũng phát hiện ra mình đã dành hết những gì tốt đẹp nhất của bản thân cho người cũ.
2. Mới 20 tuổi thôi nhưng bạn đã bắt đầu lo rằng tương lai sẽ chẳng thể gặp được một người mà bạn yêu và người đó cũng yêu bạn.
3. Chỉ nghĩ tới việc rồi người ấy sẽ thuộc về một người khác, nước mắt đã đong đầy.
4. Giây trước thôi còn cảm thấy như vừa trút được một gánh nặng, giây tiếp theo tim đã đau như cắt.
5. Không sao cả, chỉ là em không có được may mắn ấy.
6. Tiến một bước chẳng thể yêu nhau, lùi một bước chẳng thể quên nhau.
7. Anh từng yêu em, yêu đến mức mọi khoảnh khắc trong tương lai anh đều có hình bóng em.
8. Hóa ra thứ tự xuất hiện trong đời người thật sự rất quan trọng.
9. Thật may mắn vì đã gặp anh, cũng thật hối hận vì đã gặp anh.
10. Bạn coi, rõ ràng người ấy nói yêu tôi, lại khiến tôi buồn như thế.
11. Người không thể ở bên bạn không phải người thuộc về bạn, người thuộc về bạn, bạn sẽ chẳng bao giờ mất đi người ấy.
12. Vậy anh nghĩ Chúng mình chưa bao giờ ở bên nhau và Cuối cùng chúng mình chẳng thể ở bên nhau, cái nào đáng tiếc hơn? Em không có cỗ máy thời gian, em cũng không có siêu năng lực, em biết anh là cát, em chẳng thể nắm trong tay, nhưng xin anh, đừng khiến em phải mở mắt ra.
13. Em biết rồi sẽ có một ngày anh yêu em, chẳng qua hiện tại chưa đến lúc ấy. Em biết anh sẽ yêu em vào tháng thứ 13, sẽ yêu em vào ngày 32, sẽ yêu em vào ngày thứ 8 của tuần, sẽ yêu em ở giây thứ 61... Em có thể chờ, dù chờ không nổi, nhưng em vẫn yêu anh.
14. Thời gian không có đúng sai, sai là anh và em. Sở dĩ chúng ta đem tất cả sai lầm quy kết cho thời gian, là vì chúng ta không muốn phải thừa nhận xa nhau là lỗi của chúng ta. Thời gian chỉ an bài cho chúng ta gặp nhau. Chặng đường từ khi gặp nhau tới tương lai phía trước phải đi như thế nào, là do anh và em quyết định. Đi đúng, vậy đúng thời điểm. Đi sai, chỉ có thể nói là do chúng ta đã làm không tốt.
15. Em đừng cười nữa, nước mắt em rơi rồi.
16. 1/ Em nghe thấy tiếng đập cửa dồn dập. 2/ Em tỉnh giấc. 3/ Em mở cửa và thấy anh đang đứng ngoài/ 4/ Anh nói anh nhớ em, sau đó ôm em thật chặt. Rất tình đúng không? Nhưng những gì xảy ra với tôi lại theo trình tự 1-3-4-2.
17. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được bạn yêu một người tới cỡ nào, cho tới khi bạn nhìn thấy người ấy ở bên cạnh một người khác.
18. Giống như hai đường thẳng song song, có thể tiếp cận đến vô hạn, lại mãi mãi chẳng thể cắt nhau.
19. Anh và em rõ ràng không chỉ như thế, mà cũng chỉ có thể như thế.
20. Vốn đã không đúng người, cớ sao lại đổ lỗi cho thời điểm?