Như Ý Truyện Đồng Nhân Văn Chi Lương Thời Yến Uyển

Chương 7-8

Chương 7:


Cố tỏ ra mạnh mẽ nói xong những lời đó, chờ Xuân Thiền trở về nói đã đem phu nhân đưa ra hoàng cung, Yến Uyển rốt cuộc nhịn không được mà khóc lớn.

Đó là người thân của nàng, vì họ mà nàng vào cung làm cung nữ, ngày thường đều gửi tiền về nhà, thành phi tử cũng thường xuyên đem các loại lễ vật về nhà cho ngạch nương.

Cho dù như vậy, cũng không đổi được một câu nhẹ nhàng từ ngạch nương.

Nay nàng có tiểu công chúa rồi, từ nay về sau chỉ có tiểu công chúa mới là người nhà của nàng, ngạch nương cùng đệ đệ nàng đã tận nghĩa rồi.
Xuân Thiền thấy nàng khóc, vội vàng nói, chủ tử thời gian ở cữ không được khóc nếu không sẽ ảnh hưởng đến đôi mắt, nô tỳ đã đưa phu nhân ra ngoài, về sau không bao giờ phiền đến người nữa.

Tiến Trung công công ở ngoài đợi một đêm, bây giờ đã đi báo tin vui cho Hoàng Thượng, trước khi đi còn dặn nô tỳ hầu hạ người uống canh gà, người uống mấy ngụm đi.
Yến Uyển đang khổ sở, lại nghe Tiến Trung chờ cả một đêm bên ngoài, trong lòng tràn đầy cảm động.

Ngày hôm qua Hoàng Thượng chỉ đến xem một cái rồi đi, vậy mà Tiến Trung vì lo lắng cho nàng mà canh gác một đêm, sao hắn ngốc đến như vậy?

Yến Uyển nghe lời uống canh gà, cảm giác thân mình có chút mệt, lại nằm xuống ngủ tiếp.

Tiến Trung mỉm cười báo Hoàng Thượng tin hỉ, Hoàng Thượng vừa mất Thập Tam a ca, trong lòng khổ sở nay nghe Yến Uyển bình an sinh con, vừa vui mừng lại vừa thấy may mắn, mặc kệ là công chúa hay a ca chỉ cần bình an là tốt rồi.

Vì thế lại ban thưởng rất nhiều trân bảo cho Vĩnh Thọ Cung, Tiến Trung nhớ thương Yến Uyển mang theo bảo vật nhanh chóng tới Vĩnh Thọ cung.

Tới rồi mới biết nàng vẫn còn ngủ, hắn nhẹ nhàng bước vào tẩm điện, lẳng lặng nhìn gương mặt ngủ say của nàng.
Tuy nói là đợi cả một đêm nhưng Tiến Trung không thấy vất vả, hắn không thể giúp cái gì nghe Yến Uyển vẫn luôn kêu đau, tâm của hắn cũng đau theo.

Hắn biết nàng luôn muốn có con, hiện tại đã được như ước nguyện, hắn thật sự vì nàng mà vui mừng.

Cả đời này hắn không thể có con nhưng không sao, hắn sẽ đem con của Yến Uyển mà yêu thương như con ruột, chỉ cần Yến Uyển thích thì đó là thứ mà hắn thích.
Yến Uyển ngủ chốc lát thì cảm thấy khát nước, mơ mơ màng màng nói muốn uống nước.

Tiến Trung nghe xong liền chạy đi lấy nước ấm, đỡ nàng ngồi dậy giúp nàng uống nước.

Uống nước xong, nàng trợn mắt khi thấy Tiến Trung hầu hạ, vui mừng hỏi, "Sao ngươi lại ở đây, ta nghe nói ngươi ở bên ngoài cả một đêm nhất định mệt muốn chết, sao còn không đi nghỉ đi?"
Tiến Trung vuốt tóc Yến Uyển nói, "Nô tài một chút cũng không mệt, Lệnh chủ tử cực khổ rồi, người có thấy không khỏe chỗ nào không để nô tài gọi thái y"
Yến Uyển nghe thấy Tiến Trung nói như vậy, lại cảm động, lại là ngọt ngào tuy ngạch nương không yêu thương, Hoàng Thượng cũng không coi trọng nàng nhưng Tiến Trung lại xem nàng là bảo bối, thì ra Vệ Yến Uyển không phải không có nơi nương tựa.
Nhìn Tiến Trung một lúc, nàng gọi nhũ mẫu ẫm tiểu công chúa vào.

Tiểu công chúa vẫn còn ngủ, Yến Uyển cho nhũ mẫu đi ăn cơm đi, sau đó ôm hài tử đến bên Tiến Trung, "Tiến Trung ngươi ôm hài tử đi, đây là con của ta"
Tiến Trung vừa mừng vừa sợ, thật cẩn thận ẫm tiểu công chúa, hài tử trong vòng tay mềm mại làm hắn cũng vui theo.

Yến Uyển nhìn bộ dáng của hắn như vậy, nghĩ như thế nào cũng giống như một nhà ba người.

Tuy Hoàng Thượng không thường đến nhưng có hắn thường xuyên đến đây cũng không tồi, hắn nhất định sẽ yêu thương tiểu công chúa.
Hắn ôm chốc lát thì đứng dậy đi trở về, ruốc cuộc đi lâu như vậy sợ sư phụ nhìn ra manh mối.

Yến Uyển ôm tiểu công chúa nghĩ, từ nay về sau ngạch nương sẽ vì con mà trở nên mạnh mẽ, vì con che mưa chắc gió, tuyệt đối không làm con chịu cực khổ như ngạch nương.

Chương 8:


Thời gian trôi qua rất nhanh, nháy mắt mà Thất công chúa đã sinh được trăm ngày, trong cung liên tiếp có hài tử chết non, Hoàng Thượng thấy Thất công chúa bình an khỏe mạnh cảm thấy đứa nhỏ này có phúc khí liền ban danh Cảnh Nguyên, ngụ ý tốt đẹp. Hoàng Thượng mấy ngày trước còn nói, muốn tổ chức tiệc cho Thất công chúa long trọng một chút, trong cung lâu rồi không có náo nhiệt hy vọng Thất công chúa sẽ mang đến không khí vui mừng cho hoàng cung.


Yến Uyển thay cho Thất công chúa y phục màu đỏ, là do Khánh quý nhân tự tay làm, mười phần tinh xảo, công chúa mặc vào vô cùng đáng yêu. Lúc này Tiến Trung đến nói là Hoàng Thượng ban thưởng cho Thất công chúa rất nhiều lễ vật, cho mọi người lui ra, hắn nói với Yến Uyển, "Lệnh chủ từ gần đây không tiện thị tẩm, Dĩnh phi là người được thị tẩm nhiều nhất. Hoàng Thượng thương tiếc nàng vừa mất Lục công chúa cho nên thường hay chiếu cố nàng, mà hôm qua Hoàng Hậu, Du phi và Dĩnh phi ở ngự hoa viên có cùng Hoàng Thượng nói chuyện. Có vô ý nhắc đến xuất thân của người không cao quý bằng Dĩnh phi, sợ không thể nuôi dạy công chúa được. Hoàng Thượng nghe lọt tay, có ý muốn đem Thất công chúa đưa cho Dĩnh phi nuôi nấng, an ủi nàng chịu tang con gái"


Yến Uyển nghe xong giận dữ, "A mã bổn cung năm đó cũng là quan viên, tuy rằng chức quan không cao nhưng bổn cung cũng xuất thân con nhà quan gia, bổn cung tuyệt đối không phải là người xuất thân đê tiện. Hoàng Thượng thật vô tình, Dĩnh phi mất con khổ sở trong lòng thế thì ta không có công chúa có thể vui vẻ sao?"




Tiến Trung biết Yến Uyển đau lòng, cho nên nhẹ nhàng khuyên, "Nô tài cố ý tới đây là vì muốn Lệnh chủ tử phải sớm tính toán một chút, người cùng Dĩnh phi bất hòa nói không chừng Thất công chúa sẽ bị ngược đãi, trăm triệu lần không thể đưa công chúa cho Dĩnh phi. Nô tài có suy nghĩ một đường khác, chi bằng đem công chúa cho Thái hậu nuông nấng. Hai vị công chúa của Thái Hậu đã xuất giá, dưới gối vẫn luôn trống, năm đó người đã có ý muốn dượng dục con của Thư phi thì có thể thấy Thái Hậu rất thích trẻ con. Hơn nữa chỉ có để bên người Thái Hậu thì người khác mới không thể cướp được Thất công chúa"


Yến Uyển nghe xong cảm thấy có đạo lý, chỉ là trong lòng vẫn không nỡ. Đây là đứa con đầu tiên của nàng, sớm như vậy phải chịu cảnh con rời khỏi mẹ ruột sao? Nhưng hiện nay không còn biện pháp nào tốt hơn được nữa, nếu giao cho Dĩnh phi chi bằng đem cho Thái Hậu thì nàng thường xuyên đến thỉnh an cũng có thể gặp con gái.


Yến Uyển nói với Tiến Trung, "Tuy lòng ta không nỡ nhưng để con ở bên Thái Hậu an toàn hơn những kẻ khác nhiều, ta sẽ đi thỉnh an Thái Hậu làm cho người nhận nuôi Cảnh Nguyên", nói xong liền thay y phục, hướng Từ Ninh cung mà đi.


Tới Từ Ninh cung, Thái Hậu nhìn thấy Thất công chúa thì liền vui vẻ, lấy ra một quả táo trêu đùa đứa nhỏ. Yến Uyển thấy Thái Hậu yêu thích, nhân cơ hội mở miệng, "Thái Hậu cùng công chúa quả nhiên có duyên phận, công chúa vừa nhìn thấy Thái Hậu gương mặt tươi cười liền không ngừng được, ở cung thần thiếp công chúa nào có cười như vậy"


Thái Hậu nghe xong càng vui hơn nói, "Từ khi hai công chúa xuất giá, Từ Ninh cung này liền vắng vẻ. Ai gia rất thích Thất công chúa, con bé đáng yêu như vậy, ai gia nhìn bao nhiêu cũng không đủ"


Yến Uyển nghe xong liền quỳ xuống, nói, "Nhận được hậu ái của Thái Hậu là Thất công chúa thật sự có phúc khí, nhờ có Thái Hậu mấy năm nay quan tâm nên thần thiếp mới có Thất công chúa. Thần thiếp thấy con cùng Thái Hậu có duyên phận, Thái Hậu cũng thích công chúa, thần thiếp mong muốn công chúa có thể ở bên Thái Hậu thay thần thiếp làm tròn hiếu đạo"


Thái Hậu nghe xong có chút kinh ngạc nhưng cũng có chút vui mừng nói, "Lệnh phi đây là đứa con đầu tiên của ngươi, ngươi thật sự có thể đưa cho ai gia nuôi dưỡng?".





Yến Uyển mỉm cười trả lời, "Công chúa bên người Thái Hậu chứ nào phải đưa ra bên ngoài cung. Thiếp thường tới thỉnh an, như vậy cũng thường xuyên gặp Thất công chúa. Hơn nữa Thái Hậu xuất thân danh môn, đọc đủ thứ thi thư, thần thiếp tin rằng Thất công chúa ở bên Thái Hậu nhận giáo dưỡng thì tiền đồ sẽ tốt hơn khi bên người thần thiếp. Thái Hậu nhân đức nhất định sẽ đối tốt với công chúa"


Thái Hậu nhìn ra Yến Uyển thật lòng muốn bà nhận nuôi, ngẫm lại thấy nàng nói có đạo lý hơn hết bản thân bà rất thích Thất công chúa, liền nói, "Một lát thấy Hoàng Thượng ai gia sẽ nói với Hoàng Thượng việc này, ngươi hôm nay thành tâm muốn ai gia nhận nuôi công chúa có thể thấy được là ngươi đối với ai gia tín nhiệm. Ai gia đáp ứng người, nhất định sẽ chiếu cố Thất công chúa thật hoàn hảo. Canh giờ không còn sớm, chúng ta nhanh đi dự tiệc thôi"


Để biểu hiện sự coi trọng, Hoàng Thượng ờ Dực Khôn cung tổ chức tiệc trăm ngày sinh của Thất công chúa. Đến Dực Khôn cung, ánh mắt Dĩnh phi nhìn Thất công chúa nóng rực, Du phi cùng Hoàng Hậu nhìn nhau mỉm cười giống như việc Thất công chua sẽ được Dĩnh phi nhận nuôi là việc đã thành. Yến Uyển đem phản ứng các nàng thu vào mắt, không lên tiếng, tĩnh lặng ôm Thất công chúa ngồi vào chỗ của mình.


Một lát sau Hoàng Thượng đến ngồi vào ghế, nói một chút về hậu cung an bình, tiền triều ổn định linh tinh sau đó khai tiệc. Thái Hậu nghe Hoàng Thượng nói xong, đối với Hoàng Thượng mỉm cười nói, "Hoàng đế à, từ khi Hằng thị của ai gia xuất gia, dưới gối ai gia luôn trống không thường xuyên cảm thấy tịch mịch. Trong thời gian này nhìn Thất công chúa ai gia cảm thấy lòng tràn đầy yêu thích, ai gia nghĩ muốn nuôi tiểu công chúa không biết ý Hoàng Thượng thế nào?"


Hoàng Thượng nghe xong có phần kinh ngạc, hắn đang có ý định giao Thất công chúa cho Dĩnh phi nuôi nấng nhưng mà từ khi Hằng Sước tái giá, Thái Hậu đối với hắn lạnh nhạt vô cùng mà Hằng Sước hồi cung cũng không còn để ý đến hoàng huynh là hắn nữa. Hiện giờ Thái Hậu chủ động đề cập muốn nuôi nấng công chúa, vừa hay có thể hòa hoãn mối quan hệ của bọn họ, hắn liền nói, "Hoàng ngạch nương yêu thích Cảnh Nguyên là phúc khí của đứa nhỏ, nhi thần tất nhiên cho phép, không biết ý Lệnh phi như thế nào?"


Yến Uyển đáp, "Thái Hậu yêu thích Thất công chúa nhất định sẽ nuôi dưỡng con thật tốt, thần thiếp nguyện ý nghe theo Thái Hậu.


Nghe nàng đáp xong, Hoàng Thượng liền đem sự tình định đoạt xong nói với mọi người.


Dĩnh phi nghe xong liền tức giận nhưng mà là Thái Hậu thích, nàng cũng đâu thể cùng Thái Hậu tranh đoạt. Hoàng Thượng thấy thần sắc của nàng, cảm thấy nàng không biết điều. Cho dù hắn có đáp ứng nàng cũng không thể vì một phi tử mà cự tuyệt Thái Hậu được, hắn nhìn Yến Uyển cảm thấy nàng nhu thuận biết nghe lời, ôn nhu săn sóc so với Dĩnh phi hiểu chuyện hơn nhiều, liền nói, "Lệnh phi ôn nhu hiền thục, trẫm rất yêu thích nàng như vậy. Đêm nay trẫm đến Vĩnh Thọ cung ngồi trò chuyện với nàng, thật lâu trẫm cùng nàng chưa nói chuyện"


Yến Uyển nghe xong, mỉm cười đứng dậy tạ ơn.