Như Khói Như Cát

Chương 26: Baliga (6)

Buổi tối, sau khi đọc xong vài chương tiểu thuyết, Lục Yên Đinh bắt đầu lướt điện thoại.

Cậu phát hiện cậu và Khúc Như Bình lại lên hot search rồi. Hot search lần này có tên là #Thi Nhân Baliga#.

Hóa ra có người trong nước cũng đến Baliga du lịch, gặp được bọn họ đang quay chương trình, liền chụp vài bức ảnh rồi đăng lên mạng, sau đó chính là fans CP Thi Nhân đều nổ tung.

Nội dung của đoạn video kia, Lục Yên Đinh cũng đã nhìn thấy rồi, chính là đoạn cậu đút Bạch Sa Ly cho Khúc Như Bình. Lục Yên Đinh cậu lúc đó cảm thấy hành động như vậy rất đỗi bình thường, nhưng mà bây giờ khi xem được video kia, từ góc độ của người đứng xem nhìn vào, chính cậu cũng cảm thấy cậu và Khúc Như Bình tựa hồ như quá mức ái muội.

Trong đoạn video, cậu và Khúc Như Bình cười đến thật vui vẻ, hơn nữa toàn thân cậu còn như thể đang kề sát với Khúc Như Bình vậy. Nhưng Lục Yên Đinh còn nhớ, lúc đó cậu đâu có cách Khúc Như Bình gần như vậy.

Cậu đứng trên bậc thang cao cao, Khúc Như Bình còn ở phía dưới cầm máy ảnh chụp cậu, hai người bọn họ một trên một dưới bước đi, thỉnh thoảng ngẫu nhiên cậu vung vẩy cánh tay, giống như là muốn anh nắm tay cậu.

Lục Yên Đinh phát hiện ra mình không nhớ nổi hoàn cảnh lúc đó, cậu giống như một chiếc đồng hồ quả lắc đến thời điểm thì chuyển động, tựa hồ như phần lớn thời gian cũng không nắm giữ được tình cảm và ý thức thuộc về bản thân mình, trước ống kính, cậu vĩnh viễn sẽ tự động điều chỉnh chính mình cho tốt, đi làm những chuyện mình nên làm.

Có mấy người qua đường biểu thị dở khóc dở cười: “Mị còn tưởng ở Baliga đã sinh ra một nhà thơ (Thi Nhân) mới cơ đấy! Náo loạn nửa ngày hóa ra là lại là CP!”

Bình luận top 1 biểu thị: “Thi Nhân lại lên hot search rồi, mọi người đừng gáy gì nhé, chúng mình ở trong nhà gáy vui với nhau thôi, thung thướng trên siêu thoại là được rồi. Các Thi Từ đừng có ấn vào hot search nhá!”

“Thi Từ” là cách gọi fans CP của Thi Nhân. Nhưng cho dù bình luận đầu tiên mang khởi đầu tốt, thì các bình luận bên dưới vẫn là kiểu gì cũng có.

Ngoại trừ “AAAA” tràn khắp màn hình, thì còn lại cũng đều là các kiểu bình luận như “khóa chặt”, “kết hôn”, mấy bình luận phía trước còn cực kỳ tỉ mỉ.

Bình luận top 2 còn trực tiếp viết một đoạn fanfic ngắn: “Thiếu niên khẽ hất cằm lên, đối người đàn ông lộ ra nụ cười xán lạn…”

Lục Yên Đinh nhỏ giọng đọc ra lời:

“Cậu thấp giọng nói, để em đút cho anh, anh ăn đi mà, người đàn ông chỉ cười cười lắc đầu một cái, nhưng vẫn là không kìm lòng được nhận lấy sự chăm sóc âu yếm của bảo bối nhà mình, Bạch Sa Ly vừa ngon vừa ngọt vào miệng là tan chảy, nhưng làm sao ngon bằng ngón tay thiếu niên trắng trẻo thon dài, đậm vị như vậy…”

Lục Yên Đinh cười lên một tiếng, cậu cảm thấy những người bạn trên mạng này thực đáng yêu.

Cái bình luận kia rõ ràng đi theo hướng Mary Sue khôi hài, những bình luận trả lời bên dưới đều là “Các chị em ơi, mị cười đến rớt đầu luôn rồi”, “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha”, “Cô gái có độc à, làm tôi cười ỉa luôn này” vân vân và mây mây các kiểu bình luận với nội dung hài hước như thế.

Lục Yên Đinh xoa cằm mình một cái, vỗ bộp bộp mấy cái vào mặt, rồi lại lướt xuống dưới đọc tiếp các bình luận.

Vẫn còn những người mắng bọn họ, trong đó còn có một người với ID là “Quốc Dân là trái tim thuở ban đầu”, Lục Yên Đinh nghĩ ngợi, lại ấn vào trang chủ của người kia, phát hiện có một bài weibo khá hot:

“Thứ tôi nói thẳng, vốn là chẳng muốn để tâm đến CP này đâu, nhưng mà ghê muốn chết ấy, ngày nào cũng thấy tin. Một vị Omega nào đó, đúng là giả vờ siêu giỏi, trong chương trình làm bộ làm tịch thế mà cũng có người thích cho được. Những weibo ID thích CP Thi Nhân, ấy, mọi người thử tùy tiện ấn vào mà xem là biết ngay đó là thể loại người xem kiểu gì ấy mà, đơn giản đều là những người không sống thực tế, nữ sinh nhỏ tuổi hoang tưởng về tình yêu, còn yêu thích cái kiểu tình yêu bất chấp tuổi tác, vì vậy trong lòng mấy người đó, cái kiểu song phương hoàn toàn không xứng về thực lực, nhan sắc, thế lực đều là những tình yêu vô cùng hoàn mỹ, có thể tưởng tượng ra là một đống fans CP si mê những thứ hoang đường đến cỡ nào!”

Lục Yên Đinh từ từ cau mày lại, cậu cảm thấy nhan sắc của mình nào có thua kém Khúc Như Bình nhiều đến thế? Nên nói là, hai người bọn họ mang đến cảm giác thị giác không giống nhau, nhan sắc của cậu hiếm có người nào lôi ra hắc được lắm.

Được rồi, nào thì xem tiếp.

Phía dưới bình luận: “Nói ra nỗi lòng của tôi rồi! Ngày nào lướt weibo cũng thấy tin về Thi Nhân, thật phiền, lại còn có thể loại đem Quốc Dân và Thi Nhân ra so sánh nữa chứ? Quốc Dân là CP mà hai bên đồng thời thừa nhận đó mấy má, đều đã được tuyên bố chính thức từ lâu, CP của mấy má là cái loại không có lửa nhưng lại có khói chính là vì có ý d** mà ra thôi.”

“[Mỉm cười][Mỉm cười][Mỉm cười] Lầu trên nói chuyện chú ý chút đi, dựa theo cách nói của bạn, Quốc Dân còn là CP đã tuyên bố chia tay chính thức nữa phải không? Tự mình đề cao mình là có ý gì? Bây giờ mà các bạn còn tự có ý d** còn nghĩ rằng CP nhà các bạn là kiểu dẫu lìa ngõ ý còn vương tơ lòng ấy hả? Người ta cũng đã nói lần này là chia tay để triệt để rồi còn gì, còn đợi bị tự vả à, ai có ý d** vừa nhìn đã biết.”

“Sao thế, yêu một CP còn đòi so sánh cao quý thấp hèn à? Quốc Dân toàn bọn chó điên, các người chưa lướt weibo à? Thôi cho xin đấy chắc các người mua hot search theo năm rồi ý gì!”

“Hoàn toàn chỉ là người qua đường,  mị cảm thấy Quốc Dân đang cố sống cố chết tìm cảm giác tồn tại, chẳng dễ dàng gì mới có một CP triệt được các người nên các người gây chuyện đấy à.”

“Thi Nhân đừng có giả vờ là người qua đường nữa đi, mở weibo ra toàn là LYĐ chứ gì nữa? Thật sự tưởng người ta không có mắt à?”



Lục Yên Đinh hít một hơi dài, nằm ở trên giường thả lỏng bản thân.

Lần này tâm thái của cậu so với lúc trước tốt hơn rất nhiều, con người thường là sẽ học được cách thích ứng, có đứng ở đầu sóng ngọn gió thế nào, cũng chỉ là một đoạn thời gian mà thôi.

Cậu sờ gương mặt mình, tâm tư bay xa một chút.

Cậu rất giả sao?

Vương Bàn Bàn lúc trước cũng từng nói qua với cậu, khi tham gia những chương trình kiểu như thế này cũng sẽ có lúc không buông được, cho dù đã tham gia rất nhiều chương trình, cậu vẫn có cảm giác gò bó như cũ.

“Thực ra cậu cũng không cần quá để ý cái này”, Vương Bàn Bàn nói với cậu: “Anh nhận thấy mấy chương trình mà cậu đã từng tham gia ấy, mới ban đầu thì cậu không được tự nhiên lắm, nhưng đoạn sau lại tốt hơn nhiều, thật ra cậu ấy mà, chính là một tờ giấy trắng, rất đơn thuần, người khác cần thời gian và sự nhẫn nại mới có thể hiểu được cậu.”

Đang nghĩ đến Vương Bàn Bàn, thì anh ta lại gọi điện đến. Vương Bàn Bàn hỏi cậu: “Còn chưa ngủ à, thấy hot search chưa?”

Lục Yên Đinh nói: “Thấy rồi!”

Vương Bàn Bàn: “Cậu đừng để ảnh hưởng đến tâm trạng nhé, tôi phát hiện con người cậu rất là để ý đến cách nhìn của người khác đó, đối với minh tinh mà nói cậu không thể để ý như vậy được đâu. Anh nói với cậu này, mấy CP hot hòn họt đó làm gì có ai không phải kiểu không có lửa mà lại có khói đâu, căn bản là phản ứng hóa học giữa cậu và Khúc Như Bình quá vi diệu thôi!”

Nói xong, anh ta lại hỏi: “Cậu đối với anh ta không phải thực sự có cảm giác đó chứ?”

Lục Yên Đinh vươn ngón tay ra khoảng trống trước mặt rồi nhìn theo: “Tôi không có cảm giác gì, hoặc vì là người trong cuộc nên không cảm nhận được, chỉ là cảm thấy ở cùng anh ấy rất tốt… Nhưng mà xem video của người khác, thật sự lại có cảm giác bọn tôi như đang yêu đương vậy.”

“Tôi thấy, chính là không thể cứ nghĩ ngợi mãi được.” Lục Yên Đinh dụi dụi con mắt, đại khái là lúc này thân thể uể oải, khiến tinh thần cậu được thả lỏng, Lục Yên Đinh cơ hồ như không ý thức được mình đang nói ra những lời mà lúc bình thường tuyệt đối sẽ không nói, “Tôi bây giờ rất hay nghĩ về anh ấy, bởi vì chuyện về CP nữa, nếu như tôi cứ còn nghĩ mãi như thế này, thì tôi thật sự cảm thấy mình càng ngày càng để ý đến anh ấy, đến cuối cùng trở thành thích anh ấy cũng không phải là không có khả năng.”

“Cậu chính là không có kinh nghiệm.” Vương Bàn Bàn lão luyện nói, “Trong giới có một nữ minh tinh, ngày nào cũng sao tác CP, bây giờ CP của cô ta ít nhất cũng có ba cái hot, cậu nói xem người bên ngoài nhìn vào còn nhập tâm thì người trong cuộc chẳng lẽ hoàn toàn không có cảm giác à? Cậu chỉ cần xem như mình đang diễn là được, không phải cậu đã nói với tôi, nói trước đây cậu đóng phim rất hay bị nhập tâm sao, rồi lại có cảm giác với diễn viên nữ đóng chung, thế nhưng qua một khoảng thời gian thì cũng quên luôn sao? Đợi chương trình này của các cậu quay xong rồi, cậu từ từ thoát vai vậy!”

Lục Yên Đinh nghe một hồi, rồi đáp “vâng” một tiếng, cậu bây giờ cứ ngừng lại là lại nghĩ đến chuyện của Khúc Như Bình, cơ hồ đã thành một phản ứng theo bản năng. Trong thời điểm quay chương trình, cậu không thừa nhận cũng không được, so với người khác, cậu đích xác càng để ý đến Khúc Như Bình hơn một chút.

“Thực ra chuyện đó Khúc Như Bình cũng biết, cậu thử nghĩ xem anh ta không thể không biết được. Nhưng anh ta vẫn cùng cậu thế nọ thế kia, thậm chí so với tập trước còn thân mật hơn. Cậu có biết là vì sao không?”

Lục Yên Đinh đang hơi buồn ngủ, nhưng lúc này nghe thấy cậu kia, lập tức lấy lại tinh thần, hỏi: “Tại sao?”

“Bởi vì anh ta cần CP này chứ sao! Fans của Quốc Dân phần lớn đều là fans của Thi Tiêm Hồng, cộng thêm thời kỳ đầu Khúc Như Bình quả thật có rất nhiều scandal xấu, tình một đêm ở quán bar, rồi ôm eo trai đẹp nữa này, cho nên mỗi lần bọn họ loạn lên vụ chia tay đều cực kỳ không tự nhiên, đều là Khúc Như Bình bị mắng, lần này cũng vậy càng bị mắng thảm hơn. Cậu nói xem CP đó đều là anti-fans của Khúc Như Bình, mắng anh ta là đồ đàn ông cặn bã. Nhưng đến Thi Nhân thì sao, Khúc Như Bình lại trở thành có trách nhiệm, còn sủng cậu, thiết lập tính cách này có phải quá tốt không, tốt đến không thể tốt hơn được nữa, trong cái giới này ai mà không ham hố vị trí như vậy trong lòng công chúng đây?”

Lục Yên Đinh trầm mặc một lúc, nói: “Tôi thật sự cảm thấy anh ấy không phải kiểu người như vậy.”

“Cậu bây giờ không phải đang yêu anh ta sao? Cậu đương nhiên sẽ không nghĩ như thế, lợi ích ở đây thế nào quá mức rõ ràng rồi còn gì! Cậu là lần đầu tiên sao tác CP, còn chưa có thành thục lắm, sau này cậu sẽ biết thôi.”

Vương Bàn Bàn nói xong, tựa hồ ở đầu bên kia đang lật giở trang giấy, “Ấy, kịch bản kia của cậu đến rồi này, tôi nói qua cho cậu nghe nhé?”

“Đợi tôi về tự xem.” Lục Yên Đinh nói: “Tôi cảm thấy tên bộ phim đó không hay lắm.”

“Cũng hơi rườm rà, nhưng gần đây nhất đã sửa tên rồi, đặt là 《Bắc Lâm Hàn》, trong tên của nam chính có một chữ Hàn, tên của nữ chính có một chữ Bắc, ha, nhưng cũng chính là không có việc gì của cậu ở đây.”

“… So với lúc trước tên hay hơn nhiều đấy, bộ này với bộ 《Lương Mạt Xuân Thu》mà Nam Mộng Nhất đóng sẽ không đụng nhau đó chứ?”

“Chắc là cũng gần như thế, vì hầu như đều khởi quay cùng một thời gian, nhưng chúng ta quay sớm hơn một chút, bộ kia bọn họ làm cẩn thận lắm, bộ này của chúng ta thì gấp gáp hơn, quay xấp xỉ hai mươi tập xong sẽ phát trước đợi phản hồi rồi mới lại quay tiếp.”

“Vâng, nguyên tác tiểu thuyết tôi đã đọc qua hai lần, nhưng vẫn còn vài chỗ chưa hiểu lắm.” Lục Yên Đinh hỏi, “Anh vẫn chưa hỏi được wechat của tác giả cho tôi sao?”

“Hỏi được rồi, lát tôi giới thiệu cho cậu.” Vương Bàn Bàn nói tiếp, “Là một cô gái rất dễ nói chuyện, bây giờ mấy cái viết lách thế này hình như đều là sinh viên nữ hay sao ấy, mà bây giờ cũng muộn rồi mai cậu hãy gửi kết bạn.”

“Được.” Lục Yên Đinh cười, nói: “Con người anh Vương tốt thật đấy, còn chu đáo nữa.”

“Đã nói anh là anh trai tốt biết thương vợ mà, khà khà.” Vương Bàn Bàn lại đắc ý hai câu, “Được rồi, còn một đống việc đây này, đợi cậu về sẽ bàn bạc với cậu sau, cậu sẽ bận lắm đó.”

Cúp điện thoại, Lục Yên Đinh lại thả lỏng tâm tình. Cậu lấy điện thoại ra, ở thanh tìm kiếm nhập vào ba chữ “Khúc Như Bình”.

Tác giả có lời muốn nói:

Hy vọng các bạn có thể kiên trì đọc đến phần sau, có rất nhiều vấn đề phía sau sẽ giải quyết rõ ràng. Đồng thời cũng hy vọng các bạn bao dung với Tiểu Lục hơn một chút, cậu ấy sẽ xứng đáng với sự yêu thích của các bạn.