Như Khói Như Cát

Chương 112: Daddy mình đi đâu thế (1)

Lê Minh là một Thi Từ lâu năm.

Từ lúc tập đầu tiên của 《Gia Tộc Lâm Khách》mùa một phát sóng, cậu đã trở thành fan cứng của Thi Nhân, cũng có rất nhiều cảm xúc về cp này.

Mà gần đây, Khúc Như Bình mang theo Pudding tham gia chương trình 《Daddy mình đi đâu thế》——một người cha Alpha mang theo con gái đến với chương trình du lịch dành cho cha và con, Lê Minh chỉ có thể ngẩng đầu lên trời cao mà rơi lệ: Bà nội nó chứ, Thi Nhân thật sự là cp đúng nhất mà đời này cậu theo đuổi!

Ngày nào cũng ăn đường ăn đễn nỗi ê cả răng là cảm giác thế nào, fans cp nhà khác không trải nghiệm được đâu, cả thiên hạ chỉ có mình Thi Nhân thôi!

Tổ chương trình cũng cực kỳ nắm rõ sự yêu thích của công chúng, vì thế vô cùng khéo léo đã chọn Baliga là điểm đến đầu tiên.

Phải biết Baliga là nơi nào chứ!

Với Thi Từ mà nói, Baliga đại biểu cho thánh địa cùng giáo đồ.

Tối hôm ấy khi phát sóng tập đầu tiên, Lê Minh chầu trực trước màn hình TV, thỉnh thoảng lài vùi mặt xuống sopha gào thét, cậu ở trong phòng nhảy nhảy nhót nhót, hết chạy hướng nọ rồi lại chạy hướng kia, còn thuận thế làm một động tác lộn nhào.

AAAAAAAAAAAA! Kêu như gà chắc cũng chỉ đến thế này mà thôi.

Từ đó về sau, một tuần Lê Minh ít nhất năm lần lên billi billi, xem các clip đại thần Thi Từ cut từ chương trình 《Daddy mình đi đâu thế》, tất cả đều là hình ảnh của Khúc Như Bình và Khúc Pudding, tổ chương trình thường để cho thôn trưởng là MC của chương trình thỉnh thoảng sẽ gợi chuyện để nhắc đến những người trong gia đình của các thành viên, thế nên mỗi tập đều sẽ được phát đường.

Lê Minh gần đây hay xem đi xem lại tập đặc biệt ở Baliga.

Cậu ôm lấy chiếc gối, làm ổ trên sopha, mang theo nụ cười sung sướng mất liêm sỉ mở phần mưa bình luận của clip ra, uống nước ngọt có gas, ăn đồ ăn vặt, vui vui vẻ vẻ xem nội dung mà mình đã thuộc làu làu từ lâu.

Phần mở màn của tập đó là như thế này:

“Ở tập một tôi đã từng nói, tôi không xứng với vai trò là một người cha.”

Trong phần phỏng vấn độc thoại, Khúc Như Bình ngồi trên ghế, nhìn vào máy quay nói: “Tiểu Đinh trước đây đã từng nhắc tôi rất nhiều lần, tôi cũng đã tự ngẫm lại mình, nhưng quả thật là tôi có phần nuông chiều con bé quá. Trước khi đến với chương trình, tiên sinh của tôi nói với tôi rằng, có thể Pudding sẽ không được mọi người yêu thích lắm.”

Từ khi tập một của 《Daddy mình đi đâu thế》bắt đầu, mưa bình luận chưa từng dừng lại: “Tiên sinh của tôi + 21.”

Nói đến đây, anh lại khẽ mỉm cười: “Nếu như thật sự trở thành như vậy, người làm cha như tôi, trách nhiệm là lớn nhất, vì vậy tôi thật sự đã từng lo lắng đến vấn đề này.”

“Mỗi đứa trẻ đều là một tờ giấy trắng, ảnh hưởng của gia đình sẽ đi theo con cái cả một đời.”

Người của tổ chương trình nói: “Mấy hôm trước trên mạng có một bảng bình chọn, trong số các em bé tham gia chương trình lần này, Pudding là em bé được cư dân mạng yêu thích nhất.”

Khúc Như Bình nghe thấy vậy liền gật đầu: “Đúng vậy, tôi có biết chuyện này, rất cảm ơn các bạn đã bao dung với Pudding.”

“Có thể một phần nguyên nhân là vì vẻ ngoài của con bé,” anh rất thẳng thắn, “Quả thật con bé cũng được xem là xinh xắn, con người đều là động vật thị giác, đối với những sinh vật xinh đẹp đều sẽ vô cùng khoan dung.”

“Nhưng con bé thật sự đã mang đến cho tôi rất nhiều bất ngờ,” Khúc Như Bình còn nói như thế này, “Con bé là em bé lớn nhất trong chương trình, vì vậy rất có trách nhiệm đi giúp đỡ các em bé nhỏ tuổi hơn, giống như ở tập trước, con bé đã nhường nguyên liệu nấu ăn cho Khoai Tây, làm nhiệm vụ cũng nhường nhịn các em trai em gái trước, những điều này đều khiến tôi cảm thấy bất ngờ.”

Khúc Như Bình cười nói: “Đúng là đã không nhìn nhận đúng con bé rồi, chỉ sợ con bé sẽ làm loạn chương trình rồi bắt nạt các em, thế nhưng may quá vẫn là giống tiên sinh của tôi hơn một chút, vì vậy mới được các bạn yêu quý như vậy.”

Mưa bình luận: “Tiên sinh của tôi + 22.”

Mưa bình luận khác:

“AAAAAAA đến rồi! Đến rồi!”

“Sao tôi thoát được đây huhuhu!”

“Tuy tập hai hay hơn, nhưng tôi vẫn xem cả tập một.”

“Các bạn ơi đừng có đi, tập này có tiểu tiên sinh của nhà lão Khúc làm khách mời đó!”

“Tập một người ta đã nói, người ta là vì lời đề nghị của tiên sinh người ta mới mang Pudding tham gia chương trình đó!”



Hình ảnh xoay chuyển, phong cảnh mỹ lệ của Baliga xuất hiện, những con đường ngập màu vàng đất, nhưng căn nhà màu sắc phá cách, những chiếc xe cũ đã nhả ra khói đen…

Giọng nói của Khúc Như Bình truyền đến: “Ừm, trước đây đã từng đến nơi này với tiên sinh của tôi.”

Mưa bình luận: “Tiên sinh của tôi + 23.”

Mưa bình luận khác:

“Hình ảnh vừa rồi có một cảnh của Gia Tộc Lâm Khách đó!”

“Aaa, cp Thi Nhân của tôi làm tôi khóc oà rồi!”

“Đời này không hối hận vì đã lọt hố Thi Nhân!”

“Vừa cho con ăn sữa vừa nhìn Thi Nhân phát đường, cảm thấy sữa cũng thật ngọt ngào.”

Lê Minh hết sức chăm chú, mặt đỏ lên nhịp tim đập nhanh khi dần nhìn thấy hình ảnh của Khúc Như Bình xuất hiện, anh nhìn vào máy quay ôn hoà nói: “Baliga đối với tôi mà nói có hàm nghĩa rất đặc biệt.”

Lúc này mưa bình luận đột nhiên nhảy ra một câu: “Anh ấy và Thi Tiêm Hồng cũng đã từng đến qua.”

A, quên tắt mưa bình luận rồi. Lê Minh đau đầu nghĩ, mỗi lần phát đến đây đều có ba cái bình luận linh tinh thế này, report bao nhiêu cũng không xuể, quả nhiên, ngay giây sau, mưa bình luận lại ùn ùn kéo đến:

“Buồn cười chết mất, đã là năm XXXX rồi vẫn còn fan Quốc Dân sao?”

“Thi Tiêm Hồng cũng có tình yêu của mình rồi còn gì, đọc tin tức chưa bạn ơi.”

“Rẽ phải là khu Quốc Dân, không cần cảm ơn.”

“Tiện tay report đi ha, các bạn yêu Thi Từ đừng vì mấy cái kiểu người thế này mà tức giận, Thi Nhân nhà chúng ta đến em bé thứ hai cũng có rồi cơ mà~”

Thời gian lâu rồi Lê Minh cũng không có cảm giác gì nữa, video này bạn edit chỉ cut mỗi hình ảnh của Khúc Như Bình và Pudding, vì thế cảnh sau liền chuyển thẳng đến Pudding.

Mắt Lê Minh bắt đầu lấp lánh rồi.

Con cái mà Thi Nhân hai người sinh ra thật sự quá quá đẹp, vẻ ngoài của Pudding đừng nói là xinh đẹp nhất trong số các bạn nhỏ tham gia chương trình, cho dù có là khắp cả nước, toàn thế giới hay là cả vũ trụ, cậu cũng chưa từng được thấy một Alpha nữ nào xinh đẹp đến như thế!

Thừa hưởng hoàn hảo toàn bộ gen trội của hai người cha, ngọt ngào mà tinh nghịch, so với cả bức ảnh ghép về em bé lúc Lục Yên Đinh mang thai của đại thần Thi Từ chuyên ghép ảnh còn muốn đẹp hơn.

Vóc dáng Khúc Pudding rất cao, trên tay cô bé lúc này đang cầm một ngọn cỏ đuôi chó, mặc áo phông trắng và quần bò đơn giản, tóc đuôi ngựa cột cao, nghiêm túc lắng nghe thôn trưởng nói chuyện.

Mưa bình luận từ fans nhan sắc của cô bé lại bùng cháy:

“Aaaaaaa, Pudding, mẹ yêu con aaaaa!”

“Pudding debut đi mà! Bà nội dù có phải tốn kém thế nào cũng sẽ để con trở thành superstar!”

“Cái khuôn mặt này, còn có ai? Tôi xin hỏi: Còn! Có! Ai!”

“Đệch, hai người họ sinh con kiểu gì vậy! Tôi cũng muốn trở thành con của hai người họ quá đi!”

“Sinh ra đã ở vạch đích…”

Khúc Pudding lúc không nói chuyện gương mặt gợi lên dáng vẻ của một mỹ nhân lạnh lùng, khuôn mặt cô bé nhỏ, nước da trắng ngần, mắt biếc long lanh nước, sống mũi cao thẳng, tuy rằng vóc dáng cao cao gầy gầy, nhưng hai cái má ú nu kiểu trẻ con thường có lại chẳng hề mất đi, trong sự lạnh lùng vẫn còn đậm cảm giác ngơ ngác chưa hiểu rõ thế giới này, thành thật mà nói, ngũ quan của cô bé không phải là hoàn hảo, vì vậy sắc thái cá nhân lại càng nồng đậm hơn một chút, với dung mạo này tuyệt không thể đánh đồng với những sự xinh xắn bình thường của các cô bé khác, độ nhận diện khuôn mặt của cô bé là rất lớn.

Thôn trưởng mặc một bộ đồ của người bản địa, vẫn mang phong cách cosplay như trước, nhìn mọi người phấn khởi nói: “Xin chào mọi người——”

Khúc Pudding khẽ cười, nụ cười này, khiến cô bé lộ rõ vẻ đáng yêu, giọng của cô bé cũng rất ngọt ngào: “Con chào chú thôn trưởng ạ!”

Mưa bình luận:

“Trái tim tôi như muốn vỡ tan rồi.”

“Bảo bối bé bỏng của tôi.”

“Đã tải xuống làm nhạc chuông điện thoại.”

“Bạn phía trên với tôi có chung nhạc chuông rồi.”

Video vốn là cut ghép, vì vậy giữa các phần không liên kết lắm.

Khúc Như Bình và Khúc Pudding mặc áo đôi cha con, anh cũng mặc áo phông trắng và quần bò thoải mái, mưa bình luận đương nhiên cũng có fans nhan sắc của anh:

“Đùa à, năm ấy khi lão Khúc còn trẻ được mệnh danh là người đàn ông đẹp trai nhất Trung Quốc đó.”

“Mẹ tôi nói Omega cái thời ấy ai cũng muốn yêu được Khúc Như Bình.”

“Con gái giống cha không sai rồi.”

“Có video phóng to của Khúc Pudding không ạ?”

Thôn trưởng nói: “Xin chào mừng mọi người đã đến với Baliga! Tôi xin hỏi trước một chút nhé, có bạn nhỏ nào trước đây đã từng đến Baliga chưa?”

Các bạn nhỏ tham gia mùa này được gọi là “Gia Tộc Đồ Ăn”, cũng không rõ minh tinh bây giờ làm sao mà tất cả con cái đều được đặt biệt danh là tên một món ăn, ví dụ như lúc này cô bé Quả Đào đang được máy quay chiếu đến: một cô bé con mặc váy màu hống phấn, là một cô bé Omega vừa đáng yêu vừa hiền lành, nói thì không rõ nhưng lại cứ thích nói nhiều, còn đặc biệt dính người.

Pudding cao hơn cô bé kia rất nhiều, lúc này đang ở bên cạnh buộc tóc cho Quả Đào, cô bé dùng cái giọng sữa dính dính của mình, hét lên: “Chú thôn trưởng, để con ạ!”

Quả Đào cười rộ lên, hàm răng thiếu mất một chiếc răng cửa.

Mưa bình luận:

“Quả Đào mất răng, bạn xứng đáng có được.”

“Pudding Đào cp đâu ạ, hãy để tôi nhìn thấy đôi tay của các bạn!”

“Pudding Đào cp chắc cú rồi, phía trên tính tôi một phần nha.”

Mấy người cha Alpha đang đứng đó cũng đều cười, cha của Quả Đào là một người bố trẻ, còn là một ca sỹ, vì vậy giọng nói của anh ta rất hay: “Con đã từng đến lúc nào hả?”

Quả Đào rúc trong lòng Pudding cười hì hì: “Trong mơ ạ!”

Pudding từ đằng sau, dùng hai tay ôm lấy cô bé Quả Đảo có hơi ú này, nhìn vào máy quay mím môi khẽ cười một cái, cái kiểu cười này của cô bé có phần nghịch ngợm, cực kỳ khiến người khác phải chú ý đến.

Thôn trưởng cũng chú ý đến cô bé: “Pudding đã từng đến Baliga chưa?”

Ống kính chuyển đến trên người Khúc Như Bình, hai tay anh khoanh trước ngực, mỉm cười nhìn về phía Khúc Pudding.

Pudding ôm Quả Đào, lắc đầu nói: “Con chưa ạ.”

Thôn trưởng lại nói: “Thật sự là chưa đến sao? Cha con chưa từng nói với con về Baliga à?”

Pudding đang nghịch lọn tóc xoăn của Quả Đào: “Chưa ạ.”

Mưa bình luận:

“Mỗi lần xem đến đây tôi đều cười chết mất, không thèm để ý đến sự dụ dỗ của thôn trưởng luôn.”

“Thôn trưởng: Tôi mệt quá mà.”

“Thôn trưởng: Mau nói về câu chuyện tình ân ái của hai người cha của con đi mà, giải thưởng cuối năm của ông đây thắng chắc rồi.”

“Thôn trưởng quá khó rồi 2333.”

Mấy người cha khác cũng vui chết đi được, thôn trưởng vẫn không cam tâm lại hỏi tiếp: “Chưa từng có một lần nào sao?”

Một người cha có phản ứng nhanh nhất nói: “Cha con chưa từng nói với con đây là nơi tình yêu của mình bắt đầu ư?”

Nửa khuôn mặt của Pudding vùi vào trong mái tóc xoăn màu hạt dẻ của Quả Đào, cô bé cười híp cả mắt lại: “Không có ạ! Con chẳng biết cái gì cả!”

Hình ảnh lại chuyển đến trên người Khúc Như Bình, anh chỉ lắc đầu một cái rồi mỉm cười thật ôn nhu.

Trái tim của Lê Minh đập loạn cả lên, cậu lấy tay che miệng âm thầm gào thét: Thích Thi Nhân thật sự là quá tốt huhuhu.

Tổ chương trình còn rất biết cách, phát sóng kèm cả với những hình ảnh về Baliga trong 《Gia Tộc Lâm Khách》: Lục Yên Đinh và Khúc Như Bình đi bên bờ biển, một người ở trên, một người ở dưới, ống kính chậm rãi lồng ghép hình ảnh hai người, cả một đoạn hồi ức như được thức tỉnh.

Mưa bình luận:

“Ma! Ma! Mi! A! Tôi cứ như là quay về cái thời mới bắt đầu theo cp ấy!”

“Aaaa một đời yêu Baliga, Thi Nhân của tôi!”

“Tôi thích nhất là tập đi Baliga đó, không còn cái nào hơn thế nữa.”

Thôn trưởng lại hỏi Pudding: “Con thật sự không biết à?”

Được rồi, Pudding cuối cùng cũng không căng nữa, cô bé rũ mắt xuống nói: “Con có biết một xíu ạ.”

Thôn trưởng tiếp tục dụ dỗ: “Con biết cái gì nào? Là ai nói với con cái gì hay là…”

“Daddy từng nói ạ,” Khúc Pudding nhìn về phía Khúc Như Bình, bàn tay để ở hai bên nách Quả Đào, nhấc cô bé lên xuống vài cái, hại cha Quả Đào vội vàng bước lên để đỡ cho hai cô bé, “Cha nói Baliga rất đẹp.”

Thôn trưởng cười xấu hỏi: “Con có biết vì sao cha con lại nói Baliga rất đẹp không?”

Khúc Pudding từ đầu đến cuối vẫn rất mơ màng: “Con không biết ạ.”

Thôn trưởng tiếp tục hỏi: “Con có biết daddy và papi của con đã từng đến Baliga không?”

Khúc Pudding nhìn cả đám người lớn đang chăm chú nhìn vào mình, ngại ngùng cười nói: “Sao cơ ạ? Con có biết đâu.”

Cô bé cũng không ôm Quả Đào nữa, lấy hai tay che cái mặt non mềm của mình lại: “A! Mọi người đừng nhìn con nữa mà!”

Mưa bình luận:

“Aaaaa mau qua đây để bà ngoại ôm con nào Pudding ding.”

“Cô bé con này đáng yêu quá đi mất, trời ơi đứa trẻ này được sinh ra như thế nào vậy?”

“Muốn gả cho Pudding quá, tôi đợi em lớn nha Ding Ding.”

Khúc Như Bình bế Pudding lên, lúc này hai cha con họ đã xuất hiện chung trong một khung hình.

Pudding ôm lấy vai cha mình, bấm bấm ngón tay nói với thôn trưởng: “Các chú chẳng qua là muốn con nói ra mấy chuyện ngại ngùng chứ gì.”

Người cha phản ứng nhanh kia lại nói: “Chuyện gì vậy ta, Pudding nói nghe thử xem nào con.”

Pudding suy nghĩ một chút rồi nói: “Chuyện của daddy và papi.”

Thôn trưởng xoa cằm một cái hỏi: “Daddy của con bình thường ở nhà gọi papi của con là gì?”

Pudding mím môi lại, đôi mắt biếc to tròn chuyển động qua lại, cô bé cười đến không thể ngừng được, trẻ con chẳng ngại điều gì cứ thế nói ra: “Gọi papi là bé con bé bỏng ạ!”

Mưa bình luận:

“Tôi đi chết đây.”

“AAAAAAAAAAAAAAAAAA!”

“Pudding ding, bà nội mà bắt được con sẽ muah con một cái thật lớn nha.”

“Nghe rõ chưa, gọi là gì, gọi là bé con ạ! Lại còn là cái kiểu bé bỏng nhất ấy ạ!”

“Mỗi lần xem đến đây tôi đều rất mãn nguyện.”

“Replay ing…”

Khúc Như Bình khẽ vỗ nhẹ vào lưng Pudding một cái, ôm lấy cô bé lùi về phía sau vài bước, mọi người xung quanh vẫn còn đang cười.

Hình ảnh trong video cut cũng chuyển rất nhanh, ngay cảnh sau lại thấy thôn trưởng nói: “Vậy thì bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu bước đầu tiên, các con có biết chúng ta sẽ làm gì không?”

Một cậu bé Alpha nam gọi là Khoai Tây bèn hét lên: “Chọn phòng ạ!”

“Ồ, Khoai Tây bé nhỏ đoán đúng rồi, vậy bây giờ, chú sẽ nói cho các con nghe quy tắc chọn phòng nhé——”