Nhất Định Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Chương 34: Thứ Gọi Là Hạnh Phúc

-----

Thời tiết bây giờ sắp chuyển giao mùa thu. Không khí không còn nóng lắm. Từng giọt sương sớm còn đọng trên từng chiếc lá. Mặt trời vừa mới nhô lên ở một nơi xa xa, từng tia nắng yếu ớt chiếu xuống căn phòng tình yêu. Bên cạnh My, một người đã dậy từ rất sớm, nằm ngắm cô rất lâu. Nắng chiếu vào mặt cô, cô mới từ từ mở cặp mắt to tròn nhìn sang khuôn mặt đối diện

- Anh dậy sớm vậy sao? 

Duy mỉm cười ngọt ngào

- Đúng vậy! Khi em ngủ, em như một thiên thần vậy.

.

My từ từ ngồi dậy, nhẹ nhàng vươn vai chào nắng sớm. Cô bước xuống giường, rồi đi từng bước đi đến nhà tắm. Như thường lệ, mỗi lần vscn của cô phải mất đến 30 phút.



Phía bên ngoài, Duy đang cầm điện thoại của cô, trượt trượt. Rồi tự cười một mình.

My bước ra, tiến lại gần Duy. Nhìn vào màn hình điện thoại của mình.

- Đồ điên! Ai cho anh xem ảnh của em hả? - Cô vừa nói vừa cầm lấy gối đập vào người Duy.

.

- Anh muốn tìm hiểu bạn gái. Có gì sao sao - Anh nháy mắt trêu trọc

- Anh còn không biết sai sao? Trả đây và biến đi làm vscn nhanh còn kịp. 

.

Duy  không có ý định đi. Chỉ ngồi ôm chặt lấy My

- Cho anh 5 giây. Còn không nhanh đứng dậy thì em bỏ đi luôn đấy. - My đe dọa

"1, 2,3,........4"

- Rồi! Không cần đếm nữa. Anh đi đây.

.

Chưa hết thời gian cậu tự giác đứng lên. Đúng là rất nghe lời bạn gái. Trước khi đi không quên đặt lên má của bạn gái một cái kiss chào buồn sáng.

.

My nhìn theo Duy cười thầm.

------

Biệt thự Nhật Anh

- Thiếu gia! 2 ngày nay tiểu thư Huyền My luôn ở nhà cậu Bảo Duy ạ! 

- Chết tiệt! Bảo Duy mày dám cướp bạn gái anh sao? - Nhật Anh chửi thề sắc mặt tràn đầy sự tức giận.

.

Anh cứ ngỡ là không có tình cảm với cô. Nhưng tại sao, buổi tối hôm đó, cô chạy trốn khỏi anh. Lại làm anh đau lòng như vậy. Mục tiêu của anh là mẹ của cô, nay đã trả được thù, coi như mọi thứ đều được xóa sạch. Anh muốn đến bên cô và được yêu thương cô như lúc trước. Nhưng mọi thứ giờ đã quá xa vời

- Tôi tin! Em vẫn còn yêu tôi. Bằng mọi giá tôi sẽ cướp em về. Huyền My, người con gái đầu tiên tôi thích - Nhật Anh.

Anh cầm điện thoại lên bấm số gọi cho ai đó.

- Elly, anh có chuyện muốn nhờ em! Em đến gặp anh chút được không?

- Em rất hân hạnh! Dù anh nhờ vả điều gì em sẽ đáp ứng hết.