Nam nhân vận y phục màu tím, đai lưng đen tuyền cũng không thể buộc chặt được hết vạt áo khiến nó phiêu diêu theo gió. Đầu tóc dài màu trắng rũ tới tận góc chân, ngũ quan tỉ mỉ đặt chung một chỗ lại khiến người khác bất phân nam nữ, nhất tiếu khuynh thành.
Trên đầu nam nhân có bốn chữ “Bích Lạc Hoàng Tuyền”. Dung mạo tựa Bích Lạc, mị mâu tựa Hoàng Tuyền, con ngươi đỏ như máu u buồn sâu thẳm không tả nổi. Cả người đứng tại bờ vực, cao ngạo đảo mắt nhìn núi non giao triền.
Được rồi, Sơ Ảnh tạo hình nhân vật quá lố. Nhưng rất có phong vị cao ngạo cầu còn không được đúng chứ?
Sơ Ảnh vô cùng tự hào với nhân vật của mình, cô luôn lấy tiêu chí nhiệm vụ làm đầu, tất nhiên cũng phải tỉ mỉ tạo đại thần chứ. Tên nhân vật ban đầu của nguyên chủ cô vẫn giữ nguyên, nhưng mọi thứ đều được đổi lại một chút.
Cổ Kiếm Kỳ Mộng vốn là game được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên nên các môn phái cũng được giữ nguyên, ban đầu tạo nhân vật người chơi sẽ chọn môn phái trước, bởi vì trong game không cho phép đổi môn phái cho nên đó cũng là một bước tương đối quan trọng của người chơi.
Các môn phái cũng tương ứng với mỗi nghề khác nhau, Minh Giáo tương ứng với võ giả, là nhân vật chiến đầu bằng hai tay phòng thủ cao, lượng máu nhiều, da thịt dày đánh hoài không chết, cũng là quân cảm tử chuyên đi làm mồi nhử thường thấy.
Cửu Âm là cầm sư, vú em siêu cấp, nhân vật hỗ trợ, thuộc tính phòng thủ ổn, các thuộc tính khác thấp, là loại nhân vật tương đối khó chơi.
Cổ Mộ là nhân vật tấn công tầm xa, vũ khí có thề là cung hoặc roi, giá trị thuộc tính ổn định, cũng là nhân vật dễ chơi nhất trong số các môn phái.
Hợp Hoan là kiếm khách, tấn công cùng bạo kích đều cao, các giá trị thuộc tính nhanh nhẹn cũng tương đối, nhưng phòng thủ thấp dễ bị vỡ nên thường đi đôi với Cửu Âm.
Còn có Thất Sát, kĩ năng lẩn trốn cùng nhanh nhẹn cao, các thuộc tính khác ở mức ổn định, là sát thủ, chiêu thức âm hiểm tàn độc, cũng là dạng nhân vật khó tiêu nhất, bị đông đủ anh em người chơi tránh xa.
Ngoài năm môn phái trên còn có một dạng nhân vật đặc biệt không thuộc bất kì môn phái nào, có thể sở hữu một nghề đặc biệt gọi là Chế Tác Sư. Trong game có một số trang bị chỉ có thể xuất hiện dưới bàn tay của Chế Tác Sư, và đá quý level 10 cũng chỉ có Chế Tác Sư mới có thể gắn vô trang bị. Nhưng mãi về sau người chơi mới có thể biết được vai trò quan trọng của nghề này.
Mà Chế Tác Sư muốn trở thành cần phải hoàn thành nhiệm vụ ẩn liên hoàn độ khó cao, điều kiện đầu tiên là không tham gia môn phái khác, làm một người chơi không nơi để về mới có thể nhận được nhiệm vụ ẩn. Nhưng NPC phân phát nhiệm vụ ẩn là ai và ở bản đồ nào thì cũng phải nhờ người chơi tự tìm. Quan trọng nhất là nếu đến level 40 mà người chơi vẫn còn chưa học xong nghề Chế Tác Sư thì sẽ bị máy chủ cưỡng chế vào phái Thiếu Lâm hoặc Nga My.
Gọi là cưỡng ép xuất gia, cả đời không thể kết hôn. Khiến bao thanh niên anh dũng vô song phải lén lút yêu đương vụng trộm.
Vì vô số thiệt hại về sau nên trong game Chế Tác Sư đã ít còn cao ngạo. Nhưng họ có tiền vốn để cao ngạo.
Hiện tại Sơ Ảnh đang làm người chơi không thuộc môn phái nào, muốn làm đại thần cầu còn không được thì nghề Chế Tác Sư quả thật hợp với cô hơn, hơn nữa cô biết điều kiện trở thành Chế Tác Sư, tại sao lại không làm, đúng chứ?
Cái này gọi là quyền lợi vạn năng, thân làm một đại thần đủ tiêu chuẩn, không cần ngượng ngùng vì mình xuất thân tốt.
Sơ Ảnh ngắm nhìn hết một lượt Thôn Tân Thủ, bởi vì cô được quyền chơi thử trước ba ngày nên hiện tại không có bất cứ người chơi nào, nên cô rất thong thả xem hết tư liệu trong trang chủ của Cổ Kiếm Kỳ Mộng, cẩn thận nghiên cứu một phen rồi mới tìm NPC nhận nhiệm vụ tân thủ.
Đồ họa của game vô cùng tỉ mỉ, tái hiện lại khung cảnh núi non trập trùng vô cùng sinh động, kể cả nhạc nền cũng êm tai vô cùng, khiến Sơ Ảnh thoải mái đến rung đùi hưởng thụ. Bỗng một nam nhân vận hắc y chạy ngang qua, phía sau nam nhân ấy là một con chó to hung dữ không ngừng đuổi theo.
Sơ Ảnh im lặng.
Đồ họa của game thật chân thật.
Sơ Ảnh sau một hồi cảm thán thì nhận nhiệm vụ tìm thảo dược, vừa định xoay người làm nhiệm vụ thì bóng đen ấy lại ùa qua trước mặt.
Cô giật mình nhìn Ác Khuyển đang dí người chơi “Đào Lý”, Sơ Ảnh nhớ tới cảnh báo không được tùy tiện công kích quái trong Thôn Tân Thủ trừ phi ngang cấp quái. Bởi vì trong bản đồ này quái được mặc định sẽ dí người chơi công kích đầu tiên cho tới khi một trong hai chết.
Con hàng này có bệnh, Ác Khuyển level 10, Đào Lý cũng chỉ mới level 2, còn là phái Thất Sát, nằm mơ cũng đánh không lại. Nhưng cũng may là môn phái chạy trốn xưng đệ nhị không ai dám xưng đệ nhất, đến giờ vẫn còn hơn hai phần ba cây máu.
[Phụ Cận] Đào Lý: Đại hiệp cứu mạng!!
Sơ Ảnh làm ngơ, không liên quan tới cô.
[Phụ Cận] Đào Lý: Bích ca ca, cầu huynh cứu đệ! Cứu một mạng người hơn xây bảy ngôi chùa.
Sơ Ảnh không nhìn, diễm như đào lý gì đó, bản gia không hứng thú làm việc thiện.
[Phụ Cận] Đào Lý: Bích ca ca, đệ nguyện vì huynh làm trâu làm ngựa, xin huynh hãy nhấc tay chi lao, cứu đệ khỏi thế lực tà ác~
Sơ Ảnh trả nhiệm vụ, con hàng này không lo chạy, còn có sức gõ chữ à? Hình như nó càng lúc càng có xu hướng buồn nôn.
[Phụ Cận] Đào Lý: Bích ca ca, đệ nguyện vị huynh nâng khăn sửa túi. Hãy cứu đệ! Thế lực tà ác sắp sửa nhúng chàm đệ!
Sơ Ảnh rùng mình, khóe môi cô co giật liên hồi.
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: 100 kim tệ.
[Phụ Cận] Đào Lý: Huynh là sơn tặc đúng không?!
Trong game tiền tệ là kim tệ, còn có vàng. Tân thủ cũng chỉ được phát 100 kim tệ, mặc dù hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được kim tệ nhưng level 2 cùng lắm chỉ mới có 120 kim tệ mà thôi. Sơ Ảnh mở miệng đã đòi tới 100 kim tệ quả thật không khác gì cướp của.
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: Lăn ra xa cho lão tử!
Sơ Ảnh nhìn thư tín, xác định Đào LÝ đã gửi mình 100 kim tệ mới lăn tăn theo sau phóng chiêu công kích cơ bản, chịu thôi, cô chỉ có đúng chiêu này, cũng may Ác Khuyển không công kích cô, bởi vậy thong thả phóng hơn 30 chiêu thì Ác Khuyển đã ngã xuống.
Sơ Ảnh cũng vừa đúng lúc lên cấp vì kinh nghiệm đánh bài Ác Khuyển, cô hài lòng xoay người tiếp tục hướng tới NPC nhận nhiệm vụ, một chút cũng không muốn kết bái huynh đệ gì với Đào Lý, có thể xuất hiện giờ này thì cả hai đều ngầm hiểu thân phận đối phương, nhưng cũng không ai mở miệng vạch trần.
Cô miệt mài làm nhiệm vụ, mãi đến tận nửa tiếng sau mới phát hiện Đào Lý đang lảng vảng theo sau, thái dương Sơ Ảnh chợt cảm thấy đau không tả nổi.
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: Có gì mau phun!
[Phụ Cận] Đào Lý: Huynh đã cứu đệ, tất nhiên đệ phải theo sau trả ân cứu mạng ~ \(⁄ ⁄•⁄ω⁄•⁄ ⁄)/
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: …
Sơ Ảnh nhận định mặt hàng này có vấn đề, nên quyết định sáng suốt nhất chính là mặc kệ. Nhưng Đào Lý không có ý định buông tha cô.
[Phụ Cận] Đào Lý: Huynh muốn làm nghề ẩn ư? Oa! Theo huynh có thịt ăn hắc hắc hắc hắc o(≧▽≦)o
Chỉ cần nhìn y phục cùng màu tóc nhân vật là đã đại khái đoán được môn phái của đối phương rồi. Tất cả môn phái chính đều là tóc đen, màu mắt có thể tùy chọn, riêng với Chế Tác Sư bị cưỡng chế tóc trắng. Còn Thiếu Lâm thì không cần nói cũng biết.
Đào Lý có thể chơi trước ba ngày chứng tỏ thân phận không tầm thường, biết cũng không có gì lạ. Nhưng Sơ Ảnh khó hiểu, tại sao trong trí nhớ không có nhân vật tên Đào Lý phái Thất Sát nào cả? Hoặc đây sau này chỉ là tài khoản phụ thôi?
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: Chúng ta đường ai nấy đi, không cần làm phiền ta.
Sơ Ảnh quyết tâm làm một đại thần dát kim cương lãnh khốc băng sương, vì vậy tên đệ thần kinh bệnh này không thể giữ, quá mất mặt!
[Phụ Cận] Đào Lý: Nhưng đệ vẫn muốn đi theo huynh, đừng lo đệ sẽ bảo vệ huynh! ╰(*´︶`*)╯
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: Ác Khuyển cũng có thể dí ngươi chạy hết bản đồ thì bảo vệ được ai?
[Phụ Cận] Đào Lý: Huynh…huynh..Đáng ghét! Σ(▼□▼メ)
[Phụ Cận] Bích Lạc Hoàng Tuyền: …
Sơ Ảnh cảm thấy trái tim mình đang run rẩy, vì vậy để tránh cho tam quan đảo lộn, cô quyết định ngồi thiền, còn mình mở trang chủ của Cổ Kiếm Kỳ Mộng xem các hướng dẫn.
Đào Lý thao thao bất tuyệt một hồi lâu vẫn không thấy Bích Lạc Hoàng Tuyền trả lời thì cũng dừng lại, nhưng không hiểu vì sao hắn thấy hứng thú mãnh liệt với huynh đệ muộn tao này. Ban đầu cũng chỉ chơi thử, nhưng giờ lại cảm thấy cũng không nhàm chán như mình tưởng.
--------------------
"Dòng đời xô đẩy đưa ta gặp gỡ những con người đánh không được đuổi không đi giữ không xong, chỉ có thể ngoảnh mặt làm ngơ coi như không quen biết."
[Thật ra lão nương đã viết chương này rồi, nhưng vì cớ gì mà một đêm tỉnh dậy mất sạch luôn, thế là phải viết lại viết lại viết lại. Thật khổ *cắn khăn*]