Thanh âm cẩn thận từng li từng tí một trộn một tia cung kính khiến Nhiếp Gia từ trong hỗn độn phục hồi tinh thần lại, cậu mở mắt ra, nhìn thấy một người đàn ông âu phục giày da khom người nhìn cậu, thấy cậu tỉnh lại nhắc nhở một câu: "Yến bác sĩ, lão thái thái đã tỉnh rồi, thị trưởng cùng phu nhân mời ngài đến dinh thự dùng bữa tối, tôi tới đón ngài." Dừng một chút hắn lại nói: "Ngài trước hết nghe điện thoại đi."
Ý thức Nhiếp Gia có chút mơ hồ, ngườu đó nói xong cậu mới chú ý tới điện thoại di động trong túi đang vang lên.
Lông mi dài nhíu chung một chỗ, dáng dấp rất thiếu kiên nhẫn như là đè nén một luồng thôi bạo tàn ác vô cùng sống động. Lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, trên màn ảnh hiện lên một cái tên: Giang Dương.
Nhiếp Gia liền liếc mắt nhìn, sau đó thần sắc bất biến mà vứt điện thoại di động đi ra ngoài.
Động tác ném điện thoại di động thập phần ác liệt, như rút ra một cây đao, ong một cái, cả phòng đều là sát khí.
Thư ký thị trưởng sợ hết hồn, không biết Yến bác sĩ luôn luôn ôn hòa vì sao lại vậy.
Nhiếp Gia chợp mắt từ ghế tựa đứng lên, hít thở sâu hai lần, ý thức một lần nữa từ từ thanh minh mới phát hiện trong đầu yên tĩnh có chút kỳ quái, dĩ vãng mỗi lần đến một thế giới mới, đầu tiên hệ thống sẽ đem tài liệu thế giới và tư liệu của nguyên chủ truyền vào cho Nhiếp Gia, hiện tại lại yên tĩnh phảng phất căn bản như không có cái vật hệ thống này.
Nhiếp Gia không nhìn thư ký thị trưởng mà đi tới cửa sổ sát đất xoát một cái kéo màn cửa sổ ra.
Bên ngoài là ánh mặt trời sáng rỡ cùng nhà cao tầng nối tiếp nhau san sát, không có phi hành khí, cũng không có quỹ đạo không gian. Nhiếp Gia trong nháy mắt thất vọng, xem ra cậu vẫn chưa trở lại thế giới của chính mình.
Dùng góc độ thế giới hiện tại tới nói, Nhiếp Gia thuộc về thời đại kỷ nguyên tương lai tinh tế, là một trong các số ít dị năng giả nắm giữ dị năng trị liệu mạnh mẽ của đế quốc, hưởng dự quân y tinh tế, nhưng bởi vì người thân cùng tổ công tố mưu hại mà leng keng vào trại giam ném vào dị thế giới không ngừng luân hồi kiểm tra nhân cách của kẻ phạm tội là cậu, đồng thời có người đem hệ thống bóp méo thành chương trình cưỡng chế cậu phạm tội, chứng minh cậu có nhân cách phạm tội đủ để phán quyết cái chết cho cậu.
Nhiếp Gia là một quân y ở chiến địa, lại bị hệ thống cưỡng chế giết người, bị cưỡng chế họa quốc ương dân, bị cưỡng chế làm hết tất cả chuyện xấu đáng giá ngàn đao bầm thây, sau nhiều lần luân hồi cậu đã từ mới bắt đầu phẫn nộ cùng chống cự, trở nên chết lặng.
"Yến bác sĩ?" Thư ký thị trưởng không nhịn được lên tiếng nói.
Nhiếp Gia lấy lại tinh thần, trong mắt mù mịt dồi dào, "Anh đi về trước đi, sau đó tôi tự đến."
Thư ký thị trưởng nhìn cậu, sợi tóc của bác sĩ trẻ tuổi đen kịt, lộ ra một đoạn cổ trắng nõn, rõ ràng là bề ngoài ôn hòa giống như đúc ngày hôm qua, trong nháy mắt bỗng nhiên nhiều thêm khí thế cỗ người bề trên không được lại gần. Hắn không nói thêm cái gì, gật đầu ly khai khách sạn.
Nhiếp Gia ở bên cửa sổ đứng một hồi trong đầu vẫn không có bất kỳ thanh âm gì, cậu đi tới phòng rửa tay, nhìn thấy mình trong gương đột nhiên kinh ngạc một chút.
Trong gương là một người đàn ông tóc đen trẻ tuổi, gương mặt phương Đông thập phần tuấn mỹ, sóng mũi thẳng đeo một bộ mắt kiếng gọng vàng phục cổ nhã nhặn. Nhiếp Gia lăng thần nửa phút mới lấy tay đem kính mắt lấy xuống, trầm mặc nhìn con ngươi màu nâu nhạt hiếm thấy.
Yến bác sĩ người này, giống cậu như đúc.
【 Chào ngài, Nhiếp tiên sinh, ta là trợ lý chương trình mới của ngài, ngài có thể gọi ta là KK, bắt đầu từ bây giờ ta vì ngài phục vụ. 】 một đạo âm thanh dương quang hoạt bát bỗng nhiên vang lên trong đầu.
Nhiếp Gia bình tĩnh ung dung đem kính mắt đeo lên một lần nữa, cau mày nói: "Trợ lý chương trình mới? Tổ công tố đang chơi trò gian gì đây?"
【 Ngài hiểu lầm, Nhiếp tiên sinh. Chủ nhân của ta phát hiện tổ công tố lén đổi hệ thống của ngài, cho nên đã hắc nó, hiện tại tôi phụ trợ ngài tiêu diệt những ghi chép bất lương trước kia. 】
Nhiếp Gia trầm mặc một hồi: "Chủ nhân của ngươi là ai?"
Hệ thống nói: 【 Rất xin lỗi Nhiếp tiên sinh, này không ở trong phạm vi quyền hạn của ta. Ngài chỉ cần biết, chủ nhân đang tận lực cố gắng hết sức cứu ngài đi ra ngoài. Thân thể nguyên chủ hiện tại của ngài gọi Yến Tô, chỉ cần ngài có thể hoàn thành tâm nguyện của Yến Tô có thể trung hoà trị số 'Nhân cách phạm tội ' trước đó, ngài hoàn thành tâm nguyện càng nhiều, trung hoà càng nhiều, như vậy trở lại hiện thế ngài có thể vô tội phóng thích. 】
"Nói như vậy, tôi muốn thoát khỏi thân phận nhân vật phản diện, vươn mình làm nhân vật chính có thể sao?" Nhiếp Gia cười lạnh nói.
Hệ thống không nhận ra được tâm tình cậu biến hóa, như trước hứng thú bừng bừng giải thích: 【 Không, vì không để tổ công tố chú ý, ta trước sẽ sắp xếp cho ngài nhân vật phản diện, ngài phải đứng ở lập trường chính xác đi hoàn thành tâm nguyện của nguyên thân. Nếu như tâm nguyện của nguyên thân là hủy diệt thế giới, vậy ngài nhất định phải đem chuyện hủy diệt thế giới này biến thành chính xác, bằng không trị số 'Nhân cách phạm tội ' vẫn sẽ tiếp tục tăng trưởng. 】
Nhiếp Gia nói: "Chủ nhân ngươi đây là đang giúp tôi? Tôi thấy là đang làm khó dễ tôi đi."
【Ta chỉ là vì ngài giương cái hạt dẻ hì hì hi. 】
Nhiếp Gia còn chưa kịp tiêu hóa biến cố bất thình lình, hệ thống mới liền leng keng keng đem tư liệu thế giới tưới vào ý thức của cậu.
Trung tâm thế giới này chính là Giang Dương trước đó bị Nhiếp Gia quăng điện thoại, Giang thị trưởng tử ở Nguyệt thành, vai chính công của thế giới này. Mà thân phận của Nhiếp Gia bây giờ gọi Yến Tô, là con riêng Giang thị, cũng chính là đệ đệ trên danh nghĩa của Giang Dương.
Mẹ Yến Tô khi cậu bốn tuổi mang theo cậu gả vào Giang gia, Yến Tô từ nhỏ đã thông minh hoạt bát, rất được kế phụ Giang Triệu Lân yêu thích.
Mới biết yêu Yến Tô đã thích Giang Dương, cậu nhiệt liệt theo đuổi nhưng không được Giang Dương đáp lại, vì để cho hắn chú ý tới mình dĩ nhiên nhất thời hồ đồ cùng người ở quán bar quậy, khi đó Giang Dương đang học lớp 12, đi quán bar cứu Yến Tô cùng mấy tên côn đồ đánh nhau, khiến tay trái xương nứt.
Yến Tô hại Giang Dương đang học lớp 12 thường xuyên bị thương, chọc giận Giang Triệu Lân, đồng thời đối tính hướng của con riêng thập phần thất vọng, dưới cơn nóng giận không cùng An Na thương lượng, trực tiếp đem Yến Tô đưa ra nước ngoài.
Yến Tô đi lần này chính là mười năm, mười năm sau, Yến Tô đã là chuyên gia khoa não nổi danh quốc tế, mà Giang Dương cũng sau mấy lần thương chiến kinh tâm động phách trở thành gia chủ Giang gia. Mãi đến tận hai năm trước Giang Dương cùng thiên kim Tần thị Tần Diệc Nhiên kết hôn, Yến Tô mới được phép về nước.
Sau khi về nước Yến Tô cũng không cùng Giang Dương trình diễn một hồi huynh đệ tương phùng cảm động sâu sắc, hắn về nước đã nhằm vào Giang gia, bởi vì khoảnh khắc Yến Tô bị đưa ra nước ngoài đã hiểu được tất cả những thứ này bất quá là Giang Dương thông đồng anh họ tự biên tự diễn một hồi trò hay, mục đích chính là vì đem hắn đuổi ra ngoài.
Yến Tô tâm lý có hận, hắn giao thiệp thập phần rộng rãi đều là mấy đại lão giới chính trị, sau mấy lần tia lửa tung toé giao phong, Giang Dương suýt nữa bị hắn đá ra khỏi hàng ngũ hào môn.
Hắn là nhân vật phản diện to lớn nhất trong cậu chuyện này, trâu bò hò hét y học thiên tài, 28 tuổi đã là chuyên gia khoa não số một số hai toàn cầu, thân phận cùng địa vị xã hội đã sớm vượt lên toàn bộ Giang gia, bối cảnh này đủ treo lên đánh cái tên nhân vật chính Giang Dương này, nhưng hào quang nhân vật chính của Giang Dương chiếu sáng đại địa, cho nên dù như vậy, Yến Tô vẫn cứ thất bại thảm hại.
Cha ruột Yến Tô Yến Du bởi vì quá trớn cùng An Na ly hôn tịnh thân xuất hộ, từ từ rơi đến tầng thấp nhất trong xã hội, dính vào ma túy bài bạc. Sau khi Yến Tô về nước bởi vì mắc nợ quá lớn thực sự cùng đường mạt lộ đã cầu Yến Tô một lần, Yến Tô nhất thời nhẹ dạ lôi Yến Du một cái, không nghĩ tới bị hàng này quấn lấy.
Yến Du mỗi lần cầm tiền đánh cược xong vẫn cứ tiếp tục tìm Yến Tô đòi, mà đó cũng là chứng cứ mạnh mẽ Giang Dương đem Yến Tô đưa vào ngục giam.
Yến Tô bị khởi tố dung nạp người khác chơi ma túy, bị phán án ba năm. Giang Dương vì chấm dứt hậu hoạn trực tiếp đưa người vào ngục giam, phế tay Yến Tô, thiên tài y học cứ như vậy ngã xuống.
Vai chính công rốt cục giải quyết đại nhân vật phản diện, sự nghiệp cùng tình cảm với vai chính thụ đều thuận buồm xuôi gió, không quá năm năm đã là hào môn đệ nhất Nguyệt thành.
Nhiếp Gia đọc xong tư liệu tâm tình có chút buồn bực, tuy rằng cái dị thứ nguyên thế giới này là người thông qua hệ thống hư cấu tạo ra, nhưng Nhiếp Gia có thể cảm nhận được đau đớn cùng phẫn nộ vô cùng chân thực, đặc biệt là vừa mới bắt đầu đã chôn sâu cừu hận trong nội tâm đối với tổ công tố. Mỗi khi ở thế giới khác bị hệ thống bài bố cưỡng chế cậu phạm tội, cỗ cừu hận đen kịt lại càng thêm nồng nặc sâu sắc.
Cậu từng nghĩ tới nếu như có thể trở lại hiện thế, nhất định sẽ đem người hãm hại cậu chém thành muôn mảnh! Đương nhiên cậu cũng từng nghĩ tới, e rằng cậu mãi mãi cũng không có cơ hội giải tội trầm oan, khi đạt đến tiêu chuẩn "Nhân cách phạm tội ", sẽ bị tòa án tuyên án xử tử.
Chỉ là Nhiếp Gia xưa nay không nghĩ tới ở hiện thế thậm chí có người nỗ lực cứu cậu.
Như vậy hiện tại nếu đã tự do, liền nhất định phải tranh thủ vô tội rời khỏi tòa thẩm phán, tổ công tố nợ cậu tất cả, cậu muốn từng cái từng cái đòi lại!
Đương nhiên trước tiên muốn về đến hiện thế phải đem ghi chép "Nhân cách hạm tội " tiêu trừ hết.
Nhiếp Gia hít sâu đè xuống phẫn nộ trong lòng, hỏi: "Cho nên tâm nguyện của Yến Tô là cái gì?"
【 Hắn muốn khiến Giang Dương hối hận. 】 hệ thống vội vàng nói.
Nhiếp Gia một lần nữa trở lại bên cửa sổ ngồi xuống tắm rửa dưới ánh mặt trời, hãy còn suy tư, một lát sau hắn liếc mắt nhìn điện thoại di động bị mình đập nát, một tay chống đỡ nói: "Thay tôi thông báo Quách thị trưởng buổi tối tôi không đi, sau đó đặt vé máy bay về Nguyệt thành."
Hệ thống làm theo, sau đó Nhiếp Gia nhớ tới điểm mấu chốt hỏi: "Đúng rồi, ngươi là do hắc mà tới, như vậy tôi ở thế giới khác có thể dùng dị năng của tôi sao?".
Hệ thống nói: 【 Có thể, ta sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn mọi yêu cầu của ngài. Thế nhưng dị năng của bản thân ngài, cụ thể có thể chuyển bao nhiêu vẫn là phải xem tố chất thân thể của nguyên chủ có thể chịu đựng bao nhiêu. Dựa theo tố chất thân thể của Yến Tô, mức độ gánh vác dị năng lớn nhất có một thành là tốt lắm rồi. 】
Nhiếp Gia lập tức hiểu, xem ra có thể có bao nhiêu dị năng, còn phải xem đẳng cấp của thế giới. Nếu như Yến Tô là Ma Pháp sư hoặc là năng lực giả thời tận thế, tình huống có lẽ lạc quan rất nhiều.
Xế chiều hôm đó Nhiếp Gia rời khỏi Vân Nam trở về Nguyệt thành.Trải qua một buổi trưa lắng đọng, Nhiếp Gia mới thật sự cảm nhận được cậu tự do. Hệ thống KK mặc dù có chút lắm lời, nhưng chắc chắn sẽ không cưỡng chế cậu đi làm một ít chuyện cậu không muốn làm, thậm chí sẽ không dò xét tâm lý của cậu, còn có thể trợ giúp cậu thu tập thông tin, xác thực như nó nói đang cố gắng hết sức đến giúp đỡ mình.
Mới vừa vào trong nhà, Giang Dương đang ở trong đại sảnh buồn bực đi qua đi lại không ngừng gọi điện thoại cho Yến Tô giận chịu không nhịn nổi mà vọt lên, một tay lấy cổ áo của Nhiếp Gia, gân xanh thái dương nổi lên mà quát: "Cậu đi đâu thế!"
"Yến Tô, nếu như ông nội tôi có chuyện gì bất trắc, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha anh!" Một thanh niên bộ dạng thanh tú từ trên ghế sa lông đứng lên, đỏ mắt lên trừng mắt về phía Nhiếp Gia, trong mắt ngoại trừ thương tâm càng nhiều hơn chính là một tầng căm hận màu đỏ tươi.
Cậu ta ở thế giới này chính là vai chính thụ Mạnh Khiêm, một cái hoạ sĩ gần đây có chút danh tiếng, cũng là nhân vật then chốt khiến Yến Tô triệt để ngã xuống.
Giang Dương dùng ba triệu đập một bộ tranh sơn dầu cho Mạnh Khiêm làm cho thanh danh cậu ta lan truyền rộng, hai người cũng bởi vậy quen biết, không bao lâu Giang Dương liền vì cậu ta và lợi ích thông gia mà ly hôn Tần Diệc Nhiên, hiện tại Mạnh Khiêm cũng đã vào Giang trạch, mấy ngày nữa hai người sẽ cử hành lễ đính hôn.
Yến Tô cùng Mạnh Khiêm cũng chẳng có bao nhiêu tiếp xúc trực tiếp, chỉ là quãng thời gian trước ông nội Mạnh Khiêm tra ra trong đầu có u ác tính, bệnh tình vướng tay chân không nói tuổi tác lão nhân cũng lớn, quốc nội không ai dám tùy tiện trị, Giang Dương một lần bất chấp trực tiếp lấy ra 10% cổ phần Giang thị thỉnh Yến Tô vì ông nội Mạnh Khiêm mổ chính.
Yến Tô cũng không thiếu tiền, cậu coi trọng chính là 10% cổ phần trong tay Giang Dương ít đi, liền ngồi không vững vị trí cổ đông lớn nhất ở Giang thị, dễ dàng hơn cậu ra tay. Nó cũng vừa vặn chứng minh Giang Dương đối Mạnh Khiêm yêu sâu sắc bao nhiêu, khiến Mạnh Khiêm cảm động không thôi.
Nguyên chủ Yến Tô đối với tay nghề của mình hoàn toàn chắc chắn, nhưng bởi vì trên đầu hắn có vầng sáng nhân vật phản diện, cuối cùng ông nội Mạnh Khiêm chết sau một tháng phẫu thuật, Giang Dương nhận định là Yến Tô giải phẫu thất bại, bắt đầu điên cuồng trả thù.
Thời gian Nhiếp Gia xuất hiện hơi chậm trễ một chút, bây giờ đã là một tuần sau phẫu thuật. Ba ngày trước hắn đáp ứng lời mời đi Vân Nam tiểu phẫu cho nẹ thị trưởng, không chào mà đi, ông nội Mạnh Khiêm liền không có một chút dấu hiệu thức tỉnh nào, Giang Dương cùng Mạnh Khiêm đều cho là Yến Tô giải phẫu thất bại nên chạy án.
Trên thực tế Yến Tô giải phẫu không có bất kỳ sai lầm nào, nguyên nhân cái chết của ông nội Mạnh Khiêm là bởi vì sức sống đã tiêu hao hết. Vốn là tuổi tác lớn, sức sống còn sót lại khó khôi phục tổn hại sau trận đại phẫu mang đến, liền không thể chịu nổi, để Yến Tô cõng nồi.
"Tôi đi đâu, cần phải báo cáo với cậu sao?" Nhiếp Gia nhìn dáng dấp Giang Dương nổi giận phừng phừng chỉ thấy buồn cười, thân thủ đột nhiên giữ lại cổ tay Giang Dương, Giang Dương ăn một lần đau liền buông lỏng tay.
Viền mắt Mạnh Khiêm đỏ bừng đi tới chặn ở trước mặt Nhiếp Gia, cả giận nói: "Ông nội đến bây giờ không chỉ không tỉnh, tình huống thân thể còn càng ngày càng kém! Anh có phải là che giấu cái gì?!"
Ánh mắt Nhiếp Gia băng liệt quét qua Mạnh Khiêm một cái, "Mạnh tiên sinh, ông nội cậu bảy mươi lăm, không phải ba mươi lăm. Cậu không thấy bệnh nhân cao tuổi nguy hiểm từ chối trị liệu bảo thủ, nhất định phải tiêu hao nguyên khí bệnh nhân bỏ đi khối u, còn hi vọng bệnh nhân tỉnh mê sau đó có thể đứng lên làm vật lý trị liệu cho cậu xem sao?"
Mạnh Khiêm bị cậu nói mấy câu trong nháy mắt đỏ cả mặt, theo bản năng hướng bên cạnh lùi một bước.
"Yến Tô, tôi nhắc nhở cậu không nên lấy tính mạng của người già đùa giỡn." Cổ tay Giang Dương giật giật đau, hắn cố nén hỏa khí nói với Nhiếp Gia.
Editor: Lá la, lại một bộ khoái xuyên ????????????