Tại quảng trường lớn chỉ còn lại ba chiếc bàn, đặt bên trên là một đống thảo dược đủ loại.
Đứng tại bàn thứ nhất là Tôn Kỳ cùng Dương Hoa. Dương Hoa là đan sư nhị cấp cao giai còn Tôn Kỳ mới tấn cấp trung giai.
Đứng tại bàn thứ hai là Lưu Hiền cùng Tào Liêu, cùng là đan sư nhị cấp cao giai.
Đứng tại bàn thứ ba là My Thanh Thanh cùng Tần Ung, cùng là đan sư tam cấp bình giai.
Nhìn vào màn đối đầu này là đã trải qua sắp xếp.
Thực Nguyệt thành có vẻ yếu thế do không có đan sư nhị cấp cao giai ngoài Lưu Hiền nên chỉ có thể để Tôn Kỳ đấu với Dương Hoa. Đây là vượt cấp khiêu chiến.
Còn lại hai cặp đấu kia khá công bằng.
Dù có yếu thế nhưng cũng không có nghĩa là Thực Nguyệt thành sẽ thua Uông Dương thành vì luật của trận đấu đan này:
Thứ nhất phân định thắng thua bằng chất lượng đan, không quan tâm số lượng.
Thứ hai: hai bên sẽ lần lượt lựa chọn thảo dược trên bàn để luyện đan.
Mấu chốt để My Trúc dám chấp nhận đấu đan là điểm thứ hai.
Hai bên lần lượt chọn đủ mười loại thảo dược trên bàn. Lựa chọn lần lượt nên ngươi có thế phá đi lựa chọn của đối phương.
Ví dụ như ngươi muốn luyện Ma Hồn Đan cần Ma Hồn Thảo, Hoả Dương Thảo, Thuỷ Linh Quả. Nhưng khi ngươi chọn Ma Hồn Thảo thì đối phương có thể đoán được ngươi luyện đan gì nên đối phương chọn Hoả Dương Thảo. Khiến ngươi không thể hoàn thành đan phương Ma Hồn Đan, vậy là ngươi có một lượt lựa chọn vô dụng, tất nhiên đối phương cũng thế.
Mỗi lần lựa chọn đều là một lần đấu trí. Chọn làm sao để đối phương không biết ngươi luyện đan gì, ngươi cũng phải vắt óc ra đoán đan phương đối thủ.
Vừa chọn đủ thảo dược cho đan phương bản thân, vừa phá hoại đan phương đối thủ.
Mỗi một lựa chọn đều phải cân nhắc kỹ lưỡng. Phải xem ai biết nhiều đan phương hơn, kiến thức phong phú hơn, nhiều kinh nghiệm hơn. Nói chung là một thử thách tổng hợp không đơn thuần chỉ là thuật luyện đan.
My Trúc nói vài câu cổ vũ bọn họ.
My Trúc đặc biệt dặn dò Tôn Kỳ, nói:
“Tinh Niệm tiểu điệt, ngươi chỉ cần hết sức phá hoại đối phương là được.”
Tôn Kỳ gật đầu biểu lộ đã hiểu.
Trận đấu đan bắt đầu!
Dương Hoa chọn trước, hắn chọn rễ Cổ Sâm.
Bên ngoài lập tức ồn ào suy đoán đan phương của Dương Hoa.
Trong trường đấu thì hoàn toàn yên tĩnh cách âm.
Rễ Cổ Sâm, với loại thảo dược này Tôn Kỳ chỉ nghĩ đến hai loại đan phương nhị cấp: Ích Thọ Đan, Hồi Nguyên Đan.
Tôn Kỳ chọn Hồng Nguyên Quả, phá đan phương Hồi Nguyên Đan đối phương.
Dương Hoa thấy thế thì cười âm hiểm, như thể lựa chọn của Tôn Kỳ nằm trong tính toán của hắn.
Tôn Kỳ thấy chán ghét bộ mặt Dương Hoa lúc này.
Tiếp theo là đến bàn Lưu Hiền rồi My Thanh Thanh. Sau đó lại đến bàn Tôn Kỳ, lần này là đến Tôn Kỳ chọn trước.
Tôn Kỳ dự dịnh luyện Ảo Hoá Đan cần Thuỷ Mộng Thạch, rễ Âm Thảo, bột Chu Sa.
Tôn Kỳ chọn rễ Âm Thảo, một loại thảo dược phổ biến trong các đan phương.
Dương Hoa thấy lựa chọn của Tôn Kỳ thì cười cười như muốn nói: ta đã biết đan phương của ngươi là gì.
Dương Hoa tiến lên chọn bột Chu Sa.
Tôn Kỳ nhíu mày, bị phá.
Sau đó lại đến phiên Lưu Hiền, My Thanh Thanh.
Lượt thứ ba, Dương Hoa chọn trước.
Hắn chọn Hoả Dương Thảo.
Tôn Kỳ nhíu mày: Hoả Dương Thảo cùng rễ Cổ Sâm hình như không cùng trong bất kì đan phương nào. Hay là mình đã phá được đan phương rễ Cổ Sâm nên đối phương đổi đan phương khác. Nhưng nhìn vẻ mặt tự tin đáng ghét của đối phương thì hình như mọi thứ vẫn trong dự đoan của hắn.
Tôn Kỳ chọn Thuỷ Linh Quả phá đan phương Ma Hồn Đan gồm: Thuỷ Linh Quả, Hoả Dương Thảo, Ma Hồn Thảo.
Dương Hoa vẫn bộ mặt cười cợt như thể ta đã nắm hết mọi chuyện trong tay.
Tôn Kỳ lúc này thật sự khó coi, chẳng lẽ hắn đoán được hết đan phương của mình.
Lượt thứ năm:
Dương Hoa chọn Sò Huyết Bột Phiến.
Tôn Kỳ lúc này triệt để không nghĩ ra đan phương của đối thủ, hắn có chút bối rối.
Dương Hoa cười giễu cợt:
“Tinh Niệm huynh chọn nhanh lên đi chớ! Nếu huynh không biết làm sao ta có thể gợi ý cho.”
Tôn Kỳ tức giận hừ lạnh. Nếu đã không thể nghĩ ra thì hắn chọn đại.
Tôn Kỳ chọn Chu Hoả Thảo.
Lượt thứ sáu:
Dương Hoa chọn xác Hoả Nghĩ.
Tôn Kỳ không đoán được ý định đối phương nên dứt khoát chọn Luyện Hồn Thảo.
Nhìn lựa chọn của Tôn Kỳ, Dương Hoa nụ cười càng đậm: cá đã mắc bẫy.
Lượt thứ bảy:....
Lượt thứ tám:
Tôn Kỳ đã hoàn toàn từ bỏ việc phá đan phương đối thủ, nhưng mà đan phương của mình thì như bị đối phương nhìn thấu phá hết.
Mà Tôn Kỳ cũng chỉ biết luyện năm đan dược nhị hoàn, đã bị đối phương hoàn toàn phá hết. Nên sau đó hắn chọn bừa thảo dược trong một loại đan phương nhị cấp hắn biết. Dù hắn biết cho dù có đủ thảo dược nhưng cũng không luyện thành được nhưng để đối thủ rối loạn cũng đáng.
Dương Hoa thì vẫn bình tĩnh ổn trọng lựa chọn, hắn toát lên vẻ tự tin vô cùng. Như thể hắn mới là nhân vật chính trong truyện này.
Trên đài cao quan sát, My Trúc với trình độ cùng kiến thức của mình có thể nhìn ra cục diện lúc này:
My Thanh Thanh ngang ngửa với Tần Ung.
Lưu Hiền nhỉnh hơn chút đỉnh so với Tào Liêu.
Tinh Niệm hoàn toàn lép vế so với Dương Hoa.
Trận này nguy cơ thua quá cao.
Các trưởng lão luyện linh sư hội đều nhìn ra tình huống không tốt nhưng cũng không thể làm gì.
Trần Dư thì vui vẻ cười nói:
“Sư huynh có vẻ như sư đệ đã nắm chắc một thắng.”
My Trúc hừ lạnh:
“Chưa luyện đan sao có thể kết luận.”
Trần Dư cười nói:
“Sư huynh hẳn cũng nhìn ra đan dược mà Dương Hoa muốn luyện. Hắn đã hoàn thành đan phương của mình, phần còn lại chỉ là trêu đùa.”
“Còn Tinh Niệm thì rõ ràng lựa chọn lung tung, không thành bất kỳ loại đan phương nào.”
My Trúc tất nhiên nhìn ra điểm này nhưng vẫn mạnh miệng:
“Chờ có kết quả hãy nói tiếp đi.”
Nhưng mà trong lòng My Trúc đang oán thầm: Tinh Niệm nếu ngươi làm lão phu bẽ mặt thì cũng đừng trách lão phu.
Lượt thứ chín:
Lượt thứ mười:
Dương Hoa biểu hiện thong dong, phong khinh vân đạm như là một cường giả chúa tể mọi việc. Hắn khiến cho đối phương hoàn toàn lu mờ, mỗi cử động đều cuốn theo mọi sự chú ý.
Hắn hôm nay là nhân vật chính sẽ không ai có thể cướp đi hào quang của hắn.
Tôn Kỳ thì khuôn mặt có chút căng cứng, trạng thái căng thẳng.
Lượt cuối cùng là Tôn Kỳ chọn trước, hắn bối rối không thôi không biết làm thế nào. Tôn Kỳ đanh nhắm mắt chọn đại.
Sau đó Dương Hoa bước lên thái độ văn hoa nho nhã:
“Tinh Niệm huynh hình như có lựa chọn không tốt. Tinh Niệm huynh có muốn chọn lại. Ta sẽ không ý kiến.”
Tôn Kỳ cắn răng, thua trận không thua khí thế:
“Không cần!”
Dương Hoa nhún vai như thể ngươi muốn chết thì cũng đừng trách ta.
Tiếp theo là đến lượt chọn của bọn Lưu Hiền, My Thanh Thanh.
Sau đó tất cả có nửa canh giờ để chuẩn bị. Thời gian luyện đan là một ngày.
Tất cả bắt đầu luyện đan.
Lưu Hiền cùng Tào Liêu đều từ bỏ. Bọn hắn phá đan phương đối thủ nên cả hai không có đủ thảo dược hoàn chỉnh. Trận này tính hoà.
My Thanh Thanh và Tần Ung thì vất vả luyện đan. Hiển nhiên là bọn hắn buộc phải luyện loại đan ít luyện trước đó.
Tôn Kỳ thì có chút căng cứng nhưng vẫn đang ổn thoả luyện đan.
Còn Dương Hoa phong thái tự tin, động tác như rồng bay phượng múa, tinh chuẩn không sai một ly.
Hắn cuốn hết mọi ánh nhìn, luyện đan trong tay hắn giống như một môn nghệ thuật khiến tất cả say mê.
Có thiếu nữ như si như mê lẩm bẩm: “Thật đẹp trai!”
Trần Dư trên đài cao nhìn xuống mỉm cười hài lòng, nói:
“Dương Hoa là tiểu đồ đệ mà sư đệ mới nhận. Thiên phú của nó cao hơn hai sư huynh một chút.”
My Trúc biết đây là Trần Dư đang nói cho hắn nghe, nhưng hắn làm ngơ.
Trần Dư vẫn tiếp tục:
“Dương Hoa đang luyện chính là Huyễn Hồng Đan. Còn nhớ năm xưa khi đệ luyện thành đan này thì sư tôn khen không dứt, nói đệ luyện đan này còn giỏi hơn sư huynh. Nhớ lại chuyện ngày xưa khiến đệ cảm khái không thôi.”
My Trúc ngồi bên cạnh mà mũi phun khói tức giận, tên sư đệ này vẫn đáng ghét như ngày nào. Không! Phải nói là càng ngày càng đáng ghét.
Nhưng mà hắn cũng chỉ có thể hừ lạnh.
Cuối ngày đã đến, thời gian kết thúc.
My Thanh Thanh cùng Tần Ung bấm tay mở nắp đan lô, một viên đan dược bay ra được bọn họ nhanh chóng thu vào bình. Bọn họ vẫn đang giữ thế giằng co.
Tôn Kỳ thành đan sớm nhất vì đan của hắn đơn giản nhất, hy vọng thành đan trước có thể gây chút áp lực lên đối thủ.
Khói hồng bay ra, hương thơm thảo dược ngào ngạt, một viên đan dược tròn trịa óng ánh bay ra rơi vào trong lọ. Đan thành.
Tôn Kỳ nhìn thấy viên đan này thì sắc mặt càng khó coi.
Dương Hoa thì đã không còn để ý Tôn Kỳ, với hắn mà nói Tôn Kỳ đã không còn là đối thủ của hắn. Hắn đây là muốn biểu hiện cho cả thành Thực Nguyệt xem.
Tại địa bàn của đối thủ thì sao chứ? Hắn-Dương Hoa vẫn đại phóng quang mang.
Trên đài cao, các vị trưởng lão đều sắc mặt tối đi chỉ có Trần Dư là đậm vẻ vui mừng. Với trình độ luyện đan của bọn họ, chỉ cần nhìn thủ pháp, quá trình luyện đan thì có thể đoán đúng kết quả bảy, tám phần.
Giám khảo tiếp nhận bốn lọ đan dược. Theo thứ tự, hắn sẽ kiểm tra của bọn Tôn Kỳ, Dương Hoa trước rồi đến My Thanh Thanh, Tần Ung.
Trần Dư lúc này bỗng lên tiếng:
“Kiểm tra Tần Ung và Thanh Thanh tiểu nữ trước. Sư thúc muốn xem trình độ luyện đan của Thanh Thanh thế nào.”
Lời tuy vậy nhưng rõ ràng là đang muốn dồn quang mang cho Dương Hoa.
My Trúc biết thế nhưng chỉ có thể mặt lạnh.
Giám khảo thấy My Trúc cũng không có ý kiến nên đành thuận theo.
Giám khảo đổ ra đan dược rồi lớn tiếng thông báo:
“Đều là đan dược nhị hoàn.”
“Bây giờ kiểm tra kết quả.”
Giám khảo bóc lớp vỏ đan ném vào miệng hồn nô.
Cả hai hồn nô kịch liệt chuyển màu, nhanh chóng từ vàng, cam, lục… đến khi đen kịt mới dừng lại.
Giám khảo tuyên bố:
“Cả hai đều là đan dược nhị hoàn bình giai.”
“Kết quả hoà.”
Kết quả này khiến cả quảng trường ồ lên, cả hai bọn họ đều là đan sư tam cấp bình giai vậy mà chỉ luyện được đan dược nhị hoàn bình giai suýt thành phế đan.
Cái này không phải nói hai bọn họ kém mà là đấu đan cực kì khó khăn đòi hỏi nhiều mặt tổng hợp. Có thể nhìn Lưu Hiền, Tào Liêu không thể luyện đan là biết.
Nhưng mà trên đài cao thì không chút ngạc nhiên, kết quả này nằm trong dự đoán của bọn họ.
Tiếp theo là Tôn Kỳ cùng Dương Hoa. Trận chiến quyết định thắng lợi hai bên.