Ăn xong con nhện, Tôn Kỳ tiếp tục tiến lên. Không lâu sau đó, hắn bắt gặp mảng tổ ong mật dưới đất.
Hẳn là trong cơn mưa lớn hôm qua, mảng tổ ong này bị gió thổi rớt, đến bây giờ vẫn không có con ong nào tìm tới. Đây quả thực là miếng ăn từ trên trời rơi xuống đối với hắn. Hắn nào sao có thể cự tuyệt. Tôn Kỳ một mình ăn sạch mảng tổ ông, hắn sẽ không ngu ngốc tha mảng tổ ong về tổ kiến.
Ăn xong, cái bụng hắn phình to gấp năm lần, óng ánh màu mật ong. Hắn bước đi khệ nệ, hắn cần tìm một chỗ để tiêu hóa hết chỗ thức ăn này.
Trốn vào trong một hốc cây, Tôn Kỳ nằm xuống ngủ.
Trong không gian huyết mạch, Tôn Kỳ có đôi chút ngạc nhiên vì con kiến này cũng có huyết mạch truyền thừa. Huyết mạch truyền thừa của con kiến là một sợi tơ ánh sáng màu vàng, yếu ớt và mỏng manh.
Dòng ánh sáng màu vàng đang hấp thụ lấy vài điểm huyết mạch có được trong thức ăn. Hình ảnh chủng tính có một chút sáng lên.
Trong dòng ánh sáng huyết mạch chỉ có hai chủng tính: một là chủng tính biến đổi thành kiến cái, một là chủng tính biến đổi thành kiến đực. Cũng tức là thân xác hiện này của Tôn Kỳ không có giới tính, hay đúng hơn thì đa phần các con kiến đều không có giới tính.
Hai chủng tính này đều đang bị khóa. Nghĩa là cho dù có bao nhiêu huyết mạch lực bổ sung thì cũng không học được hai chủng tính này, để mở được khóa, chỉ có một cách: đó là kiến chúa mở cho.
Đặc tính này thật sự khiến Tôn Kỳ được mở rộng tầm mắt, hắn lại càng thêm tò mò loài kiến rốt cuộc như thế nào hoạt động? kiến chúa rốt cuộc ra sao hình dáng?
Trong thực tại, tiểu Hồng Côn mở mắt, bụng nó đã trở lại như thường, thức ăn đã được tiêu hóa hết. Đúng lúc này, nó bắt được một tín hiệu hóa học.
Tôn Kỳ lập tức đi theo tín hiệu. Không bao lâu sau, hắn bắt gặp một con kiến vệ sĩ đứng trên một tảng đá nhỏ, đang phát tán hóa chất.
Con kiến vệ sĩ đang tìm kiếm và tập hợp lại những kiến săn mồi đã thất lạc trong trận mưa hôm qua. Nhưng mà kết quả có vẻ không khả quan, nó chỉ kiếm lại được hơn trăm con kiến.
Một lúc sau, nó không tiếp tục phát tín hiệu nữa, nó nhìn đám kiến săn mồi xung quanh, rít lên một tiếng ra hiệu tất cả hành quân tập hợp với đội quân kiến khác. Nhưng chợt nó cứng ngắc người.
Trong không gian hồn cư của con kiến vệ sĩ, Tôn Kỳ lơ lửng trên không, ngay dưới chân hắn là hồn phách của con kiến vệ sĩ, hồn phách của nó cũng giống như hình dáng cơ thể của nó. Hồn phách màu trắng sữa, nằm cuộn mình, yếu ớt và mỏng manh, trên trán có một dấu ấn đỏ.
Tôn Kỳ đã có kinh nghiệm đau khổ lúc trước, hắn biết phải làm gì. Tôn Kỳ lấy tay làm trảo, nhanh như điện các ngón tay cắm vào đầu con kiến chộp lấy ấn ký đỏ.
Con kiến lập tức phản ứng, tay chân cựa nguậy. Nhưng Tôn Kỳ sẽ không cho nó cơ hội phản kháng, hắn vận lực kéo ra ấn ký đỏ.
Ấn ký đỏ giống như một hạt giống cắm rễ sâu trong hồn phách con kiến gắn liền với sinh mệnh bản nguyên con kiến, khi Tôn Kỳ rút ra ấn ký cũng chính là phá hư sinh mệnh bản nguyên con kiến.
Ấn ký vừa rút ra, hồn phách con kiến lập tức sụp đổ hóa thành từng điểm ánh sáng. Tôn Kỳ tiến hành sưu hồn.
Đám kiến săn mồi bu quanh con kiến vệ sĩ đang chờ nó ra lệnh, nhưng mà nãy giờ nó đứng bất động như chết khiến đám kiến săn mồi bối rối không biết nên làm gì.
Chợt, con kiến vệ sĩ động trở lại, nó rít lên ra lệnh, đám kiến săn mồi ngoan ngoãn tiến lên. Tất cả như không có chuyện gì xảy ra. Chỉ là phía sau thêm ra một cái xác kiến săn mồi.
Có một con kiến săn mồi dừng lại, gắp lên cái xác chết. Tôn Kỳ trong xác con kiến vệ sĩ rít lên, ngăn nó lại, bảo nó bỏ mặc cái xác. Con kiến lập tức thả cái xác xuống, hòa vào trong đám kiến.
Tôn Kỳ lúc trước chiếm xác con kiến săn mồi nhưng chưa kịp sưu hồn đã bị ấn ký đỏ khống chế nên hắn không biết gì về kiến Hồng Côn. Bây giờ sưu hồn được kiến vệ sĩ, hắn mới cơ bản hiểu được tổ chức kiến Hồng Côn.
Đứng đầu tổ kiến là kiến chúa, gọi là Hồng Côn Nữ Hoàng, là một con kiến cái ở tại trung tâm tổ, có nhiệm vụ điều khiển toàn tổ hoạt động. Nó cũng là mẹ của tất cả các con kiến khác, ấn ký đỏ của mỗi cũng là do nó đánh lên, thông qua ấn ký đỏ nó nắm quyền điều khiển tuyệt đối cuộc sống tổ kiến. Chính nó khóa lại huyết mạch và chủng tính mọi con kiến, bởi vậy không con kiến nào có thể tiến hóa phát triển.
Phụng sự trực tiếp cho kiến chúa là kiến vệ sĩ, còn gọi Hồng Côn Vệ, bọn chúng có thân hình to lớn và sức mạnh vượt trội so với các con kiến khác. Hồng Côn Nữ Hoàng có thể điều khiển trực tiếp mọi con kiến trong tổ, nhưng mà tổ kiến có hàng ngàn tỷ con, nó không thể tùy thời tùy khắc điều khiển hoạt động của ngàn tỷ con kiến, bởi vậy nó cần Hồng Côn Vệ.
Hồng Côn Nữ Hoàng sẽ truyền lệnh trực tiếp cho Hồng Côn Vệ, sau đó Hồng Côn Vệ sẽ y lệnh điều hành hoạt động các con kiến khác. Bởi vậy, trong tổ kiến, lời của Hồng Côn Vệ tương đương với nữ hoàng, không con kiến nào dám phản đối.
Phần còn lại của tổ kiến là kiến thợ, gọi là Hồng Côn Linh, chiếm chín phần chín số lượng, kiến thợ được phân công làm tất cả các công việc từ săn mồi, xây tổ, dọn dẹp, chiến đấu, thu hoạch...
Tổ kiến giống như một quốc gia thu nhỏ, đứng đầu là Hồng Côn Nữ Hoàng, phụng sự có Hồng Côn Vệ, tất cả còn lại như đám dân đen chỉ biết làm việc.
Tôn Kỳ từ một con kiến săn mồi, đoạt xá Hồng Côn Vệ, giống như từ dân đen thăng lên làm tướng quân quyền cao chức trọng.
Tôn Kỳ dẫn đàn kiến đi tới nơi hội họp với một nhánh quân mười triệu con kiến. Lần này nhánh quân phái ra có nhiều hơn hôm qua, vì theo như thông thường, sau mỗi trận mưa sẽ có rất nhiều con vật bị chết đuối, xác của bọn chúng trở thành bữa ăn thịnh soạn dễ dàng cho lũ kiến.
Tôn Kỳ là một trong số năm ngàn con Hồng Côn Vệ chỉ huy đàn kiến. Nhiệm vụ đàn kiến lần này là tiến về phương bắc mười dặm, thu nhặt lại đàn kiến trong hôm qua và càn quét tất cả sinh vật trên đường đi, đặc biệt là xác sinh vật chết.
Đàn kiến hành quân như bão tố, tấn công dữ dội như lửa, liên kết như tường đồng vách sắt, dùng số lượng khổng lồ cùng chiến thuật liều chết khiến cho mọi sinh vật sợ hãi, một khi đã bị đàn kiến bao vây, rất khó sinh vật nào có thể thoát được.
Nửa ngày sau, đoàn quân kiến rút trở lại tổ, mang theo vô số chiến lợi phẩm.
Khi trở lại tổ, Tôn Kỳ lại được giao nhiệm vụ giám sát khu trồng nấm. Đây là một tổ hợp gồm nhiều hang động, kho chứa và ống dẫn khí. Ngoài ăn thịt, lũ kiến còn biết trồng nấm để ăn.
Đám Hồng Côn Linh chăm sóc vườn nấm gọi là kiến nấm. Bọn chúng có nhiệm vụ hằng ngày đi cắt cỏ mang về hang, sau đó lại cắt nhỏ đám cỏ xếp vào vườn nấm. Đám cỏ sẽ tự phân hủy, trở thành thức ăn cho nấm, và lũ kiến lại thu hoạch nấm này để ăn.
Nhiệm vụ này khá nhẹ nhàng, hắn chẳng cần động tay động chân, chỉ đứng một chỗ giám sát cho có.
Mấy ngày sau, hắn lại được giao nhiệm vụ đi theo bảo vệ đàn kiến lấy nước. Mọi con kiến đều cần uống nước, vườn nấm cũng cần nước tưới, bởi vậy vai trò của kiến nước không kém hơn kiến săn mồi.
Kiến nước đi đến bờ suối gần nhất, sau đó uống nước căng tròn bụng. Khi trở lại hang, chúng sẽ mớm nước cho các con kiến khác và nhả nước cho vườn nấm. Mọi con kiến trong tổ đều uống nước theo kiểu này, kể cả kiến chúa.
Lại qua mấy ngày, hắn được giao nhiệm vụ canh cổng. Rồi sau đó lại nhiệm vụ coi kho thức ăn. Hắn còn phải trông coi nghĩa trang kiến.
Mọi con kiến bị chết sẽ được đưa tới nơi đây, có một đội kiến thợ chuyên thu gom xác kiến. Tôn Kỳ cũng không hiểu vì sao bọn chúng lại thu gom xác kiến.
Trước đó khi Tôn Kỳ đổi thân xác, bỏ lại xác kiến cũng có một con kiến đến thu, nhưng hắn sợ lộ ra dấu vết nên ngăn cản, ra lệnh bỏ mặc cái xác.
Cứ cách mỗi ngày, Tôn Kỳ lại phải đổi nhiệm vụ một lần, hắn cho rằng nếu như một con Hồng Côn Vệ có thể chuyên trách một công việc lâu dài thì hiệu quả sẽ tốt hơn. Nhưng đây là lệnh của kiến chúa, hắn chỉ có thể tuân theo, có lẽ do kiến chúa linh trí không cao nên phân công công việc khá tùy tiện.
Làm một con kiến không quá tệ nhưng cũng không có gì đặc biệt, thời gian qua hắn cảm thấy có chút nhàm chán, nếu không phải một chút tò mò kiến chúa trông thế nào thì hắn đã sớm bỏ đi.
Nhưng mà nếu cứ tiếp tục như thế này, hắn dự định một lần xông vào hang kiến chúa xem mặt một lần, sau đó bỏ đi thân xác này cũng không uổng.
Đúng lúc hắn dự định làm liều thì được kiến chúa truyền lệnh. Không chỉ hắn mà rất nhiều Hồng Côn Vệ cũng nhận được lệnh. Hắn là tổ kiến có đại sự gì đó.
Hắn đi tới trung tâm tổ kiến, nơi này đang có hàng vạn con Hồng Côn Vệ chen chúc.
Tại chính giữa là một con kiến chúa, thân hình nó tương đương với kiến vệ sĩ, nhưng màu đậm hơn, càng nhỏ như kiến thợ, cái bụng phía sau màu trắng sọc vàng to khổng lồ, gấp trăm lần thân hình của nó. Khí tức của nó tỏa ra thình lình đã là Yêu trùng cấp bậc.
Với cái bụng khổng lồ nặng nề của mình, nó không thể di chuyển được, thậm chí tự ăn uống cũng không được, có một đám kiến thợ chuyên đút thức ăn và mớm nước cho kiến chúa. Những thức ăn ngon nhất, tốt nhất đều dành riêng cho kiến chúa.
Bụng của nó không ngừng nhúc nhích như gợn sóng, mỗi lần gợn sóng đến cuối bụng đều phun ra một quả trứng màu trắng sữa, có lũ kiến thợ sẽ mang trứng đến nơi ấp để chăm sóc.
Tôn Kỳ hơi giật mình ngạc nhiên vì đám trứng mới ra đã khí tức Yêu trùng. Bây giờ Tôn Kỳ đã hiểu vì sao ngoài Hồng Côn Nữ Hoàng, các kiến Hồng Côn đều có khí tức Yêu trùng, nhưng vô cùng mỏng manh yếu ớt, giống như đứng giữa lằn ranh dã trùng và Yêu trùng, trong người không có yêu hạch, cũng không mở ra linh trí, càng không có huyết mạch thức tỉnh. Thì ra ngay từ khi sinh ra, bọn chúng đã là Yêu trùng, nhưng chỉ có hình mà không có chất.
Đúng lúc này, Hồng Côn Nữ Hoàng rít lên những tràng âm thanh ra lệnh im lặng. Nó kêu lớn.
Đại ý là tổ kiến chuẩn bị tách bầy, nó sẽ chọn một nhóm Hồng Côn Vệ và Hồng Côn Linh đi theo tân chủ xây dựng một đế chế mới. Tôn Kỳ nhếch mép cười, hắn không quan tâm đến những lời này, hắn chỉ muốn đoạt xá Hồng Côn Nữ Hoàng.
Hồn phách hắn bay ra nhắm thẳng mi tâm Hồng Côn Nữ Hoàng tiến vào.