“Đúng vậy! chính là sáu thành còn lại. Nộ Chiến Thành thực lực vốn không thua các thành kia, nhưng trẫm mới đăng quang còn chưa thể quy phục toàn bộ các thế lực trong thành dưới trướng của mình. Khi nói chuyện đều phải nhún nhường bọn hắn ba phần.” Lý Thiên Hoa nghiến răng nói: “Lũ khọm già. Các ngươi chỉ là sống lâu hơn trẫm ít năm, đợi trẫm củng cố thế thực sẽ cho các ngươi đẹp mặt.”
“Bọn chúng muốn bệ hạ giao ra Tinh Niệm sao?” Cố Tinh lại hỏi.
“Đúng vậy. Trẫm đang kéo dài thời gian, nhưng có lẽ cũng không còn được lâu nữa. Chi bằng thuận nước đẩy thuyền lợi dụng cơ hội lần này để Tinh Niệm đi chết, vừa có thể tránh sức ép từ lục thành vừa có thể dụ ra bọn phản loạn. Trẫm đã giăng sẵn một cái lưới, chỉ cần đám phản loạn ra tay ám sát Tinh Niệm, trẫm sẽ thu lưới bắt hết bọn hắn. Lấy cái cớ này, trẫm sẽ một lần tiêu diệt tất cả đám phản loạn.”
“Nhưng còn phương pháp luyện đan của Tinh Niệm? chúng ta vẫn chưa lấy được chúng. Chẳng lẽ bệ hạ muốn ra tay với Tinh Niệm trước?”
“Phương pháp luyện đan của Tinh Niệm đã bị Lập Trương đại sư sao chép, cũng đã thử nghiệm thành công. Tinh Niệm đã không còn quá cần thiết.”
“Nhưng mà hắn vẫn có thể tiếp tục nghiên cứu nhiều loại đan tạo thể khác cho bệ hạ.”
“Haizz… trẫm biết điều đó, nhưng lúc này chỉ có thể chọn từ bỏ. Mấy loại đan tạo thể hiện nay cũng tương đối đủ dùng. Trẫm đành thí chốt giữ xe, hy sinh Tinh Niệm. Chỉ cần Tinh Niệm chết phương pháp luyện đan cũng biến mất theo, bọn hắn cũng không có cớ gây sức ép cho trẫm.”
“Nhưng liệu bọn hắn có tin điều đó.”
“Bọn chúng chắc chắn không tin, nhưng cũng đủ để trẫm kéo dài thêm một khoảng thời gian. Trong lúc đó, lực lượng của trẫm đã lớn mạnh, vậy thì cần gì sợ bọn hắn nữa.”
Cô Tinh nghe vậy trầm tư một chút rồi chắp tay nói:
“Bệ hạ quyết đoán, thần vô cùng bội phục.” Cô Tinh lại hỏi: “Vậy tiếp theo thần lên làm gì?”
“Không cần làm gì cả. Trẫm sẽ phái thêm cường giả bảo vệ Tinh Niệm để tạo ra giả tượng lừa bọn hắn.”
…
Tại trung tâm Ma giới có một trụ đá lớn chọc thẳng vào bầu trời gọi là Nhất Trụ Kình Thiên. Nơi đây phun ra ma khí nồng đậm đến cực điểm, ma khí nồng đậm kết tụ thành những ma linh vô tri. Những ma linh vô tri này hoạt động theo bản năng, chúng sẽ thôn phệ ma khí và thôn phệ chính ma linh khác.
Nhưng cho dù có thôn phệ nhiều thế nào thì cũng không thể mở ra linh trí, cần phải có chất xúc tác. Và chất xúc tác đó chính là sự kiện đại phun trào ma khí tại Nhất Trụ Kình Thiên.
Vì vậy nơi đây được cho là nơi phát sinh của Ma tộc, tự nhiên trở thành Tổ Địa của Ma tộc.
Sự kiện đại phun trào mỗi một ngàn năm tại Tổ Địa trở thành đại lễ lớn nhất của Ma tộc, được gọi là Lễ Tế hay Tế Tổ hoặc Lễ Tế Tổ.
Lễ Tế Tổ có ý nghĩa rất quan trọng, được tất cả các thế lực lớn vô cùng trọng thị.
Tham gia Tế Tổ ngoài việc biểu thị thành kính với Ma Tổ, còn có tranh đoạt tài nguyên.
Có hai loại tài nguyên để tranh đoạt:
Thứ nhất chính là ma linh vừa mở ra linh trí, ma linh tại Tổ Địa có tiềm lực rất cao, nếu có thể chiêu mộ vào trong thế lực, tương lai sau này sẽ là trợ thủ không nhỏ.
Tất nhiên là cũng có mang theo rủi ro, tỉ như ma linh không phát triển như ý muốn, ma linh bị chết giữa đường, tệ hơn ma linh có thể phản bội đảo khách thành chủ.
Kết quả thế nào phụ thuộc vào cách xử lý của từng thế lực.
Tài nguyên thứ hai là ma tinh. Ma tinh là một dạng ma thạch cực kỳ thuần khiết, là kết tinh của ma khí nguyên chất. Chỉ có tại Tổ Địa vào thời điểm phun trào thì mới xuất hiện ma tinh.
Bình thường ma thạch cũng là do ma khí kết tinh nhưng lại lẫn thêm các nguyên tố khác như hỏa nguyên tố, thổ nguyên tố… Ma tộc dùng ma thạch tu luyện lâu dần sẽ tích tụ các nguyên tố trong cơ thể khiến cho cơ thể không còn thuần khiết ma khí. Việc Ma tộc tiến cấp tu vi càng cao càng khó khăn, một phần cũng là vì bị các ngoại nguyên tố cản trở.
Bởi vậy trong Ma tộc có giả thuyết nếu Ma tộc hoàn toàn thuần khiết có thể mở ra cảnh giới mới cao hơn cả Hợp Nhất cảnh, nhưng đáng tiếc đây mãi chỉ là một giả thuyết vì chưa Ma tộc nào làm được điều này.
Ma tinh là ma thạch cấp cao chỉ được dùng trong các thế lực lớn, chỉ vài thành viên hạch tâm mới được sử dụng.
Một ma tinh thường đổi thành trăm ngàn ma thạch. Nhưng rất ít ai dùng ma tinh đổi thành ma thạch.
Bọn hắn thường chỉ dùng ma tinh trong lúc tiến cấp, ma tinh cung cấp ma khí tinh khiết sẽ giúp cho việc tiến cấp dễ dàng hơn.
…
Lúc này, tại một đấu trường lớn, đang có vài cuộc tranh tài nổ ra.
Trên một đài cao, tại vị trí trung tâm chính là Lý Thiên Hoa, tả hữu hai bên có vương phi, hoàng tử cùng bá quan văn võ. Tôn Kỳ cũng ngồi tại trong số bá quan, vị trí tương đối cao, dù sao thì quan vị của hắn cũng tương đương với thượng thư, mặc dù không có thực quyền nhưng mặt mũi vẫn phải có.
Ngoài ra còn có các đài cao khác cũng tọa trấn bởi các thế lực khác. Nhìn qua thì có thể dễ dàng nhận ra địa vị của bọn hắn không kém Lý Thiên Hoa.
Lý gia mặc dù là hoàng gia, ngoài mặt thống trị cả Nộ Chiến Thành nhưng thật ra luôn có các thế lực mạnh không kém Lý gia. Chỉ cần một ngày nào đó Lý gia suy yếu, bọn chúng sẽ nhanh chân thay vào chỗ Lý gia.
Trận chiến hôm nay là giữa các thiên tài hậu bối các thế lực nhằm chọn ra hậu bối xuất sắc tham gia Lễ Tế.
Trước đây vì tranh chấp tài nguyên tại Tổ Địa mà các thế lực lao vào chém giết thảm khốc, kết quả là được không bù mất, sau này để tránh tổn thương nguyên khí, các thế lực quyết định để cho Tạo Thể cảnh tham gia thi đấu phân chia tài nguyên.
Hôm nay chính là ngày Nộ Chiến Thành đang tuyển thành viên tham gia tranh đoạt tài nguyên cùng các thành khác.
Trên sân đấu là một tên đầu chim thân người đuôi rắn đấu với một tên người đá toàn thân là nham thạch. Trận đấu diễn ra hết sức khốc liệt và tàn nhẫn.
Cuối cùng tên nham thạch dựa vào sức phòng ngự phi thường mà chiến thắng đối thủ.
Tôn Kỳ nhìn xem trận đấu mà ngừng chép miệng, nếu như hắn có thể mổ xẻ cơ thể bọn này thì… chẹp… chẹp… nghĩ thôi cũng đã thấy sướng rồi.
Không hổ là hậu bối do các đại thế lực đào tạo ra, dù là cơ thể, ma pháp, vũ khí hay thủ đoạn đều thuộc dạng tuyệt hảo. Khác xa một trời một vực so với những tên Tôn Kỳ đã sưu hồn và mổ xẻ.
Nhìn thấy ánh mắt tham lam thèm thuồng của Tôn Kỳ, Lý Biểu lại cho rằng Tôn Kỳ ganh tị với bọn kia, dù sao cũng đều là thiên tài lại bị ép dùng nhân hình tạo thể, khi nhìn thấy đám thiên tài này không thèm khát mới lạ. Nhưng bây giờ muốn đổi cơ thể cũng đã muộn.
Lý Biểu mở giọng an ủi:
“Cung chủ dựa vào tài luyện đan không cần phải chiến đấu phí sức vẫn có được cơ hội đi Tổ Địa, đây mới thực sự là tài giỏi.”
Tôn Kỳ liếc mắt nhìn hắn, biết là hắn đã hiểu lầm mình, nhưng Tôn Kỳ cũng không định giải thích, Tôn Kỳ chỉ khẽ gật đầu.
Lý Biểu thấy vậy thì nói sang chuyện khác:
“Kẻ giống nham thạch kia gọi là Tần Trọng, một trong những thiên tài xuất sắc của Tần gia, nhiều khả năng hắn sẽ được chọn để tham gia tranh đoạt tài nguyên. Cung chủ nhìn bên kia tên thân sư đầu ưng kia là La Phong, hắn là đệ nhất thiên tài La gia…”
“Đệ nhất thiên tài La gia còn chưa đến phiên La Phong.” Bỗng nhiên lúc này có một giọng nói cắt ngang.
Tôn Kỳ và Lý Biểu quay đầu nhìn lên, đây là một tên thanh niên trẻ tuổi, thần thái uy nghi, hắn là tam thái tử Lý Triều Đông.
Lý Triều Đông đưa ánh mắt nhìn Tôn Kỳ, cười gật đầu chào:
“Triều Đông ra mắt cung chủ!”
Lý Biểu vội nói nhỏ vào tai Tôn Kỳ vài câu, Tôn Kỳ sau đó gật đầu chào lại:
“Tam điện hạ khách khí. Tam điện hạ vừa rồi lời nói là có ý gì?”
“Cung chủ nhìn tên kia.” Lý Triều Đông chỉ tay về hướng La gia, nơi đấy ngồi một thiếu niên thân hình nhỏ bé, có chút không đáng chú ý. “Hắn gọi La Thiên, từ nhỏ đã được đưa vào Ma Vực Sâm Lâm rèn luyện, mới gần đây mới trở về, nghe nói trong tộc chỉ đấu qua một trận, nhưng thực lực đã được công nhận.”
Tôn Kỳ theo hướng chỉ của Lý Triều Đông nhìn về phía La Thiên, ấn tượng đầu tiên về La Thiên chính là: rắn độc!
Tôn Kỳ cũng cho rằng tên La Thiên này mạnh hơn La Phong, nhưng mà nói đến mạnh nhất La gia, Tôn Kỳ lại chú ý đến tiểu cô nương đang cầm hỏa cầu nghịch chơi. Tôn Kỳ chỉ tay hỏi:
“Thần lại thấy tiểu cô nương đặc biệt hơn.”
Lý Triều Đông nhìn tiểu cô nương kia, cười nói:
“Nàng là La Tiêu Vân, là con rơi của La gia chủ mới nhận lại, nàng mới chỉ là Tạo Thể cảnh bát trọng, so ra khó mà bằng La Thiên, Tạo Thể cảnh đỉnh phong. Cung chủ lần này nhìn lầm rồi.”
“Có lẽ là vậy.” Tôn Kỳ cười nói, cũng không cố chấp tranh luận.
“Tam ca nói vậy cũng chưa chắc.” Một giọng nói xen vào vang lên, nhìn lại thì là ngũ công chúa Lý Thái Hoàng, nàng tiếp tục nói: “Lý gia chủ bình thường cổ hủ nghiêm khắc, để hắn phải nhận lại con rơi thì La Tiêu Vân ắt hẳn không tầm thường.”
Lý Thái Hoàng sau đó nhìn Tôn Kỳ gật đầu cười:
“Thái Hoàng xin chào cung chủ.”
“Ngũ công chúa khách khí.” Tôn Kỳ gật đầu cười lại, lần này cũng là Lý Biểu nhắc nhở Tôn Kỳ mới biết chào đáp.
Lý Triều Đông nhếch mép cười:
“Nữ nhi thì biết cài gì mà nói.”
“Hừ! nữ nhi thì đã sao?” Lý Thái Hoàng hừ lạnh nói: “Tam ca không nên khinh thường nữ nhi.”
“Vậy muội có dám cá cược với ta một lần?” Lý Triều Đông cười nói.
“Cá cược? cá cược thế nào?”
“Cá cược xem La Tiêu Vân hay La Thiên mạnh hơn?”
“Cá thì cá, nhưng tiền đặt cược là gì?” Lý Thái Hoàng có chút sôi máu nói