Tôn Kỳ dạo gần đây lại có ý tưởng mới, hắn định bắt giữ vài tên Tạo Thể cảnh làm thí nghiệm.
Tại cách thành Hỏa Âm năm mươi dặm về phía nam có một bãi đầm lầy, gọi là Miên Hoa Thủy Trạch.
Bãi đầm lầy này rộng lớn, cỏ sậy mọc cao qua đầu, cây cối rậm rạp, ma thú ẩn lấp, côn trùng khắp nơi, độc vật chỗ nào cũng có… Nguy hiểm trùng trùng, nguy hiểm không biết từ nơi nào, lúc nào sẽ ập tới.
Đi cùng với nguy hiểm luôn là những tài nguyên quý hiếm. Nơi đây sản vật phong phú dùng hoài không hết, ma thú đủ loại chạy đầy trên đất, khoáng thạch khoáng sản rất dễ tìm thấy, kỳ hoa dị thảo thứ gì cũng có.
Luyện Linh cảnh chỉ dám qua lại vùng ven, lượm nhặt vài cọng thảo dược.
Chỉ có Tạo Thể cảnh trở lên mới có thể xâm nhập vào sâu bên trong đầm lầy. Nơi đây trở thành nơi lịch luyện và kiếm tài nguyên lý tưởng cho Tạo Thể cảnh. Đặc biệt là những Tạo Thể cảnh tán tu coi Miên Hoa Thủy Trạch là kho báu vô tận.
Dạo gần đây trong giới Tạo Thể cảnh râm ran tin đồn gần Lam Thạch Hồ phát hiện dấu chân Nhật Hoa Cáp Giới – tắc kè hoa.
Nhật Hoa Cáp Giới là loại ma thú vô cùng đặc biệt, nó có thiên phú ẩn mình vô hình cực kỳ lợi hại, nếu sát thủ có thể dùng Nhật Hoa Cáp Giới làm phụ thể tuyệt đối thành cao cấp sát thủ. Hoặc cũng có thể dùng trong tình báo, sẽ vô cùng hữu ích.
Vì thiên phú này của Nhật Hoa Cáp Giới khiến nó trở thành món hàng được các thế lực săn lùng, giá cả thì miễn bàn.
Nhưng Nhật Hoa Cáp Giới rất ít và rất khó phát hiện, cho dù có phát hiện cũng chưa chắc bắt được thì thiên phú ẩn hình của nó vô cùng lợi hại, dù cho Hợp Nhất cảnh quét hồn lực cũng không thể phát hiện Nhật Hoa Cáp Giới cấp Tạo Thể cảnh.
Nhưng trên đời này không có thứ hoàn hảo, khuyết điểm của Nhật Hoa Cáp Giới là chiến lực khá yếu so với các ma thú cùng cấp, một Ma tộc cùng cấp có thể dễ dàng giết được nó.
Vậy nên nếu ngươi đủ may mắn, đi đường cũng có thể đạp phải Nhật Hoa Cáp Giới, vậy thì người phát tài lớn rồi.
Khi có thông tin Nhật Hoa Cáp Giới xuất hiện tại Lam Thạch Hồ thì có không ít thợ săn Tạo Thể cảnh xuất hiện trong khu vực này.
Lúc này một đoàn năm tên Tạo Thể cảnh đang đặt bẫy tại một bãi cỏ gần Lam Thạch Hồ.
“Lữ ca, bẫy này có chắc là bắt được Nhật Hoa Cáp Giới?”
“Ngươi yên tâm! Ta đã làm thợ săn trên trăm năm, bắt ma thú gì cần bẫy gì, ta đều biết.”
“Các ngươi nói xem tin tức Nhật Hoa Cáp Giới là từ đâu ra?”
“Ta nghe lão Từ hàng xóm nói.”
“Ta thì nghe bà bán cá nói.”
“Các ngươi có thấy lạ không?”
“Lạ thế nào?”
“Ta hỏi ngươi nếu như ngươi phát hiện dấu vết Nhật Hoa Cáp Giới ngươi sẽ thế nào?”
“Ưm… ý ngươi là có kẻ cố ý truyền ra tin tức về Nhật Hoa Cáp Giới? Nhưng để làm gì?”
“Không ai lại làm việc không công. Việc này tất có ẩn tỉnh.”
“Vậy chúng ta ở đây đặt bẫy làm gì? Chẳng phải là đã đúng ý tên tung tin sao?”
“Hừ! ai lừa ai còn chưa biết. Ta cố ý làm như bị lừa là để dụ tên chủ mưu ra. Ta tin chắc hắn đang có âm mưu gì đó.”
“Nhưng bắt được tên chủ mưu thì có ích gì?”
“Không biết! nhưng ta cảm thấy tên này có thể thật sự biết Nhật Hoa Cáp Giới tin tức vì dấu vết để lại nơi đây tuyệt đối là của Nhật Hoa Cáp Giới, hắn không âm thầm săn bắt mà lại rêu rao tin tức, hắn có thể đang muốn làm một vố lớn nào đó. Chúng ta nếu biết được, có thể làm chim sẻ đứng sau, hốt trọn tất cả.”
“Cát huynh tài trí, chúng ta bội phục.”
Đúng lúc này…
Phốc… phốc… phốc… mấy tiếng vang lên.
Năm tên Tạo Thể cảnh vẫn còn giữ nguyên tư thế nhưng giữa mi tâm của bọn hắn xuất hiện một lỗ máu nhỏ như đầu kim. Máu từ từ chảy xuống khuôn mặt, chảy xuống cằm, máu tụ lại thành giọt, nhỏ tong một tiếng xuống đất. Thân hình cả năm tên lập tức đổ gục.
Từ phương xa một bóng hình lao vút tới, chính là Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ tặc lưỡi đáng tiếc: Nếu như bọn hắn ngu ngốc một chút, Tôn Kỳ đã không vội ra tay. Nhưng bọn hắn đã đoán ra có âm mưu, Tôn Kỳ buộc phải ra tiêu diệt.
Chuyện Nhật Hoa Cáp Giới xuất hiện hoàn toàn là thật do Tôn Kỳ bắt một con Nhật Hoa Cáp Giới rồi thả nó gần Lam Thạch Hồ, để cho nó để lại dấu vết. Với kẻ khác có lẽ khó tìm được Nhật Hoa Cáp Giới nhưng Tôn Kỳ có thần thức dễ dàng phát hiện được Nhật Hoa Cáp Giới, dù nó có cố gắng ẩn thân thế nào đi chăng nữa.
Sau đó, Tôn Kỳ tung tin về Nhật Hoa Cáp Giới xuất hiện.
Mục đích là dụ đám Tạo Thể cảnh đến săn bắt.
Tôn Kỳ đúng là đang dùng cách này để bắt Tạo Thể cảnh. Kết quả cũng khá tốt, hắn đã săn được hai mươi tên Tạo Thể cảnh.
Đúng lúc này, lông mày hắn nhảy lên một cái: lại có một đám Tạo Thể cảnh khác đến.
Tôn Kỳ vội thu lại năm cái xác Tạo Thể cảnh, sau đó thân hình vụt biến vào trong tán cây.
Một nhóm bảy tên thanh niên khí chất bất phàm quý khí xuất hiện.
Tôn Kỳ có chút giật mình vì trong đám bảy tên này có hai tên hắn biết mặt.
Một là Đường Tử Ly. Hai là Tông Chính.
Đường Tử Ly thì cũng thôi đi, nàng dù sao cũng thuộc Hỏa Âm thành thế lực, xuất hiện ở đây cũng không lạ.
Nhưng mà Tông Chính sao lại ở đây?
Nhớ lại thì… sau khi luyện linh sư hội Hắc Liên Khu tuyệt giao với Tông gia, khiến cho Tông gia không thể không dời đi.
Chẳng lẽ Tông gia đã chuyển đến Hỏa Âm Khu? Chắc hẳn là như vậy.
Có một điều lạ là Đường Tử Ly hay Tông Chính có thân phận cao cùng thiên phú kiệt xuất, đều ẩn ẩn đi sau một vị thanh niên.
Tên này đầu chim, chính xác hơn là một đầu hỏa điểu, thân hình khá giống Nhân tộc.
Đám thanh niên này lại gần chỗ đặt bẫy của bọn bị Tôn Kỳ giết, một tên trong đó nói:
“Hình như có kẻ đã đến trước đặt bẫy!?”
Tên thanh niên đầu chim hai mắt sáng quắc, đảo mắt một vòng xung quanh, hắn nhíu mày một cái, phất tay ra hiệu cho tên bên cạnh.
Tên này có đầu sói với bốn mắt, hắn hiểu ý tên thanh niên đầu chim, hắn đưa mũi khịt khịt ngửi.
Sau đó hắn chỉ tay về một hướng, chính là chỗ Tôn Kỳ trốn. Tôn Kỳ bị chỉ thì giật mình thầm kêu khổ: bị phát hiện.
Tên thanh niên đầu chim cười nói:
“Các hạ là ai? Gặp mặt một chút được sao?”
Tôn Kỳ thở dài biết là không thể trốn được, hắn búng thân từ trên cây nhảy xuống.
Khi Tôn Kỳ đáp xuống trước mặt đám thanh niên, Đường Tử Ly và Tông Chính đều hô lên kinh ngạc:
“Là ngươi?!”
Tên thanh niên đầu chim quay đầu hỏi:
“Các ngươi biết hắn sao?”
“Hắn là Tinh Niệm, luyện linh sư của Hắc Liên Khu.” Đường Tử Ly nhẹ nhàng trả lời.
Sau đó nàng bước tới chỗ Tôn Kỳ, cười hỏi:
“Ngươi vì sao lại tới đây? Đã tới đây rồi sao không nói với ta một câu?”
Đường Tử Ly vẫn là rất có hảo cảm với Tôn Kỳ, dù sao Tôn Kỳ cũng thuộc đại thế lực nàng có thể giao thiệp, mà Tôn Kỳ lại có rất nhiều câu chuyện thú vị.
Tôn Kỳ nhẹ cười, nói:
“Ta cũng là mới tới. Nghe tin ở đây xuất hiện Nhật Hoa Cáp Giới, liền tới thử vận may.”
Tên thanh niên đầu chim thấy Đường Tử Ly và Tôn Kỳ thân thiết, hắn đoán Tôn Kỳ cũng là có thân phận, vậy thì hắn có thể kết giao, hắn cười nói:
“Tử Ly, muội biết hắn sao?”
Đường Tử Ly kéo tay Tôn Kỳ lại gần đám bọn họ, nói:
“Đây là Tinh Niệm, từ Hắc Liên Khu lạc tới Hỏa Âm Khu chúng ta, muội và hắn vô tình gặp mặt, nói chuyện rất hợp.
Giới thiệu với Tinh Niệm huynh đây là: Hỏa Vô Song, đệ nhất thiên tài thế hệ này của Hỏa Âm Khu, con trai của thành chủ, đã là Tạo Thể cảnh ngũ trọng.”
Đường Tử Ly vừa nói vừa chỉ vào thanh niên đầu chim.
“Còn đây là Dương Lang, Tạo Thể cảnh tứ trọng, bọn ta thường gọi hắn là Đệ Ngũ Lang, vì trong nhà hắn là con thứ năm.” Đường Tử Ly chỉ vào tên thanh niên đầu sói.
“Đây là Ma Quốc Thể, Tạo Thể cảnh tứ trọng, thiên tài Trường Thanh hội.” Đường Tử Ly chỉ vào một tên thanh niên choàng áo kín thân, thỉnh thoảng từ y phục thoát ra những sợi ma khí đậm đặc.
“Đây là Vô Niệm, Tạo Thể cảnh tứ trọng, thiên tài Vô gia.” Đây là tên thanh niên mặt trắng bạch, tròng mắt màu đỏ, hai tai dài như linh miêu.
“Đây là Vô Sinh, Tạo Thể cảnh tam trọng, là đệ đệ của Vô Niệm.” Khác với Vô Niệm tên này lại toàn thân da đen xấu xí, mặt như con dơi.
Tôn Kỳ nhìn bọn hắn hơi nghi hoặc: có thật là huynh đệ của nhau? Trong cùng gia tộc thường tu cùng một loại ma pháp nên khi Tạo Thể cũng tương đối giống nhau.
Đường Tử Ly nhìn ra nghi hoặc của Tôn Kỳ, liền nói:
“Ma pháp Ma Hóa Sinh của Vô gia rất đặc biệt, qua từng giai đoạn Tạo Thể: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ sẽ lột xác thành một kiểu hình dạng khác nhau. Vô Sinh sau này bước vào Tạo Thể cảnh tứ trọng cũng sẽ lột xác giống Vô Niệm.”
Tôn Kỳ nghe vậy thì gật đầu, đây đúng là lần đầu hắn nghe được ma pháp loại này, nếu có cơ hội phải sưu hồn tìm hiểu một phen.
Đường Tử Ly sau cùng chỉ vào Tông Chính.
Tông Chính hừ lạnh nói:
“Không cần giới thiệu, bọn ta còn là oan gia đây này.”
Vô Sinh cười cười nói:
“Nghe nói trước đây Tông gia vì xích mích với luyện linh sư hội Hắc Liên Khu mới phải dọn tới đây, mà nguyên nhân xích mích là vì một vị hậu bối xuất chúng nhưng phải lấy nhân hình tạo thể, trùng hợp là vị ấy cũng tên là Tinh Niệm.”
Tôn Kỳ cười nói:
“Không phải trùng hợp, chính là tại hạ.”
Đám thanh niên nghe vậy liền hiểu thái độ thù địch của Tông Chính, còn Đường Tử Ly có chút ngạc nhiên vì trước đó nàng cũng không phát hiện ra Tôn Kỳ có nhân hình, có lẽ vì lúc đó Tôn Kỳ che kín thân, chỉ lộ ra cánh tay có hỏa hoa văn, chắc hẳn là do Tôn Kỳ xấu hổ với nhân hình nên mới che kín toàn thân như vậy.
Nàng cũng là có chút ngậm ngùi đáng tiếc, nàng nói chuyện với Tôn Kỳ thật sự rất hợp, nhưng mà tương lai định sẵn bọn hắn sẽ không thể trở thành tâm giao vì khoảng cách thực quá lớn.
Không khí lúc này có chút vi diệu.
Hỏa Vô Song cười lớn, phá vỡ bầu không khí này:
“Tinh Niệm huynh cũng thật kỳ diệu, che giấu thế nào mà Hỏa Nhãn Kim Tinh của ta cũng không nhìn ra được?”
“Chỉ là nhờ bảo vật của trưởng bối, ngược lại vị Dương Lang này có thể phát hiện ra cũng khiến tại hạ thật bất ngờ.” Tôn Kỳ cười nói.
“Đấy là thiên phú của hắn, có thể ngửi được rất nhiều mùi trong không khí.” Hỏa Vô Song cười đáp.
“Thì ra là vậy?” Tôn Kỳ gật đầu.
Nhờ vậy Tôn Kỳ biết được thần thức còn có khuyết điểm không thể hoàn toàn che giấu tung tích, sau này muốn hoàn toàn ẩn thân hắn cần nghĩ đến việc che giấu cả mùi vị.