Lúc này, Kim Huyền và Lâm Hàn đang đứng cạnh nhau, bình tĩnh quan sát tình hình trong đấu trường.
Hai đấu thủ hiện tại, một là mỹ nữ tây lai tóc tím, mặc bộ măng tô hồng dài đến tận bắp chân, trên tay cầm một cánh cung kỳ dị không có dây. Còn một người khác là một chiến binh đích thực, mang trên người bộ giáp bạc trắng, trùm kín cả đầu, chỉ để lộ ra một đôi mắt xanh lam đầy nghiêm túc. Trên tay hắn cầm một ngọn thương kỵ sĩ đặc trưng của phương tây, nhìn qua cũng cực kỳ uy vũ.
- Đó là Garland Unik, thiên tài hàng đầu của tộc kỳ lân một sừng! Hiện tại tu vi là Thánh thú cấp hai! Chỉ tiếc, ma thú bọn ta chưa đến cấp thánh thì không hóa hình được, vì vậy những ma thú cấp tám kia dù rất lợi hại nhưng cũng không tiện đến đây tham gia, haiz. Kim Huyền lắc đầu cảm thán nói, có vẻ hơi tiếc nuối về chuyện này. Trên thực tế, những ma thú cấp tám kia dù có đến cũng chỉ là để làm nền mà thôi, lực lượng cấp thánh mới là chủ đạo trong lần tranh tài này.
Kỳ lân một sừng?
- Là loại thiên mã trong truyền thuyết sao? Lâm Hàn tò mò hỏi.
- Không sai! Người ta gọi tộc kỳ lân một sừng là thiên mã là để phân biệt với tộc kỳ lân mậu thổ của phương Đông. Thực ra hai tộc này chính vì cái tên mà đã từng hình thành nên mối thù truyền kiếp, đến hiện tại vẫn còn xích mích không nhỏ, cả hai đều muốn chứng minh mình là kỳ lân đích thực, nhưng không được, bởi sức mạnh của cả hai tộc đều gần như nhau, hơn nữa lại có cao tầng rừng rậm kiềm chế, nên tình hình cứ thế giằng co đến bây giờ. Kim Huyền giải thích.
- Kể ra cũng lạ, rừng rậm Táng Hồn các ngươi là nơi dung hòa Đông Tây nhiều nhất, nhưng cuối cùng lại vì cái tên mà đánh nhau sứt đầu mẻ trán. Thần Long các ngươi và Cự Long phương tây chắc hẳn cũng chẳng khá hơn là bao chứ? Lâm Hàn cười cười hỏi đểu một câu, khiến đột ngột nhảy dựng lên:
- Cái gì mà Cự Long? Chỉ có Thần Long bọn ta mới là Long chân chính! Mấy con thằn lằn mồm thối kia mà cũng xứng gọi là rồng? Ta khinh!
Lâm Hàn quay đi, dửng dưng như không nghe thấy, thuần túy là không quan tâm sự chỉ trích của Kim Huyền với tộc Cự Long.
- Vậy... thiên phú thần thông của tộc kỳ lân một sừng là gì? Lâm Hàn hỏi vào vấn đề trọng tâm nhất.
Trong đấu trường, trận đấu cũng đã bắt đầu. Galand kia làm một lễ nghi lịch sự, sau đó ngay lập tức lao lên, ngọn thương nhọn hoắt kia như có lực xuyên phá kỳ lạ, chỉ đâm cần đâm ra, sức mạnh có thể phá vỡ khoảng cách, ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Lê Ân Tĩnh.
Kim Huyền cũng cười cười nhìn vào tình huống dưới đấu trường, hứng thú nói: - Thần Thông không gian!
- Không gian? Tròng mắt Lâm Hàn co rút lại, quay phắt đầu nhìn chằm chằm vào Galand Unik. Đây là lần đầu tiên hắn có cơ hội quan sát người khác sử dụng thuật không gian! Hơn nữa, Galand không chỉ có mình hắn, mà còn đại diện cho cả bộ tộc kỳ lân một sừng! Cũng có nghĩa, thuật này chính là tiêu chí của bộ tộc!
- Đúng vậy! Kỳ lân một sừng sở dĩ được gọi là thiên mã, bởi họ không những có thể bay, mà còn có thể xuyên phá không gian, đạt đến tốc độ di chuyển độc bộ thiên hạ! Họ từng đã bị rất nhiều thế lực phương Tây cổ nhòm ngó, muốn thuần hóa họ thành vật cưỡi cho kỵ sĩ đoàn. Nếu không phải thời đó bộ tộc họ có quá nhiều cường giả tọa trấn, vậy thì bây giờ tộc kỳ lân một sừng đã trở thành thứ vật cưỡi không hơn không kém rồi!
Trong tiếng giải thích của Kim Huyền, ngọn thương của Galand chỉ trong tích tắc đã xuất hiện ngay tại chóp mũi Lê Ân Tĩnh, chỉ cần nhích thêm một chút là sẽ xuyên thấu qua khuôn mặt xinh đẹp của nàng.
Nhưng Lê Ân Tĩnh vẫn rất bình tĩnh, đôi mắt nâu điềm đạm như chưa hề cảm nhận được nguy hiểm.
Oành!
Galand Unik đột nhiên chùn tay, không dám tiến thêm một bước, thân hình hắn như phiêu phù trong không trung, lướt nhanh về phía sau, đôi mắt xanh lộ ra cũng có vẻ hơi nhíu lại.
Vụ nổ thật khủng khiếp, ngọn lửa hừng hừng giống như một quả cầu cuốn quanh thân hình Lê Ân Tĩnh. Sóng nhiệt tỏa ra khiến Galand hiện tại vẫn thấy bỏng rát. Hơn nữa, vụ nổ này được Lê Ân Tĩnh hoàn toàn tập trung uy lực vào khu vực một mét quanh nàng. Thử tưởng tượng, một vụ nổ có uy lực có thể tàn phá cả trăm dặm, nhưng lại dồn toàn bộ uy lực vào một mét duy nhất, uy lực đó khủng khiếp đến dường nào chứ?
Quan trọng nhất...
Lê Ân Tĩnh kia lại không hề hấn gì!
Chuyện quái quỷ gì thế này?
Ma pháp sư thì Galand cũng đã gặp nhiều rồi, bọn họ có thể thao khống nguyên tố, nhưng nguyên tố đó cũng có thể làm tổn thương bọn họ, giống như một người cầm kiếm nhưng thao tác không chuẩn, tự chém vào mình vậy!
Nhưng với Lê Ân Tĩnh, nàng và ngọn lửa kia như hoàn toàn hòa hợp lại, giống như chính bản thân nàng chính là một phần của lửa! Ma pháp sư chỉ tu tinh thần, không tu thân thể, tại sao có thể có tình trạng kỳ dị này xảy ra?
Còn về việc tinh thần lực của Lê Ân Tĩnh mạnh tới mức khống chế uy lực vụ nổ kia hoàn toàn không chạm tới nàng, Galand trực tiếp bỏ qua! Lực khống chế đến mức đó không phải là một Pháp Thánh có thể nắm giữ, lĩnh vực cũng không đủ để khống chế lửa đến mức này! Phải là Quốc Độ của Pháp Thần mới đủ khả năng!
Mà nếu Lê Ân Tĩnh là Pháp Thần, vậy thì hắn còn tham gia làm gì? Trực tiếp chịu thua cho xong!
Chỉ có một cách giải thích duy nhất, thân thể nàng có thể dung hòa với lửa, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn nhiều một ma pháp sư bình thường, thậm chí thân thể nàng có thể còn mạnh hơn cả Võ giả!
Trong đầu Galand bắt đầu mường tượng lại các loại thế lực thời thượng cổ! Sắc mặt hắn nhanh trong đanh lại, nghiêm trọng nói: - Ngươi không phải là Pháp Thánh bình thường! Ngươi là Một Ma Đấu Thánh!
Đúng vậy! Chỉ có Đấu Thánh có thể có được thân thể dung hòa với nguyên tố! Cũng chỉ có thân thể của Đấu Thánh mới đủ mạnh mẽ để chịu đựng được uy lực nguyên tố khủng khiếp của thiên nhiên! Nhưng Lê Ân Tĩnh có thể sử dụng ma pháp! Chỉ có một cách giải thích duy nhất, nàng là một Ma Đấu Thánh!
Còn may, Galand Unik không phải nhân vật mới sinh kinh nghiệm non nớt! Thực tế, hắn đã mười hai ngàn ba trăm tuổi! Tính theo tuổi nhân loại thì thành cụ ông rồi! Nhưng theo tuổi thọ của ma thú, thì hắn cũng chỉ là một thanh niên mới trưởng thành mà thôi!
Đến như Phượng Sương Nghi, nàng đã đến ba vạn tuổi, nhưng thực tế vẫn được tính là rất trẻ, quá trẻ so với những đại lão chân chính của rừng rậm Táng Hồn!
Vút!
Đáp trả hắn là một mũi tên lửa màu lục bảo nóng hừng hực, hơn nữa đầu tên còn có màu trắng! Galand hoảng sợ, nhanh chóng né sang một bên.
Là lửa màu lục, hơn nữa còn có cả màu trắng! Khốn kiếp, Galand không dám đùa! Lửa màu đỏ hắn không sợ, lửa màu lam hắn hơi dè chừng, còn lửa màu lục có thể xuyên qua lớp bảo giáp, làm tổn thương tới hắn, lửa màu trắng... thứ này thuần túy là đòi mạng! Đó không phải là lửa của nhân gian, mà là dị hỏa mạnh nhất thiên địa, Táng Thiên Hỏa!
Nhìn vào cánh cung kia, sắc mặt Galand càng trở nên ngưng trọng, cây cung đó... hắn nhận ra rồi! Không phải nhận ra cánh cung, mà là nhận ra viên ngọc đỏ rực khảm chính giữa nó!
Hỏa Diệm Châu! Thần khí đứng thứ bảy trên đại lục!
Khốn kiếp! Đây đâu phải là thi đấu? Đây thuần túy là bắt nạt người!
Trong lòng Galand chửi ầm lên, cũng bất đắc dĩ vô cùng. Hắn mặc dù là thiên tài của tộc kỳ lân một sừng, nhưng với tính keo kiệt của tộc trưởng, thần khí trấn tộc còn lâu mới đưa cho hắn. Hiện tại không ngờ đối phương lại có Hỏa Diệm Châu, tu vi lại cao hơn hắn ba cấp! Khả năng chiến thắng của Galand hiện tại gần như là bằng không!
Vút vút vút!
Liên tiếp những mũi tên lao vụt đến! Galand vô cùng chật vật lùi lại, né tránh từng mũi tên một. Hắn không dám đùa với lửa, bởi thứ này cơ bản chính là bùa đòi mạng!
Mạnh!
Quá mạnh!
Chỉ duy nhất loại tên lửa này đã đủ là Galand đau đầu, vô pháp xử lý rồi!
Đoàng!
Đoàng đoàng đoàng!
Những mũi tên kia bắn không trúng Galand, nhưng chúng còn có thể phát nổ! Không khí bỏng rát bắt đầu bao vây hoàn toàn những lối di chuyển của Galand! Hơn nữa, từng đốm lửa còn sót lại sau những vụ nổ kia lạc xuống đất, giống như được tiếp dầu vậy, đột nhiên bừng cháy mãnh liệt, nhanh chóng cháy lan rộng ra khắp cả đấu trường, biến nơi đây thành một lò lửa chân chính!
Kẹt...
Lâm Hàn hơi quay mặt lại, lần đầu tiên, hắn thấy được Kim Huyền biểu lộ như vậy!
Răng nghiến kèn kẹt, tròng mắt co rút lại, thần thái tràn đầy kiêng kỵ và đề phòng! Hoàn toàn không còn có vẻ tí tửng vô liêm sỉ như mọi ngày. Nhưng ẩn sâu trong con ngươi cũng là một ngọn lửa hiếu chiến.
Hơn nữa, tên này hoàn toàn không có ý định che giấu thần thái đó trước mặt Lâm Hàn.
Mặc kệ tên này có ý gì, Lâm Hàn lại tiếp tục nghiêm túc quan sát trận đấu!
Lĩnh vực đã hoàn thành!
Không chỉ là về nguyên tố, mà còn là về cả môi trường! Cả đấu trường hiện tại đã biến thành thế giới của lửa, hoàn toàn bao kín đường lui của Galand. Lê Ân Tĩnh đã dùng cách trực tiếp nhất, bá đạo nhất, đó là lợi dụng tu vi vượt trội và thần khí trong tay mình để ép Galand phải thất bại.
Ngọn lửa càng ngày càng nóng, Galand ban đầu còn dám chạm vào, nhưng đến bây giờ, chỉ cần tiếp xúc nhẹ, hắn đã thấy da thịt mình bỏng rát. Hơn thế nữa, Lê Ân Tĩnh còn không ngừng bắn tên, như thiên la địa võng lao tới buộc hắn không thể đứng im một chỗ!
- Đầu hàng đi! Ngươi không thắng được đâu! Lê Ân Tĩnh lạnh nhạt nói, tặng cho Galand một cơ hội cuối cùng.
- Tại sao hắn không sử dụng thuật không gian né tránh? Đây là câu hỏi của Lâm Hàn!
Nhưng vừa hỏi xong, hắn đã tự thấy mình hơi ngu xuẩn. Hắn cũng nắm giữ thuật không gian, trong trường hợp này, có lẽ chính hắn cũng không hơn Galand bao nhiêu.
- Rơi vào lĩnh vực của lửa! Hơn nữa không phải là lĩnh vực nguyên tố như của ma pháp sư, mà là lĩnh vực chân chính, lĩnh vực mạnh nhất của Ma Đấu Thánh! Kết hợp giữa cả nguyên tố trời đất và môi trường chân thực, khắp nơi khắp chốn, bốn phương tám hướng đều là lửa, liệu hắn có thể trốn đi đâu? Hơn nữa, quan trọng nhất với một kỳ lân một sừng đó là tinh thần kiên quyết tiến lên không chùn bước! Thần thông không gian của bọn họ tập trung ở sừng, sau này biến hóa thành ngọn thương kia. Họ có lực bộc phát cực mạnh, mũi thương có thể xé nát và đi xuyên không gian. Với một kỳ lân lui bước, thuật không gian của họ là không thể vận dụng!
Lâm Hàn kinh ngạc.
Nãy giờ hắn chưa từng chú ý đến ngọn thương kia. Nhưng bây giờ nghe vậy, hắn mới bắt đầu thực sự để tâm đến cách vận dụng của Galand.
Tên này dường như cực kỳ quật cường, đôi mắt màu xanh ánh lên cái nhìn quyết tuyệt. Mũi thương như có một vòng xoáy, khiến không gian xung quanh gần như bị vặn vẹo, lửa cũng không thể nào áp sát được hắn nữa, lĩnh vực của hắn cũng đã được thi triển, tạo thành một không gian cách biệt bao bọc hoàn toàn bản thân. Nhưng có vẻ như, lĩnh vực của hắn quá yếu ớt trước lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh, hắn bị chèn ép đến mức lĩnh vực ngày càng co rút lại.
Nghĩ cũng đúng, đây là lĩnh vực kết hợp giữa ma pháp cùng đấu khí, nguyên tố tự nhiên điên cuồng tiếp sức cho nguyên tố đấu khí thực chất hóa, chính là ngọn lửa thực được tạo ra từ những mũi tên, khiến uy lực lĩnh vực của Lê Ân Tĩnh mạnh hơn ma pháp sư bình thường tới vài lần lần, thậm chí hàng chục lần. Uy lực này... có lẽ pháp thánh cấp tám cấp chín cũng chưa chắc sánh bằng!
Oành!
Thân hình Galand như biến đổi, giáp đùi hơi phình ra, giống như chân hắn đang bành trướng vậy, mũi thương cũng phát ra ánh sáng bạc rực rỡ hơn bao giờ hết.
Hắn lao lên, hình ảnh như một kỵ sĩ dũng cảm quyết tuyệt một đi không trở lại, mũi thương như xuyên nát không gian, mang theo lực bạo kích khủng bố lao nhanh về phía Lê Ân Tĩnh.
Thân hình của Galand cũng như ẩn như hiện, quỹ tích di chuyển quỷ dị không thể nắm bắt, khiến Lê Ân Tĩnh nhất thời cũng không biết bắn kiểu gì. Nàng nhẹ nhàng buông xuôi tay, hai mắt nhắm lại, từ bỏ việc bắn cung công kích từ xa.
Vút!
Mũi thương một lần nữa gào thét lao đến, xuyên qua khoảng cách hàng chục mét, thoáng chốc đã tới gần bên cạnh Lê Ân Tĩnh.
Keng!
Một lưỡi đao sắc bén đột ngột chém ngang, đánh chệch mũi thương của Galand! Lực lượng không những lớn, mà một nguồn năng lượng nóng hừng hực còn theo mũi thương truyền vào, như muốn thiêu cháy thân thể của Galand, đốt rụi từng thớ thịt trong người hắn.
Galand trừng mắt, mũi thương cũng bạo phát ánh sáng, không gian xung quanh như vặn vẹo, như muốn nghiền nát, sụp đổ vậy.
Nhưng...
Phập!
Một lưỡi đao khác không biết từ đâu xuất hiện! Thoáng chốc đã xuyên thấu lớp bảo giáp, cắm ngập vào trong bụng Galand.
Là... song đao!
Mẹ kiếp! Tính sai rồi! Không ngờ cánh cung không chỉ là trường đao hai lưỡi, mà còn có thể tách thành song đao! Tính sai... đúng là tính sai mà! Nhưng... thân thể của đấu sĩ quả thực rất mạnh, không ngờ áp lực không gian vặn xoắn vẫn không thể định thân được nàng! Đúng là tính sai...
Galand buồn bực ngã xuống, một dòng máu tươi chảy ra, thấm dần xuống mặt đất hực lửa...
Mọi người xung quanh chợt hoan hô lên ầm ĩ, tiếng reo vang ngập trời như chúc mừng cho người chiến thắng. Chỉ có Lâm Hàn, hắn vẫn đứng nghiêm nghị tại chỗ, rất bái phục nhìn về phía Galand!
Ta hiểu rồi! Tộc kỳ lân một sừng có thể dùng sừng, cũng chính là ngọn thương kia để xuyên thấu không gian, thậm chí là vặn xoắn để phá nát không gian, đưa địch thủ vào chỗ chết! Không như ta, chỉ có thể lợi dụng thuật thức để chui qua lỗ hổng thời không, giống như thuật thông linh đã làm. Mạnh mẽ như vậy, bá đạo như vậy... chỉ có như thế mới có thể phá tan phong bế không gian, khiến thuật không gian được thăng hoa, không chịu bất cứ hạn chế nào từ đối thủ!
Đương nhiên, đây là trong trường hợp gặp phải kẻ địch xứng tầm, còn kẻ địch quá tầm thì thủ đoạn nào cũng chỉ là phù vân mà thôi!
Nhìn xuống kiếm Hàn Tuyết đang nắm giữ trong tay, Lâm Hàn bất giác nổi lên một linh cảm mãnh liệt, linh cảm về cảnh giới mới cho kiếm pháp Đoạn Thủy!
Có lẽ... sắp phải đổi tên thành kiếm pháp Đoạn Không rồi!