Nhân Gian Băng Khí

Chương 751: Giải quyết theo cách của mình

Khu phố cổ trong chốc lát đã thành tiêu điểm chú ý của tất cả các thế lực tại kinh thành, thế nhưng người trong cuộc vẫn còn chưa biết mình đã trở thành đối tượng tất phải giết của nhiều thế lực.

Trong khu phố cổ, Mười Một đứng ở bên xe tải, không lên xe, Thiên Táng, Hỏa Điểu và Tuyết Linh Nhi cũng không xuống xe.

Liệt Hỏa và Tửu Quỷ đã đi từ trong xe ra, tùy ý đứng cùng với lão giả vẫn chưa biết tên kia, thực ra họ đang âm thầm dàn trận, bao vây Mười Một.

Mà người bị bao vây là Mười Một coi như chẳng biết gì, tiếp tục đứng đó chờ tin tức của bọn Thủy Nhu. Nhìn vẻ bình thản của hắn thì dường như hắn chẳng hề để ý đến việc có thể sắp phải động thủ với ba cao thủ hàng đầu của Long Hồn.

"Sở Nguyên.'' Thanh âm của Cuồng Triều bỗng vang lên từ tai nghe da người của Mười Một: "Năm phút trước, Vương gia, Dương gia cùng lúc phái ra rất nhiều người, họ đang hướng đến vị trí của ngươi bây giờ."

Mười Một vẫn bình tĩnh đứng đó, vẻ mặt không chút biến đổi.

Tửu Quỷ đứng gần Mười Một nhất, vừa ngoáy tai vừa nói: ''Thằng nhóc, chúng ta đã giúp ngươi cứu người, có thể theo chúng ta trở về rồi chứ?"

Mười Một thờ ơ nhìn hắn, không nói gì.

Vẻ mặt Tửu Quỷ nhăn nhó, nói: "Không nên đùa giỡn làm khó ta, ta nhận được mệnh lệnh nhất định phải mang ngươi trở vờ. Ngươi xem này, ta cũng đã già khú đế rồi, xương cốt cũng sắp mục cả ra rồi, ngươi thật sự muốn động thủ với ta sao? Thế này đi, sau khi trở về ta ra mặt giúp ngươi, không hạn chế tự do của ngươi, ngoại trừ việc không thể rời khỏi trụ sở trong thời gian ngắn này, ngươi muốn làm gì ta cũng mặc kệ?"

Mười Một không nói gì, dường như hắn coi Tửu Quỷ như không khí.

Tửu Quỷ cũng không tức giận, huých nhẹ cùi chỏ vào người hắn, nói: "Này, ta biết ngươi và con gái nhà Âu Dương có quan hệ rất tốt. Thế này đi, ngươi giúp ta lần này, ta đến nhà Âu Dương Bác cầu hôn giúp ngươi? Còn nữa, việc ngươi lén lút nuôi hai cô gái kia ở bên ngoài, ta cam đoan giữ bí mật giúp ngươi.

Nói xong, Tửu Quỷ còn nháy mắt một cách dí dỏm Mười Một.

Lão giả không biết tên lắc đầu cười khổ lắc, những lời nói và những hành động sến súa như thế này cũng chỉ có kẻ mặt dày như Tửu Quỷ mới làm được. Kẻ dở hơi nhất Phượng tổ quả thật danh bất hư truyền, da mặt dày như Vạn Lý Trường Thành, không thể đánh chết ngươi cũng có làm ngươi ghê tởm đến chết.

Đến giờ đám Thủy Nhu vẫn chưa ra, mà mấy người này vẫn kiên nhẫn chờ đợi, họ rất có lòng tin vào khả năng của những người trẻ tuổi này. Tuy tiềm lực của bọn họ không đáng sợ như Mười Một, nhưng đối phó với mấy binh sĩ mới được huấn luyện thì cũng không khó.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên. Tửu Quỷ quay đầu lại nhìn Liệt Hỏa phía sau, nói ra: "Lão gìa kia, điện thoại của ngươi."

Liệt Hỏa bắt máy, nói: "A lô. "

Thế nhưng chuông điện thoại vẫn tiếp tục vang lên như trước, Tửu Quỷ ngẩn ra, vội vàng lấy di động ra khỏi túi, nhìn thoáng qua sau đó bắt máy: "Chuyện gì vậy?"

Điện thoại không bí mật giống như tai nghe, chỉ cần đứng gần một chút thì ngay cả người bình thường cũng có thể nghe thấy tiếng nói trong điện thoại, huống hồ Tửu Quỷ đứng khá gần Mười Một, hơn nữa Mười Một từ nhỏ đã luyện được khả năng nghe âm thanh để đoán vị trí trong doanh trại huấn luyện của Ma Quỷ, cho dù không cố tình nghe lén, hắn cũng có thể nghe được giọng nữ rõ mồn một vang lên từ điện thoại của Tửu Quỷ: "Phó tổ trưởng, cách đây sáu, bảy phút, Vương gia và Dương gia đồng thời phái rất nhiều người tập trung đến khu vực khu phố cổ, tổng cộng phải hơn hai trăm người.''

Tửu Quỷ gác điện thoại, hai mặt nhìn nhau với Liệt Hỏa, sau đó cả hai đều nhìn về phía kẻ vẫn đang thờ ơ, Mười Một.

"Ực Ực.'' Tửu Quỷ nuốt nước bọt, cười khổ nói: "Thằng nhóc, ngươi được phải đi cùng chúng ta ngay."

Mười Một khẽ lắc đầu, thể hiện hắn không hề có ý định đó.

Tửu Quỷ nghiêm mặt, nói với vẻ nghiêm túc hiếm thấy: "Thằng nhóc, bây giờ không phải là lúc để ngươi đùa giỡn nổi loạn. Ngươi phải đi cùng chúng ta ngay, còn chần chừ thì sẽ không kịp nữa.''

"Không đi.''

Liệt Hỏa bỗng nhiên tiến lên một bước, nắm vai của hắn, sắc mặt âm trầm, nói: "Việc này không phải do ngươi lựa chọn, cho dù phải dùng biện pháp mạnh chúng ta cũng phải mang ngươi đi! Đi ngay!"

Lão giả kia cũng tiến lên một bước, ba người tạo thành phẩm hình chữ phẩm, vây Mười Một vào giữa.

Mười Một không chống cự, chỉ hất cằm vào chiếc xe tải bên cạnh, nói: "Trước tiên các ngươi xem thử đây là cái gì.''

"Lạch cạch!" Cửa xe bị mở ra, Hỏa Điểu ôm một chiếc túi du lịch, kéo khóa ra cho ba người bọn họ xem vật bên trong. Trong túi chứa bảy, tám bọc thuốc nổ, hơn nữa tên mỗi bọc thuốc nổ đều có thiết bị gây nổ.

Liệt Hỏa giận tái mặt, hỏi: "Ngươi có ý gì?'' Mười Một thản nhiên nói: "Trong xe vẫn vài túi, ta có thể cho nổ bất cứ lúc nào, đừng ép ta."

"Ngươi." Liệt Hỏa tái cả mặt, nhất thời không biết nói gì.

Tửu Quỷ thở dài nói ra: "Thằng nhóc, ngươi việc gì phải làm như vậy?"

"Tự do của ta, không ai có thể khống chế.'' Mười Một liếc nhìn hắn, nói: "Kể cả Long Hồn.''

Liệt Hỏa tức giận nói: "Đừng quên ngươi cũng là người của Long Hồn! Là một thành viên của Long Hồn, phải luôn đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu. Ngươi nhìn lại xem giờ ngươi đang làm cái gì?"

"Ta chẳng làm gì cả.'' Mười Một thản nhiên nói: "Việc của Dương gia, người nhà Từ Khiêm bị giết, những vụ nổ ở ba đại gia tộc, cả cái chết của Vương Thiết Nguyên nữa, đều không phải là ta làm. Các ngươi không điều tra hung thủ thật sự, lại chạy đến bắt ta, là vì sao?"

Tửu Quỷ giận dữ nói: "Ối, thằng nhóc, chúng ta đang bảo vệ ngươi đấy.... Chẳng lẽ ngươi không thể hiểu cho nỗi khổ của chúng ta...''

"Ta có thể tự bảo vệ mình, không cần các ngươi bảo vệ." Nguồn tại http://Trà Truyện

"Ngươi tự bảo vệ thế nào?" Liệt Hỏa quát lên: "Ngươi tự bảo vệ mình bằng cách giết người! Ngươi giết bọn họ, bọn họ giết ngươi, cứ đánh tới đánh lui thì được tích sự gì? Long Hồn chúng ta là thần hộ mệnh của Trung Quốc, không phải là lũ sát nhân!"

Mười Một xoay người đối mặt với Liệt Hỏa, lạnh lùng nhìn hắn, nói: "Bảo vệ? Ngươi có thể bảo vệ ai? Hân Hân và Thanh Ngữ liên tiếp gặp chuyện, ngươi đã bảo vệ các nàng à? Bây giờ Thanh Ngữ đang ở trên lầu, bị Từ Khiêm bắt cóc đấy, nếu như không phải ta dẫn ngươi đến, nếu như nàng xảy ra chuyện ngươi có thể bảo vệ nàng sao? Khi Trương Chấn sai người bắt cóc Âu Dương Nguyệt Nhi, ai bảo vệ nàng?''

Mấy lời này của Mười Một làm cho Liệt Hỏa tái cả mặt, tuy đó đều là sự thật, nhưng nói như vậy hoàn toàn là cưỡng từ đoạt lý. Thành viên của Long Hồn cũng không nhiều, đếm đi đếm lại cũng chỉ có ngần ấy người, làm sao có hơi sức bận tâm đến người bình thường, chạy tới làm cận vệ cho bọn họ. Nhưng là Liệt Hỏa lại không có lời nào để phản bác, bởi những điều Mười Một nói đều không sai, bọn họ biết mấy cô gái thân thiết với Mười Một liên tiếp gặp chuyện, nhưng không chút để tâm đến chuyện này nên mới gây ra cục diện khó giải quyết ngày hôm nay. Nếu không phải Mười Một giận dữ vì chuyện đó thì sẽ không tiêu diệt Cuồng bang, nếu hắn không tiêu diệt Cuồng bang, sau này cũng sẽ không xảy ra lắm chuyện như vậy, rốt cuộc, ai phải chịu trách nhiệm chuyện này? Mười Một? Tuy thủ đoạn của hắn hơi ác độc, nhưng tượng đất còn có lúc phải tức giận, Mười Một đi đến bước này cũng là do hoàn cảnh ép buộc.

Long Hồn? Cũng không thể nói như vậy, Long Hồn là tổ chức của quốc gia, không phải là tài sản cá nhân, không có khả năng chỉ vì Mười Một mà lãng phí nhân lực vốn đã ít ỏi. Dương gia, Vương gia, Từ Khiêm? Người nhà bọn họ bị giết, muốn báo thù cũng không có gì đáng trách, chẳng qua cũng chỉ là những người đáng thương bị kẻ khác lợi dụng mà thôi. Như vậy rốt cục ai phải chịu trách nhiệm cho những việc này?

Liệt Hỏa nhất thời không nói được gì, trái lại là Qửu Quỷ nghĩ tới một vấn đề, hoài nghi nói: "Trương Chấn? Thằng nhóc Trương gia ở Hà Lan? Tại sao lại liên quan đến hắn?"

Mười Một lạnh lùng nói: "Người của Dương gia là do Trương Chấn sai người giết, những người đến bắt cóc Âu Dương Nguyệt Nhi cũng là người của hắn.''

Liệt Hỏa, Tửu Quỷ và lão giả kia đều hơi giật mình, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Tại sao hắn phải làm như vậy? Liệt Hỏa trầm giọng hỏi.

"Cái này các ngươi phải đi hỏi hắn.'' Mười Một lạnh lùng nói.

Tửu Quỷ và Liệt Hỏa nhìn nhau, Tửu Quỷ thở dài nói: ''Thằng nhóc, ta biết chúng ta không thể bảo vệ tốt mấy cô gái bên cạnh ngươi, khiến cho các nàng liên tiếp gặp chuyện làm cho ngươi rất oán giận. Việc này là do chúng ta không đúng, ta cam đoan sau này tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy nữa. Lần này trở về, ta nhất định sẽ ngay lập tức đề nghị lên cấp trên, xin đưa các nàng vào diện cần bảo vệ cấp cao? Nếu như cấp trên không đồng ý, bộ xương già này sẽ tự mình bảo vệ các nàng hai tư tiếng một ngày. Được không? Bây giờ sự tình đang gấp gáp, ngươi phải đi cùng chúng ta ngay, chậm chút nữa là không kịp đâu."

Mười Một lắc đầu nói: "Ta sẽ không đi cùng ngươi."

Bàn tay Liệt Hỏa vẫn đặt trên vai Mười Một bỗng nắm chặt, quát: "Ngươi không có quyền quyết định."

"Kích nổ!'' Mười Một khẽ quát.

Túi du lịch trong lòng Hòa Điểu bỗng vang lên một tiếng ''Tích'', Hỏa Điểu đang ôm túi vẫn không có vẻ gì là sợ hãi, vẫn tươi cười như cũ.

Ba người Liệt Hỏa biến sắc, Tửu Quỷ phản ứng rất nhanh, nhanh chóng vươn tay chộp lấy túi du lịch sau đó dùng sức ném nó lên cao.

Túi du lịch bay vút lên cao dưới cái nhìn của mọi người, đột nhiên ""Oanh!". Túi du lịch nổ tung ở trên không trung, tạo thành một cầu lửa thật lớn giữa đêm đen, đứng ở phía dưới cũng có thể cảm thấy được sóng không khí nóng rực phát ra từ vụ nổ.

Nhìn quả cầu lửa màu đỏ trên không trung, trong tai ong ong tiếng chấn động của không khí, Liệt Hỏa, Tửu Quỷ và lão giả đều trố mắt líu lưỡi hồi lâu, nói không ra lời, nhất là Liệt Hỏa, càng giận tái cản mặt, không ngờ Mười Một lại điên cuồng như vậy, ngay đến mạng sống của mình cũng không quan tâm. Nếu như Tửu Quỷ phản ứng chậm một chút, nếu như hắn không đủ sức ném cái túi lên thật cao, chỉ sợ lúc này đã xảy ra chuyện lớn rồi.

Mặt Liệt Hỏa tái xanh, nhìn trừng trừng Mười Một vẫn đang có vẻ ung dung bình tĩnh, sắc mặt Tửu Quỷ và lão giả đều hết sức khó nhìn. Kẻ điên! Nhóm người này là một lũ điên không muốn sống!

"Trong xe vẫn còn ba túi.'' Mười Một nói với vẻ thờ ơ: "Ngươi còn có thể ném được mấy túi?''

Liệt Hỏa nghiến chặt răng, tức giận hỏi: "Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?''

"Đưa Thanh Ngữ về nhà.'' Mười Một quay người chui vào trong xe, lúc này ba người Liệt Hỏa cũng không dám cản hắn, bọn họ tin chắc nếu cứ ép tên điên này thì hắn sẽ kích nổ thuốc nổ trong xe đồng quy vu tận. Giọng nói lạnh nhạt của Mười Một vang lên: "Các ngươi chẳng bảo vệ được ai, vậy thì, ta sẽ dùng cách của mình để giải quyết, giải quyết triệt để."

"Rầm!" Cửa xe bị đóng mạnh lại, Thiên Táng nổ máy, thản thiên rời đi trước mặt ba vị đại cao thủ của Long Hồn. Ba vị cao thủ này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi, mấy người trên chiếc xe này đều là kẻ điên không muốn sống, ai dám chắc rằng nếu ngăn cản bọn họ rời đi liệu bọn họ có kích nổ để đồng quy vu tận hay không.

Chiếc xe nhanh chóng rời đi, ánh mắt Liệt Hỏa lộ ra hung quang, nghiến răng nói từng chữ: ''Báo cho Âu Dương Bác, quân đội hãy sẵn sàng đợi lệnh.''