Trương Chấn chưa từng được huấn luyện phản xạ, thần kinh hắn rõ ràng không theo kịp chuyển động của Thính Phong, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn cái đùi nóng bỏng kia nhanh chóng đến gần mà ngây ngốc không có cách nào tránh né.
Mắt thấy chân Thính Phong sắp sửa đá trúng mặt của Trương Chấn, Vĩ ca bất chấp tất cả nhào tới che trước người của Trương Chấn.
"Bành!" Một cước này đá trúng tai của Vĩ ca. Hắn kêu thảm một tiếng rồi ngã lên người Trương Chấn, hai người nằm thành một đống trên mặt đất. Lắc lắc đầu, Vĩ ca cảm thấy não như bị vỡ tan ra, dường như có chất lỏng gì đó còn chảy ra từ trong lỗ tai. Thò tay ra sờ một chút, mới phát hiện từ trong lỗ tai chảy ra nước máu.
Những người xem xung quanh không nhịn được phát ra một tiếng kinh thán, người phụ nữ gợi cảm này quá nhanh nhẹn dũng mãnh a. Nếu không phải tráng hán này dùng thân thể của mình cản một chiêu cho tiểu bạch kiểm kia, mọi người đều hoài nghi tiểu bạch kiểm kia có bị một đá cho thịt nát xương tan hay không nữa.
Một cước của Thính Phong trúng đích nàng cũng không tiếp tục đánh tới nữa, mà một đạp lui lại về sau, đến gần trận chiến giữa Cuồng Lôi và Lão Hắc, hốt nhiên tung một cú đá quét về phía lưng của Lão Hắc. Lão Hắc đã sớm chú ý tới nhất cử nhất động của nàng, vội vàng nghiêng mình né qua, nhưng mình hắn chống lại Cuồng Lôi đã là miễn cưỡng rồi, lúc này lại có một người phụ nữ thân thủ so với tên mập kia còn lợi hại hơn nhập hội, Lão Hắc lập tức rơi vào thế bị động. Huống chi tên mập này quá là âm hiểm ti bỉ.
Quả nhiên, Lão Hắc vừa có dấu hiệu chuyển thân, Cuồng Lôi chớp ngay cơ hội tung một cú " Liêu âm thối" hướng dưới háng của hắn. Lão Hắc chửi thầm trong lòng một tiếng, vội vàng nghiêng người dùng đùi chịu thay vị trí quan trọng của mình. Mà Cuồng Lôi cũng tương ứng biến chiêu, một cước vừa xong không có đá trúng đùi, ngược lại lại cao lên một chút hướng về eo của Lão Hắc.
Lão Hắc bị tiền hậu giáp kích không thể chống đỡ được lập tức bị người mập đá lui về sau mấy bước, thân thể không kiềm chế được co lại, một cước của Thính Phong liền tìm tới sườn hắn. Kêu lên một tiếng đau đớn, Lão Hắc bị đá bay ra ngoài, " Ầm!" một tiếng đụng vào bàn cà phê, cả bàn lẫn người đều tan tành rơi xuống đất.
Giải quyết xong Lão Hắc, Thính Phong cũng không hề ham chiến. Lập tức chạy đến bên cạnh Dương Tư Vũ bắt lấy tay của nàng, quát khẽ: "Đi!"
Dương Tư Vũ bỗng nhiên hét "A!" một tiếng, cố sức rút tay ra khỏi Thính Phong. Thính Phong ngược lại giữ chặt tay nàng không cho vùng vẫy, đồng thời quát khẽ:" Tư Vũ, ta mang ngươi đi tìm Mười Một! "
Vừa nghe đến Mười Một, Dương Tư Vũ giật mình một chút, mới dần dần tỉnh táo lại. Ngửa mặt lên, thần sắc kinh hoàng và khẩn trương nhìn Thính Phong.
Thính Phong hơi dụng lực cầm tay của nàng, đem nàng kéo lên. Đồng thời hướng về phía Cuồng Lôi đánh mắt. Cuồng Lôi hiểu ý gật gật đầu, bảo vệ hai người phụ nữ ra khỏi quán cà phê.
Nhìn Dương Tư Vũ bị Cuồng Lôi và Thính Phong mang đi, Trương Chấn rất là sốt ruột nhưng cũng đành chịu, hắn cũng không phải kẻ ngu si chỉ biết xúc động, hắn ý thức được hai bảo tiêu lợi hại nhất không phải đối thủ của người ta, cứ như vậy đuổi theo cũng chỉ rước lấy nhục. Nhìn vào bóng dáng ba người Dương Tư Vũ ra khỏi quán cà phê, Trương Chấn nghiến răng, nhanh chóng lấy điện thoại cầm tay ra gọi.
Thính Phong đưa Dương Tư Vũ chạy về chỗ để xe mở cửa lên, Cuồng Lôi vừa định trở về xe của chính mình, Thính Phong đã la lên:" Tiểu Lôi, theo chúng ta ngồi cùng một chiếc."
Cuồng Lôi giật mình, mang bụng phệ chạy tới, rất nhanh chủ động ngồi vào ghế lái. Thính Phong đưa Dương Tư Vũ ngồi vào ghế sau, ngẩng đầu nhìn thấy điện thoại di động của mình, bèn để Cuồng Lôi nhìn qua, bên trong quả nhiên có hai cuộc gọi nhỡ. Vỗ vỗ đầu, Thính Phong nghĩ tới lúc trên đường tới đây tiếp một cuộc điện thoại, sau đó tiện tay để trên đồng hồ đo cây số, kết quả thiếu chút nữa bỏ qua thông tri của Mười Một.
Thu lại điện thoại di động, Thính Phong hỏi:" Vài người kia là ai?"
Cuồng Lôi từ gương chiếu hậu nhìn Dương Tư Vũ, thấp giọng nói:" Trương gia."
"Trương gia?" Thính Phong ngẩn người, ở Trung Quốc họ Trương cũng không phải là ít, mà Trương đại gia tộc cũng rất nhiều, nàng không biết Cuồng Lôi nói là Trương gia nào, tuy nhiên nghe giọng nói của hắn thì dường như cùng Ma Quỷ không có quan hệ.
Không đợi Thính Phong hỏi tiếp, Cuồng Lôi đã hỏi:" Chuyện gì xảy ra?" Liếc Dương Tư Vũ ngồi ở bên người một cái, nói:" Băng, ách, Mười Một vừa cho ta biết, mấy tên gia hỏa kia đã phát hiện ra chúng ta, hắn bảo chúng ta lập tức hối hợp cùng hắn."
Thực ra Thính Phong cùng Cuồng Lôi cũng không cần phải nói nhiều như vậy. Tuy nhiên nàng muốn cho Dương Tư Vũ nghe hiểu được, mượn nó làm an lòng nàng, đồng thời lại không để lộ trước mặt nàng quá nhiều, cho nên mới cố ý nói những lời này ám chỉ tới Cuồng Lôi, bọn họ gặp nguy hiểm.
Vừa nghe đến tên Mười Một, trong mắt Dương Tư Vũ dường như phát sáng hơn một chút, sự lo âu bất an ban đầu dường như cũng bớt đi một chút.
Cuồng Lôi khởi động xe BMW* màu bạc của Thính Phong đi ra ngoài phố, hỏi:" Đi đâu?"
"Hiệu nguyên sơn, chính là nơi lần trước đến… Ách, xem mặt trời mọc."
Cuồng Lôi gật gật đầu, không mở miệng nói chuyện nữa. Tập trung tinh thần lái xe hướng Hiệu nguyên sơn đi tới.
Cùng lúc đó, trên đường lớn cách chỗ này hơn 10 km, một chiếc xe thể thao màu đỏ phòng nhanh trên đường. Bỗng nhiên, điện thoại đặt trong hộp cất đồ phát ra một tiếng chuông êm tai. Mười Một nhíu mày, thò tay ra lấy chiếc điện thoại mà DK vừa mới phái người đưa cho hắn, bên trên hiển thị một chuỗi số, Mười Một nhớ rõ số này chính là DK vừa mới gọi tới.
Ấn phím nghe, Mười Một đưa điện thoại lên tai, không nói lời nào.
Đợi khoảng nửa giây, âm thanh của DK lần thứ hai truyền ra từ trong điện thoại:" Ngươi phá hủy quy tắc của trò chơi, cái này không tốt lắm đâu."
Chờ giây lát, không thấy Mười Một nói chuyện, DK nói thêm:" Đã như vậy, nội dung trò chơi phải thay đổi một chút. Từ giờ trở đi, sẽ có người không ngừng đuổi giết bọn họ, nhưng ta sẽ không, để cho ngươi một chút thời gian. Đương nhiên ta sẽ không một đòn giết người, ta thậm chí còn mong ngươi có thể đuổi tới cứu. Tuy nhiên không biết là ngươi có thể thoát khỏi tay ta không để tới cứu bọn họ? Hay là họ sẽ bị giết ngay ở trên đường? A, ta rất mong đợi kết quả." truyện được lấy tại Trà Truyện
Mười Một không nói lời nào ngắt máy ném qua một bên, tiếp tục tăng ga hướng tới Hiệu nguyên sơn đi. Cùng lúc đó, một trận "Két!" chói tai truyền tới.
Mười Một quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một chiếc xe thể thao màu đen cao cấp từ phía sau đuổi tới rất nhanh, ánh mắt Mười Một chợt lạnh, nhấn ga lần thứ hai để tăng tốc độ, xe màu đen phía sau cũng đuổi theo sát nút, một đỏ một đen trên đường lớn cùng chơi một cuộc đua sinh tử.
Tuy nhiên tiền nào của nấy, những lời này quả không sai. Mười Một lái một chiếc xe thể thao giá hai mươi vạn tính năng thua xa chiếc xe thể thao phía sau giá trên trăm vạn, sau khi vượt qua vài chiếc xe trên đường chiếc xe màu đen đã đến gần.
Từ gương chiếu hậu, Mười Một có thể thấy khuôn mặt của DK trong chiếc xe màu đen kia, khuôn mặt lạnh lùng đeo một nụ cười lạnh yếu ớt, một mái tóc bạc quả thực rất dễ thấy.
Thu hồi mục quang, Mười Một quay vô lăng non nửa vòng định vượt qua bên trái chiếc xe phía trước. Đúng lúc này, DK đột nhiên tăng tốc phóng tới, đầu xe màu đen đánh lên đuôi xe của Mười Một.
"Phanh!" Một tiếng, xe màu đỏ bị đụng trượt một đoạn, đầu xe bên phải đụng vào đuôi chiếc xe phía trước. Chiếc xe bị đụng phía trước lập tức phanh lại, mà lúc này Mười Một đã khống chế lại được tay lái, chớp mắt đã phóng qua, chỉ để lại khổ chủ phía sau chửi lớn lên.
Một đỏ một đen hai chiếc xe gầm rú phóng trên đường, bất cứ chiếc xe nào cũng phải tránh né nhường đường. Tốc độ kinh khủng này, ai cũng không muốn chiếc xe yêu quý của mình bị đâm phải.
Rất nhanh hai người ngươi chạy ta đuổi đi vào ngã tư, giờ phút này phía trước vẫn là đèn đỏ, giữa đường dừng đầy xe đang chờ đèn xanh. Những chiếc xe này đỗ sít vào nhau, căn bản khe hở không đủ để cho một chiếc xe đi qua. Mười Một bỗng nhiên làm một động tác drift, lốp xe màu đỏ để lại trên đường một dấu phanh thật dài, sau đó chạy ào vào lối của người đi bộ. Chiếc xe màu đen phía sau cũng làm ra một động tác tương tự, theo đuôi chiếc xe màu đỏ đi lên lối đi bộ. Hai chiếc xe cứ thế không kiêng nể gì làm cho người đi bộ phải lũ lượt tránh né, đồng thời chửi lớn lên, tuy nhiên bọn họ mới kịp nói ra một chữ thì hai chiếc xe kia đã chạy ào ra ngã tư đường, ngay giữa dòng xe đang di chuyển mà chạy ngang qua, làm cho những chủ xe kia sợ hãi phải giẫm phanh lại.
Hai chiếc xe không chỉ phóng quá nhanh còn vượt cả đèn đỏ, lập tức dẫn tới sự chú ý của cảnh sát, tuy nhiên tốc độ của bọn họ quả thực quá nhanh, cảnh sát vừa kịp phản ứng chúng đã chạy xa rồi, cảnh sát chỉ còn có thể vội vã nhìn lướt qua ghi nhớ biển số xe rồi báo cho tổng đài. Một lát sau, tổng đài lại nhận được thông báo của cảnh sát vùng lân cận, đem tuyến đường của bọn họ thông báo đến tổng bộ. Sau thông báo này không đến một phút, tổng đài lại được thông báo, chủ xe thể thao màu đỏ mười phút trước đã báo án, bị người cầm súng cướp xe, người lái xe này có thể là phần tử khủng bố nguy hiểm, tất cả cảnh sát toàn lực phối hợp đem bắt người lái xe này. Lần này, trên đường lớn mới thật sự náo nhiệt.
Một chiếc xe thể thao màu đỏ lấy tốc độ siêu nhanh và kỹ thuật điều khiển siêu cao gào thét đi qua, theo sát phía sau là một xe thể thao màu đen, xe thể thao màu đen ở phía sau thỉnh thoảng đánh lên đuôi xe màu đỏ phía trước. Kỹ thuật cao siêu của xe màu đỏ không hề kinh sợ mà điều chỉnh phương hướng, cuối cùng cũng không bị đánh ra ngoài. Phía sau xe thể thao màu đen đuổi theo một nhóm xe cảnh sát, tuy nhiên những chiếc xe cảnh sát này nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng theo sau, thủy chung không cách nào cản đường lại. Người lái xe và người đi đường đều chú ý, không nén nổi lấy làm kỳ. Cảnh cảnh sát truy đuổi chỉ xuất hiện trong phim đang được diễn ngay giữa thành phố?
*: xe của Thính Phong là "ngân sắc bảo mã"=ngựa màu vàng óng ánh=Ferrari. Thôi cứ thống nhất tạm là BMW nhé