Nhân Gian Băng Khí

Chương 309: Đối chất tại chỗ

Ánh mắt Mười Một lãnh đạm đảo qua bảy người đối diện, này trong bảy người này hắn biết bốn người, cái, sư phụ hắn Thần Kiếm, Bàn Phật còn có Kim Cương.... Việc không ngờ nhất chính là chiến hữu Lãnh Dạ - người cùng Mười Một thoát ly Hắc Ám Thập Tự cũng ở trong đó. Lãnh Dạ chẳng lẽ cũng gia nhập Long Hồn. Chỉ là dựa vào thực lực hắn căn bản là không phù hợp tiêu chuẩn gia nhập Long Hồn hay là có... mục đích khác?

Mặc dù Mười Một biết này bốn người, trong đó còn có sư phụ và chiến hữu hắn, nhưng trên mặt hắn vẫn không đổi, ánh mắt lướt qua bảy người rất nhanh một cái rồi thu lại. cả quá trình nhịp tim không đổi, thậm chí ngay cả đồng tử cũng không phóng đại, căn bản giống như hắn không nhận ra bảy người đối diện này.

Vẫn chú ý Mười Một, Liệt Hỏa có chút nhíu mày, hỏi: "Băng, nói cho ta biết ngươi đã đi đâu trong khoảng thời gian vừa rồi."

"Oh." Mười Một lên tiếng, tựa hồ không để ý đến Lục Dương và Lãnh Dạ ở đối diện đang có ánh mắt khác thường, trầm giọng nói: "Đêm đó ta đi Thiên Độ Trấn, gặp gỡ Cửu Vĩ Hồ còn đánh một trận. ta cân nó đều bị thương, nó chạy ta đuổi theo."

Mười Một nói đến đây thì không nói thêm gì nữa, mọi người đợi một lúc, Tửu Quỷ nhịn không được hỏi: "Sau đó?"

"Sau đó lại truy tiếp."

Mọi người giật mình, nói thế này mà đầy đủ cả quá trình à?

Tửu Quỷ lau cái trán hỏi: "Đồng hồ và quần áo ngươi sao lại mất?"

Mười Một nói: "Ta chỉ đường cho các ngươi."

Tửu Quỷ ngạc nhiên: "Tức là sao?"

"Đuổi theo một đoạn, ta phát hiện máu trên người huyết đã đông lại. các ngươi không có khả năng theo vết máu đi tìm. Nên ta cởi quần áo và đồng hồ để trên mặt đất, nói cho các ngươi phương hướng đào tẩu của Cửu Vĩ Hồ."

Liệt Hỏa và Tửu Quỷ liếc mắt nhìn nhau, bọn họ cũng nghĩ tới Mười Một có thể là chỉ đường cho bọn hắn, nhưng là theo phương hướng đó tìm cũng chẳng có tác dụng gì.

Mười Một tiếp tục nói: "sau đó ta còn để lại giầy và quần trên đường, các ngươi không tìm được sao?"

"Khục!" Liệt Hỏa hắng một tiếng, không muốn tiếp tục bàn sâu thêm, lên tiếng hỏi: "Sau đó thế nào?"

Bởi vì người của võ học tổ đều ở đây, tiếp tục nói e là bọn họ sẽ cho rằng Dị Năng tổ thật sự rất vô năng. Ngay cả giầy và quần nhét ven đường cũng không phát hiện. Sự thật thì bọn họ không có tìm được.

"Sau đó ta lại đuổi theo Cửu Vĩ Hồ chạy khắp nửa kinh thành, đuổi hơn một tháng, đến chiều hôm nay lại để xổng nó."

Liệt Hỏa nhíu mày nói: "Không đúng, ngươi không phải đang truy Cửu Vĩ Hồ sao? tại sao sau đó Cửu Vĩ Hồ lại ở Thiên Độ Trấn giết thêm mấy người?"

Mười Một nói: "Nó quá giảo hoạt, ta mất dấu nó vài lần, mỗi lần như vậy, ta đều phải trở lại vùng phụ cận Thiên Độ Trấn mới tìm được nó."

Mười Một ngả lưng, thần sắc lạnh nhạt nói: "Hôm nay không phải nó chạy đến phụ cận đại học Kinh Thủ giết người sao? ta cũng đuổi theo nó tới nơi này, kết quả gặp gỡ Thiết Tương và Mân Côi. Đang theo chân bọn họ hỏi vài câu thì Cửu Vĩ Hồ lại truy mất tích."

Ánh mắt mọi người đều hướng đến Thiết Tương và Mân Côi. Thiết Tương ho một tiếng rồi nói: "Phải, ta và Mân Côi buổi chiều hôm nay nhận được chỉ lệnh của tổ trường đến cao ốc Ngân Thiên gần đại học Kinh Thủ thì gặp Băng ở bên trong. Hơn nữa lúc ấy trong cao ốc có hai mươi sáu người chết, tư thế chết ở đây và Thiên Độ Trấn giống nhau như đúc."

Liệt Hỏa gật gật đầu, kỳ thật chuyện này Thiết Tương đã sớm hồi báo cho hắn, sau đó hắn cũng có xem qua hình ảnh hiện trường, người kia quả thật bị Cửu Vĩ Hồ giết chết. Trầm mặc chốc lát, Liệt Hỏa lại hỏi: "Băng. ngươi có nghe nói Hắc Ám Thập Tự?"

Sắc mặt Mười Một bình tĩnh lắc lắc đầu.

Liệt Hỏa nhìn Lãnh Dạ bên tay phải một cái, sau khi võ học tổ tới thì có giới thiệu lẫn nhau, hắn mới biết được Lãnh Dạ cũng từng là thành viên oanh động một thời tại Hắc Ám Thập Tự. Bất quá lúc giới thiệu Lãnh Dạ thì võ học tổ đã nói rất rõ ràng Lãnh Dạ là nằm vùng do quốc gia an bài ở Hắc Ám Thập Tự.

Phát hiện Liệt Hỏa nhìn phía chính mình, Lãnh Dạ cũng quay đầu nhìn về phía hắn, cũng gãi gãi cái mũi.

Liệt Hỏa một lần nữa quay trở lại Mười Một, trầm giọng nói: "Buổi chiều hôm nay, tổng cộng có ba chỗ xảy ra đấu súng. Hai nơi đều ở gần đại học Kinh Thủ, còn một chỗ là nóc nhà hải Thai, đối phương chính là lần trước ám sát ngươi -Trương Thượng Lâu. Hắn mang theo thư kích thương (súng ám sát) lên trên cao ốc Hải Thai, bị nhân viên mà chúng ta an bài giám thị hắn hiện thân ngăn cản. Trương Thượng Lâu trong lúc phản kháng đã bị người bọn ta hạ gục tại chỗ. Vị trí thứ hai chính là cao ốc Ngân Thiên, theo đồng sự chúng ta trước đó điều tra, người chết tên là Thiết Chế, vốn là quân nhân của chúng ta đã xuất ngũ, sau đó gia nhập vào Đại Quyển. Một thời gian sau thì hoạt động ở tam giác vàng khu vực Thái Lan."

Liệt Hỏa lúc nói chuyện vẫn chú ý tới Mười Một, đáng tiếc trên mặt Mười Một không có gì biến hóa, hắn tiếp tục nói: "Theo kết quả chúng ta điều tra, hai người kia đều đến để phục kích ngươi. Hơn nữa căn cứ vào tin tức được những người chứng kiến chung quanh cung cấp, bọn họ quả thật thấy ngươi toàn thân đầy máu chạy về hướng Cao ốc Ngân Thiên. Việc này chứng minh ngươi và Thiết Chế đã từng chiến đấu, chính là tại sao Thiết Chế cuối cùng lại chết trong tay Cửu Vĩ Hồ?"

Mười Một ngữ khí bình thản nói: "ta đuổi theo Cửu Vĩ Hồ tới nơi đó, đột nhiên bị người ta phục kích, đương nhiên muốn đi xem là ai muốn giết ta. Bất quá lúc ta chạy đến đó thì hắn đã chết trong tay Cửu Vĩ Hồ rồi."

Liệt Hỏa hỏi: "Cửu Vĩ Hồ tại sao phải giết hắn?"

Mười Một lạnh lùng nói: "Sao ta biết được. Ta không phải Cửu Vĩ Hồ." Dừng lại một chút, hắn còn nói: "chuyện này có 2 gã bảo an của Cao ốc Ngân Thiên có thể làm chứng, hai người bọn họ chính là vẫn đuổi theo ta đến tầng hai mươi sáu."

Liệt Hỏa gật đầu nói: "Chúng ta đã điều tra qua hai gã bảo vệ. Căn cứ vào khẩu cung mà bọn họ cung cấp thì trước tiên ngươi ở bên ngoài Cao ốc Ngân Thiên một lúc rồi mới đột nhiên tiến vào."

"Phải." Mười Một nói: "Bởi vì cao ốc có hai thang máy và một lối thoát hiểm, ta không biết người tập kích ta sẽ dùng thang máy hay là dùng thang lầu xuống tới, cho nên ta ở bên ngoài đợi hắn."

Liệt Hỏa híp mắt hỏi: "Vậy tại sao ngươi không tiếp tục chờ đợi mà đột nhiên tiến vào? hơn nữa lại đến thẳng tầng hai mươi sáu."

Mười Một ngả lưng ra sau, ánh mắt lãnh đạm nhìn Liệt Hỏa, lạnh lùng hỏi: "Ngươi hoài nghi ta?"

"Ta muốn biết một vài chuyện."

Mười Một đột nhiên nói: "Có tính là lấy công báo thù riêng không?"

Sắc mặt Liệt Hỏa đột nhiên trầm xuống, nhất thời giận dữ. Những lời này của Mười Một chính là đang châm chọc hắn. Bởi vì Liệt Hỏa lúc trước rất không hài lòng với thái độ của Mười Một, hai người còn phát sinh xung đột, cho nên những lời này của Mười Một nhằm vào Liệt Hỏa, ám chỉ hắn xử sự bất công, cố ý lấy công báo thù riêng. Điều này làm cho Liệt Hỏa vốn luôn luôn xử sự công chánh, nhưng tính tình tàn bạo nhất thời giận không tả.

Không chỉ Liệt Hỏa, mọi người nghe vậy đều thất kinh, không nghĩ Mười Một lại dám dùng ngữ khí như vậy để chất vấn tổ trường mình. Ánh mắt Lục Dương và Lãnh Dạ hướng đến Mười Một, chỉ là Mười Một căn bản không thèm liếc bọn hhọ. Thủy Nhu và Bách Biến đều biết xung đột của Liệt Hỏa và Mười Một trong lúc đó nên không khỏi lo lắng nhìn về phía Liệt Hỏa.

Tửu Quỷ thấy không khí không hay, bèn tìm cách phá vỡ không khí, cười nói: "Aiiii. Được rồi, được rồi. Hỏi mà giống như bức cung làm gì, tất cả mọi người đều là người mình mà. Ai, ta nói tên tiểu tử hỗn đản ngươi coi như là nể mặt ta, không nên nói chuyện như vậy à. Nói cho ta biết, à…., câu chuyện đến đâu rồi? Ai. lão già này, vừa rồi ngươi đang hỏi chuyện gì nhỉ?"

Liệt Hỏa không tức giận nhìn Tửu Quỷ trừng mắt một cái, mặc dù biết rõ hắn là cố ý hòa hoãn nhưng cũng không tránh được.

Mười Một nhìn Tửu Quỷ liếc mắt, một cái, lạnh nói: "Bởi vì ta ở dưới lầu thấy cửa sổ tầng hai mươi sáu có máu bắn ra."

Kỳ thật Mười Một căn bản không thấy cửa sổ tầng hai mươi có máu văng ra, nhưng cửa sổ tầng hai mươi sáu lúc ấy quả thật đang mở. Máu từ tim Thiết Chế bắn ra không chỉ có phún tới mặt trước Thiên Hoa Bản, chỉ có rất ít bắn ra ngoài cửa sổ. Sau đó cảnh sát dưới lầu cũng xác định dưới cửa lầu một cao ốc Ngân Thiên tìm được vết máu chính là từ cửa sổ tầng hai mươi sáu văng ra.

Liệt Hỏa cười lạnh nói: "Máu rơi ra từ tầng hai mươi sáu làm sao ngươi thấy hết chứ?"

Mười Một liếc hắn liếc hắn một cái, lạnh lùng nói: "Thấy được."

Liệt Hỏa áp chế lửa giận, gật gật đầu nói: "Được rồi, chiều nay ở bắc khu Tông Đường Nhai cũng đồng thời xảy ra đấu súng, cảnh sát đã bắt được một tên của Hắc Ám Thập Tự."

Liệt Hỏa thuyết những lời này thì Lãnh Dạ cười khổ một tiếng, hiển nhiên hắn đã biết chuyện này. nhưng vô năng lực. Dù sao đó từng là đồng bọn vào sanh ra tử cùng nhau.

Liệt Hỏa không chú ý tới vẻ mặt Lãnh Dạ, tiếp tục hỏi: "Theo tin tức từ phía cảnh sát, sau khi ngươi ra khỏi Cao ốc Ngân Thiên đã đi theo vài tên cảnh sát đến bắc khu. ngươi không đi truy Cửu Vĩ Hồ sao? Sao lại chạy đến bên kia đi?"

Mười Một nhàn nhạt nói: "Cửu Vĩ Hồ đã chạy mất. Đi đâu mà truy?"

"Ngươi ……"

Tửu Quỷ vỗ vỗ Liệt Hỏa, chỉ vào thành viên tổ võ học, nháy mắt ám chỉ Liệt Hỏa, có người ngoài ở đây nên không thể để họ cười, huống chi trong đó còn có một người là sư phụ của Mười Một, hắn cũng là sư phụ hắn nên cũng phải nể mặt.

Liệt Hỏa hít sau một hơi, trầm giọng hỏi: "Ngươi đi bắc khu làm gì?"

"Không manh mối nên thuận tiện đi xem." Lý do này mặc dù khá miễn cưỡng, nhưng ở đây mỗi một người đều thấy được thái độ của Mười Một đối với Liệt Hỏa rất không hài lòng. Cho nên tất cả mọi người cho rằng Mười Một cố ý trêu hắn, hoặc là trả lời bừa.

Liệt Hỏa cười lạnh nói: "Đơn giản như vậy sao?" Nguồn tại http://Trà Truyện

"Thế ngươi nghĩ sao?"

Liệt Hỏa dùng sức nhắm chặt mắt, cố gắng chế trụ tức giận trong mắt chỉ trực phát ra không cho người khác thấy, trầm giọng nói: "Sau đó cảnh sát ở gần Tông Đường Nhai lại phát hiện hai cỗ thi thể, theo pháp y kiểm tra thì bị một trảo của động vật phá vỡ yết hầu. Sau khi chúng ta đối chiếu thì phát hiện vết thương của hai gã này giống hệt vết thương do Cửu Vĩ Hồ tạo ra. Ngươi có thể cho ta một lời giải thích hay không, tại sao Cửu Vĩ Hồ lại xuất hiện ở Bắc khu?"

"Thật hả? Ta không biết." Mười Một ngữ khí rất nhẹ nói: "Có thể Cửu Vĩ Hồ đang đuổi theo ta, dù sao ta cũng không phát hiện ra nó."

"Cảnh sát không hề phát hiện thi thể cho đến khi ngươi xuất hiện, cũng không có ai chứng kiến ngươi rời đi. Có thể nói cho ta biết, ngươi đi đâu không?"

"Nhàm chán, đi dạo."

"Sau khi rời khỏi Tông Đường Nhai ngươi đi đâu?"

"Thiên Độ Trấn."

"Đến đó làm gì?"

"Tìm manh mối." không đợi Liệt Hỏa tiếp tục đặt câu hỏi, Mười Một hướng Thiết Tương nói: "Mỗi lần Cửu Vĩ Hồ biến mất là sau đó nó đều về Thiên Độ Trấn, ta về đó tìm nó, kết quả không tìm được đã điện thoại cho Thiết Tương."

"Ách ……" Thấy ánh mắt mọi người đều hướng đến mình, Thiết Tương không thể làm gì khác hơn, nói: "Ta phải đến Thiên Độ Trấn đón Băng."

"Tốt." Liệt Hỏa tiếp tục hỏi: "Lúc ngươi mất tích chẳng lẽ là đang truy Cửu Vĩ Hồ sao?"

Mười Một yên lặng nhìn hắn không nói gì.

Liệt Hỏa tiếp tục đặt câu hỏi đạo: "Chúng ta điều tra, trong lúc ngươi mất tích có sử dụng thẻ để mua 1 cây guitar ở Cổ Phong Cầm ở Bạch Hà nhai, ngươi không phải đang truy theo Cửu Vĩ Hồ sao? Đột nhiên mua guitar làm gì?"

"Liệt Hỏa tổ trường ……" ngữ khí Mười Một lạnh dần, không chỉ có ngữ khí, tựu ngay cả ánh mắt cũng vậy, lạnh giọng nói: "Đó là tiền của riêng ta, ta dùng tiền của mình để mua đồ cũng phải được ngươi đồng ý sao?"

"Băng!" Liệt Hỏa cố gắng kìm chế, trầm giọng quát: "Ngươi muốn mua gì ta không xen vào, nhưng ……" lúc đó Tửu Quỷ lặng lẽ đá vào chân hắn một cước. Liệt Hỏa nhìn hắn liếc mắt, hít một hơi thật sâu nói: "Được rồi, ta nói thật cho ngươi. 1 tiếng trước, cảnh sát đã tóm được 1 thành viên của Hắc Ám Thập Tự tên Hầu Tử nhưng lại bị người ta cứu ra từ bệnh viện nhân dân 1."

Liệt Hỏa nói đến chỗ Hầu Tử bị người ta cứu đi thì Lãnh Dạ và Lục Dương đồng thời hướng ánh mắt quái dị trộm nhìn về phía Mười Một rồi sau đó lại chuyển sang chỗ khác.

"Hơn nữa ……" Liệt Hỏa tăng thêm ngữ khí: "Có năm cảnh sát, một bác sĩ và hai y tá ở bệnh viện bị người ta dùng thủ pháp tàn nhẫn sát hại." Liệt Hỏa nói chuyện nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Mười Một, hình như nhận định Mười Một chính là hung thủ.

"Oh." Mười Một lạnh lùng lên tiếng, hỏi: "Có quan hệ đến ta hả?"

Liệt Hỏa hừ lạnh một tiếng nói: "có thể trong vòng bảo vệ lớp lớp như vậy có thể cứu người, tên đó tuyệt đối là cao thủ, hơn nữa còn là cao thủ cận chiến."

Mười Một nhẹ giọng hỏi: "Ngươi hoài nghi là ta cứu hắn?"

Ánh mắt Liệt Hỏa sắc bén soi Mười Một, nhưng không nói lời nào.

Mười Một thản nhiên cười cười, nói: "Liệt Hỏa tổ trường, ngươi có thấy ta đi cứu cái tên Hầu Tử sao? Ta và hắn không thân không thích, tại sao phải cứu hắn? Ta thậm chí ngay cả hắn là ai cũng không biết. Ngoài ra, ngươi có gì chứng minh nhất định là ta làm?"

"Ngươi ……!" Liệt Hỏa nghiến răng. Cũng không thể trách được. Hắn quả thật không có chứng cớ, từ bệnh viện từ vết thương tám người chết cho thấy hung khí là một con dao rạch giấy, nhưng quyết không phải do Thiên Trảm của Mười Một tạo thành. Hơn nữa tất cả camera của bệnh viện đều bị người ta thao túng, nên không thấy dù chỉ 1 cái bóng của hung thủ. Biết được tin này, người mà Liệt Hỏa và Tửu Quỷ nghĩ tới đầu tiên là Cuồng Triều. Chỉ có nhóm hacker số 1 thế giới này tham dự nên cảnh sát mới không biết tí nào. Nếu nhóm hacker và Cuồng Triều có tham dự, nói rằng người cứu đi Hầu Tử dám chắc là người Hắc Ám Thập Tự nhân. Nhưng theo tin tức từ chính phủ, Hắc Ám Thập Tự chỉ có bốn gã nhân viên chiến đấu, phục kích thủ Lãnh Dạ đã rời khỏi Hắc Ám Thập Tự, hơn nữa hắn cả ngày đều ở Long Hồn dị năng tổ, cho nên Lãnh Dạ bị loại trừ. Đột kích thủ Hầu Tử, thì phát hiện đã trọng thương hôn mê, cũng không có khả năng là hắn. Yểm hộ thủ Hoàng Hậu, nàng mặc dù lợi hại nhưng theo tư liệu báo cáo thì nàng cũng không am hiểu cận chiến. Cái nàng am hiểu chính là chiến đấu ở khoảng cách trung bình. Dựa vào dấu vết tử vong của 8 người ở bệnh viện thì người giết bọn hắn là cao thủ cận chiến vô cùng lợi hại, cho nên Hoàng Hậu cũng bị loại trừ, chỉ còn lại 1 người cuối cùng cũng là duy nhất có thể tính chính là cận chiến thủ Mười Một. Hắn lợi hại nhất chính là cận chiến thủ, hơn nữa lúc xảy ra sự việc cũng không ai biết hắn ở nơi nào, cho nên Liệt Hỏa hoài nghi hắn cũng không phải không có đạo lý.

Nhưng mà, trong này còn có một lỗ hổng rất lớn chính là Mười Một đã mất trí nhớ. Theo như lời hắn, hắn căn bản không nhớ rõ Hầu Tử và Hắc Ám Thập Tự, sao tự nhiên vô cớ cứu một người mà mình không nhớ rõ? trừ phi hắn đã khôi phục trí nhớ. Chính là lúc này, Mười Một nhìn thế nào cũng không giống hình dáng của người đã khôi phục trí nhớ.

Lúc này Mười Một đột nhiên rút ra văn kiện và huy chương đặt trên bàn, Tửu Quỷ giật mình hỏi: "tiểu tử, ngươi muốn làm gì?"

"Lão đầu." Mười Một lạnh lùng nói: "Lúc trước là ông cầu ta gia nhập Long Hồn. Ta nể mặt ông nhưng giờ thì không." ánh mắt hắn lãnh đạm nhìn về phía Liệt Hỏa, lạnh giọng nói: "ngươi hoài nghi ta, vậy coi như là ta giết những người đó đi. Thế đã làm sao?"

Tửu Quỷ trầm giọng quát: "Không được nói bậy. Lấy hết các vật về."

Mười Một chậm rãi đứng lên nói: "Ta bây giờ không có hứng thú với Long Hồn. Ta đi."

"Đi à?" Liệt Hỏa cười lạnh một tiếng nói: "Đã vào Long Hồn, chết cũng là quỷ Long Hồn!"

"Thật không?" đột nhiên, không khí cả gian trong phòng chợt trở nên lạnh lẽo, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc nhìn Mười Một. Bởi vì, bọn họ đều cảm nhận được trên người Mười Một không ngừng xuất ra sát khí mãnh liệt. Nhất là 2 người ngồi cạnh Mười Một là Mân Côi và Thiết Tương đều cảm thụ rõ nhất. 2 người đều toát ra mồ hôi lạnh, Đặc biêt là Mân Côi nàng chưa bao giờ cảm giác được tử vong hơi thở dày đặc như thế, tử thần như đứng rất gần nàng.

Mười Một lạnh giọng nói: "Ta muốn đi, ai có thể ngăn cản ta."

"Phanh!" Liệt Hỏa vỗ mạnh một chưởng trên bàn hội nghị, toàn bộ chén trà trên bàn đều nẩy lên vài cái, phát ra thanh âm "lách cách". Nơi Liệt Hỏa vỗ xuống hình thành nên một dấu bàn tay màu đen.

Mười Một và Liệt Hỏa bốn mắt nhìn nhau, giận dữ, lạnh lẽo, sát khí tràn ngập trong phòng.