Nhân Gian Băng Khí

Chương 25: Lam cầu phong ba

"Katy…Katy…"

Katy đang nhàn nhã đi dạo trên sân vận động cùng với Mười Một, chợt Luna và Hazel vội vã chạy tới.

Sau khi chạy đến gần, Hazel vội nói: "Katy, bọn mình tìm cậu khắp nơi đó."

Katy kinh ngạc nói: "Sao vậy?"

Luna lộ ra thần sắc kinh ngạc hỏi: "Lẽ nào bạn không biết sao?"

Katy càng thêm hiếu kì nói: "Biết cái gì?"

"Trưa nay có thi đấu bóng rổ, là cuộc đấu giữa Vương Tử Bóng Rổ và Không Trung Phi Nhân." Hazel đắc ý nói: "Hơn nữa anh trai tớ cũng có tham gia đó."

"Ồ?" Katy nháy nháy mắt rồi hỏi: "Sao vừa rồi Howard không nói?"

"Ai da, anh tớ vừa nhìn thấy cậu đã cao hứng đến quên hết mọi chuyện rồi. Mà cái này cũng là bạn trong đội của anh ấy đến tìm nên mình mới nhớ tới thôi."

Katy đắc ý nháy nháy mắt về phía Mười Một, đáng tiếc trên mặt Mười Một vẫn chẳng có biểu tình gì.

"Katy, chúng tam au đi thôi. Đó là cuộc đấu giữa Vương Tử Bóng Rổ và Không Trung Phi Nhân đó." Hazel thúc giục.

Katy liếc nhìn Mười Một rồi hỏi: "Lưu Dương, chúng ta đi xem được không?"

Mười Một lạnh nhạt nói: "Tùy tiện."

Katy vui vẻ kêu lên một tiếng, tiếp đó kéo Mười Một đi về phía sân bóng rổ. Katy vừa đi vừa giới thiệu với Mười Một về những sự tích của Vương Tử Bóng Rổ và Khong Trung Phi Nhân.

Thì ra Vương Tử Bóng Rổ này vốn tên là Seba, cao 1m82, vóc người khôi ngô, kĩ thuật chơi bóng rổ cũng xuất thần nhập hóa, là đối tượng mà trái tim vô số thiếu nữ hướng tới. Không Trung Phi Nhân vốn tên John, tuy chỉ cao có 1m77 nhưng sức bật của đôi chân rất mạnh, là một ông vua bóng rổ thực sự. Hai người này đều là trọng điểm bồi dưỡng của đội bóng rổ trường, đồng thời cùng là hai trong những người đang theo đuổi hoa khôi Văn Vi. Vì Văn Vi nên mối quan hệ giữa hai người không được tốt lắm, thường xuyên phát sinh những mâu thuẫn nhỏ. Lần này hai người ước hẹn, muốn tỷ thí một trận, người thua sẽ không được theo đuổi Văn Vi nữa, do đó mới có cuộc đấu ngày hôm nay.

Sau khi nghe Katy giải thích xong, Mười Một giễu cợt mà xì một tiếng, trong mắt hắn, đấu nhau vì một nữ nhân là chuyện chẳng thể ngu xuẩn hơn được nữa.

Dưới sự thôi thúc của Luna và Hazel, bốn người cuối cùng cũng đi đến phòng thi đấu bóng rổ. Lúc này, trong phòng thi đấu sớm đã đầy chặt người rồi, thỉnh thoảng lại có những tiếng thét chói tai của những nữ sinh vang lên.

Giữa sân, hai đội đang vận động để làm nóng cơ thể, theo hướng chỉ của Katy, Mười Một đã nhìn thấy Vương Tử Bóng Rổ và Không Trung Phi Nhân.

Vương Tử Bóng Rổ thân hình rất cao, toàn thân cơ bắp rất chắc chắn, hơn nữa tướng mạo cũng lại rất anh tuấn, đúng là rất có khí tức của một chàng trai, thảm nào lại được gọi là Vương Tử.

Không Trung Phi Nhân thì cũng có thể coi là cao lớn, nhưng không thể so được với Seba, cẳng chân của hắn to lớn và rất có lực, xem ra là loại rất có sức bạo phát khi cần thiết. Tướng mạo tuy cũng rất bình thường, bất quá lại có một cái loại khí chất thô tráng hiếm thấy.

Tuy tố chất thân thể của hai người đều rất không tồi, nhưng trong mắt của Mười Một thì đều là đồ bỏ. Cơ bắp tuy chắc chắn nhưng lại không thể khống chế tự do, hạ bàn không vững, ngón tay không đủ linh hoạt. Nếu là quyết đầu sinh tử, hắn tinh rằng chỉ cần vài phút là có thể xử lí gọn cả hai người.

Trong đám người đó, Mười Một cũng nhìn thấy Howard, lúc này hắn đang ở trong đội của Không Trung Phi Nhân. Nhìn thấy bọn Katy đến, Howard lập tức hướng tới vẫy vẫy tay, khiến cho bọn Mười Một lập tức trở thành mục tiêu quan sát của chúng nhân.

Không Trung Phi Nhân cũng chú ý đến bên này, mục quang của hắn dừng lại một lúc lâu trên mặt Mười Một, tiếp đó cúi đầu to nhỏ với Howard vài câu, Howard liền vội vã gật đầu. Khi John nhìn về phía Mười Một một lần nữa, trong mắt đã lóe lên một tia băng lãnh.

Lúc này, ngoài cửa xuất hiện một loạt những tiếng ồn, Văn Vi và hai người bạn gái đang vô cùng vui vẻ mà dắt nhau bước vào bên trong.

Bên trong sân thi đấu, quá nửa số nam sinh khi nhìn thấy Văn Vi mắt đều lộ ra tinh quang, bọn họ tới đây xem cuộc đấy này thực ra chẳng phải là vì bóng rổ, mục đích chân chính chẳng qua là vì muốn nhìn thấy hoa khôi của trường mà thôi.

Katy cung không ngờ lại gặp Văn Vi ở đây, bất quá, sau khi nghĩ ngợi một chút nàng lại cảm thấy tự nhiên trở lại. Dù sao cuộc đấu bóng rổ này cũng là vì Văn Vi mà diễn ra, như vậy chắc chắn cô ấy sẽ được mới tới, đám nam sinh này cũng đều muốn biểu hiện trước mặt người đẹp. Nghĩ đến đây, Katy lại lén nhìn sang Mười Một, chỉ thấy Mười Một vẫn bình thản đứng đó, đến liếc nhìn qua chỗ Văn Vi cũng chẳng hề, điều này khiến trong lòng Katy cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, đồng thời cùng càng thêm chăm chú nhìn Mười Một.

Cảm nhận được ánh mắt của Katy, Mười Một quay sang hỏi: "Sao vậy?"

Katy chỉ mỉm cười một cái mà lắc lắc đầu không nói.

Mười Một cũng chẳng để ý nữa mà rời mục quang đi.

Lúc này Seba và John cũng đã dẫn theo đội mình đi về phía Văn Vi, một đám người vây quanh nàng và nói gì đó, chỉ là do bên ngoài quá ổn nên căn bản chẳng ai nghe thấy gì.

Từ đầu tới cuối Mười Một chẳng hề để ý tới bên đó, mục quang của hắn chỉ lần lượt quét qua từng đám người một, là vệ sĩ của Katy, hắn hiểu rất rõ nhiệm vụ và thân phận của mình.

Cuộc nói chuyện giữa Seba và John chẳng vui vẻ gì, chưa được mấy câu hai người đã mắng chửi lẫn nhau rồi.

Văn Vi khẽ nhíu mày lại, tựa hồ như rất không thích cảnh này.

Cuối cùng, dưới sự khuyên bảo của Lisi và Mã Liên, người của hai đội mới tức giận trở lại sân bóng, quyết định dùng bóng rổ để phân thắng phụ.

Tiếng còi của trọng tài vang lên một cái, trận bóng rổ chính thức bắt đầu. Trọng tài đứng ở giữa sân và tung quả bóng lên cao, Seba và John đồng thời nhảy lên, dù sao sức bật của John cũng tốt hơn Seba một chút, quả bóng đã nằm gọn trong tay hắn. Một của John mau chóng lao về phía trước và bắt đầu triển khai tấn công.

Mười Một đứng xem trận bóng với vẻ thờ ơ, tựa như nó rất vô vị vậy. Tuy hắn cũng hiểu quy tắc của bóng rổ nhưng trước nay chưa từng chơi qua. Bóng rổ cần có sự phối hợp giữa mọi người với nhau, nhưng trong "Ma Quỷ" huấn luyện doanh chẳng bao giờ xuất hiện hai từ "phối hợp". Lúc nào cũng phải phòng bị những người đồng đội bên cạnh, khi bất cứ lúc nào cũng có thể nhận một đao từ sau lưng thì làm sao mà phối hợp cho nổi chứ. Huống chi, trong "Ma Quỷ" huấn luyện doanh cũng không cho phép các học viên chơi loại trò chơi này, thời gian để đi chơi bóng rổ chẳng bằng để đi huấn luyện còn hơn, ít ra sau này còn có nhiều cơ hội để giữ mạng.

Liếc nhìn một hồi, Mười Một lắc lắc đầu rồi ghé sát tai Katy nói: "Đi nhé?"

Katy sửng sốt một chút rồi lập tức điểm đầu. Vốn dĩ Katy cũng là một trong những người sung bái Vương Tử Bóng Rổ, trận bóng rổ nào có Seba tham gia nàng cũng đều đến xem. Nhưng sau khi Mười Một xuất hiện, sự chú ý của nàng đã dồn hết lên Mười Một, chuyện có xem bóng rổ hay không đã chẳng còn quan trọng nữa.

"Katy, bạn…" Nhìn thấy Katy và Mười Một chuẩn bị rời khỏi, Hazel và Luna tỏ ra có chút kinh ngạc. Bọn họ là bạn thân của Katy, đương nhiên biết Katy rất sung bái Vương Tử Bóng Rổ, bây giờ không ngờ nàng lại vì Mười Một mà chẳng thèm quan tâm đến Vương Tử Bóng Rổ nữa, dễ dàng thấy được lúc này trong lòng họ đang kinh ngạc đến mức nào.

Katy mỉm cười nói: "Tớ đưa Lưu Dương ra ngoài một lát, các bạn tiếp tục xem đi nhé." Dứt lời nàng liền kéo tay Mười Một bước ra ngoài.

Chuyện Mười Một và Katy rời đi đã thu hút sự chú ý của không ít người, Văn Vi ở bên kia nhìn sang, khi nhìn thấy Mười Một thì không khỏi sững người ra một chút, tiếp đó mặt hơi đỏ lên mà vội nhìn qua chỗ khác.

"Văn Vi, anh ta không phải…bạn cậu sao?" Mã Liên khẽ hỏi.

Lisi vẫn luôn nhìn chăm chăm vào Mười Một nói: "Anh chàng này cool quá. Văn Vi, anh ta thật sự là bạn cậu sao? Nhưng hình như anh ta chưa từng liếc qua chỗ cậu a."

Lúc này Mã Liên mới chú ý đến, nàng bèn lập tức điểm đầu nói: "Đúng rồi, hình như anh ta chưa từng liếc nhìn cậu. Văn Vi, cậu nói xem có phải anh ta giống những tay công tử trước đây, cố ý làm như vậy để thu hút sự chú ý không?"

Văn Vi bực bội nói: "Các cậu đứng có nói vừa. Không nhìn thấu bên cạnh anh ta còn có một cô gái sao? Chắc là bạn gái anh ta…"

Đúng vào lúc này, trong sân đột nhiên vang lên một loạt những tiếng kinh hô.

Ba người Văn Vi bèn ngẩng đầu lên, chỉ thấy một quả bóng rổ đang vù vù bay tới. Theo quỹ tích của quả bóng rổ, mục tiêu của nó chính là lưng của Mười Một và Katy.

Đúng vào lúc quả bóng rổ sắp va vào hai người, Mười Một chẳng cả quay đầu lại, tay phải vung về phía sau. "Bùm!" Một tiếng nổ vang lên, quả bóng rổ không ngờ đã bị một quyền đánh nát, vỏ bóng rách nát đang treo trên cánh tay Mười Một.

Thời khắc này, không một tiếng động nào vang lên, người nào người nấy cũng đều ngây ngốc mà nhìn vỏ quả bóng đang dính trên tay Mười Một. Tất cả đều biết, với độ dày và sự đàn hồi của quả bóng rổ, nếu không có vũ khí sắc nhọn, căn bản chẳng thể nào chọc thủng được, huống chi, Mười Một lại chỉ dùng một cánh tay. Nhưng sự thực đã ở ngay trước mắt, một nắm đấm đã đấm tan quả bóng rổ, một sức mạnh và tốc độ thật là kinh nhân. Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện

Mười Một chậm rãi gỡ xác quả bóng đang dính trên tay xuống, chậm rãi xoay người lại. Nhãn thần của hắn đã trở nên lạnh lẽo, bởi vì vừa rồi hắn đã cảm giác được quả bóng rổ này đã uy hiếp đến Katy. Chỉ cần là kẻ có uy hiếp đến thân chủ, hắn tuyệt đối không bỏ qua.