Dưới lầu Vân Lâu building, xe hơi Vịt Mập đang đậu ở đây, chứng tỏ Vịt Mập còn đang ở trong phòng của Mười Một.
Mười Một lấy điện thoại di động, bấm số Vịt Mập, chuông vừa kêu hai tiếng thì Vịt Mập đã tiếp điện thoại nói: " Lão Đại."
"Vịt Mập, hai ngày vừa rồi có gì không ?"
"Hoàn hảo, không có chuyện gì. Lão Đại, có phải ngươi gặp chuyện phiền toái không ?"
"Không liên quan tới ngươi." Mười Một nói: " Mấy ngày tới ta sẽ không về nhà, ban ngày ngươi đưa Thanh Ngữ đi bệnh viện, buổi tối đưa nàng trở về. Còn nữa, ngày mốt nàng phải đi học, nhớ kỹ cũng phải đưa đón."
"Việc này cứ giao cho ta." Trong điện thoại di động truyền ra tiếng Vịt Mập vỗ ngực phành phạc, dừng một chút, hắn lại hỏi nhỏ: " Lão Đại, có đúng là không cần ta hỗ trợ không ?"
"Ngươi không giúp được ta đâu."
Vịt Mập thở dài nói: " Ta biết ta rất vô dụng, bất quá hai ngày này ta đã rất cố gắng huấn luyện."
"Ồ, ngươi tiếp tục luyện đi. Thôi, tốc độ cầu đã được gắn chưa ?"
"Đã gắn rồi, dựa theo ngươi nói, căn phòng đã gỡ sạch đèn, bây giờ không nhìn thấy gì. Số lượng và sắp xếp các tốc độ cầu cũng chiếu theo ngươi nói mà làm."
Mười Một lạnh nhạt nói: " Được, chờ ta trở về sẽ dạy ngươi cách làm sao dùng tốc độ cầu để huấn luyện."
Vịt Mập lập tức kêu lên mừng rỡ: " Thật hả? Cám ơn lão Đại."
"Không cần cảm ơn ta, đây là giao dịch. Mấy ngày tới ngươi giúp ta chăm sóc Thanh Ngữ là được."
"Biết, biết. Lão Đại ngươi yên tâm, nếu người thiếu một cọng lông, ngươi cứ tìm ta tính sổ."
"Ta sẽ làm đó." Mười Một nói: " Săp đến giờ rồi, đi đón nàng về đi".
"Được, ta lập tức đi ngay. À, được rồi lão Đại, ngươi cũng phải cẩn thận đó, bệnh viện có một thằng bác sĩ, dường như muốn theo đuổi nàng."
Mười Một biết bác sĩ mà hắn nói hẳn là Trương Viễn, không biết là Trương Viễn tính cách như thế nào, hay là Thanh Ngữ có gì đặc biệt, tóm lại hắn đối xử với Nguyễn Thanh Ngữ đặc biệt chiếu cố. Mười Một nói: " Đi nhanh lên, nhớ đem súng phòng thân."
"Biết rồi, thôi nhé lão Đại, ta đi trước đây...."
"Ừm."
Mười Một gác điện thoại xong vẫn nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ, không bao lâu sau hắn nhìn thấy Vịt Mập từ Vân Lâu building vội vàng chạy ra tiến đến chiếc xe jeep. Xe hơi khởi động, nhanh chóng chạy vào bóng đêm.
Hắn vẫn không nhúc nhích đứng cạnh cửa sổ, nhìn chằm chằm vào Vân Lâu building. Đứng hơn một giờ, mới nhìn thấy Vịt Mập lái xe trở về đậu ở bên ngoài Vân Lâu building. Vịt Mập đậu xe ở ven đường, rồi cùng Nguyễn Thanh Ngữ xuống xe. Đóng cửa xe xong cùng Nguyễn Thanh Ngữ vừa nói vừa cười đi vào building. Khi họ khuất đi, Mười Một rốt cục dời tầm mắt, không nhìn chăm chú vào căn building kia nữa mà là ở xung quanh bên ngoài building.
Mười Một đứng bên cửa sổ gần một giờ nữa, xác định không có gì người nào khả nghi xuất hiện. Sau đó mới trở lại giường, khoanh chân tiến vào trạng thái vận công.
Khi hắn vừa mới tiến vào trạng thái vận công thì Cuồng Triều đột nhiên nói vào tai nghe: "Sở Nguyên."
Mười Một đình chỉ việc luyện công, chậm rãi mở mắt hỏi: " Chuyện gì ?"
"Người của Long Gia tìm ngươi."
"Ồ." Mười Một biết Lục Dương khẳng định đã nói chuyện với Long Gia rồi, người của Long Gia sẽ tìm hắn, hắn cũng không kỳ quái tại sao Long Gia tìm được đường dây liên lạc với Cuồng Triều, với thế lực Long Gia ở kinh thành, việc như vậy đối với bọn họ thực quá đơn giản.
Mười Một hỏi: " Là ai ?"
"Long Hải Du. Tổng giám đốc của tập đoàn Long Duyên. Hắn có hai con gái, ngươi đã gặp một trong hai người đó, chính là Long Lệ Quyên ngươi gặp lần trước khi ngươi giết Đại Phúc vì Âu Dương Nguyệt nhi "
"Là cô ta ?" Mười Một trầm ngâm một lát sau hỏi: " Thê tử của hắn là Lục Băng Tuyết phải không ?"
"Đúng, gọi là Lục Băng Tuyết."
"Ta biết rồi." Nói nửa ngày mới biết nguyên lai cháu rể của Lục Dương chính là tổng giám đốc của tập đoàn Long Duyên. Vậy hai con gái của Lục Băng Tuyết và Long Hải Du chính là cháu gái lão ?
"Cuồng Triều, có số liên lạc chứ ?"
Cuồng Triều đáp: "Có, có muốn ta trực tiếp giúp ngươi gọi họ không ?"
"Được."
Cuồng triều quay số mà Long Hải Du lưu lại, trong tai nghe của Mười Một truyền ra một tiếng kêu dài, đợi trong chốc lát, trong tai nghe truyền ra một giọng nam giới trầm ấm "Alo."
Mười Một nói lạnh lùng: " Ta là Sở Nguyên."
"Ồ." Long Hải Du cười nói: " Ngươi thật khó tìm."
"Sư phụ đã nói với ngươi rồi chứ hả?"
"Chưa có. Hắn chỉ nói ngươi có việc muốn ta hỗ trợ. Rốt cuộc là chuyện gì ?"
Mười Một ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi: "Điện thoại này có tiện không ?"
Long Hải Du trầm ngâm một lát, nói: " Mai ngươi có thể đến văn phòng tìm ta."
"Mấy giờ ?" nguồn Trà Truyện
"Trước giờ trưa ta sẽ ở công ty, buổi chiều thì không chắc."
"Được, ngày mai buổi sáng."
"Cứ như vậy đi."
"Ừm."
Bên kia Cuồng Triều cắt điện thoại, nói: " Nói ngắn thế."
"Ừm." Mười Một lên tiếng, hỏi: "Cuồng Triều, tư liệu tra thế nào rồi ?"
"Ngươi nói như vậy thần bí đó hả? Hay là chuyện của Long Gia và Trần Gia? Nếu là người thần bí đó, tạm thời chẳng có đầu mối gì cả, tư liệu về Long Hồn là cơ mật lớn nhất của Long Quốc, không dễ dàng tra được đâu.".
Mười Một nói: "Trần gia."
Cuồng Triều nói: " Quan hệ giữa Trần gia và Long Gia khá phức tạp, vừa là người cạnh tranh, vừa hợp tác, còn có những mối liên hệ hôn nhân nữa."
"Cụ thể một chút."
"Trần gia và Long Gia cùng với hai nhà kia đều là võ học thế gia, tại Long Quốc hôm nay, những ngày đầu khi chính phủ khai quốc thì đã có rất nhiều đặc quyền. Sau đó, tứ đại gia tộc phân tán vài đệ tử ra kinh doanh hoặc tham chính, về phương diện võ học thì tứ đại gia tộc đều không trao đổi gì, nhưng ngươi cũng biết thương trường và chính trị thì chỉ quan tâm đến ích lợi, do đó quan hệ của bọn họ trên thương trường và và chính trường khá phức tạp. Tỷ như tứ đại gia tộc vì tranh một một chức vụ ở chính trường mà thường xuyên đánh nhau vỡ đầu sứt trán, nhưng một khi thống nhất về ích lợi thì bọn họ lại trở nên phi thường đoàn kết. Trong thương trường, cạnh tranh giữa tứ đại gia tộc cũng rất khốc liệt, ta hôm nay liên thủ với ngươi ép hắn, ngày mai ta lại cùng hắn liên thủ ép lại ngươi, ngày mốt ngươi lại cùng hắn liên thủ ép ta, mấy cái thứ này cứ liên tục diễn ra."
"Đúng là giữa bọn họ không có quan hệ lợi hại gì rõ ràng hả?."
"Chắc thế." Cuồng Triều nói: " Tất cả đã đều xuất phát từ ích lợi."
"Giữa Long Gia và Trần Gia có mâu thuẫn gì không? Tốt nhất phải đạt tới mức thù hận mới được."
"Mâu thuẫn thì có rất nhiều."
"Sắp xếp lại, nói tất cả cho ta biết."
"Ồ. Số lượng nhiều lắm, nói mấy việc gần đây thôi. Tháng ba năm ngoái ……"
"Không." Mười Một nói: " Bắt đầu từ khi mới thành lập nước."
"A?" Cuồng Triều nhảy dựng lên.
Mười Một thúc giục: " Nhanh lên, chúng ta không có thời gian."
"Mẹ kiếp! Căn phòng của ngươi thuê có máy vi tính không ?"
Mười Một nhìn liếc nhìn chiếc máy vi tính trên bàn, nói: "Có."
"Ngươi mở máy vi tính ra, ta truyền tư liệu cho ngươi, ngươi tự mình xem từ từ đi." Cũng không phải Cuồng Triều lười biếng, mà là tư liệu nhiều lắm, nếu đã muốn nhất nhất nói rõ ràng, phỏng chừng hắn phải nói ít nhất vài ngày cũng chưa chắc đã hết.
Hôm nay mấy cái khách sạn bình thường hoặc nhà trọ đều có trang bị máy vi tính, lấy nó làm phương tiện cho khách trọ lên mạng. Mười Một mở máy vi tính xác nhận đã ở trạng thái online, nói: " Có thể rồi đó."
Cuồng Triều hỏi: " Ngươi chờ chút
Không đến nửa phút sau, màn hình LCD máy vi tính trước mặt Mười Một đột nhiên đen thui, sau đó nhảy ra dòng thông báo đang chạy, ngay sau đó hiện ra một pop-Up. Cuồng Triều nói: " Tư liệu đã nằm cả bên trong rồi đó. Ngươi tự mình từ từ xem đi."
"Ồ." Mười Một nhìn một chút, bên trong có vô số tư liệu, chỉ lướt qua mục lục cũng đủ để làm cho người ta mỏi cả mắt rồi. Đây toàn là những tư liệu liên quan đến lợi ích và mâu thuẫn giữa Long Gia và Trần Gia. Thời gian gần nhất là buổi chiều ngày hôm nay, sớm nhất là từ khi mới thành lập nước. Mười Một bấm vào nút mới thành lập nước, từ đó bắt đầu đọc rất cẩn thận..
Một đêm trôi qua, Mười Một rốt cục xem xong đống tư liệu này, phải nói là tốc độ đọc của hắn nhanh hơn người thường rất nhiều, nếu đổi lại là một người không được huấn luyện chuyên nghiệp, muốn xem nhiều tài liệu như thế chắc phải mất vài ngày. Đến lúc đó đầu óc đã mụ mẫm cả rồi, chứ đừng nói muốn làm như Mười Một là đem đại bộ phận tư liệu hữu dụng ghi nhớ vào trong đầu.
Bất quá mặc dù Mười Một được huấn luyện chuyên nghiệp, hơn nữa ký ức cũng kinh người, nhưng chỉ trong thời gian một đêm chẳng những phải lọc ra những gì hữu dụng từ những bản ghi chép này, mà còn phải nhớ kỹ chúng, việc này cũng quả thật là một loại khảo nghiệm với hắn. May mà hắn luôn luôn có thể lực kinh người, mà cũng cảm thấy ăn không tiêu.
Mười Một xem xong đống tư liệu đó, nhìn thời gian, đã tám giớ sáng rồi, hắn dụi dụi mắt tê dại. Tắt máy vi tính.
"Xem xong rồi hả ?" Mười Một bên này vừa tắt mạng, Cuồng Triều lập tức biết ngay.
"Ừm."
"Sở Nguyên. Ngươi thật không phải là người." Cuồng Triều chỉ tưởng rằng Mười Một muốn xem hết mớ tư liệu này, chứ nếu hắn biết Mười Một không chỉ xem hết, mà còn tuyển xuất ra những tin tức hữu dụng rồi nhớ kỹ, thì không biết Cuồng Triều sẽ nghĩ như thế nào.
"À." Mười Một chẳng hề có phản ứng gì với những lời Cuồng Triều, xoay người đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Cuồng Triều không tức giận, mặc kệ ngươi nói cái gì, Mười Một vĩnh viễn đều đáp lại lãnh đạm như vậy. Dường như ngươi chửi một người, chửi không ngừng, còn người kia cứ đứng ở một bên không có cảm giác mặc cho ta chửi, cuối cùng người chửi tự mình sẽ cảm thấy khổ sở.
Cuồng Triều hỏi: " Ngươi bây giờ phải đi tập đoàn Long Duyên ?"
"Ừm." Mười Một từ gian vệ sinh ra ngoài, đi đến cửa sổ nhìn nhìn, chiếc xe của Vịt Mập đã đi rồi, hẳn là đã sớm đưa Nguyễn Thanh Ngữ đi bệnh viện rồi. Hắn đi xuống lầu, ra ngoài bắt một chiếc xe taxi, đi thẳng đến tập đoàn Long Duyên.
Tứ đại gia tộc đều có sản nghiệp của mình, tập đoàn Long Duyên là sản nghiệp của Long Gia.
Mười Một xem tư liệu cả đêm, nên cũng có hiểu biết chút đỉnh đối với Long Gia. Long Gia không giống Trần Gia chỉ tối mắt vì tiền, bọn họ mặc dù cũng rất thực dụng, nhưng làm việc cũng rất có nguyên tắc. Kinh tế chủ yếu của Long Gia là kinh thương, trong đó sản nghiệp lớn nhất là tập đoàn Long Duyên. Tập đoàn Long Duyên là một tập đoàn đa quốc gia, các công ty con rải rác ở nhiều quốc gia lớn trên thế giới, bọn họ làm đủ mọi thứ, chỉ cần kiếm tiền là được là tập đoàn Long Duyên nhảy vào làm ăn. Trải qua nhiều đời, hôm nay thanh danh tập đoàn Long Duyên đã rất hiển hách, nhân số và thực lực của họ tuyệt không phải giống như tập đoàn Uy Hải của Văn Cường, loại tập đoàn nửa đường xuất gia, trong một đêm quật khởi.
Nắm giữ Long Duyên, có thể nói tương đương với nắm giữ một nửa kinh tế huyết mạch của Long Gia, do đó Long Gia đối với việc chọn lựa người kế thừa Long duyên cũng phi thường nghiêm khắc. Hai mươi năm trước, Long Duyên tập đoàn vì nguyên nhân tổng giám đốc tuổi tác đã cao, quyết định tuyển xuất một người thích hợp kế thừa vị trí này từ số những lớp dưới của Long Gia. Trong thời gian đó, đệ tử kinh thương của Long Gia vì tranh nhau vị trí này từng có những xung đột đẫm máu, cuối cùng Long Hải Du được chọn làm tổng giám đốc, khi đó phong ba mới dần dần chấm dứt. Bởi vậy có thể thấy được tầm quan trọng của tập đoàn Long Duyên đối với Long Gia như thế nào. Long Hải Du mặc dù chỉ là một đệ tử kinh thương, nhưng từ khi tiếp nhận chức tổng giám đốc của Long Duyên thì thân phận nhảy lên vài cấp, nếu so với địa vị lúc trước thì không thể dùng từ nào cho thích hợp, có thể nói là khác nhau như trên trời dưới đất vậy.
Tổng bộ tập đoàn Long Duyên được đóng ở kinh thành, cách một con đường với trụ sở tập đoàn Uy Hải của Văn Cường.
Mười Một đi xe đến tập đoàn Long Duyên, xuống xe xong hắn cũng không vội đi vào ngay, mà là đi dạo một vòng xung quanh, sau đó tìm kiếm một góc không có người rồi nhanh chóng lột mặt nạ trên mặt. Nếu hắn đội mặt nạ đi vào, khi đó nếu Long Hải Du đối chiếu với hình của Mười Một, sẽ phát hiện ra vấn đề. Mười Một không muốn để người khác biết hắn tùy thời có thể thay hình đổi dạng, đổi thân phận, do đó đành phải lột mặt nạ rồi mới đi gặp Long Hải Du.
Mười Một đi đến đại sảnh, ghé quầy tiếp tân nói: "Ta muốn gặp Long tổng giám đốc."
Ba cô gái xinh đẹp trong quầy niềm nở đón khách, họ nhìn nhau rồi một người trong đó nói với giọng rất ngọt ngào dễ thương: " Xin chào, ngài có hẹn trước với tổng giám đốc của chúng tôi không ?"
"Xin hỏi tên ngài là gì ?"
"Sở Nguyên."
"Xin chờ một chút." Cô tiếp tân gọi điện thoại nói vài câu, rồi buông điện thoại mỉm cười nói: " Xin lỗi, để ngài đợi lâu. Tổng giám đốc của chúng tôi bây giờ đang ở lầu ba mươi ba, ngài có thể lên gặp ông."
"À." Mười Một lên tiếng, trực tiếp đi đến thang máy. Lúc đó có một chiếc vừa chạy xuống, Mười Một bấm nút thang máy, cửa thang máy từ từ mở ra.
Đợi cho mọi người bên trong ra hết, Mười Một đi vào thang máy bấm số "33F".
Khi cửa thang máy sắp đóng thì có một thiếu nữ rất xinh đẹp, tuổi ước chừng mười tám mười chín, toàn thân màu trắng, áo cổ nhung, bên dưới mặc một cái quần ngắn, lộ ra cặp đùi trắng tinh, chân mang một đôi giày cao cổ màu trắng, chạy vội tới, kêu lên: " Từ từ." Có thể bởi vì đị giày, nên thiếu nữ tuy chạy rất gấp, nhưng tốc độ lại không nhanh.
Mười Một liếc nhìn nàng, không có giơ tay giữ cửa thang, mặt không chút thay đổi nhìn cánh cửa thang máy từ từ đóng lại. Đến khi thiếu nữ đó chạy đến nơi thì thang máy đã bắt đầu đi lên rồi. Thiếu nữ đưa tay đấm mạnh nện ở cửa thang máy, gào lên: " Khốn khiếp! Đừng để cho ta biết ngươi là ai, nếu ta tìm được ngươi, ngươi chết chắc đó!"