Nhân Gian Băng Khí

Chương 16: Món quà của Katy

Thời gian rất nhanh đã trôi qua một tháng, khí trời dần dần trở lạnh.

Trong một tháng này, mọi người thay đởi cách nhìn đối với Mười Một. Dù sau lần trang viện bị tập kích, Mười Một không ra tay nữa, nhưng trải qua ngày đó duy nhất một vệ sĩ may mắn sống sót là Pori ca ngợi hắn không hề e dè, cơ hồ những người bên cạnh Mardy đều biết có một siêu cấp vệ sĩ bảo vệ Joile và Katy

Mặc dù trong một tháng này Mardy vẫn không ngừng bị tấn công, nhưng bên cạnh hắn có bốn tinh anh vệ sĩ xuất hiện đúng thời khắc bảo vệ hắn, ngoài trừ Đao Thương trong lúc bảo vệ bị một vết thương nhẹ, đám người Sa Tướng đều không bị gì. Điều này cũng đã khiến cho Mardy đối với "Ma Quỷ" càng thêm tín nhiệm. Mà Mười Một vẫn ở bên cạnh Joile và Katy, bây giờ Katy sớm không còn châm chọc khiêu khích Mười Một nữa, ngược lại thường xuyên kề cận hắn. Có Mười Một bảo vệ, Joile và Katy cũng thường xuyên ra ngoài tản bộ, cũng may ra ngoài vài lần cũng không có bị tấn công, Mười Một cũng nhẹ nhõm hơn.

Ngày hôm đó, trong trang viện, vì Mardy phải đi công tác ở Mỹ quốc, bốn người Sa Tương cũng phải cùng đi Mỹ quốc bảo vệ Mardy, cho nên nơi này chỉ còn lại có một mình Mười Một và một đám vệ sĩ mới đưa tới. Chỉ là những vệ sĩ này từ công ty vệ sĩ tương đối có danh tiếng đưa tới, không phải Mardy không tín nhiệm "Ma Quỷ", trái lại mà nói, hắn càng tin tưởng sức chiến đấu của "Ma Quỷ" hơn. Nhưng là "Ma Quỷ" đưa ra giá rất cao, người bình thường khó có chi trả được, Mardy là người kinh doanh, hiểu được đạo lý của việc tiết kiệm tiền. Huống hồ, có một người Mười Một là đủ kinh hãi rồi, dưới một đội lính đánh thuê trang bị tận răng mà Mười Một giết cả cả một đội mà không bị vết thương gì nghiêm trọng, hơn nữa Pori liên tục khen ngợi không tiếc lời, bây giờ Mardy nhanh tin tưởng Mười Một là do thượng đế phái tới bảo vệ người nhà bọn họ.

"Mười Một ca ca" Katy đang cầm một cái hộp được bao lại một cách xinh xắn, chậm rãi từ trên lầu đi xuống.

Ngồi ở trên ghế sô fa Mười Một đang híp mắt thì mở mắt ra nhìn Katy một chút rồi đứng dậy gật đầu nói:"Tiểu thư".

Katy cười hì hì đi tới trước mặt Mười Một, đưa cái hộp ra, nói:"Tặng cho anh."

Mười Một sửng sốt một chút, lắc đầu nói:"Ta không cần."

Katy lộ ra vẻ mặt hờn giận, dẩu miệng nói:"Tại sao?"

Mười Một không nói gì.

"Anh chẳng lẽ không muốn nhìn vật gì bên trong sao ?"

"Không quan tâm." Mười Một nhàn nhạt nói một câu, sau đó xoay người đi ra ngoài.

Katy giận hờn quăng chiếc hộp lên bàn trà, sau đó chính tay mình mở hộp. Tự nói một mình:"Không muốn cũng được, ba ba ta còn đặc biệt nhờ xưởng quân đao của Thụy Sĩ làm ra."

Vừa nghe tới hai chữ quân đao, Mười Một dừng lại một chút, sau đó chậm rãi xoay người.

Katy đắc ý cười cười, mở hoàn toàn cái hộp ra, bên trong lộ ra một thanh dao găm tinh xảo. Katy lấy con dao găm ra, chậm rãi rút ra khỏi vỏ, nhất thời hàn quang bắn ra bốn phía.

Đây là một con dao găm cực phẩm, Mười Một đứng ở bên cạnh đều có cảm nhận sự sắc bén của nó. Đao quân dụng của Thụy Sĩ nổi tiếng thế giới, do Mardy trả một số tiền lớn mời người làm ra, đúng là cực phẩm trong cực phẩm. Con dao găm không có hoa văn gì, ngoài trừ vỏ dao làm từ gỗ lim có khắc một cây thập tự màu đỏ cùng tay cầm cũng làm từ gỗ lim, hết thảy đều rất bình thường. Nhưng Mười Một có thể rõ ràng cảm nhận được nó không bình thường chút nào.

Mười Một đam mê cận chiến, bởi vậy đối với dao găm có một tình yêu đặc biệt. Lúc ở "Ma Quỷ" huấn luyện doanh có môn huấn luyện mô phỏng ám sát, đệ tử bình thường đều rất thích từ một nơi bí mật gần đó dùng súng bắn tỉa giết chết mục tiêu. Chỉ có Mười Một là ngoại lệ, hắn làm bộ như không có việc gì chậm rãi tới gần mục tiêu, sau đó bất ngờ ra một dao mất mạng, cho đến khi hắn rời đi mục tiêu, người bên cạnh hắn mới phát hiện hắn đã chết rồi. Mười Một chính là một loại như vậy, mặc dù giáo quan không ít lần khuyên răn hắn, cận thân ám sát là một việc nguy hiểm nhất, nhưng Mười Một vẫn như trước làm không biết chán, chuyện ta ta làm. Hết lần này tới lần khác, mỗi lần kiểm tra ám sát hắn đều dễ dàng thông qua, cuối cùng giáo quan cũng không cùng hắn nói gì. Đương nhiên, Mười Một cũng sẽ có lúc thất thủ, có ít mục tiêu được vệ sĩ bảo vệ chặt chẽ, Mười Một căn bản là không cách nào tới gần được. Lần sát hạch đó, hắn trực tiếp dùng dao găm tiến đến bảo tiêu, trong lúc đối phương còn chưa có phản ứng thì hắn giơ lên chém xuống, chỉ dùng có nửa phút thời gian đã đem tất cả mục tiêu và bọn vệ sĩ đều giết sạch sẽ. Giáo quan cùng những người sát hạch không khỏi thầm than một tiếng, một kẻ biến thái.

Bởi vì Mười Một thích cận chiến, cho nên hắn thích nhất là dùng loại có thể ẩn dấu trong người, dao găm không làm vướng ngại đến động tác. Khi hắn nhìn thấy dao găm trong tay Katy thì ánh mắt chợt lóe, hỏi: "Cho ta sao?"

Katy đút dao găm trở vào trong vỏ, đắc ý cười nói:"Đúng vậy, đáng tiếc là ngươi không muốn lấy."

Mười Một lấy dao găm từ trong tay Katy, cắm vào bên hông, nhàn nhạt nói: "Ta muốn lấy." Sau đó liền xoay người đi tuần tra.

Katy mở to hai mắt với vẻ mặt khoa trương nhìn Mười Một đi ra khỏi cửa, người vô sỉ nàng thấy rất nhiều, nhưng vô sỉ như vậy nàng còn chưa thấy qua. Người khác tặng hắn lễ vật, ngay cả một câu cám ơn đều chưa nói, liền thu lấy dường như con dao găm này vốn thuộc về hắn vậy.

Đến khi thân ảnh Mười Một biến mất tại cửa, Katy mới phản ứng lại, suy nghĩ một chút, nhìn không được cười ra một tiếng "Hì hì", lầm bầm lầu bầu nói:"Thật là một tên có ý tứ."

Kỳ thật ra con dao găm này là do Katy quấn quít lấy Mardy muốn cha làm cho Mười Một một dao đặc biệt, ngày đó trang viện bị tấn công, đám người Mary trở về nghe được tên vệ sĩ may mắn sống sót tự thuật lại tình huống mà hắn trải qua, hắn lấy ra con dao găm của Mười Một cho đám người Sa Tương xem xét. Dao găm của Mười Một đã tràn đầy lổ hổng, bốn người Sa Tương đều là cao thủ, đặc biệt Đao Thương là cao thủ sử dụng đao. Bọn họ liếc mắt đã nhìn ra lỗ hổng trên dao găm đều là lúc đối chiến song phương đều là cao thủ cận chiến, lúc này đám người Sa Tương mới thay đổi cái nhìn với Mười Một.

Bất quá Katy căn bản không nhìn ra ý nghĩa của lổ hổng này, nàng chỉ nhìn dao găm của Mười Một đã không thể dùng được, sau đó vẫn quấn quít lấy Mardy, đòi Mardy làm thêm một con dao găm nữa cho Mười Một. Mà Mardy cũng bởi vì cảm kích Mười Một đã cứu vợ và con gái hắn một mạng, lúc này mới bỏ một số tiền lớn yêu cầu xưởng quân đao của Thụy Sĩ đặc biệt chế tạo ra con dao găm này.

Lúc này Mười Một cũng không đi tuần tra, mà là đi tới một thân cây cách biệt thự không xa, vuốt ve con dao găm trong tay, trong mắt lộ rõ yêu thích. Bởi vì địa vị của Mười Một rất cao, có thể nói là đầu lĩnh của bọn bảo tiêu, cho nên hắn muốn làm gì thì làm không ai dám quản hắn. Bây giờ Mười Một thập phần tự do, cho dù thường xuyên ngồi ở bên ngoài biệt thự ngẩn người, cũng không ai đến trách mắng, cái này cũng có liên quan đến Pori thêu dệt tán dương Mười Một mà ra.

Cùng lúc đó, Joile đứng ở trên lang can, nhìn Katy ngồi trên ghế sofa giống như người đần độn len lén bật cười, Joile ánh mắt lộ ra vẻ yêu thương, sau đó lại nhìn về phía cửa biệt thự, ánh mắt lại chuyển thành ảm đạm. Nhẹ thở dài một hơi, Joile xoay người một lần nữa lên trên lầu.

"Lão đại" trong màn hình của phòng điều khiển,Pori phát hiện Mười Một đứng dưới một thân cây, liền vội vã chạy tới. Bây giờ hắn là người sùng bái Mười Một nhất, nhất là ngày đó Mười Một biểu hiện làm hắn quá mức kinh ngạc.

Mười Một thu hồi dao găm, liếc mắt nhìn Pori đang chạy tới rồi gật đầu.

"Lão đại, ngươi ra đây làm gì thế?" Nguồn tại http://Trà Truyện

"Tản bộ" giọng nói Mười Một vĩnh viễn đều bình thản như vậy.

"À, lão đại, buổi sáng hôm nay Mỹ quốc bên kia gọi điện thoại về, nói hai ngày nữa lão bản sẽ trở về."

"Ừh." Mười Một ừh nhẹ một tiếng rồi xoay người rời đi. Hắn không quen có người đến gần thân cận như vậy, cố nén xúc động một đao cắt đứt yết hầu của Pori.

"Lão đại" Pori căn bản không biết giờ phút này mình trong tình trạng rất "nguy hiểm", đi theo cố nói:"Ngươi có thể dạy ta một chút bản lãnh được hay không vậy, ngươi cũng biết…. uy, lão đại, đừng đi mà…."