Nhân Gian Băng Khí

Chương 139: Đao Hội đại hỗn chiến (hạ)

Nam tử trung niên đi ra từ chiếc xe đầu tiên quả thật là tổng đà Đao Hội Vệ Đông. Năm nay 37 tuổi từ nhỏ đã được Trần gia nuôi dưỡng, trở thành Trần gia ngoại gia đệ tử. Kỳ thật điều này cũng không còn là bí mật nữa.

Tứ đại gia tộc mấy năm nay đều thu dưỡng một nhóm cô nhi, trở thành thế lực bên ngoài gia tộc. Nếu không chỉ dựa vào người trong gia tộc thì không cách nào giúp tứ đại gia tộc danh chấn Trung Quốc. Mà tứ đại gia tộc sở dĩ cường đại, chính là dựa lượng lớn đệ tử ngoại tộc.

Những đệ tử ngoại gia này lúc nhỏ ở lại tứ đại gia tộc huấn luyện, bồi dưỡng thành tài để sau này sẽ vì gia tộc mà xông pha. Trong đó phải có cống hiến lớn với bổn tộc mới có thể tính là đệ tử gia tộc, khi ấy người này coi như là một thành viên chính thức của gia tộc, nếu không cũng chỉ có thể cả đời là ngoại gia đệ tử.

Vệ Đông chính là ngoại gia đệ tử được Trần gia bồi dưỡng, nhưng từ nhỏ tiếp nhận huấn luyện võ thuật bên ngoài, sau khi trưởng thành, sau lưng được Trần gia ủng hộ, bắt đầu trà trộn hắc bang, cuối cùng tiếp nhận vị trí như bây giờ.

Trong Đao Hội tổng đà là vị trí cao nhất. Vị trí cao nhất trong Đao Hội là tổng đà Tiểu Đao, cũng là người sáng lập Đao Hội, đồng thời cũng là Trần gia ngoại gia đệ tử. Bởi vì lúc ấy Tiểu Đao tuổi đã cao, trần gia lấy trong ngoại gia đệ tử để khảo nghiệm.

Cuối cùng lựa chọn Vệ Đông thay thế vị trí Tiểu Đao. Mà Vệ Đông cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, sau hơn 10 năm, rốt cục đưa Đao Hội phát triển đến quy mô như hôm nay. Cùng tổ chức ngầm quốc tế lớn nhất "Ma Quỷ" hợp tác với nhau.

Thanh danh càng ngày càng lớn.

Vệ Đông học chính là công phu ngoại vi Trần gia, tuy là võ học ngoại vi, nhưng cũng không thể hư danh. Ngay cả Mười Một học bất quá cũng chỉ là võ học bên ngoài Long gia đích, dù chỉ là tâm pháp bên ngoài nhưng cũng mang đến cho hắn lợi ích lớn lao. Cho nên tứ đại gia tộc không có thể có hư danh, cho dù chỉ học một chút, ngoại gia đệ tử cũng tuyệt không thể xem thường.

Vệ Đông là cao thủ, có lẽ đối với cao thủ chân chính mà nói, hắn còn không là cái gì. Nhưng đối với người bình thường, hắn tuyệt đối là cao thủ, ít nhất so với mấy tên vệ sĩ kia thì lợi hại hơn nhiều. Điểm ấy Mười Một cũng không phủ nhận. Cho nên khi Vệ Đông vừa xuống xe, hắn đã đem Vệ Đông liệt vào danh sách nhân vật nguy hiểm.

Có lẽ là bởi vì nhiều năm chiến đấu, Vệ Đông tính cảnh giác rất cao, khi Mười Một còn đang chạy nửa đường thì hắn đã nhận ra, lập tức quay đầu hướng Mười Một bên này nhìn qua.

Cùng lúc đó. Mười Một tung người nhảy lên. Trong tay cầm C43 hướng bên này xả đạn. C43 sau khi được một bác sĩ điên cải tạo, nó trong nháy mắt uy lực bạo phát có thể so với khoảng cách bắn của AK. Lực xuyên thấu và tốc độ bắn cũng đều tăng lên.

Bất quá có lợi cũng có hại, loại vũ khí cải tạo này khi sử dụng thì khả năng sống sót cũng giảm, nếu nói trước kia là một lần có thể bắn một vạn phát đạn, hôm nay nhiều nhất cũng chỉ có thể bắn bốn năm ngàn phát đạn. Khuyết điểm của nó chính là lực phản hồi của súng rất lớn, bình thường lực phản hồi càng mạnh vũ khí càng khó có thể khống chế. Lần đầu tiên súng nhắm ngay mục tiêu, nã mười phát đạn, nòng súng cũng không biết đã chệch đi bao nhiêu.

Đây là loại vũ khí có lực phản hồi lớn nhất, hơn nữa khoảng cách bắn càng xa, độ chuẩn xác lại càng thấp. Có người đã từng làm thí nghiệm, AK47 bắn xa nhất là 400m, (lực bắn xa có tác dụng lớn nhất là chỉ khoảng cách lớn nhất mà uy lực công kích vẫn còn bảo trì, khoảng cách càng xa thì đạn tạo thành thương tổn càng nhỏ, uy lực yếu đi rất nhiều, tới khoảng cách bắn lớn nhất thì cơ bản là không tạo thành được thương hại gì), tại vị trí 400m, bắn hết tối đa nửa hộp đạn mới có thể bắn trúng địch nhân, độ chuẩn xác thế này thật đáng sợ, nhất là về lâu dài khoảng cách bên trong tác chiến không được, cho nên loại vũ khí AK này, chỉ thích hợp quần chiến, không thích hợp một chọi một.

Mười Một cùng Hầu Tử đều là trải qua đặc thù huấn luyện, có tư duy khoa học, có thể điều chỉnh lực phản hồi giảm đến mức thấp nhất có thể. Bất quá lúc này Mười Một đang ở không trung, không thể ổn định thân thể, cũng may hắn là tay trái cầm súng, tay trái hắn khí lực kinh người, miễn cưỡng ổn định nòng súng chấn động.

Mười Một sau khi bắn ra tử đạn, bọn chúng lập tức ngã xuống một đám lớn, trong đó còn có hai nhân vật thủ lính của Đao Hội, với khoảng cách không đến 100m, C43 uy lực cải tạo có thể bắn thủng xe bọc thép.

Vệ Đông khi thấy Mười Một vừa bắn thì đã kinh khiếp trốn được sau một chiếc xe, phản ứng thần tốc đưa mấy vệ và ba thủ lĩnh Đao Hội đẩy ngã, thoát khỏi tai hoạ. Mười Một khi bắn xong một băng đạn, đem C43 quăng sang một bên, cầm trong tay chủy thủ phóng đến. Tên bác sĩ điên đó, C43 không có băng đạn dự bị nên sau khi bắn hết đạn thì C43 xem như phế vật. Mười Một chạy đến bên cạnh một chiếc xe, tung người nhảy lên, bàn tay vung xuống đè lên nóc xe, tại giữa không trung một thân ảnh nhanh như chớp vọt qua. Mà bên này vừa lúc có hai người tên vệ sĩ và thủ lĩnh Đao Hội là Tiểu Lương ở chỗ này.

Vừa mới rơi xuống đất, Mười Một hai tay đồng thời khai công, hữu thủ vung chủy thủ nhắm yết hầu Tiểu Lương, tả thủ chế trụ tên vệ sĩ cầm súng, nhanh chóng đá một cước trúng ngực tên này, tên vệ sĩ lập tức kêu thảm một tiếng rơi xuống đất, ngực trương lên nắm trên mặt đất, hai mắt khép lại, đã tắt thở. Tên vệ sĩ bị Mười Một nắm tay chế trụ vốn là muốn hướng hắn nổ súng, nhưng lại bị Mười Một chế trụ cổ tay.

Ngay khi bàn tay Mười Một cản nơi cổ tay hắn, hắn đột nhiên cảm thấy một cổ khí tức lạnh lẽo như băng từ cổ tay trực thấu vào trong cơ thể, đang muốn nổ súng vào Mười Một thì hắn vẫn đứng bất động ở đó, khi đó nghe như là máu quanh tim đều bị đống cứng.

Mười Một trong nháy mắt giải quyết xong ba người, dừng lại không lâu, lại vọt tới chiếc xe phía trước. Chỗ này có hai gã Đao Hội thủ lĩnh và ba vệ sĩ, Mười Một vừa rồi giết người động tác thật sự là quá nhanh, như mây trôi nước chảy, những tên này căn bản còn không có phản ứng thì hắn đã đến gần.

Ba vệ sĩ cơ hồ đều ý thức giơ súng lên hướng Mười Một liên tục bắn, lập tức chân của Mười Một di chuyển với tốc độ quỷ mị, nhiều viên đạn đã găm trúng cánh tay hắn, may mắn là uy lực đã giảm.

Nhiều vết thương xuất hiện trên cánh tay trái, đạn bắn găm vào không sâu, nếu là uy lực cao thì cánh tay của Mười Một cũng không còn nguyên vẹn. Cánh tay đã xuất hiện mấy lõ máu nhưng Mười Một dường như không để tâm.

Hắn lao vào giữa ba tên vệ sĩ, chân đột nhiên dường bước chạy đi sau đó tại chỗ nhanh quay ngược trở lại. Đồng thời ngay lúc cổ tay khẽ xoay, chuỷ thủ của hắn đã cắt đứt yết hầu hai tên vệ sĩ. cuối cùng một gã vệ sĩ lúc này nòng súng đã nhắm ngay đầu Mười Một.

Mười Một vội cúi xuống, lúc này. "Phanh!" một tiếng súng vang lên, lổ tai tên vệ sĩ đột nhiên không còn nhìn thấy, bên tai hắn xuất hiện một lỗ máu lớn. Tiếp theo tên vệ sĩ dù không hề có ý niệm nhưng vẫn ngã xuống, hắn đến chết chưa từng nổ được một phát súng nào.

Mười Một nhanh chóng nhìn về phía trung tâm cửa sổ liếc mắt một cái như thàm cảm ơn Lãnh Dạ, sau đó lao tới giữa hai tên Đao Hội thủ lĩnh, rồi tiếp tục hướng tới chỗ Vệ Đông chạy đi, phía sau hắn hai tên thủ lĩnh nơi cỗ xuất hiện hai vết máu đỏ tươi, ngay sau đó hai vết máu tách ra, máu tươi liên tục phun mạnh. Lúc này, ngoại trừ bản thân Mười Một, ai cũng không phát hiện ra những vết thương trên cánh tay trái của Mười Một nhanh chóng khép lại. Nguồn tại http://Trà Truyện

Ở gần đấy, đứng cạnh cửa sổ toà nhà, Lãnh Dạ cũng nhanh chóng bưng súng bắn tỉa rời đi. Những tay bắn tỉa có lực sát thương cực mạnh đồng thời cũng còn một điểm tối nhược, câu "Bắn một phát phải rời chỗ" rất

thích hợp hình dung với họ. Bình thường tay bắn tỉa sau khi nổ súng mặc kệ thành công hay không thành công, đều lập tức rút lui hoặc là thay đổi nơi ẩn nấp. Vì ai cũng không có thể cam đoan một súng này có thể hay không làm cho đối phương phát hiện vị trí mình, tiếp tục lưu lại chỉ biết là phải chết, trừ phi là chiến đấu đại quy mô, hoặc là nhân số giữ lấy ưu thế nhất định, hoặc là tay bắn tỉa phải quyết tâm hi sinh. Dưới tình huống này tay bắn tỉa mới ở lại vị trí và vẫn chiến đấu đến chết. nếu không do súng bắn tỉa nạp đạn chậm, nếu vị trí bị lộ, tiếp tục ở lại nhiều nhất cũng chỉ giết thêm được vài người, mà bản thân mình cuối cùng cũng khó tránh khỏi cái chêt.

Lãnh Dạ lúc trước trên nóc nhà nổ một phát sung, sau đó lập tức chuyển vào trong toà nhà bắn một phát nữa, giờ phút này hắn lại muốn chạy đến điểm tập kích kế tiếp. Tay bắn tỉa chính là người như vậy, vừa khiến kẻ khác sợ hãi, lại vừa cảm thấy phải chiến đấu một cách bất đắc dĩ.

Lúc này Mười Một đã gần sát Vệ Đông, Vệ Đông hừ nhẹ một tiếng, người nhẹ nhàng hướng tới khu kiến trúc bên cạnh lùi về sau, Mười Một cũng theo sát không rời. Vệ Đông không phải sợ Mười Một, mà là sợ tay bắn tỉa đang thay đổi vị trí ấn ấp kia, hắn lo lắng chính mình trong lúc quá mức chuyên chú tranh đấu với Mười Một, cái tay bắn tỉa kia lại bắn lén một phát thì hắn cũng chết chắc.

Mười Một từ hẻm nhỏ chạy ra đã bắt đầu nổ súng, mãi cho đến tiếp cận giết ba Đao Hội thủ lãnh và năm vệ sĩ, lại cùng Vệ Đông một trước một sau tiến vào trong con hẻm bên cạnh. Hết thảy mọi chuyện phát sinh trong nháy mắt, vượt qua trận hỗn chiến bên cạnh, Mười Một và Vệ Đông đã tiến vào trong hẻm nhỏ cũng triển khai kịch chiến.

Vệ Đông vừa tiến vào trong hẻm lập tức xoay người, một cước hướng Mười Một phóng tới. Mười Một trở tay ngăn cản, đồng thời chân xoay chuyển đá một cú uy lực về phía Vệ Đông, Vệ Đông song thủ uy mãnh hướng tới Mười Một đánh tới, hai tay của hắn công kích tốc độ cực nhanh, cùng không khí ma sát thì phát ra thanh âm "viu viu". Hai tay Mười Một đồng thời xuất ra, phân biệt ngăn trở hai cánh tay Vệ Đông, đồng thời chân vừa đá ra đã thu về chuẩn bị hướng hạ thể hắn mà công kích.

Vệ Đông cùng Mười Một song chưởng va chạm, cánh tay trái của hắn đánh vào cánh tay phải Mười Một thấy lạnh ngắt, nhưng là tay phải đánh vào cánh tay trái Mười Một thì có cảm giác như là đánh vào mặt một khối băng, thập phần băng lãnh, hết sức cứng rắn. Đột nhiên, Vệ Đông tay phải một trận lạnh lẻo, tiếp theo toàn bộ tay phải đều mất đi tri giác. Ngay lúc hắn còn sửng sốt thì Mười Một tung hữu quyền đánh úp về phía trước mặt hắn, Vệ Đông theo ý thức co tay phải chống đỡ, lúc này mới nghĩ đến tay phải đã không còn tri giác.

- Phanh!

V ệ Đông hiện vẻ đau đớn trên mặt truyền ra thanh âm xương cốt vỡ vụn, hắn chỉ cảm thấy trước mắt mơ màng, đồng thời hắn cũng biết rõ ràng xương mũi đã gãy. Vệ Đông tuyệt đối là nhân vật ngoan cường, nhưng không may hắn lại gặp phải một người so với hắn còn hơn ngoan cường. Mười Một căn bản không để cho cơ hội, thanh chủy thủ rất nhanh đích đâm vào huyệt vị trên ngực hắn.

"Người này, chỉ có thân truyền đệ tử Trần gia mới có thể đánh lại…" Đây là Vệ Đông cuối cùng một tia cánh thức, theo sau hắn thân thể nhẹ nhàng ngã trên mặt đất.

Lúc này, những tên vệ sĩ tâm phúc nóng lòng vừa chạy vào, khi bọn hắn chứng kiến đại ca mình đã tắt thở ngã trên mặt đất thì đều sợ ngây người. Vệ Đông mười bảy tuổi xuất đạo, đến hôm nay đã hai mươi năm, hắn cả đời đã trải qua biết bao trận chiến lớn nhỏ, có thể nói là ít có địch thủ, trở thành truyền thuyết bất bại của hắc đạo. Cũng bởi vì hắn "bất bại" mới đưa Đao Hội phát triển thành quy mô như hôm nay giờ phút này.

Một người truyền thuyết bất bại truyền kỳ lại bị một kẻ khác, một tiểu mao đầu vô danh dễ dàng giết chết, thử hỏi làm sao bọn chúng không cảm thấy khiếp sợ vạn phần.

Sự thật Mười Một và Vệ Đông căn bản là không phải cùng một thứ hạng, Vệ Đông mặc dù kinh nghiệm nhiều, nhưng là tất cả đều là trên con đường lưu manh đánh nhau, không có gì kỹ thuật. Nhưng Mười Một thì bất đồng, hắn từ nhỏ không ngừng giết người, trong cuộc đời hắn đã giết bao nhiêu người ngay cả hắn nhớ không rõ. Hai người xuất thân bất đồng. cho dù t thực lực tương đương, Vệ Đông về phương diện thực chiến kinh nghiệm cũng không phải đối thủ của Mười Một. Huống chi Mười Một sau nhiều lần trải qua cải tạo thân thể, tố chất thân thể hắn chỉ có thể lấy quái vật mà hình dung, một người trực diện chống lại một quái vật mà kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, điều này quả thực là muốn chết.

Cũng không biết là ai... quát to một tiếng:

- Lão Đại đã chết…

Ngay sau đó, bọn lâu la khắp nơi chuyển báo, toà nhà văn phòng trong ngoài khắp nơi đều có người đang kêu lên:

- Lão Đại đã chết…

- Lão Đại đã chết…

Tất cả đèu hỗn loạn, khắp nơi đều có người đang chạy trối chết, trên mặt đất tùy ý có thể thấy được không ít vũ khí.

Trận chiến tiếp theo không cần lo ngại, bọn tiểu lâu la đã mất đi ý chí. Hơn nữa, Vệ Đông đã chết, bọn họ bây giờ vì ai mà liều mạng? Cơ hồ là mọi người lập tức rút lui ra toà nhà văn phòng, sau đó tranh nhau chạy trối chết.

Mười Một và Lãnh Dạ tìm được Hầu Tử, người toàn than là máu, trên người có nhiều vết thương, cũng may đều không phải vết thương trí mệnh. Lãnh Dạ cõng Hầu Tử, Mười Một ở phía trước mở đường, ba người từ toà nhà lao ra. lúc này Hầu Tử còn không quên nói một câu:

- Lão Đại… C43…

Mười Một và Lãnh Dạ cũng không có chút tức giận, Mười Một chạy tới kiểm C43, trước hết ẩn núp trong hẻm nhỏ, sau đó phóng đến chỗ bác sĩ điên lục tìm chiếc túi đen.

Giờ phút này, thành viên Đao Hội đã chạy hết, còn lại cơ bản đều là người bị thương khó có thể chạy. Nếu lúc này ai có thể tiến vào trong toà nhà văn phòng sẽ phát hiện bên trong chật ních gần ba mươi cỗ thi thể, trong đó có một bộ phận nhỏ là bị cường lực thủ lôi phá huỷ tan xương nát thịt, ngoài ba mươi cổ thi thể này, còn gần tám mươi người bị thương đang nằm trên mặt đất rên rỉ. Lãnh Dạ tiến đến cũng bị doạ cho nhảy dựng lên.

Hầu Tử công kích thật sự là quá mạnh mẻ, lấy một người đối với lực lượng gần hai trăm người công kích, bị đập như đập đá vậy mà bị trọng thương còn chưa có chết. Điều này cũng khiến cho Lãnh Dạ phải nhìn lại thực lực của Hầu Tử.

Lúc này, thanh âm Cuồng Triều vang lên bên tai ba người nói:

- Đi mau, cảnh sát tới.

Mười Một cùng Lãnh Dạ đồng thời hướng những những chiếc xe của bọn Vệ Đông mà chạy đến, lúc này âm thanh xe cảnh sát cách đó không xa vang lên.

Ngay khi bọn họ còn cách xe còn một đoạn khoảng cách, đột nhiên ở ngã tư một chiếc xe ô tô màu vàng phóng đến với vận tốc 100km/h đến bên ba người Mười Một, một cái đầu béo núc ló ra kêu lên:

- Lão Đại, nhanh lên xe!

Hầu Tử ghé vào lưng Lãnh Dạ, bởi vì mất máu quá nhiều nên đã lâm vào trạng thái bán hôn mê. Lãnh Dạ ánh mắt nghi hoặc nhìn Mười Một.

- Lên xe!

Mười Một nói một tiếng, tự mình trước tiên nhảy lên xe. Lãnh Dạ cũng nhanh chóng mở cửa sau, trước đẩy Hầu Tử đi vào, sau đó hắn cũng nhảy vào xe.

Bánh xe xoay chuyển, tại chỗ quay một trăm tám mươi độ, sau đó rất nhanh mất hút trong bóng đêm. cùng lúc đó, một ánh đèn xanh đỏ, xe cảnh sát xuất hiện.

Nhiều xe cảnh sát không ngừng tăng tốc đuổi theo chiếc xe màu vàng, còn lại đều dừng trước toà nhà văn phòng, hơn mười người cảnh sát từ bên trong xe lao ra chạy vào bên trong toà nhà, sau đó hối hả chạy ra.

Mà lúc này, cách chiến trường không quá xa, một tòa nhà năm tầng, đứng một chỗ từ cửa sổ có thể nhìn thấy chiến trường bên này.

Một cô gái chừng 20 tuổi tướng mạo thanh thuần xinh đẹp đang đứng tại cửa sổ, đặt kính viễn vọng xuống, vẻ mặt nghi hoặc hướng một nam một nữ nói:

- Mẫu thân, con hình như nhìn thấy Sở Nguyên ca ca.