Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2331: Lấy độc trị độc (2)

Phụt!

Mùi hương xung kích Đại Súc Thành, khiến tường thành lắc lưu rung chuyển.

Hách Liên Khuê Ngọc ho một tiếng, nhắc nhở:

- Trường Sinh đạo huynh, sáu mươi tư thần thành phòng bị thâm nghiêm, có rất nhiều đại trận đế cấp bao phủ, không dễ dàng gì công phá được…

Hắn còn chưa nói hết câu thì thấy bức tường thành của Đại Súc Thành có một bông hoa nở rộ. Bông hoa này cắm rễ trên hoa văn trên tường, rồi thấy càng nhiều càng nhiều hoa nở trên tường, không lâu sau đã lấp đầy bức tường.

Phạm vi bao phủ của thần thành rộng lớn không hề nhỏ hơn Lục Đạo Giới, nhưng số lượng hoa thì tăng lên theo cấp số nhân, thậm chí còn vượt qua cả tường thành, xâm nhập vào trong thành!

Trường Sinh Đế hất tay áo, một chiếc bàn ba chiếc ghế hiện ra, rượu ngon cùng đồ nhắm trên bàn, hắn cười:

- Chư vị đạo hữu, không cần phải nhìn nữa. Ba ngày nữa đây sẽ là tòa thành chết, trong thành chỉ có hương hoa lan tỏa. Chúng ta cứ ngồi uống rượu thưởng thức là được.

Thiên và Hách Liên Khuê Ngọc ngồi xuống, Hách Liên Khuê Ngọc rót rượu cho hai người, cười:

- Trường Sinh đạo hữu đúng là có thủ đoạn này, ba ngày tuyệt diệt trăm triệu vạn đại quân?

Trường Sinh Đế uống rượu, mỉm cười không nói.

Thiên Đình, Thiên Tơ nương nương vội vàng tới Tạo Phụ Cung, hoảng hốt nói với Vân Quyển Thư:

- Đại Súc Thành đột nhiên xuất hiện ôn dịch, không biết bao nhiêu thần binh thần tướng nhục thân bị thối rữa, nguyên thần tiêu tan, biến thành nước! Giờ trong thành chư đế đều đổ bệnh rồi. Ta nghi ngờ trong địch doanh có đại cao thủ tinh thông chú đạo!

Vân Quyển Thư hiện đang điều khiển Vũ Trụ Thiên Đồ, nghe thế kinh hãi, kêu lên:

- Lẽ nào là Tiên Thiên Tà Đế? Chỉ có tà đạo của hắn mới có bản lĩnh này… Không đúng, không đúng, Tiên Thiên Tà Đế đã bị bệ hạ giết chết rồi. Bệ hạ đích thân nói, không thể là giả. Thi thân Tà Đế ở ngay trong quốc khố… Đợi đã, ta biết rồi! Bệ hạ, hãy cho ta mượn Họa Bách Ba Hoa dùng một chút!

Hắn đột nhiên cúi người về phía Luân Hồi Thiên Cầu, một lát sau, trong Luân Hồi Thiên Cầu một bông hoa lớn với rất nhiều xúc tu bay ra. Bông hoa đó biến thành một tấm gương, bên trong hiện lên gương mặt Vân Quyển Thư, ngáp một cái nói với Vân Quyển Thư:

- Ngươi có việc gì tìm ta? Tìm bảo vật không được, nhưng tìm thánh dược linh căn thì ta có thể làm được.

- Ta tìm Trường Sinh Đế!

Vân Quyển Thư vội nói.

Cảnh tượng trong đó đột nhiên thay đổi, xuất hiện hình ảnh Trường Sinh Đế cùng Thiên và Hách Liên Khuê Ngọc đang ngồi uống rượu.

- Quả nhiên Trường Sinh Đế tới rồi!

Vân Quyển Thư sắc mặt hoang mang đi qua đi lại, đột nhiên mắt sáng lên:

- Thiên Tơ, đi mời Bạch Thương Hải và phu nhân của hắn tới đây!

Thiên Tơ nương nương vội vã rời đi, không lâu sau Bạch Thương Hải và Kỷ Yên nữ đế tới, Vân Quyển Thư nói:

- Thần ma trong Đại Súc Thành đã không cứu được nữa rồi, nhưng thù này không thể không trả. Các ngươi tới đế triều bảo khố, mời nhục thân Tà Đế ra, đem nhục thân Tà Đế vào Đại Súc Thành.

Bạch Thương Hải chần chừ:

- Bọn ta tới Đại Súc Thành chỉ e phải hơn tháng sau, khi đó địch đã chiếm cứ Đại Súc Thành lâu rồi…

- Để Vãng Sinh nương nương đưa các ngươi đi!

Bạch Thương Hải và Kỷ Yên nữ đế lĩnh mệnh rời đi. Nhận nhục thân Tà Đế rồi tới Vãng Sinh Cung trong khu thứ bảy luân hồi, cầu kiến Tư Mệnh nương nương. Tư Mệnh nương nương nói:

- Lục Đạo Thiên Luân ở chỗ Hoàng Thần con ta. Nhưng món bảo vật này trong tay ta nhiều năm đã nghiên cứu triệt để. Nay ta dùng loại thần thông này đưa ngươi đi là được.

Ba ngày sau, Trường Sinh Đế đứng dậy cười:

- Bệ hạ, Thiên đạo hữu, Đại Súc Thành đã chết hết! Ta cất thần thông của ta, chư vị có thể vào thành rồi!

Nói rồi hắn hất tay áo, hoa tươi đầy thành biến mất.

Hách Liên Khuê Ngọc vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, phái Xích Hầu vào kiểm tra trước, quả nhiên thành trống rỗng, không thấy bất cứ một người sống nào!

- Đại Súc Thành bị phá. Sáu mươi ba tòa thành khác cũng không xa nữa!

Hách Liên Khuê Ngọc tinh thần phấn chấn, lập tức hạ lệnh cho trăm vị đại đế dẫn quân vào đóng quân ở Đại Súc Thành. Hơn trăm vị đại đế vừa vào thành, còn chưa kịp hạ trại thì đột nhiên một vị đại đế trên mi tâm lóe sáng. Bạch Thương Hải và Kỷ Yên nữ đế xuất hiện trong nguyên thần bí cảnh của hắn, không nói không rằng lập tức tế nhục thân Tà Đế, cúi người lạy:

- Tế bảo bối!

Nhục thân của Tà Đế đột nhiên tỏa sáng, tà đạo xung thiên, vị đại đế kia còn chưa kịp phản ứng thì nhục thân và nguyên thần lập tức tiêu tan, nhục thân biến thành xương trắng, đổ rào rào ra đất.

Rồi đại ôn dịch bạo phát, ách vận bùng nổ, Hỗn Độn sinh ra sấm sét, đánh xuống tòa thần thành này!

- Nguy rồi! Là Tà Đế!

Thiên nhìn thấy Hỗn Độn lôi đình, sắc mặt kịch biến, vội vàng bay về Đại Súc Thành.

Bạch Thương Hải nói:

- Thiên tới rồi, chúng ta mau đu thôi.

Phu thê hai người cất nhục thân của Tà Đế đi, vội vàng bỏ đi.

Thiên vào trong thành, thân mình run rẩy, thấy khắp thành là xương khô, còn có vài cường giả chưa thối rữa hết, rất nhiều dòi bọ đang chui qua chui lại trong huyết nhục, hút máu của các đại đế, khiến hắn muốn nôn ọe.

Dùng độc trị độc!

Trường Sinh Đế dùng thánh độc, còn Bạch Thương Hải bọn họ dùng tới tà đạo của Tiên Thiên Tà Đế!

- Trường Sinh đạo hữu, mau tới cứu người!

Trường Sinh Đế tới thành, nhìn quanh, nhíu mày:

- Không cứu được nữa rồi. Tà đế đã khiến nguyên thần của họ tan chảy, trừ phi tái tạo nguyên thần, nhưng việc này có lẽ ngay cả Luân Hồi Thánh Vương cũng không thể làm được.