Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 191: Dương Ngư

Thần chiến chi địa, khắp nơi là dư âm thần thông thần dị. Trong thần linh Bí Cảnh vỡ vụn, từ những khu đầm lầy mênh mông là những mảnh vỡ thần binh từ thời cổ đại vẫn thỉnh thoảng nhả thần quang. Tàn hồn của thần đang kêu than thảm thiết, điểm xuyết cho đầm lầy hoang vu, cũng không đến nỗi quá tĩnh mịch.

Âm Dương Bí Cảnh mà Chung Nhạc đang có mặt vô thanh vô tức dập dờn trên không trung, rất nhanh đã tách rời khỏi quỹ đạo vốn có. Âm Dương Bí Cảnh vốn bay trong thần chiến chi địa, không có vị trí cố định, nhưng đều chuyển động men theo một con đường sống duy nhất.

Chung Nhạc vào bên trong khiến Bí Cảnh thêm trọng lượng nên lập tức thay đổi quỹ đạo vốn có, không còn bay theo quỹ đạo trước kia mà vào sâu trong thần chiến chi địa.

Chung Nhạc ở bên trong Bí Cảnh nên không thể thấy được điều này.

Hắn ở trong Bí Cảnh, nhìn ra ngoài chỉ thấy hai màu trắng đen. Mọi thứ bên ngoài đều biến thành màu trắng đen chứ không còn bất cứ màu gì khác. Đây là đặc điểm chỉ Âm Dương Bí Cảnh mới có. Hơn nữa, qua Âm Dương Bí Cảnh, tất cả sự vật thấy được đều mơ hồ không rõ.

Âm Dương Bí Cảnh tách khỏi quỹ đạo vốn có, Chung Nhạc không thể ngờ tới điều này, có lẽ ngay cả Thủy Tử An cũng không ngờ được.

Âm Dương Bí Cảnh đưa hắn càng ngày càng vào sâu trong thần chiến chi địa, cách con đường sống duy nhất càng ngày càng xa.

Chung Nhạc tới nơi dương khí tràn xuống. Trên đỉnh đầu có dương khí trong mặt trời rơi xuống mặt đất tạo thành những tiếng nổ lớn. Mặt đất thì bị nhiệt lượng của dương khí nung thành hồ dung nham, ùng ục nổi lên những bong bóng khí to tới ba bốn trượng.

Ở đây vô cùng nóng bỏng, nhiệt lượng cuồng bạo ập tới, hai bên bờ hồ dung nham bị thiêu tới khô cong nứt toác. Dung nham theo khe nứt chảy vào, nhìn xuống cũng thấy mắt nóng rực.

Dương khí quá đậm đặc, kích thích khiến Đại Nhật Kim Ô chi linh bên mắt trái không ngừng bay lượn, hấp thụ dương khí nóng ỏng trong không trung.

- Dương khí thật tinh thuần! Có lẽ ngọn lửa trên dung nham đều ở mức của Thái Dương Tinh Hỏa rồi!

Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, thúc động Đại Nhật Kim Ô chi linh. Nguyên thần bỗng biến đổi, đôi cánh hoa lệ sau lưng giang rộng, biến thành Kim Ô ba chân, đập cánh, kêu lên một tiếng dài rồi bay vào trung tâm hồ dung nham.

Hồ dung nham trăm dặm, chính giữa chính là nơi dương khí từ trên rơi xuống, giống như ngọn thác nước trắng phau đổ từ trên trời xuống hồ.

Dương khí ở đó là đậm đặc nhất, tu luyện ở đó chắc chắn mất ít công mà hiệu quả cao!

Hắn không cho chân thân ra đó chủ yếu là vì mặt hồ có “thái dương tinh hỏa” quá nóng bỏng. Nhục thân của hắn tuy có thể phủ đầy Đại Nhật đồ đằng để chống lại hỏa thế, nhưng tiêu hao tu vi, không bằng để nguyên thân qua đó, tiết kiệm sức lực.

Không lâu sau, nguyên thần Đại Nhật Kim Ô liền bay vào trong trung tâm hồ dung nham. Nơi thác dương khí đổ xuống, Chung Nhạc ngồi xuống bên hồ, toàn lực điều khiển nguyên thần tới nơi đó hấp thụ dương khí nhập thể..

Keng!

Một âm thanh lanh giòn tan tựa tiếng kim khí va chạm vang lên. Âm Dương Bí Cảnh trong nguyên thần của hắn mở ra. Đại nhật nguyên thần hân hoan bay quanh ngọn thác dương khí. Kim Ô há mỏ hít một hơi, dương khí cuồn cuộn trào tới, bị hút vào trong cơ thể nguyên thần, dung hợp vào Âm Dương Bí Cảnh của hắn.

Vị thần linh này khi còn sống chưa luyện thành Âm Dương nhị khí nên chỉ có dương khí đổ xuống, mà cũng không phải thuần dương chi khí. Không có được Đại Nhật Kim Ô chi linh, cho dù tinh thông toàn bộ đại nhật đồ đằng văn thì muốn luyện thành thuần dương chi khí cũng cực khí khó khăn.

Nguyên thần của Chung Nhạc bay lượn quanh ngọn thác dương khí, hấp thụ ngày một nhiều dương khí cất chứa trong Âm Dương Bí Cảnh, chắt lọc thuần dương chi khí, cường hóa nguyên thần.

Hắn đang tu luyện đột nhiên hồ dung nham phía dưới dậy sóng, bụp một tiếng nổ. Hồ dung nham tách ra, trong dung nham nóng bỏng, phía dưới thái dương tinh hỏa, một con cá lớn màu trắng phau, há mồm nhằm Đại Nhật Kim Ô đang phi hành trên không mà cắn tới!

Nguyên thần của Chung Nhạc đập cánh tránh công kích của đại ngư, thầm kinh hãi:

- Đây là Âm Dương Bí Cảnh của thần linh, sao lại còn có sinh linh khác?

- Đó không phải sinh linh mà là Dương Ngư do tinh hoa dương khí ngưng tụ mà thành. Thái Cực Đồ chia hai nửa âm dương, một bên là Âm Ngư, một bên là Dương Ngư. Vị thần linh này tuy chưa luyện thành Âm Dương nhị khí nhưng Dương khí rất mạnh mẽ, tinh hoa trong dương khí mới sinh ra được Dương Ngư.

Tân Hỏa ngồi trên lông vũ phía sau tai nguyên thần của hắn, thò đầu nhìn một cái, lập tức nhận ra loài quái ngư này:

- Vì thứ này không có linh hồn nên không phải sinh linh, chỉ hấp thụ dương khí theo bản năng. Nguyên khí của ngươi hấp thụ dương khí, hơn nữa lại có thuần dương chi khí, lại là nguyên thần Đại Nhật Kim Ô nên con Dương Ngư này mới muốn ăn ngươi. Vì đối với nó ngươi là đại bổ. Bạch ngư là do tinh hoa Dương khí tạo thành, còn hắc ngư là do tinh khí Âm khí tạo nên. Trong Âm Dương Bí Cảnh sinh ra được Dương Ngư, Âm Ngư thì chắc chắn thực lực của vị thần linh này rất cao. Tuy không luyện thành Thuần Âm Thuần Dương nhưng Dương khí và Âm khí của hắn cũng không hề thua kém Âm Dương nhị khí là bao.

Chung Nhạc bất giác cảm thấy thật may mắn khi hắn có được nhật nguyệt song linh. Ngay cả thần linh cường đại thế này cũng không luyện dương khí và âm khí thành thuần dương thuần âm, vậy mà hắn đã luyện được thuần dương chi khí và thuần âm chi khí.

Nhưng hắn luyện hóa được Âm Dương nhị khí, tác dụng lớn nhất vẫn là có được linh tương lấy dưới lòng đất Hắc Sơn, chủ yếu là năng lượng cường đại của linh tương giúp hắn luyện thành Âm Dương nhị khí được sớm. Nếu chỉ tự bản thân Chung Nhạc chăm chỉ khổ tu thì không biết bao lâu mới đạt được trình độ thuần dương thuần âm.

Đột nhiên mắt Chung Nhạc sáng lên, vội nói:

- Vậy ta luyện hóa Dương Ngư không phải cũng là đại bổ sao?

Tân Hỏa gật đầu:

- Đương nhiên. Trong Dương Ngư, dương khí đều đã được tôi luyện kỹ càng, là năng lượng dương khí tinh thuần nhất, còn hơn gấp mấy lần so với dương khí ở đây. Luyện hóa nó, tốc độ tu luyện thuần dương chi khí sẽ càng nhanh hơn. Nhưng đừng coi thường nó, dù sao nó cũng là bảo bối mà vị dương khí của vị thần linh này thai nghén mới thành, rất thần thông quảng đại.

- Yên tâm, ta tốt xấu gì cũng đã mở ra ngũ đại nguyên thần bí cảnh, tu thành chiến đấu nguyên thần. Chiến đấu nguyên thần của ta chẳng nhẽ không đánh lại được một con cá?

Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, Đại Nhật Kim Ô nguyên thần vỗ cánh bay xuống, nhằm thẳng con Dương Ngư đang sắp rơi xuống hồ dung nham.

Con Dương Ngư đột nhiên quẫy đuôi, bốn chiếc vây bên dưới mở rộng, chấn động mạnh, biến dài và đập như cánh để phi hành, tránh sự truy kích của hắn, rồi há mồm phun ra thái dương tinh hỏa về hướng Chung Nhạc!

Thế lửa rất mạnh, từ xa đã khiến Chung Nhạc cảm thấy Đại Nhật Kim Ô của mình cũng khó lòng chịu nổi.

- Đại Nhật Kim Ô nguyên thần của ta là thái dương chi linh, luyện thành từ thái dương tinh hỏa, đừng hòng động tới một cọng lông của ta!

Đại Nhật Kim Ô giang cánh, đang chuẩn bị lao vào thái dương tinh hỏa thì đột nhiên trong ánh lửa bắn ra hai đạo bạch quang về phía mình. Hắn vội đập cánh lách người tránh. Bạch quang xượt qua người, có đến mấy chục chiếc lông vũ vị chém đứt.

- Giỏi lắm, dựa vào hỏa thế che đi hai đạo thái dương tinh hỏa!

Hai đạo thái dương tinh hỏa được Dương Ngư điều khiển, bắn ra từ trong mắt cá, ẩn mình trong lửa. Nếu không phải Chung Nhạc tinh ý phát hiện ra thì chỉ sợ nguyên thần đã bị hai đạo tinh hỏa đó giết rồi!

Hai đạo thái dương tinh hỏa này rõ ràng đã được Dương Ngư tôi luyện kỹ càng, khác với các loại thái dương tinh khí khác, đã được Dương Ngư luyện thành “binh”, tương đương với hồn binh kiếm khí. Tấn công Chung Nhạc một cách thành thục, suýt nữa đã khiến hắn thiệt lớn!

Kim Ô ba chân xung phá thái dương tinh hỏa hừng hực phía trước, đập cánh bay lên phía trên Dương Ngư, những chiếc móng ngọn từ ba chân thò ra, phụt phụt phụt quắp lấy lưng cá, há mỏ mổ trúng đầu Dương Ngư.

Vây trên lưng Dương Ngư đột nhiên xòe ra như quạt, vây lưng dựng đứng, những chiếc xương nhọn hoắt bắn lên, suýt nữa đã xuyên thủng người hắn.

Kim Ô ba chân vội buông ra, vỗ cánh thật mạnh, những chiếc lông vũ sắc như kiếm soạt soạt soạt bắn xuống, nháy mắt đã có hàng trăm chiếc lông vũ xuyên qua người Dương Ngư.

Dương Ngư kêu lên thảm thiết, thân thể bị cắt thành vô số mảnh, Chung Nhạc bay lên, há mồm hít vào một hơi thật dài, nuốt các mảnh thịt cá vào bụng.

Những mảnh thịt cá khác đột nhiên nhu động, trên không trung biến thành những con Dương Ngư nhỏ, đập vây bay đi, tõm tõm rơi xuống hồ dung nham.

Nguyên thần của Chung Nhạc nuốt được một số mảnh thịt cá, cảm thấy trong cơ thể sôi sục nhiệt lượng, biến thành dương khí tràn về Âm Dương Bí Cảnh, giúp vầng mặt trời trong Âm Dương Bí Cảnh thêm lớn mạnh!

- Đúng là nhanh hơn nhiều so với hấp thụ dương khí đơn thuần!

Chung Nhạc vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, cũng có chút tiếc nuối:

- Đáng tiếc con Dương Ngư này quá quỷ dị, bị ta chém thành nhiều mảnh như vậy mà vẫn biến thành cá nhỏ bỏ chạy mất…

Hắn vừa nghĩ tới đây, dung nham phía dưới đột nhiên chấn động, bụp bụp bụp nổ liên tục, rất nhiều con Dương Ngư khổng lồ đập vây phá không lao về phía hắn. Nháy mắt khắp không gian là thái dương tinh khí lan tràn!

Những con Dương Ngư này mắt bắn tinh quang, lại có vô số đạo thái dương tinh khí được tôi luyện bắn vào biển lửa tấn công Chung Nhạc!

Chung Nhạc thấy lạnh gáy, vội vỗ cánh bay đi. Hàng trăm con Dương Ngư đập vây bay tới, tốc độ cũng không hề chậm chút nào, tia sáng chói lòa theo sát phía sau hắn, quấn quanh người hắn!

- Tân Hỏa, không phải chỉ có một con Dương Ngư hay sao?

Kim Ô ba chân tránh đòn liên hồi, bay lượn trên không trung nhanh như chớp, cao giọng hỏi.

Tân Hỏa nghe thì chớp mắt:

- Ta chưa từng nói trong Âm Dương Bí Cảnh chỉ có một con Dương Ngư. Hồ dung nham này lớn như vậy, dương khí của thần linh lại nặng như thế, sinh ra thêm vài con Dương Ngư cũng rất có thể…

- Chỉ là Dương Ngư, không làm được gì ta đâu! Ngũ Hành Bí Cảnh, mở!

Chung Nhạc hét lớn một tiếng, phía sau nguyên thần xuất hiện Ngũ Hành Luân. Ngũ Hành chi lực trấn áp phía sau, uỳnh một tiếng đập lên người một con Dương Ngư trên không trung, nó không giữ được thăng bằng, rơi xuống dưới.

- Vạn Tượng Bí Cảnh, mở!

Chung Nhạc hét một tiếng nữ, Vạn Tượng Bí Cảnh cũng tự mở ra. Vạn Tượng chi lực tràn ra quanh người nguyên thần khiến sức mạnh của hắn tăng mạnh, tốc độ cũng tăng vọt.

Kim Ô ba chân vỗ cánh ngoặt hướng bay xuống phía dưới, nhằm tới con Dương Ngư bị Ngũ Hành Luân đánh rơi kia. Con Dương Ngư kia cố gắng đập vây, bốn vây sắc như kiếm, chống lại sự luyện hóa của Ngũ Hành Luân, đột nhiên triệu hồi hai đạo hai đạo thái dương tinh khí, phụt một tiếng cắt đôi Ngũ Hành Luân.

Nó vừa cắt đôi Ngũ Hành Luân, Kim Ô ba chân mà nguyên thần của Chung Nhạc biến thành đã bay tới, hai cánh chém xuống cắt con Dương Ngư thành ba phần.

Kim Ô quắp lấy đầu cá bay lên, thân và đuôi cá còn lại lắc một cái biến thành hai con Dương Ngư nhỏ hơn. Các con Dương Ngư khác ào ào bay tới, lại có thái dương tinh khí chém tới nhưng hụt, Chung Nhạc đã quắp đầu cá bay mất rồi.

Nuốt một cái đầu cá, Chung Nhạc lập tức cảm thấy Âm Dương Bí Cảnh của mình mở rộng thêm, chỉ là, dương khí trong bí cảnh quá thịnh, hoàn toàn áp đảo âm khí khiến quanh người hắn phun lửa liên lục.

Cũng may Đại Nhật Kim Ô nguyên thần của hắn cũng cần dương khí nuôi dưỡng, dương khí thừa lập tức bị Đại Nhật Kim Ô chi linh hấp thụ, tăng cường cho nhật linh.

Chung Nhạc lại làm như cách vừa rồi, nuốt thêm vài con Dương Ngư nữa. Đại Nhật Kim Ô càng ngày càng mạnh, dần dần đã có dấu hiệu chuẩn bị mở hình thái nguyên thần thứ ba.

- Luyện hóa Dương Ngư tốc độ tu luyện lại nhanh như vậy sao?

Hắn cũng phải giật mình.