Lời vừa của hắn nói ra, bên phía Hiếu Mang Thần Miếu nhất thời một mảnh xôn xao, đám người bên dưới liền châu đầu ghé tai, nghị luận xôn xao. Ba gã Luyện Khí Sĩ Uẩn Linh Cảnh bọn Thích Phong lại càng kinh ngạc bất định. Trong lòng Thích Phong có chút thất lạc, thất thanh nói:
- Phong Trưởng lão, không thử một lần sao? Đệ tử nguyện ý xuất chiến, chưa chắc đã yếu hơn đối thủ!
Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu mỉm cười nói:
- Sấu Trúc huynh, vị tiểu hữu này nói không sai chút nào, không so đấu một phen, làm sao biết ai thắng ai bại? Nói không chừng Luyện Khí Sĩ của Kiếm Môn các ngươi sẽ có thể chiến thắng Hiếu Mang Thần Tộc ta ở cảnh giới Uẩn Linh Cảnh a!
Phong Sấu Trúc lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Kẻ thức thời tự biết chính mình! Đám người Thích Phong ở trong Kiếm Môn ta, tư chất ngộ tính thuộc về thượng lưu, đối phó Luyện Khí Sĩ Uẩn Linh Cảnh bình thường đã đủ rồi, nhưng đối phó Luyện Khí Sĩ Uẩn Linh Cảnh của Thần Tộc lại không có khả năng này. Động thủ khó tránh khỏi có chút tử thương, không bằng chủ động từ bỏ!
Đám Luyện Khí Sĩ các Đại Thần Tộc lần này tới đây quan chiến cũng không ít, nghe hắn nói vậy, cũng có chút khinh bỉ, mỉm cười nói:
- Còn chưa so đấu đã chủ động nhận thua rồi? Khó trách Nhân Tộc chính là chủng tộc ti tiện nhất!
Sắc mặt ba người Thích Phong đỏ lên, siết chặt nắm tay. Điền Duyên Tông liếc mắt nhìn bọn họ, hạ giọng nói:
- Các ngươi không cần để ý! Thắng bại là chuyện thường! Sau này cố gắng khắc khổ tu hành, tương lai vượt qua Hiếu Mang Thần Tộc là được!
Tả Tương Sinh gật đầu, nói:
- Trận chiến đầu tiên chính là cuộc chiến tranh đoạt sĩ khí, kiên quyết không được sơ sót, bởi vậy nếu như đánh, liền nhất định phải chiến thắng! Hiếu Mang Thần Tộc đối với trận chiến đầu tiên này cũng là cực kỳ coi trọng, cho nên Luyện Khí Sĩ Uẩn Linh Cảnh được phái ra nhất định là gia hỏa Thần Tộc cực kỳ cường đại, đã luyện Uẩn Linh Cảnh tới mức tận cùng. Phong Trưởng lão chủ động nhận thua trận đầu, chính là muốn tất thắng trận chiến đầu tiên. Trận chiến này quan hệ tới sĩ khí, chỉ có thể thắng không thể bại. Chỉ có Chung Nhạc mới có thể làm được tất thắng. Cho nên trận chiến đầu tiên chỉ có thể lưu lại ván thứ hai!
Ba người bọn Thích Phong gật đầu, chỉ là trong lòng vẫn còn có chút không quá thoải mái.
Gã Tế ty áo bào trắng kia hơi ngẩn ra, triệu hồi Hiếu Sơn, trầm giọng nói:
- Ván thứ hai, địa hình rừng núi, quyết đấu Luyện Khí Sĩ Thoát Thai Cảnh. Mời Luyện Khí Sĩ song phương tiến vào Thần cảnh. Mỗi người đều có thời gian một khắc đồng hồ để làm quen địa hình!
- Hiếu Sơ Ôn, ngươi nắm chắc chiến thắng được Chung Sơn thị Chung Nhạc không?
Trưởng lão Đại Tế ty nhìn về phía Hiếu Sơ Ôn, hỏi. Hiếu Sơ Ôn khom người, trong mắt chớp động tinh quang, nói:
- Đệ tử đã nghiên cứu cẩn thận sở học của hắn, không cầu thắng, chỉ cầu không thất bại. Đệ tử có lòng tin bất bại!
- Tốt!
Trong mắt Trưởng lão Đại Tế ty lộ ra thần sắc khen ngợi, nói:
- Không hổ là đệ tử của ta! Ngươi đi đi!
Hiếu Sơ Ôn đứng dậy, thân hình bay lên, giống như phi điểu về rừng, bay vào bên trong Thần cảnh.
Phong Sấu Trúc chần chừ một chút, ánh mắt nhìn về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Hiện tại hắn có chút do dự chưa quyết, Chung Nhạc không có hắn hộ pháp, tự nhiên là không thể nghịch khai Đạo Nhất Cảnh, chưa thể tiến vào Khai Luân Cảnh. Nếu chọn hắn xuất chiến, tự nhiên là tất thắng không thể nghi ngờ.
Nhưng nếu chọn Chung Nhạc xuất chiến, ván thứ ba sẽ tất bại, năm cục ba bại, Kiếm Môn sẽ phải cắt đất nhường người. Nhưng nếu không chọn Chung Nhạc xuất chiến, Khâu Cấm Nhi chưa chắc đã có thể mười phần nắm chắc chiến thắng Hiếu Sơ Ôn. Dù sao Hiếu Sơ Ôn cũng là đệ tử thân truyền của Trưởng lão Đại Tế ty. Nếu như Khâu Cấm Nhi cũng thất bại, như vậy chỉ có Tả Tương Sinh mới có thể chiến thắng đối thủ, năm cục bốn bại, thua cực thảm.
- Khâu Cấm Nhi là đệ tử của Môn chủ, Hiếu Sơ Ôn là đệ tử của Trưởng lão Đại Tế ty, là cục diện song cường tranh đấu, thắng bại khó có thể dự liệu…
Phong Sấu Trúc khẽ cắn răng một cái:
- Trước sau đều là thua, mặc kệ a! Đánh cược một lần!
Phong Sấu Trúc đứng dậy, quát lớn:
- Khâu Cấm Nhi, ván thứ hai do ngươi xuất chiến!
Lời vừa nói ra, bốn phía nhất thời lại là một mảnh xôn xao. Rất nhiều cao tầng Thần Tộc đều nhao nhao nhìn về phía Phong Sấu Trúc, lộ ra thần sắc không thể tin nổi. Bọn họ đã sớm nghe nói Chung Nhạc thời điểm vừa tới Thần Miếu, đã liên tục thống hạ sát thủ, hai chiêu đánh chết hai gã đệ tử Thần Tộc, được công nhận là kẻ xuất chiến Thoát Thai Cảnh của Kiếm Môn.
Không chỉ như vậy, danh tiếng của Chung Nhạc gần đây cũng lan truyền khỏi Đại Hoang, truyền lưu giữa các Thần Tộc, được khen là thiên tài đã tu luyện Thoát Thai Cảnh tới mức cực hạn. Bởi vì trong tên họ đều có một chữ Nhạc, cho nên đã cùng với Long Nhạc của Đông Hoang trở thành Thoát Thai Song Nhạc. Ý tứ là Chung Nhạc và Long Nhạc chính là hai tòa núi lớn cao không thể với trong cảnh giới Thoát Thai Cảnh này.
Không nghĩ tới lần này Phong Sấu Trúc lại không tuyển chọn hắn xuất chiến, mà lại để cho một nàng nữ đệ tử ngồi trên xe lăn khác xuất chiến. Điều này thật sự ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Khâu Cấm Nhi mặc dù là Mộc Diệu Linh Thể, thực lực cũng cực kỳ cường đại, nhưng ngồi trên xe lăn hành động bất tiện, trong chiến đấu sẽ vô cùng thiệt thòi. Để cho nàng xuất chiến, thắng lợi vốn dĩ mười phần chắc chín sẽ liền có thêm rất nhiều biến số.
- Không ngờ Sấu Trúc huynh lại không lựa chọn Chung Nhạc, mà là để cho Mộc Diệu Linh Thể xuất chiến! Cái này khiến cho ta vô cùng kinh ngạc a!
Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Miếu vô cùng kinh ngạc, nghi hoặc nói:
- Chung Nhạc xuất chiến, tỷ lệ thắng cực cao, Mộc Diệu Linh Thể xuất chiến, tỷ lệ thắng sẽ không lớn như vậy. Vì sao Sấu Trúc huynh lại làm ra quyết định này? Ngươi rốt cuộc là có tính toán gì? Có thể giải thích nghi hoặc cho ta một chút không?
Khóe mắt Phong Sấu Trúc thoáng nhảy lên một cái, trong lòng lo được lo mất, lại muốn gọi Khâu Cấm Nhi trở về, đổi lại là Chung Nhạc xuất chiến, nhưng lại do dự bất định, không có trả lời.
Trong lòng Khâu Cấm Nhi cũng có chút thấp thỏm. Số lần nàng giao thủ với người khác cũng không nhiều lắm, gặp phải tràng diện chiến đấu thanh thế long trọng như vậy vẫn là lần đầu tiên, hơn nữa còn là một trận chiến chỉ có thể thắng không được phép bại.
Chung Nhạc mỉm cười nói:
- Sư muội, đừng sợ! Ta truyền thụ cho ngươi Nhật Nguyệt Bảo Chiếu, gần đây ngươi đã tu luyện rồi chứ?
Khâu Cấm Nhi khẽ gật đầu một cái, ánh mắt Chung Nhạc chớp động, thấp giọng nói:
- Hiếu Sơ Ôn đã nghiên cứu qua chiến đấu của ta, nhưng chưa hề nghiên cứu qua chiến đấu của ngươi. Trận chiến này, phần thắng của ngươi rất cao! Sư muội, hãy để cho bọn chúng kinh hãi một lần đi!
- Được! Vậy hãy để cho bọn chúng kinh hãi một lần!
Tâm cảnh Khâu Cấm Nhi hơi có chút thả lỏng, hít vào một hơi thật dài, chiếc xe lăn gỗ chậm rãi bay lên, bay vào trong Thần cảnh.
Đám người Chung Nhạc đứng ở trên cao, rất dễ dàng có thể thấy được cảnh tượng trong Thần cảnh. Nội bộ Thần cảnh so với bên ngoài còn lớn hơn rất nhiều lần, mênh mông hơn trăm dặm, đủ để khiến cho các Luyện Khí Sĩ ở trong đó tự do tiến hành một trận đại chiến.
Lúc này địa hình Thần cảnh đã từ hoang mạc biến thành địa thế núi rừng, quần sơn phập phồng, có cao chót vót đâm thẳng vào trong mây, có kéo dài như trường long đang nằm, có cô phong như trụ, cũng có hoang lâm như thảm, rừng rậm trải rộng, giống như tồn tại cực kỳ chân thực vậy. Đây chính là diệu dụng của Bí cảnh Vạn Tượng. Bí cảnh Vạn Tượng có thể tùy tiện thay đổi hình thái, vô cùng kỳ diệu.
Khâu Cấm Nhi ngồi trên xe lăn từ từ phi hành, cẩn thận quan sát địa thế. Nàng phi hành trên không trung, lưu ý hướng gió, có khi hạ xuống mặt đất, dùng sức nắm một chút bùn đất, sau đó lại bay tới trước vách núi, kiểm tra độ cứng của nham thạch.
Mà Hiếu Sơ Ôn đối thủ của nàng thấy thế, trong lòng không khỏi khẽ động:
- Thiếu nữ Nhân Tộc này độ tuổi nhìn như không lớn lắm, cũng chỉ mới mười ba mười bốn tuổi, như thế nào lại già dặn như vậy?
Luyện Khí Sĩ quyết đấu bất đồng với người bình thường chiến đấu. Người bình thường hoặc là Yêu thú chiến đấu, nhào vô đánh một trận là được. Mà Luyện Khí Sĩ quyết đấu, khi thì ở trên mặt đất, khi thì dưới lòng đất, khi thì ở trên không trung, khi thì ở trong nước… Ảnh hưởng của sơn xuyên địa lý cực lớn, lại thêm trong lúc chiến đấu, khi phi hành cần phải hiểu hướng gió, chiến đấu dưới lòng đất thì cần phải hiểu thổ nhưỡng. Nếu cận chiến, thì cần phải hiểu độ cứng của đá núi. Nếu ngươi bị đối thủ đẩy vào trong vách núi, có thể phá vỡ vách núi để tránh né công kích hay không, chính là cực kỳ quan trọng.
Biểu hiện của Khâu Cấm Nhi hồn nhiên không giống như là một tiểu nha đầu không rành thế sự, mà càng giống như một hảo thủ thân kinh bách chiến vậy, khiến cho trong lòng Hiếu Sơ Ôn không khỏi sinh ra cảnh giác.
Chỉ là bản thân hắn không biết, sở dĩ Khâu Cấm Nhi có biểu hiện già dặn như vậy, cũng không phải nàng thật sự thân kinh bách chiến, mà là lúc ở trên lâu thuyền, Chung Nhạc đã từng chuyên môn huấn luyện cho nàng những sự tình cần phải chú ý trước trước sau sau chiến đấu. Chung Nhạc ở trong Yêu Tộc đã từng trải qua mấy vạn dặm truy sát và phản kích, ở phương diện này có kinh nghiệm hơn người. Khâu Cấm Nhi đã nhận được kinh nghiệm của hắn, bản thân thiếu nữ này lại thông minh cơ cảnh, tự nhiên là làm tới mức cực kỳ cẩn thận.
Thời gian một khắc đồng hồ rất nhanh trôi qua, gã Tế ty áo bào trắng kia ra lệnh một tiếng:
- Chiến đấu bắt đầu!
Hiếu Sơ Ôn ngay khi gã Tế ty áo bào trắng kia hạ lệnh, liền lập tức bước ra một bước, xông thẳng về phía Khâu Cấm Nhi. Thực lực của hắn so với Long Nhạc lúc đại đào vong cũng không chênh lệch bao nhiêu, ở trong hàng ngũ Luyện Khí Sĩ Thoát Thai Cảnh thuộc về tồn tại đã tu luyện tới cực hạn, tốc độ di chuyển cực nhanh, khoảng cách mấy trăm trượng nháy mắt liền tới.
Ngay tại trong nháy mắt Hiếu Sơ Ôn lao tới, dưới chiếc xe lăn gỗ của Khâu Cấm Nhi, một gốc dây leo thật lớn đột nhiên nhanh chóng sinh trưởng, lá dây leo thật lớn nâng đỡ chiếc xe lăn gỗ trên lá cây. Tốc độ dây leo sinh trưởng cực kỳ kinh người, sợi dây leo thô to giống như một con Thanh Long ở giữa không trung uốn mình bay lượn, nâng Khâu Cấm Nhi lên cao, nhanh chóng tránh né công kích của Hiếu Sơ Ôn.
Tốc độ của Hiếu Sơ Ôn cũng không chậm, ngay thời điểm bị Khâu Cấm Nhi tránh thoát, hắn liền lập tức chuyển hướng, một lần nữa ầm ầm xông tới. Thân thể hắn khẽ run lên, hóa thành hình thái Bàn Ngao, ba cái miệng như chậu máu đồng thời rống lớn, tiếng thét kinh thiên động địa, chấn cho Khâu Cấm Nhi ở trên lá dây leo sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
- Địa Tinh Động!
Sau lưng hắn, Nguyên thần Bàn Ngao xuất hiện, một cái đầu lâu Bàn Ngao há miệng rống lớn, đại địa kịch liệt chấn động. Trên mặt đất, từng cây từng cây thạch trụ phốc phốc xông phá thiên không, bắn nhanh về phía Khâu Cấm Nhi.
- Thiên Tinh Diêu!
Cái đầu thứ hai của Nguyên thần Bàn Ngao há miệng rống lớn, tinh thần lực ngưng tụ thành vô số khỏa vẫn thạch từ trên cao nện xuống, đánh thẳng về phía Khâu Cấm Nhi.
- Vạn Thú Vô Cương!
Cái đầu thứ ba của Nguyên thần Bàn Ngao há miệng rống lớn, tinh thần lực hóa thành một đám mãnh thú Giao Long, Ngạ Hổ, Sơn Tiêu, Phi Hồ, Si Hào, vân vân… bay múa giữa không trung, gào thét phóng chạy trên mặt đất, đồng loạt lao thẳng về phía Khâu Cấm Nhi. Nguyên thần của hắn vậy mà có thể đồng thời thôi động ba loại thần thông hoàn toàn bất đồng, đồng thời công kích về phía Khâu Cấm Nhi. Luyện Khí Sĩ bình thường trong lúc công kích đều là chỉ thôi động một loại thần thông. Bởi vì lúc quan tưởng sẽ không thể phân tâm nhị dụng, vừa quan tưởng loại thần thông này, đồng thời còn có thể quan tưởng một loại thần thông khác. Có thể làm được phân tâm nhị dụng, đều là những Luyện Khí Sĩ tinh thần lực cực kỳ cường đại, đã trải qua huấn luyện đặc thù.
Mà Hiếu Sơ Ôn vậy mà lại có thể đồng thời phát động ba loại thần thông, cả ba loại thần thông đều không ảnh hưởng nhau. Điều này nói rõ hắn cũng không phải là phân tâm tam dụng, mà là Nguyên thần Bàn Ngao của hắn cực kỳ đặc thù, mỗi một cái đầu phụ trách một loại quan tưởng. Nói cách khác, người khác chỉ mới quan tưởng một loại thần thông, hắn đã có thể quan tưởng ra ba loại thần thông rồi. Đây cũng chính là sự cường đại của Hiếu Mang Thần Tộc, tốc độ quan tưởng thần thông là gấp ba những chủng tộc khác, hơn nữa lại là Thần Tộc, nhục thân cường đại không gì sánh được, tu vi tinh thần lực cũng vô cùng thâm hậu đáng sợ.
Gốc thanh đằng kia mang theo Khâu Cấm Nhi bay múa đầy trời, liên tục tránh né công kích của Hiếu Sơ Ôn. Tốc độ thanh đằng sinh trưởng nhanh tới mức dọa người, trong chớp mắt từng đóa từng đóa đại hoa sinh trưởng ra. Vô số nhụy hoa bắn nhanh ra, giống như từng đạo Kiếm khí vậy, soạt soạt mấy tiếng, đã chém nát hết thảy những mãnh thú Giao Long, Ngạ Hổ, Sơn Tiêu, Phi Hồ… đang tung bay xung quanh nàng. Từng phiến từng phiến lá dây leo tung bay, giống như những lưỡi dao kích thước cỡ mảnh chiếu vậy, bay múa đầy trời, ngăn cản đám vẫn thạch từ trên không trung lao xuống. Mà từng sợi từng sợi thanh đằng không ngừng xen kẽ lẫn nhau, từng sợi thanh đằng thô to như Long khu phong tỏa hoàn toàn sơn cốc phía dưới, cật lực ngăn cản đám thạch trùy từ dưới mặt đất bắn lên kia.
Ba ba ba!
Trên những sợi thanh đằng còn treo đầy những quả đậu, đột nhiên những quả đậu kia chợt nhao nhao nổ tung. Từng hạt từng hạt thanh đậu từ trên không rơi vãi xuống, trong khoảnh khắc đã có không biết bao nhiêu quả thanh đậu nổ tung, không biết bao nhiêu hạt thanh đậu rơi xuống mặt đất.
- Nàng ta đang làm gì vậy?
Bên ngoài Thần cảnh, rất nhiều Luyện Khí Sĩ đang quan chiến trên Hiếu Mang Thần Miếu đều nhao nhao nhìn lại, trong lòng nghi hoặc vạn phần.
- Nàng chính là đang chủng kiếm!
Trong mắt vị Tế ty đến từ Sơn Thần Tộc chớp động tinh quang, nói:
- Linh của Mộc Diệu Linh Thể, chính là Thần Linh trong Mộc hệ, am hiểu nhất là điều khiển Mộc khí. Nàng trồng xuống nhiều hạt giống như vậy, Kiếm khí trồng xuống chỉ sợ sẽ nhiều đến không thể tưởng tượng rồi. Lần này Sấu Trúc huynh đã đi một nước cờ hay! Hiếu Sơ Ôn hiển nhiên chưa từng nghiên cứu qua làm cách nào đối phó với Mộc Diệu Linh Thể, hắn căn bản không biết chỗ cường đại chân chính của Mộc Diệu Linh Thể. Huống chi, Chủng Kiếm Thuật này chính là tuyệt học của Lão bất tử Kiếm Môn…