– Nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất, quả thật vô cùng hung hiểm!
Chung Nhạc tinh tế hồi ức lại một màn vừa rồi chính mình đã nhìn thấy, sâu sắc cảm giác được sự hiểm ác trong đó. Tôn Thần Linh kia sau khi mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, lực lượng Đạo Nhất Luân bắn ra, bắn vào trong của cặp mắt Thần Linh, Bí cảnh Âm Dương giữa cặp mắt được điểm sáng, nghịch chuyển Âm Dương mà mở ra Thần Tài, dùng lực lượng của Bí cảnh Âm Dương oanh mở Bí cảnh Thần Tài. Sau đó lại dùng năng lượng của Bí cảnh Thần Tài oanh mở Bí cảnh Vạn Tượng. Cuối cùng, mới mượn lực lượng của Bí cảnh Vạn Tượng mở ra Bí cảnh Ngũ Hành.
Linh và Hồn hợp hai thành một mới có thể gọi là linh hồn, linh hồn còn được gọi là Nguyên thần. Nguyên thần mở ra Bí cảnh mới được gọi là Nguyên thần chiến đấu, có được chiến lực cực kỳ cường đại. Mà linh hồn của Thần lại được xưng là Thần Linh, cũng tức là Nguyên thần của Thần.
Môn chủ đời thứ nhất của Kiếm Môn là tồn tại đã tu thành Thần. Thứ tự mở ra năm đại Bí cảnh Nguyên thần của Thần Linh của hắn đã hoàn toàn đảo ngược, điểm khó khăn cũng không chỉ là oanh mở ra Bí cảnh Đạo Nhất, mà dùng lực lượng của Bí cảnh Đạo Nhất oanh mở ra Bí cảnh Âm Dương cũng là vô cùng khó khăn, vô cùng hung hiểm.
Sau khi mở ra Bí cảnh Âm Dương, nghịch khai Bí cảnh Thần Tài cũng là cực kỳ khó khăn. Nhưng mở ra hai đại Bí cảnh Vạn Tượng và Ngũ Hành phía sau lại đơn giản hơn rất nhiều. Tu luyện tuần tự mà tiến, mở ra từng cái từng cái Bí cảnh chính là càng lúc càng khó khăn hơn. Mà nghịch khai thì bước đầu tiên là khó khăn nhất, sau đó càng lúc càng đơn giản hơn.
– Luôn cảm thấy tựa hồ đã bỏ sót một khâu nào đó…
Chung Nhạc tinh tế hồi tưởng lại. Đạo quang mang oanh mở Bí cảnh Đạo Nhất là phát ra từ Lôi Trì trong Thức hải, điểm này không sai, nhưng tựa hồ còn thiếu khuyết một khâu vô cùng quan trọng. Đó chính là, Môn chủ đời thứ nhất đã sử dụng biện pháp gì, ngưng tụ năng lượng của Lôi Trì trong Thức hải lại một chỗ, oanh mở Bí cảnh Đạo Nhất?
Tu luyện Thức hải thành Lôi Trì, mặc dù tinh thần lực ngưng tụ cao độ, năng lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ đáng sợ, nhưng cần phải quan tưởng mới có thể phát huy ra năng lượng của nó được. Nếu trực tiếp dùng Lôi Trì oanh kích đại não của Nguyên thần, chỉ sẽ không công oanh kích chính mình thành ngu ngốc mà thôi. Nhất định phải có một loại thủ đoạn lợi hại tới cực điểm, đem toàn bộ uy lực của Lôi Trì thoáng cái bộc phát ra, như vậy mới có thể một kích đánh tan hỗn độn trong não hải Nguyên thần, mở ra Đạo Nhất Luân.
Loại thủ đoạn này, chính là một màn vừa rồi Chung Nhạc nhìn thấy, đạo quang mang từ trong hỗn độn mênh mang bắn ra kia. Đây là một loại thần thông, một loại thần thông cực kỳ cường đại, cực kỳ đáng sợ. Vừa rồi năm đại Bí cảnh trong cơ thể Thần Linh đóng lại, đại não Nguyên thần một mảnh hỗn độn đen như mực, không có bất kỳ thanh, quang, sắc nào. Cuối cùng là một đạo quang mang trong bóng tối lao ra, phá tan hỗn độn thương mang, mở ra Bí cảnh Đạo Nhất. Đạo quang mang đột nhiên xuất hiện trong hỗn độn kia chính là chỗ mấu chốt!
Lúc này, toàn bộ biến hóa trong cơ thể Thần Linh đã dừng lại, nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ không ngừng suy tư. Lão đầu tử cũng không hề lên tiếng nói gì, để mặc cho hắn tự mình lĩnh hội.
Đột nhiên, thân hình Chung Nhạc di chuyển, rời khỏi Bí cảnh Đạo Nhất. Một lúc sau, hắn đã tiến vào Bí cảnh Âm Dương, đứng trong ánh mắt của Thần Linh, cẩn thận quan sát những văn lộ Đồ đằng chất chứa trong song đồng của Thần Linh. Bên trái Dương bên phải Âm, trong Bí cảnh Âm Dương lại chất chứa Âm Dương nhị khí, cực kỳ huyền diệu.
Nhưng từ trình độ nào đó mà nói, tôn Thần Linh này cũng không có được chân truyền của Âm Dương nhị khí. Từ trên phương diện tiềm lực mà nói, cũng không bằng được Nhật Linh, Nguyệt Linh của Chung Nhạc.
Chung Nhạc lại đi xuống Bí cảnh Thần Tài, đi dạo một lượt bên trong Bí cảnh Thần Tài. Sau đó lại đi xuống Bí cảnh Vạn Tượng, đi vào bên trong tứ chi của Thần Linh, tinh tế quan sát. Sau đó hắn lại đi vào Bí cảnh Ngũ Hành, quan sát ảo diệu của Ngũ Hành.
Lão đầu tử lẳng lặng nhìn hắn đi tới đi lui, từ đầu tới cuối cũng không hề lên tiếng. Chung Nhạc thì không ngừng nhíu mày vắt óc suy nghĩ. Trải qua một lúc thật lâu, hắn đột nhiên đi ra khỏi cơ thể Thần Linh, trên dưới quan sát tôn Thần Linh này. Lão đầu tử cũng bình thản đi ra, cực kỳ nhẫn nại đi theo sau lưng hắn, cùng quan sát tôn Thần Linh này.
– Rốt cuộc là thần thông gì đã thúc giục Lôi Trì trong Thức hải, đánh tan hỗn độn trong não hải Nguyên thần?
Chung Nhạc lẩm bẩm. Lão đầu tử vẫn như cũ không nói lời nào, để mặc cho hắn quan sát tôn Thần Linh này. Sau một lúc thật lâu, ánh mắt Chung Nhạc đột nhiên sáng ngời, vội vàng bước nhanh vào năm luân, một lần nữa tiến vào trong cơ thể Thần Linh. Lão đầu tử vẫn như cũ như câm như điếc đi theo sau lưng hắn. Chỉ thấy Chung Nhạc một đường đi thẳng tới Bí cảnh Âm Dương trong Nguyên thần của Thần Linh. Sau khi tới Bí cảnh Âm Dương, Chung Nhạc cũng không tiến vào Bí cảnh, mà chạy tới trên không trung Bí cảnh Âm Dương.
Sau đó, hắn đứng trong một cái hốc mắt hình lá liễu tại mi tâm Thần Linh, quan sát khắp mọi nơi. Chỉ thấy ở nơi này có tầng tầng lớp lớp các loại văn lộ Đồ đằng dựng thẳng. Đám văn lộ Đồ đằng này cấu thành một cái lại một cái vòng tròn cực kỳ tròn trịa. Từng cái vòng tròn này lại gắn liền với nhau, vòng tròn lớn bao lấy vòng tròn nhỏ, cực kỳ tinh vi. Tổng cộng có tới chính vòng Đồ Đằng Hoàn.
Vòng Đồ Đằng Hoàn bên ngoài chậm rãi chuyển động, tốc độ vòng Đồ Đằng Hoàn bên trong chuyển động lại hơi nhanh hơn một chút. Tới vòng Đồ Đằng Hoàn kế tiếp, tốc độ chuyển động lại hơi nhanh hơn một chút nữa. Cứ như vậy tính tiếp, tới vòng Đồ Đằng Hoàn tận cùng bên trong, tốc độ chuyển động của vòng Đồ Đằng Hoàn nhỏ nhất này đã nhanh tới mức mắt thường khó có thể bắt giữ.
Đây chính là Thần Nhãn thứ ba của Thần Linh, so với Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc thì tinh diệu hơn không biết bao nhiêu lần. Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc chỉ là mới vừa mở ra, năng lượng tích súc trong đó cũng có thể bắn ra một đạo Thần quang, uy lực cực kỳ cường đại. Bởi vì chỉ vừa mới luyện thành Thần Nhãn thứ ba không bao lâu, hắn còn chưa khai phá ra càng nhiều huyền diệu hơn của Thần Nhãn thứ ba. Mà Thần Nhãn thứ ba của tôn Thần Linh này đã được khai phá cực kỳ tinh tế, cực kỳ cường đại.
– Năng lượng để cho Thần Nhãn thứ ba sử dụng là từ đâu mà tới?
Chung Nhạc cẩn thận quan sát một hồi, đột nhiên thở ra một hơi thật dài:
– Khỏa Thần Nhãn thứ ba này điều động năng lượng từ trong Thức hải, thôi động Đồ Đằng Hoàn trong Thần Nhãn chuyển động. Mỗi khi mở ra một vòng Đồ Đằng Hoàn, uy lực lại lớn thêm một phần, năng lượng cần dùng cũng nhiều thêm một phần. Đợi tới lúc chín vòng Đồ Đằng Hoàn hoàn toàn mở ra, sợ rằng chỉ vừa mới chuyển động, sẽ lập tức nhất cử hút cạn Lôi Trì trong Thức hải, phát huy ra đại thần thông kinh thiên động địa! Môn chủ đời thứ nhất chính là dùng loại thần thông này đánh tan hỗn độn trong não hải Nguyên thần!
Hắn bật cười ha hả, chỉ thấy tất cả những hoang mang nghi vấn của chính mình trong lúc bất chợt đã không cánh mà bay, toàn bộ sương mù tan biến, trước mắt là một không gian rộng lớn trong sáng.
Lão đầu tử rốt cuộc cũng mở miệng, tán dương:
– Chung Sơn thị, có lẽ tư chất của ngươi cũng không phải cực cao, nhưng ngộ tính tuyệt đối là cực cao! Trong thời gian ngắn như vậy đã có thể phát giác ra bí quyết nghịch khai năm đại Bí cảnh! Thời gian so với ta năm xưa còn ngắn hơn rất nhiều. Nghịch khai năm đại Bí cảnh cần có năng lượng cực kỳ đáng sợ. Năm xưa, tổ tiên Phong thị chính là có thiên phú dị bẩm. Thời điểm hắn mới mười hai tuổi, mi tâm đột nhiên gồ lên, sưng lên một cái túi máu, làm cách nào cũng không tiêu tan. Về sau túi máu dần dần mở ra, đã biến thành mi mắt, trong mi tâm sinh ra con mắt thứ ba!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, thất thanh nói:
– Con mắt thứ ba? Bản thân hắn tự mình mở ra con mắt thứ ba?
Trong lòng hắn ầm ầm chấn động. Con mắt thứ ba này chính là Thần Nhãn thứ ba của Phục Hy Thần Tộc!
Môn chủ đời thứ nhất tại thời điểm mười hai tuổi, Thần Nhãn thứ ba tự động thức tỉnh. Điều này nói rõ nồng độ huyết mạch Phục Hy của hắn đã chênh lệch không bao nhiêu so với Chung Nhạc hiện tại. Đây chính là thiên phú chủng tộc! Môn chủ đời thứ nhất bởi vì huyết mạch đủ nồng đậm, cho nên đã tự mình thức tỉnh thiên phú chủng tộc!
Mà Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc là do hắn mượn dùng Nội đan Thú Thần tinh luyện nồng độ huyết mạch trong cơ thể chính mình, lúc này mới có thể luyện ra. Mà Môn chủ đời thứ nhất lại là tự mình sinh ra Thần Nhãn. Khởi điểm của hắn so với Chung Nhạc và Lão đầu tử còn cao hơn rất nhiều, đã viễn siêu toàn bộ Nhân Tộc hiện tại.
– Về sau, ngay cả Nguyên thần của hắn cũng mở ra con mắt thứ ba. Hai năm sau, thời điểm mười bốn tuổi, hắn đã thành công nghịch khai năm luân!
Lão đầu tử thở dài một tiếng, nói:
– Hắn đã ghi chép lại biện pháp năm xưa chính mình nghịch khai năm luân, được xem là một trong những truyền thừa cao nhất của Kiếm Môn ta. Cấu tạo nội bộ con mắt thứ ba của hắn là dùng Kiếm văn của Đại Tự Tại Kiếm Khí luyện thành chín vòng Đồ Đằng Hoàn, vòng vòng gắn liền, tương liên với nhau tạo thành, bởi vậy được gọi là Kiếm Nhãn. Lúc trước sở dĩ ta không dám nghịch khai năm luân, ngoại trừ vấn đề hung hiểm ra, vẫn là bởi vì ta không có con mắt thứ ba. Vì vậy ta đã dung luyện Kiếm Nhãn vào bên trong cặp mắt của ta, chỉ là uy lực đã không bằng được con mắt thứ ba!
Cặp mắt hắn khẽ mở ra, hai con mắt già nua vốn dĩ mờ đục nhất thời biến thành thần thái sáng láng. Chung Nhạc định thần nhìn lại, chỉ thấy trong song đồng của Lão đầu tử từng vòng từng vòng Đồ Đằng Hoàn chậm rãi xuất hiện, vòng vòng gắn liền, từ từ chuyển động.
– Mặc dù ta đã luyện thành một đôi Kiếm Nhãn, nhưng xem ra tỷ lệ thành công cũng quá thấp, ngay cả một thành cũng không tới, cho nên ta vẫn là không dám nghịch khai, chỉ có thể xem như từ bỏ!
Sắc mặt Lão đầu tử buồn bã, thở dài nói:
– Nếu năm xưa ta liều chết đánh một trận, nghịch khai năm luân, nói không chừng hiện tại ta cũng không phải là mang danh tiếng Kiếm Thần, mà đã là một tôn Kiếm Thần chân chính rồi. Cho dù ta có chết đi, Kiếm Môn cũng sẽ có Thần Linh của ta thủ hộ, không tới mức có quá nhiều thứ không bỏ xuống được. Đáng tiếc! Con mắt thứ ba chỉ là phù dung sớm nở tối tàn! Phong thị ta suốt một vạn năm qua, cũng chỉ từng xuất hiện qua một người là Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn mà thôi. Nếu có được con mắt thứ ba, tỷ lệ nghịch khai năm luân thành công sẽ cao hơn rất nhiều…
Chung Nhạc thoáng chần chừ một chút, cuối cùng nói:
– Môn chủ, ngươi xem mi tâm ta đi!
Lão đầu tử có chút nghi hoặc, nhìn về phía mi tâm của Chung Nhạc. Chỉ thấy tại mi tâm của Chung Nhạc giống như có một mảnh hoa văn lá liễu kim sắc dán sát nơi đó vậy. Lại cẩn thận quan sát, ở trung tâm đám văn lạc lá liễu kia phảng phất như là một khe hở vậy.
Chung Nhạc chợt nhắm hai mắt lại. Chỉ thấy đám hoa văn lá liễu kim sắc kia chợt chậm rãi tách ra hai bên, lộ ra một cái nhãn đồng bên trong. Trong nhãn đồng giống như có một đám Thần quang đang hội tụ trong đó vậy.
– Ngươi…
Lão đầu tử trừng mắt cứng lưỡi, hai tay vội vàng chụp lấy hai bả vai Chung Nhạc, thất thanh nói:
– Ngươi cũng đã thức tỉnh con mắt thứ ba? Là chuyện từ lúc nào? Tốt! Tốt! Ta vốn định để cho ngươi dung luyện cặp mắt thành Kiếm Nhãn, nhưng tỷ lệ thành công vẫn là quá thấp. Không có ta giúp ngươi hộ pháp, tỷ lệ tử vong quá cao! Cũng may hiện tại ngươi đã thức tỉnh con mắt thứ ba, tỷ lệ thành công liền cao hơn rất nhiều rồi!
Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, vội vàng hỏi:
– Môn chủ, như vậy tỷ lệ thành công là bao nhiêu?
Lão đầu tử dựng thẳng một đầu ngón tay, cực kỳ vui vẻ nói:
– Một thành!
Sắc mặt Chung Nhạc tối sầm lại. Lão đầu tử tiếp tục nói:
– Nếu có ta hộ pháp, sẽ có thể có được bốn thành! Bất quá, ta không thể tùy tiện rời khỏi Kiếm Môn, cho nên chỉ có thể trên đường ngươi đi tới Hiếu Mang Thần Miếu ở Tây Hoang, để cho Sấu Trúc giúp ngươi hộ pháp. Như vậy tỷ lệ sẽ thấp đi hai thành, tỷ lệ thành công chỉ còn có hai thành!
– Tỷ lệ hai thành, cũng không quá cao a!
Tâm tình Chung Nhạc có chút ngưng trọng, đột nhiên lại thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:
– Tỷ lệ hai thành cũng đã không thấp rồi! So với một thành cũng không có vẫn luôn tốt hơn nhiều. Kính xin Môn chủ truyền thụ Kiếm Nhãn cho ta, đệ tử trên đường đi tới Tây Hoang sẽ tiến hành nghịch khai Bí cảnh Đạo Nhất!
– Chung Sơn thị, trong quá trình này có rất nhiều khó khăn và hung hiểm, ngươi cần phải cân nhắc thận trọng!
– Nam nhân sinh ra trên đời, không phải là vì để nghênh đón khó khăn và hung hiểm sao?
o0o
Nửa ngày sau, Chung Nhạc đi ra đại điện Kim Đỉnh, Phong Sấu Trúc triệu tập Nội viện Kiếm Môn và Đường chủ các Đường, nói:
– Thế lực của Hiếu Mang Thần Miếu cực lớn, cao thủ đông đảo, điển tàng cũng rất nhiều, thần thông nhiều đếm không xuể, nội tình hoàn toàn vượt qua Kiếm Môn ta. Lần này quyết đấu với Hiếu Mang Thần Tộc chỉ có năm người, mười một người còn lại là để bày ra nghi trận, khiến cho Hiếu Mang Thần Tộc không thể đoán được lần này Kiếm Môn ta sẽ cử ra năm người nào xuất chiến, tránh cho bọn họ có thể sớm đề phòng!
Đám Đệ tử Nội viện và Đường chủ các Đường nhao nhao gật đầu. Bọn họ có mấy người chính là danh tiếng vang xa, những thần thông và Hồn binh sở trường cũng đều bị người biết rõ. Nếu để Hiếu Mang Thần Tộc do thám được năm người xuất chiến là ai, sẽ có thể sớm chuẩn bị sẵn Hồn binh và thần thông khắc chế bọn họ, phần thắng sẽ lại thấp hơn mấy thành.
Cuối cùng Phong Sấu Trúc lựa chọn ra mười sáu người, đệ tử Uẩn Linh Cảnh ba người, đệ tử Thoát Thai Cảnh bốn người, đệ tử Khai Luân Cảnh ba người, Đường chủ Linh Thể Cảnh ba người, Đường chủ Đan Nguyên Cảnh ba người. Trong đó đệ tử Thoát Thai Cảnh là nhiều nhất, ngoại trừ Chung Nhạc ra, còn có Khâu Cấm Nhi, Thủy Thanh Nghiên và Ngu Chính Thư.
Sau khi nhân số đã định, Phong Sấu Trúc lập tức tế khởi một chiếc lâu thuyền bằng gỗ. Đám người leo lên lâu thuyền, lá cờ chữ Kiếm trên nóc lâu thuyền lay động, dưới lâu thuyền tuôn trào ra dòng nước, hình thành nên một đạo trường hà phù không, lái về phía Tây Hoang.
– Sau khi tới Tây Hoang, mọi người nhất định phải hành sự cẩn thận. Trong Tây Hoang có rất nhiều Thần Miếu. Thường thường trong một tòa Thần Miếu nho nhỏ cũng có thể thờ phụng Thần Linh của một vị Thần đã qua đời!
Sắc mặt Phong Sấu Trúc ngưng trọng, dặn dò mọi người.