– Tân Hỏa, uy lực kiếm nhị thập thức mạnh hơn kiếm tứ thức không biết bao nhiêu lần, vì sao kiếm nhị thập tức không giết được ả, mà kiếm tứ thức lại làm được?
– Trong hai mươi đạo kiếm khí của ngươi, chỉ có Long Tướng kiếm khí và Mộc kiếm khí mới phá vỡ được phòng ngự của tiểu bò cái Thần tộc Hiếu Mang này, có thể uy hiếp được tính mạng thì chỉ có Long Tướng kiếm khí.
Tân Hỏa quả quyết:
– Về mười tám đạo san hô kiếm khí thì là thứ rác rưởi, không thể đả thương được ả chút nào! Hiếu Sơ Tình riêng về tu vi đã cao hơn ngươi rất mạnh, thực lực cũng mạnh hơn ngươi, mà Nguyệt linh lại vô cùng mạnh. Kiếm nhị thập thức chỉ có thể để đánh bất ngờ, nhưng mười tám đạo rác rưởi kiếm khí kia sẽ bị nàng ta phá dễ dàng, kiếm nhị thập thức sẽ bị phá, không thể trói được ả!
Chung Nhạc nghe vậy, hiểu rằng Tân Hỏa nói không hề sai. Uy lực của san hô kiếm khí quá yếu, nếu cố dùng kiếm nhị thập thức thì sẽ tạo nên lỗ hổng lớn, uy lực lại chẳng bằng kiếm nhị thức.
– Cho nên ta mới nói rằng kiếm tứ thức có thể giết được ả.
Tân Hỏa cười nói:
– Luyện mười tám đạo san hô kiếm khí của ngươi thành một, sẽ khiến đạo kiếm khí này có uy lực không thua Long Tướng kiếm khí, sẽ uy hiếp được tiểu bò cái Thần tộc kia..
Chung Nhạc gật đầu đồng ý:
– Đây là đạo kiếm khí thứ ba, vậy còn cái thứ tư?
– Quan tưởng kim khí của Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn trong cơ thể ngươi, đó chính là đạo kiếm khí thứ tư. Đạo kiếm khí này vô cùng sắc bén, là thứ có uy lực lớn nhất với con bò cái Thần tộc kia.
Chung Nhạc hít vào một hơi thật sâu, nói:
– Được, ta sẽ dùng kiếm tứ thức chém đầu ả…. ừm, tiểu bò cái Thần tộc!
Môn chủ Kiếm Môn truyền thụ cho hắn đạo điêu khắc, trong đó có giấu thuật luyện bảo, đồ linh, lại thêm kiếm văn của Đại Tự Tại Kiếm Khí, việc trùng luyện mười tám đạo kiếm khí của san hô đỏ kia không mấy khó khăn.
Chung Nhạc lập tức rút mười tám đạo kiếm khí ra khỏi gốc san hô, lấy kiếm văn đồ đằng tới trùng cấu san hô kiếm khí, bắt đầu ngưng luyện mười tám đạo san hô kiếm khí, mất một thời gian mới luyện chúng thành một.
Mà để hóa thành Kim kiếm khí của Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn, hắn cũng trùng luyện nên Kim kiếm khí. Chung Nhạc thí nghiệm vài lần, thấy đạo Kim kiếm khí hóa thành Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn, rồi lại biến thành Kim kiếm khí cực kỳ thông thuận, không hề bị cản trở. Mà khi hóa thành Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn thì lực phòng ngự còn mạnh hơn cả trước, lòng không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ lạ.
– Đại Tự Tại Kiếm Khí quả nhiên không hổ cái tên Đại Tự Tại, lại còn có thể biến hóa như vậy!
Kiếm văn của Đại Tự Tại Kiếm Khí là một loại đồ đằng cực kỳ phức tạp và biến hóa vô cùng đa dạng. Loại đồ đằng văn này có thể trở thành cơ sở để tạo nên những loại đồ đằng văn khác. Ví dụ như hắn luyện kim khí thành kiếm khí, mà thứ tạo nên kiếm khí chính là những mảng kiếm văn cực nhỏ. Mà hóa thành Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn thì kiếm khí hợp thành bốn mươi sáu đạo Huyền Vũ đồ đằng văn, khiến Huyền Vũ Kim Linh Thuẫn có được lực phòng ngự mạnh hơn hẳn.
– Nếu dùng ở long văn đồ đằng, Đại Nhật đồ đằng thì liệu có khiến uy lực của chúng tăng lên hay không?
Nghĩ tới đây, hắn lập tức bắt tay thực hiện. Nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra rằng kiếm văn có thể khiến sức công kích và phòng ngự của long văn đồ đằng tăng lên rất nhiều, nhưng lại không thể thay đổi được uy lực của Đại Nhật đồ đằng.
– Khó trách môn chủ nói Đại Nhật Bảo Chiếu Quyết là diệu quyết luyện thể nhất đẳng. Xem ra môn Đại Nhật Bảo Chiếu Quyết này là tuyệt học có thể sánh được với Đại Tự Tại Kiếm Khí, cho nên Đại Tự Tại Kiếm Khí mới không thể tạo nên đồ đằng của Đại Nhật Bảo Chiếu Quyết.
Chung Nhạc cẩn thận tính toán, thầm nghĩ: “Nhất định phải học được đồ đằng của Tam Túc Kim Ô, chỉ có học được pháp môn chiến đấu phi hành thì phần thắng mới cao, mà không lo để Hiếu Sơ Tình chạy thoát.”
Hắn tiện tay bắn ra một đạo kiếm khí, cắt một khối núi đá khỏi bức tường dựng đứng. Hắn dùng kiếm khí cẩn thận điêu khắc, nghiên cứu huyền diệu trong đồ đằng của Tam Túc Kim Ô.
Nửa tháng sau, Chung Nhạc ra khỏi động phủ, thấy nội môn vô cùng náo nhiệt. Hỏi thăm mới biết gần đây Đàm Chân khiêu chiến cao thủ trên bảng Long Hổ, dấy lên nao động không nhỏ. Y từ vị trí thứ ba mươi hai mà nhảy lên vị trí thứ hai mươi bảy, hiện đang khiêu chiến người đứng ở vị trí thứ hai mươi sáu.
– Kẻ có thể đứng trên bảng Long Hổ đều là biến thái, năm xưa ở thượng viện đều là nhân vật số một, số hai, tiến vào nội viện đã lâu, tu vi càng thêm thâm hậu. Đàm Chân sư huynh mới vào nội viện hơn hai năm, lại có thể liên tục đánh bại năm người, thực lực quả nhiên tiến bộ thần tốc!
– Không ít kẻ thấy Đàm sư huynh lợi hại như vậy, cũng chạy tới khiêu chiến, định leo lên bảng.
– Tiếc là Chung Sơn thị không tới! Với thực lực của hắn, sợ rằng lên bảng không phải việc khó!
Chung Nhạc biết với thực lực hiện giờ hắn muốn lên bảng Long Hổ là việc dễ dàng, nhưng nếu không sử dụng kiếm tứ thức thì phỏng chừng thua kém Đàm Chân, mà nếu sử dụng nó thì sẽ khiến Hiếu Sơ Tình có phòng bị với kiếm tứ thức.
– Lần này bảng Long Hổ thay đổi bất ngờ quá. Mà đáng chú ý nhất không phải Đàm Chân sư huynh, mà là Thủy Thanh Nghiên sư muội và Hiếu Sơ Tình sư muội. Nghe nói Thủy sư muội vừa tung Kiếm Kiển ra, hai mươi vị sư huynh xếp trên nàng ta đều không muốn giao chiến! Mà Hiếu Sơ Tình sư muội lại dựa vào bản lĩnh thật sự chứ không dựa vào mười hung binh, đang tiến gần tới vị trí của Đàm Chân sư huynh rồi.
– Mau tới Tinh Không Điện! Hiếu Sơ Tình sư muội chuẩn bị khiêu chiến Điền Tướng Tông đứng vị trí hai mươi tám trên bảng Long Hổ rồi! Điền Tướng Tông là đệ đệ của Điền Diên Tông, cách đây không lâu đã bại dưới tay Đàm Chân sư huynh, phỏng chừng lần này sẽ tiếp tục thua, bị đẩy xuống vị trí thứ hai mươi chín mất!
Nội viện lúc này đang vô cùng náo nhiệt. Đám Luyện khí sĩ nội môn đều chạy tới Tinh Không Điện. Nơi đó là nơi tranh đấu của đệ tử nội môn, thường ngày đệ tử nội môn ít khi so đấu, nên chẳng có Luyện khí sĩ nào tới đó tranh tài cả.
Từ trận chiến giữa Chung Nhạc và Đàm Chân phá hỏng điện tiếp khách, đã mang tới cho Kiếm Môn luồng không khí khiêu chiến. Tinh Không Điện được mở ra, lúc nào cũng có đệ tử nội môn tới đó ước chiến, phải nói là vô cùng náo nhiệt.
Chung Nhạc cũng đi tới Tinh Không Điện, lòng thầm nghĩ: “Biết người biết ta trăm trận trăm thắng! Hiếu Sơ Tình đã hiểu sơ qua về bản lĩnh của ta, nhưng ta không biết ả có thần thông với hồn binh gì. Ta phải biết bản lĩnh thực của ả là gì!
– Chung sư huynh!
Chưa bước vào Tinh KHông Điện, Chung Nhạc liền nghe được một tiếng gọi đầy vui mừng. Hắn quay lại nhìn, thì thấy một bà già với mặt mày cau có hệt như ai cũng nợ tiền bà ta đang đẩy một chiếc xe lăn tới. Thiếu nữ ngồi trên xe lăn đang vui mừng giục giã bà già đẩy xe tới chỗ hắn.
– Cấm Nhi sư muội?
Chung Nhạc kinh ngạc hỏi:
– Chân của sư muội vẫn chưa khỏi ư?
– Kiếm quyết mà sư huynh dạy ta thật quá lợi hại, chỉ là bệnh đã quá nặng, nên chưa thể luyện hóa được hết mộc khí tích lũy trong cơ thể.
Khâu Cấm Nhi ngồi xe lăn tới bên cạnh hắn, tim đập thình thịch:
– Cách đây không lâu muội nghe nói sư huynh giao thủ với người ta ở nội viện, liền giục Lộc bà bà tới tìm sư huynh để nói lời cảm ơn. Chỉ là Lộc bà bà nói rằng nữ hài tử phải rụt rè, nên mới không tới tìm sư huynh…
Lộc bà bà đen mặt, hừ lạnh:
– Cô nương không rụt rè hắn tưởng cô nương là hạng dễ dãi, đùa bỡn xong sẽ vứt bỏ cô nương ngay.
Khâu Cấm Nhi đỏ bừng mặt, lặng lẽ liếc Chung Nhạc, lại thấy hắn đang không yên lòng, bỗng thấy mất mát.
Chung Nhạc cười nói:
– Cấm Nhi sư muội, ta đang định vào Tinh Không Điện xem trận chiến giữa Hiếu Sơ Tình và Điền Tướng Tông, chi bằng cùng đi?
Khâu Cấm Nhi gật đầu. Cả ba người tiến vào Tinh Không Điện. Lộc bà bà nói nhỏ:
– Cô nương, thấy hắn lo lắng thế này, Hiếu Sơ Tình quá nửa là tiểu tình nhân của hắn rồi…
Khâu Cấm Nhi cúi đầu:
– Chung sư huynh với ta không có quan hệ gì, huynh ấy có thích nữ hài tử khác cũng không liên quan tới ta…
– Chém chết là được rồi.
Lộc bà bà tiếp tục nói:
– Năm đó phu nhân làm vậy ở chính nơi này. Đoản mệnh lão gia hái hoa ngắt cỏ bên ngoài, đụng bông hoa nào phu nhân chém bông hoa ấy, dính cọng cỏ nào phu nhân chém cọng cỏ ấy, sau này đoản mệnh lão gia không dám hái hoa ngắt cỏ nữa.
Tinh Không Điện hệt như sao trời, được xây dựng bên vách đá ở sơn cốc. Ngoài điện là những thạch đài như có ngôi sao trên bầu trời, mà trong hẻm núi là chiến trường. Bên dưới thạch đài có khắc đồ đằng văn kỳ dị tạo nên trận thế, biến nơi này trở nên vô cùng vững chắc, người tham chiến khó mà phá hỏng được cảnh vật nơi đây.
Bên trong sơn cốc khá phức tạp, có núi có sông, đây là bắt chước hoàn cảnh chiến đấu thực tế, khiến hai bên có thể quyết đấu trong núi rừng, hoặc trên bầu trời. Mà người xem chiến thì có thể tới thạch đài và phía trước Tinh Không Điện để xem.
Khi Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi tới đây, cuộc chiến đã gần tới hồi kết. Trận chiến giữa Hiếu Sơ Tình và Điền Tướng Tông thực sự không cân xứng.
Đồ đằng đồ linh của Điền Phong thị là thụ thần, đứng ở Kiếm Môn nhìn ra Đại Hoang sẽ thấy một gốc cây cổ thụ cao tới vạn trượng, đó chính là nơi ở của Điền Phong thị. Mà gốc cây cổ thụ kia chính là đồ đằng đồ linh của Điền Phong thị, được tộc nhân Điền Phong thị cúng bái hàng vạn năm, làm cho nó vẫn luôn xanh ngát.
Điền Tướng Tông cảm ứng Thụ thần, hình thành Thụ Thần nguyên thần, nhưng ở trước mặt Hiếu Sơ Tình thì chẳng có tác dụng gì. Thần thông của Hiếu Sơ Tình có uy lực cực mạnh, nhất là ở trước mặt linh của ả.
Linh của Hiếu Sơ Tình chính là Nguyệt linh, Điền Tướng Tông chỉ khiến ả dùng hình thái thứ nhất của Nguyệt linh, một vầng trăng rọi sáng càn khôn, các loại thần thông quan tưởng xuất phát ra từ giữa mặt trăng khiến uy lực mạnh tới khó tin, cứ thế đánh bại Điền Tướng Tông!
“Hiếu Sơ Tình quả nhiên là mạnh, không biết hình thái thứ hai của Nguyệt linh của ả sẽ là gì…” Chung Nhạc híp mắt nhìn thiếu nữ bên người, bỗng nghĩ tới gì đó, bèn cười nói:
– Cấm Nhi sư muội, có thể giúp vi huynh một chuyện nhỏ được không?
Khâu Cấm Nhi vừa mừng vừa sợ, vội vàng nói:
– Sư huynh muốn ta làm gì ta đều đồng ý!
Lộc bà bà vội nháy mắt ra hiệu cho thiếu nữ, lòng thầm nghĩ: “Cô nương ngốc ơi, cô nương đáp ứng nhanh như vậy, hắn sẽ nhanh chóng bỏ rơi cô nương thôi…”
Chung Nhạc nhìn về Hiếu Sơ Tình, nói:
– Sư muội, ta muốn biết thực lực chân chính của Hiếu Sơ Tình, không biết sư muội có thể ép nàng ta phải thi triển ra hình thái thứ hai của Nguyệt linh được không?
Khâu Cấm Nhi tò mò không hiểu sao Chung Nhạc lại muốn nhìn thấy hình thái thứ hai của linh của Hiếu Sơ Tình, nhưng vẫn cười nói:
– Hiếu sư muội có thực lực rất mạnh, không biết muội có thể ép nàng ta phải đánh toàn lực không, nhưng cứ thử xem sao.
Lộc bà bà bèn hưng phấn truyền âm:
– Cô nương, nhân cơ hội giết chết ả, là bớt đi một đối thủ rồi!
– Bà bà, đây chỉ là đồng môn so đấu, chứ không phải tranh giành tình nhân…
Khâu Cấm Nhi dở khóc dở cười, lập tức điều khiển xe lăn bay ra, và nói:
– Hiếu sư muội, Khâu Đàn thị Khâu Cấm Nhi khiêu chiến sư muội đây!