Nhà Có Bốn Công Chúa

Chương 40: Phân vân




Mấy cô gái chơi đùa khá vui vẻ, qua mấy ngày ở cùng thì họ cũng thân thiết hơn nhiều.Mấy người thân hơn thì động “chân tay”, còn ít thân hơn thì cũng dừng “lời nói”.Có vẻ chủ đề về “vòng một” và “da dẻ” làm các cô gái hứng thú hơn cả trong lúc này.Ngoài trầm trồ về “vòng một” của Tống Gia Hân ra thì da dẻ mịn màng của hội tứ đại mỹ nhân cũng nhận được sự ngưỡng mộ.Mặc dù có cố ý bảo vệ da hay không thì với việc liên tục được bảo dưỡng và dùng những loại đồ dưỡng tốt nhất thì da dẻ của họ thật sự tốt đến kinh ngạc.Ở đây thì Cẩm Vân cũng được xem như một tiểu thư nhà giàu, nhưng cũng chỉ ở mức mua được một số loại đồ dưỡng tương đối tốt mà thôi, quan trọng là cô không có “kẻ hầu người hạ” về phương diện chăm sóc da nên cũng vẫn thua kém bốn người kia.Tô Phượng và Lục Liễu tuy là con gái thành phố, cũng có ý thức bảo vệ da, nhưng mấy loại đồ dưỡng da vẫn là thứ gì đó xa xỉ với bọn họ, nên đương nhiên da của họ chỉ ở mức bình thường mà thôi.Tuyết Y là một cô gái nông thôn điển hình, vấn đề không phải giàu hay nghèo mà từ nhỏ cô đã cực kỳ năng động, vui chơi mà không quá quan tâm đến việc mưa nắng, cũng không quan tâm gì đến việc dưỡng hay bảo vệ da, thành ra da cô hơi có chút “bánh mật”.Vương Uyển Nhi chủ động đến kì lưng cho Tống Gia Hân, cô rất thích làm việc này với mấy người bạn thân.Ở bên cạnh thì Lâm Gia Hân cũng đang kì lưng cho Liễu Hạ Vi và Liễu Hạ Vi cũng làm điều tương tự với Vương Uyển Nhi.Nhân cơ hội này Vương Uyển Nhi cũng không quên “động chạm” Tống Gia Hân, cô thích thú kêu lên: “Thật là mềm và nảy nha.”Chỉ nghe thôi cũng biết cô vừa làm gì rồi đấy, hành động của cô làm con gái cũng phải đỏ mặt.Tống Gia Hân vẫn thường xuyên chịu sự trêu chọc của Vương Uyển Nhi, có lẽ đã quen, tưởng như sẽ không phản ứng gì thì bất ngờ cô quay lại “bóp” Vương Uyển Nhi một cái, đắc ý lên tiếng: “Của cậu cũng không tệ nha, hình như dạo này “nó” to lên một chút thì phải.”Vương Uyển Nhi bị bất ngờ, liền lùi ra một chút, lấy tay che ngực, kêu lên: “Tống Tống đáng ghét, cậu thật xấu xa.”Rồi cô liền hất nước vào người Tống Gia Hân, vừa hất vừa nói: “Đồ xấu xa cậu.”Tống Gia Hân cũng hất nước đáp trả, làm khung cảnh loạn thành một nùi.Mấy người còn lại thì người ngăn kẻ tiếp sức, đến cuối cùng thành tất cả “đại chiến”.Chiếc khăn tắm nhỏ bé đáng thương tất nhiên không chịu được, một vài cái đã phải “cởi giáp quy hàng”, còn là khăn tăm của ai thì chắc … phải đoán thôi.Trái ngược với sự bùng nổ bên hồ tắm nữ thì bên phía mấy tên đàn ông lại khá trầm lắng, ai cũng nhân cái sự thoải mái khi ngâm mình trong nước nóng để thư giãn.Tắm xong, mọi người chuẩn bị đi ngủ, cả ngày vui chơi đã khá mệt mỏi nên ai cũng muốn nghỉ ngơi. Tất nhiên là trừ vài người.Vương Thiên Quân chưa về ngủ vội, hôm nay có khá nhiều chuyện xảy ra, một cái không gian yên tĩnh thế này rất thích hợp để suy nghĩ.Đáng lẽ hôm nay phải là ngày vui khi mà nội công của anh và mọi người được tăng rất nhiều, thế nhưng không hiểu sao trong lòng anh cứ có sự lo lắng.Có lẽ vì càng ngày anh càng dấn sâu vào giang hồ hơn mà không còn có thể quay đầu lại.Liễu Hạ Vi từ xa đi tới, cô đứng cạnh anh, hỏi: “Anh có tâm sự sao?”Anh gật đầu, nói: “Hôm nay chúng ta thu hoạch rất lớn, thế nhưng cũng đã phần nào dính vào ân oán trong giang hồ, anh sợ…”Liễu Hạ Vi đương nhiên hiểu ý anh, cô cười nói: “Có lẽ từ khi được sinh ra thì đây đã được định sẵn là thứ anh phải đối mặt, còn em, từ khi thành vợ anh cũng sẽ không thoát được định mệnh đó. Đã là chuyện phải đến thì cứ để nó đến đi.”Bỗng từ đằng xa phát ra tiếng Tống Gia Hân, cô cũng đang tiến về đây: “Đúng đấy sư huynh, ngay cả khi chúng ta không phải võ giả thì vẫn phải đối mặt với chuyện này như thường thôi, tăng thực lực lên sẽ rất có ích khi nguy hiểm bất ngờ ập tới.”Cô đứng cạnh Liễu Hạ Vi, nói tiếp: “Hiện nay rất nhiều chính trị gia, doanh nhân đều đang phải đối mặt với nguy hiểm dù họ có phải võ giả hay không. Năm xưa khi sư phụ nhận muội làm đệ tử cũng đã tiên đoán được điều này, vậy nên muội mới học võ, mới làm võ giả, để có sức mạnh bảo vệ người thân của mình.”Rồi cô lại nói với Liễu Hạ Vi: “Vi Vi, chúng ta được sinh ra trong hòa bình nhưng có thể rất nhanh thôi mọi thứ sẽ thay đổi, các thế lực hắc ám đã tích đủ sức mạnh cho sự trở lại của chúng rồi, tuy nói là chính phủ và quân đội sẽ bảo vệ người dân, nhưng càng tốt hơn nếu chúng ta có đủ năng lực bảo vệ chính mình và gia đình.”Liễu Hạ Vi không lấy làm ngạc nhiên, cô hỏi: “Chúng chính là những kẻ đã bắt cóc Uyển Uyển đúng không?”“Có thể nói phải mà cũng không phải, những kẻ bắt cóc Uyển Uyển chỉ là một trong số những thế lực hắc ám thôi.” -Tống Gia Hân trả lờiCô nói tiếp: “Vì chính phủ không cho phép võ giả chính đạo được thành lập những tổ chức lớn nên dù tổng thực lực phe chính đạo không kém thậm chí còn hơn những tổ chức hắc ám kia nhưng việc tập hợp được lại rất khó, hoàn toàn không thể so với những tổ chức đã tồn tại mấy chục năm.Hơn nữa mấy tổ chức này ở trong tối, làm nhiều điều xấu nên tài chính cũng chúng cũng rất mạnh, từ lâu đã đi đến mọi nơi chiêu mộ và huấn luyện cho rất nhiều người bình thường thành võ giả để chiến đấu cho chúng. Chúng còn có nhiều tổ chức vũ trang riêng biệt nữa.”Vương Thiên Quân nghe vậy thì hơi nhíu mày suy nghĩ, sau đó anh nói: “Gần đây có chuyện khiến anh khá phân vân, hai người có thể cho anh ý kiến không?”“Chuyện gì vậy?”- Tống, Liễu hai người đồng thanh“Anh đang phân vân về việc có nên tiếp tục học tiếp lên đại học hay không.” -Vương Thiên Quân nóiTống, Liễu hai người nhìn nhau, sau đó Liễu Hạ Vi lên tiếng trước: “Nhìn nhận ở góc độ của em thì em sẽ đi học tiếp, đừng nói là nguy cơ chiến tranh, ngay cả xảy ra chiến tranh thật thì việc nâng cao kiến thức cũng là nên làm.”Tống Gia Hân cũng gật đầu: “Bọn muội tuy là con gái nhưng sau này vẫn phải quản lý một phần cơ nghiệp của gia đình, việc học tập là không thể thiếu. Đúng như Hạ Vi nói, dù thế nào thì kinh tế cũng rất quan trọng, ngoài ra thì việc tiếp tục học cao sẽ mang đến cho huynh nhiều cơ hội hơn.”Cô ngẫm nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Tuy nhiên vị thế của huynh khác bọn muội, gia tộc nhất đẳng chỉ có khoảng mười gia tộc, gia tộc nhị đẳng cũng chỉ có không quá hai mươi gia tộc. Vương gia của huynh chính là một trong những người phải giơ đầu chịu báng nếu có chuyện xảy ra.Xét ở một góc độ khác thì Vương gia của huynh cũng không cần quá lo về kinh tế, Vương gia có rất nhiều đặc quyền, điều đó sẽ không thay đổi chừng nào địa vị nhị đẳng tộc vẫn còn, ngay cả khi sư phụ truyền chức vị tộc trưởng cho huynh.”Liễu Hạ Vi bổ sung: “Đại học Uyển Nhi cũng cho sinh viên rất nhiều quyền lợi, ít nhất thì trường sẽ không bắt anh ngày nào cũng phải lên lớp.”Vương Thiên Quân hơi ngạc nhiên, hỏi lại: “Vi nhi, cụ thể là sao?”Liễu Hạ Vi khoanh tay, giọng nói như lập trình sẵn: “Thì chính là anh không cần phải lên lớp mỗi ngày đó, anh chỉ cần đến vào những ngày thi là được, điểm chuyên cần của anh sẽ được thay thế bằng một bài thi khác, tất nhiên là nó cũng không dễ dàng gì đâu.”Vương Thiên Quân ngâm nghĩ, sau đó anh nói: “Việc có thể không lên lớp mỗi ngày sẽ giúp anh tiết kiệm được chút thời gian thật, thế nhưng điều làm anh lo lắng thật sự lại là lượng kiến thức khổng lồ anh phải tiếp nhận, em biết đấy, anh học không quá giỏi, phải mất rất lâu để anh có thể học được những kiến thức mới.”Liễu Hạ Vi nghe anh nói thế thì cười: “Vậy em có thể giúp anh một chút, trước kì thi thì chúng ta đã chính thức là “người một nhà” rồi đó.”Nói đến đây thì cô hơi đỏ mặt, Tống Gia Hân nói tiếp: “Dù sao nhà huynh cũng có một cơ nghiệp rất lớn, tuy muội biết huynh không quá để tâm tới nó, nhưng dù sao đó cũng là tâm huyết của sư phụ và sư mẫu, hay huynh muốn để San San muội muội gánh vác tất cả?”Vương Thiên Quân càng đau đầu hơn, có lẽ cả việc học và việc luyện võ đều đang đè nặng lên người khiến tinh thần anh hơi mệt mỏi.Nhưng nghĩ kỹ thì mọi chuyện cũng chưa chắc đã tệ như thế, dù sao thì nếu muốn anh vẫn có thể bỏ một vài buổi học, một vài buổi tập để hẹn hò với các cô “vợ” mà.Nghĩ đến vợ, bỗng dưng Vương Thiên Quân sực nhớ lại một chuyện rất quan trọng, đó là giao ước của anh và cha, khi anh đạt được cảnh giới tứ tinh thì sẽ được phép kết hôn với Cẩm Vân.Trước đó thì điều này khá xa vời, có lẽ phải rất lâu anh mới thực hiện được nên anh quên bẵng nó đi.Điều này làm anh khá phấn khích, anh liền lấy điện thoại ra gọi cho cha anh.“Thẳng tiểu quỷ, muộn thế này rồi còn chưa ngủ, gọi ta làm gi?” -điện thoại vang lên tiếng cha anh“Con chỉ muốn thông báo với cha rằng, hiện tại con đã đạt được cảnh giới tứ tinh rồi, con có thể lấy Cẩm Vân rồi chứ?”- Vương Thiên Quân phấn khích nói“Ha ha ha, con đùa ta sao? Chẳng phải mấy ngày trước con vừa thông báo mình vẫn đang ở nhị tinh ư? Dù không phải thế thì lúc này vẫn quá sớm để con đạt được cảnh giới tứ tinh rồi.” -Vương lão cười, không tin lời anh nóiVương Thiên Quân liền kể lại những chuyện mình đã trải qua cho cha, Vương lão nghe xong thì im lặng, một lúc sau mới lên tiếng: “Việc con nói là thật ư? Những bí pháp như vậy trên giang hồ rất nhiều, hầu hết đều mang đến tổn thương lớn cho cơ thể, ngay cả những bí pháp tốt nhất cũng không ngoại lệ, chỉ hạn chế được phần nào thôi, một bí pháp như con nói đến ta cũng chưa từng nghe qua, nó thật sự tồn tại sao?”Vương Thiên Quân gãi đầu, thật ra mấy chuyện này anh cũng không quá rõ ràng, chỉ nghe một phía từ Doãn Đại Nam, cha anh lại nói: “Bí pháp chuyển nội công như vậy ta đã từng thấy rồi, như những bí pháp trước ta thấy trước đây thì nội công được chuyển vào sẽ không hoàn toàn dung nhập với nội công của cơ thể, tùy vào loại bí pháp mà nội công này sẽ làm người luyện võ luyện tập khó khăn hơn, cũng có thể gây tổn thương cơ thể. Nói chung thì nội công này thật ra không biến mất, con có thể kiểm tra nó bằng cách chia nội công trong cơ thể ra hai phần rồi cùng lúc phát ra, nếu trong cơ thể con có loại nội công khác thì một trong hai phần kia sẽ bị tắc nghẽn, yếu hơn phần còn lại.”Vương Thiên Quân đưa điện thoại cho Liễu Hạ Vi cầm, sau đó nói với Tống Gia Hân: “Muội cùng huynh thử vận công theo cách cha chỉ xem.”Tất cả mọi người đều được dùng một loại bí pháp như nhau, hai người kiểm tra đã là đủ rồi.Quả nhiên hai luồng nội công phát ra đều không bị tắc nghẽn gì, Vương Thiên Quân liền thông báo điều này cho cha.