Tần Nhược thực là muốn khóc mà không có nước mắt, có ảo giác mình đang bị người ta bán mà còn giúp người ta đếm tiền.
Từ lúc bước chân vào trong tầng hai của di chỉ Alex đến giờ, hắn không có một khắc nào mà yên lòng được. Bắt đầu từ khi con nhện khổng lồ lông lá xồm xoàm đầu tiên từ trên trời giáng xuống, hắn đã bắt đầu phải một chịu cuộc thử thách tâm lý cực kỳ nghiêm túc ở nơi đây...
Nhền nhện Huyết Ma... Con này nào có phải nhền nhện đâu? Nhền nhện trên Trái Đất này không có to như vậy! Quả thực là một con quái thú đột biến mà, tốc độ di động của tám cái chân phải vượt qua kỷ lục chạy trăm mét của con người nhiều lắm, so với lũ quái thú dạng cận chiến bò cạp thân rắn Bóng Tối mà mọi người mới gặp đây thì nhanh hơn nhiều. Đám chân đầy lông lá chuyển động một cách nhanh chóng, một đôi kìm màu đen cực kỳ sắc bén nơi miệng đang lao vút đến gần... Tất cả đều mang đến cho người ta một sự chấn động cực mạnh. Hoặc bất thình lình từ trong một hang động nào đó lao ra như thể một cái bóng ma, khi nó yên ắng tiến sát được gần rồi thì...; hoặc là đột nhiên từ trong một vũng nước không rõ màu sắc nào đó sẽ nhô lên một đám mắt màu lam sâu thẳm, nhắm về phía mọi người mà phụt lên mấy thứ kinh tởm như nọc độc, tơ nhện, v.v... Tần Nhược cảm thấy mình sắp sụp đổ đến nơi rồi, mấy sợi dây thần kinh đã được rèn luyện ở rừng Cain của mình giờ phút này lại bắt đầu phải từng lần từng lần chịu lấy một sự chấn động và tra tấn phi nhân tính...
Sau khi đau đớn một hồi, Tần Nhược lại càng thêm bội phục mấy đồng đội gồm một nam ba nữ này của mình!
Thật dũng mãnh quá!
Quả thực là không có cách nào để tưởng tượng ra cái cảm giác khi chiến đấu tầm gần với mấy cái thứ kinh tởm ấy của đội trưởng và tiểu Thanh được. Mà điều khiến hắn càng không tưởng tượng được ra chính là... Các cô gái chẳng phải đều cực kỳ ghét và sợ hãi mấy sinh vật đầy lông lá như rắn sâu chuột kiến, v.v... hay sao? Sao thấy ánh mắt ba người bọn Hoa Hồng Lửa nhìn đám nhền nhện Huyết Ma này giống y như nhìn những món đồ chơi yêu dấu vậy?
Ối, thật là đáng sợ quá rồi!
Sau một hồi run sợ, Tần Nhược đâm ra bội phục mình lắm lắm, hơn chục phút dày vò thế này mà cũng không bức cho mình phát điên lên được đấy! Thuật Thủy Liệu thế mà không có lần nào rơi hụt vào người Trái Tim Giết Chóc cả, cũng chẳng biết cái thứ đang khống chế nguyên tố nước kia rốt cục là mình đây, hay là cái hệ thần kinh đã chết lặng kia nữa...
Có điều không thể không thừa nhận rằng tốc độ nảy mới ở nơi đây rất nhanh!
Điểm kinh nghiệm khi giết nhền nhện Huyết Ma cấp 43 phải nhiều hơn so với khi một mình hắn giết sói Bão Táp nhiều, bốn người hợp tác với nhau tấn công, điểm kinh nghiệm cứ 630, 630 mà vào, ống kinh nghiệm dâng lên cực kỳ nhanh.
Mặt khác, nghe nói nhền nhện Huyết Ma có xác suất nhất định sẽ rớt xuống ‘Tơ nhện kịch độc’ và ‘Túi độc’ nữa, hai thứ này đều là những nguyên vật liệu cực tốt, ‘Tơ nhện’ thì có thể kèm độc vào cho vũ khí, đánh trúng có khả năng gây trúng kịch độc và chậm chạp, ‘Túi độc’ thì có thể sử dụng để chế tạo thuốc giải độc và thuốc kịch độc. Giá thu mua chúng lần lượt là 120 đồng vàng và 150 đồng vàng, đáng tiếc rằng tỷ lệ rớt hai thứ này không được cao cho lắm, dọc đường đội mình đã giết chết đến mấy chục con nhền nhện Huyết Ma rồi, mà chỉ lấy được có mỗi một cuộn ‘Tơ nhện’ nhẹ bỗng thôi.
Thu nhập của tiểu đội đối với Tần Nhược mà nói thì không quan trọng chút nào, dù sao cũng không can hệ gì với hắn cả, huống hồ hiện giờ tình hình đang như thế này khiến cho hắn cơ bản là không thể để tâm vào việc khác được, chỉ chăm chăm đi ở giữa đội hình, thỉnh thoảng lại quét mắt nhìn lên đỉnh đầu, vòng qua những tảng đá, những vũng nước mà tiến tới thôi.
“Cố lên! Cũng sắp tới rồi.”
Khi nghe được câu nói này của đội trưởng, một cảm giác ‘khổ tận cam lai’ dâng lên trong lòng Tần Nhược, hắn thở dài ra một hơi khoan khoái... Nhưng còn chưa chờ cho hắn an tâm lại, thì câu nói tiếp theo từ miệng của Trái Tim Giết Chóc thốt ra đã khiến cho hắn phải choáng váng ngay:
“Nơi đó quái sẽ nhiều hơn một chút!”
Sắc mặc Tần Nhược trắng bách, mồ hôi lã chã tuôn. Mãi cho đến khi đến được điểm đánh trong lời của Trái Tim Giết Chóc, gánh nặng trong lòng hắn chợt biến đi mất.
Nơi này hiển nhiên là một mảnh đất ven rìa của tầng hai di chỉ Alex, vách hang trên đỉnh đầu càng ngày càng thấp hơn, đến cuối cùng chỉ còn cao có mấy mét, thế này thì không cần lo lắng sẽ bị bọn nhền nhện Huyết Ma kia đánh lén từ trên đỉnh đầu nữa rồi.
Phía đối diện, nơi vách tường dài dằng dặc có mấy cái hang động lõm vào, có mấy con nhền nhện Huyết Ma đang lắc la lắc lư tuần tra tới lui bên ngoài các hang ấy, trông như những tên địa chủ béo ú đang tuần tra lãnh địa của mình vậy.
Có khá nhiều những hang động có nhền nhện Huyết Ma đã có người chơi chiếm cứ. Họ đều dùng một phương pháp giống nhau, đó là hai tên chiến sĩ ngăn ở bên ngoài cửa hang chống đỡ đám nhền nhện Huyết Ma, mấy kẻ điều khiển nguyên tố và cung tiễn thủ thì đứng ở bên trong chỉ cần lo tấn công, và mục sư tăng máu. Bọn họ phối hợp rất ăn ý, tốc độ dọn quái rất nhanh, ai cũng có vẻ an toàn và ung dung vô cùng.
Trái Tim Giết Chóc nhìn thoáng qua một tiểu đội kia ở phía bên trái, sau đó lập tức dẫn mọi người đi qua ngay. Hắn không nói nhì nhằng, chặn ngay một con nhền nhện Huyết Ma vừa mới đột nhiên nảy mới ở đây...
Cuồng hóa!
Cú Đánh Cự Linh!
Cây chùy ‘Điên cuồng đập nát’ tựa như mang theo sức mạnh ngàn cân ầm ầm đập vào trán của con nhền nhện Huyết Ma kia. Con nhền nhện Huyết Ma to béo ấy thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị đập cho choáng váng rồi! Trái Tim Giết Chóc không hoảng không vội, chúi người một cái, bả vai đụng tới. “Păng”, nhền nhện Huyết Ma bị đụng cho thụt lùi lại, nó tỉnh dậy từ trong trạng thái choáng váng, sau đó phun nọc độc ra!
Thủy Liệu!
Đã phối hợp rất nhiều lần, chớp mắt Tần Nhược kéo HP của Trái Tim Giết Chóc về đầy ống.
Trái Tim Giết Chóc cũng đã sớm quen thuộc với cơn mưa của Tần Nhược rồi, động tác của hắn không hề ngừng lại, sau khi va chạm, cây chùy Điên cuồng đập nát từ bên dưới hất lên trên, phát ra thanh âm tựa như một tiếng gào thét - Rồng Ngẩng Đầu! Nhền nhện Huyết Ma bị hất văng cao lên, sau đó chỉ thấy cây chùy khổng lồ kia tựa như một tia chớp màu đen vậy, dùng khí thế càng điên cuồng hơn ầm ầm đập xuống!
“Păng!”
Mặt đất bằng nham thạch kiên cố bị rung lên, con nhền nhện đáng thương nọ thậm chí bị nện cho lún nửa cái đầu xuống dưới đất, một dòng chất lỏng màu đen trào ra, kèm theo tiếng rít xì xì tuyệt vọng...
Liên kích!
Kỹ năng Cuồng Hóa bậc bốn, Cú Đánh Cự Linh bậc hai, Va Chạm bậc ba, Rồng Ngẩng Đầu bậc ba, Tia Sét Thịnh Nộ bậc bốn, tất cả chúng đều chặt chẽ liền mạch với nhau, diễn ra chưa đến 3 giây, giết ngay chớp mắt một con nhền nhện Huyết Ma cấp 43.
Loạt liên kích vừa ung dung vừa bình tĩnh, mà lại ẩn chứa sức mạnh cuồng bạo này nhất thời khiến cho Tần Nhược bị chấn động vô cùng!
Đây là lần đầu tiên... Tần Nhược được chứng kiến loạt liên kích đặc sắc như thế ở ngay trên hiện trường, và ở khoảng cách gần như thế nữa, đối tượng bị liên kích đến chết thậm chí còn là một con quái thú bậc bốn mạnh mẽ!
Thật là quá đẹp!
Tần Nhược cảm thấy người mình cũng theo loạt liên kích dũng mãnh này mà nóng rực lên.
Không chỉ có hắn, mà tiểu đội đang đóng trong hang này cũng bị loạt liên kích đó làm cho chấn động, họ nhìn tên chiến sĩ cuồng bạo ấy tiến đến đây sau khi giết xong con nhền nhện nọ mà sắc mặt tệ vô cùng.
Trái Tim Giết Chóc phớt lờ hai tên chiến sĩ đang ngăn ở ngoài cửa hang, lập tức bước đến trước mặt họ, sau đó có chút bất nhẫn nhìn chằm chằm vào một tên mục sư trước ngực đeo một tấm huy chương có hình một bàn tay quỷ bốc cháy đứng ở phía trong cùng, miệng chậm rãi thốt ra một chữ:
“Nhanh.”
Tần Nhược nhìn mà cảm thấy quái đản vô cùng, có điều vẫn còn lờ mờ hiểu được một chút, đó là Trái Tim Giết Chóc đang đuổi người đi. Nhưng trong đội đối phương hình như cũng có thành viên của một trong bảy chiến mình mà? Cái huy chương ấy... Là huy chương của chiến minh Vuốt Quỷ Âm Ty.
Thành viên của một trong bảy chiến minh lại đi xua đuổi một thành viên khác?
Tần Nhược liếm liếm bờ môi đột nhiên khô khốc ra của mình. Theo bản năng, hắn cảm thấy đây không phải là một chuyện chơi vui gì cả. Ở rừng Cain, hắn đã nhìn thấy quá nhiều những chuyện các đoàn đội vì một lời nói không hợp mà ra tay đánh nhau rồi...
Nhưng, chuyện tiếp theo lại hoàn toàn nằm ngoài sự dự kiến của hắn.
Tên mục sư kia chỉ dùng ánh mắt âm u lạnh lẽo nhìn Trái Tim Giết Chóc vài giây, sau đó mang theo sáu người còn lại từ trong hang bước ra ngay, nhượng lại điểm đánh này.
Trái Tim Giết Chóc và ba cô gái trong đội cùng đi vào nhận hang động, hệt như một chuyện uống nước ăn cơm, thiên kinh địa nghĩa vậy…
Tần Nhược há há miệng, mặc dù rất muốn hỏi rốt cục là chuyện gì thế này đây, nhưng dưới sự uy hiếp của mấy con nhền nhện Huyết Ma ở bên ngoài hang, cuối cùng hắn vẫn đành thành thật bước vào trong hang. Bảo vệ cái mạng của mình trước đã rồi tính sau vậy.
Nháy mắt khi đặt chân vào trong hang, Tần Nhược cảm thấy có mấy ánh mắt quái dị nào đó quăng vào người mình. Có lẽ là vì mình mới chỉ bậc ba, cũng có thể là vì lý do khác... Có điều căn cứ theo cái mà khóe mắt mình bắt được, thì trong đó có hai luồng là đến từ tên mục sư của Vuốt Quỷ Âm Ty kia, mặc dù sau khi rời khỏi hang xong tên kia vẫn không nói gì cả, nhưng cảm giác tên này mang đến cho mình thật là...