Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 122: Một người bất ngờ, một tin tức bất ngờ

Gậy Bạo Tuyết:

Trang bị chữ cam, lực phép 24-25, tăng 10% tốc độ ngưng tụ nguyên tố, tăng 3% hiệu quả đóng băng, tăng 10 MP giới hạn; yêu cầu sức mạnh 24, nhanh nhẹn 26, tinh thần 68, nghề nghiệp: điều khiển nguyên tố nước.

Ở tầng hai di chỉ Alex, chỉ cần bọn Hỏa Mân Côi thôi là đã có thể tiêu diệt được hết đám huyết ma tri chu rồi, không cần đến Tần Nhược làm gì.

Vì thế, sau khi Tần Nhược thay cây Bạo Tuyết vào rồi, bèn chạy ra khỏi hang chung, đến một hang nọ chỉ có hai con huyết ma tri chu để thí nghiệm uy lực của vũ khí mới. Bởi vì khoảng cách không phải xa lắm, cho nên điểm kinh nghiệm của đoàn đội vẫn có thể chia đến được cho hắn.

Đối với chuyện này, bọn Lục Tâm cũng rất yên tâm, chỉ đề nghị Ngả Tiểu Tiễn thỉnh thoảng lưu ý tình hình của Tần Nhược mà thôi, nhằm đề phòng có đạo tặc tới gần hắn - một tên khống nước bậc ba mà cầm vũ khí chữ cam thì quả là bắt mắt quá, nếu rủi ro gặp phải một tên đạo tặc không có mắt nào đó, làm rớt trang bị của Tần Nhược thì không hay chút nào.

“Nước!”

“Ngưng!”

Nguyên tố nước nhanh chóng bị hút ra từ một vũng nước nọ bên cạnh Tần Nhược, sau đó ngưng tụ thành một bức tường ở trước mặt con huyết ma tri chu gần hắn nhất. So với trước kia, trông có vẻ không khác gì cả, nhưng thoáng chốc khi bức tường nước ấy được hoàn thành, Tần Nhược rõ ràng cảm nhận được một niềm vui sướng tới từ tận trong tâm hồn!

10% tăng tốc, quả đúng là vẫn sinh ra được một chút tác dụng. Mặc dù ở phương diện khống chế nguyên tố bậc một, nó rất khó để thấy rõ, nhưng Tần Nhược vẫn cảm nhận được. Dưới tác dụng của cây gậy mới này, hành động của hắn trở nên thoải mái hơn xưa một ít.

“Băng!”

Con huyết ma tri chu ngốc ngếch kia vừa đâm sầm vào bức tường nước trước mặt thì bức tường ấy chợt biến chất đông cứng nó ngay tại chỗ.

Không cần hệ thống thông báo, Tần Nhược cũng biết mình chỉ có hai giây thời gian, cho nên chớp mắt ngay khi con huyết ma tri chu nọ bị đóng băng, hai mũi tên nước đã nhanh chóng bắn ra từ vũng nước bên cạnh...

Hai phép thuật bậc một trước sau được hoàn thành, thời gian dư ra đủ để thực hiện một phép thuật bậc một nữa. Tần Nhược chấn động trong lòng, quả nhiên là sử dụng càng nhiều thì càng cảm nhận được hiệu quả của việc tăng tốc. Không biết đến lúc mình mang vào áo choàng Cuồng Bạo Băng Ma và dây chuyền Hàn Băng rồi, được tăng tốc độ thêm 21% thì sẽ là chuyện đáng vui sướng đến thế nào nữa?

“Ầm!”

Một tiếng động lớn vang lên, con huyết ma tri chu bị đông cứng vừa mới tạo được mấy vết rạn trên bức tường băng thì bức tường đã nổ tung, khiến nó bị văng ra xa đến mấy mét. Mấy cái chân khẳng khiu của nó cố gắng chống thân hình phì nhiêu đứng dậy, cơn đau khiến miệng nó kêu rít lên không thôi.

“Băng!” Kỹ năng khống chế nguyên tố của Tần Nhược liền lạc với nhau, gần như không có chút thời gian hở nào cả.

Hai mũi tên nước được hóa thành mâu băng bậc ba, mang theo hơi lạnh khiếp người bắn vút ra! Phần bụng của huyết ma tri chu cũng không rắn chắc gì, cho nên “phụp” một tiếng, đã bị xuyên thấu qua, miệng vết thương nhanh chóng bị hơi lạnh đóng một lớp băng mỏng.

Điểm tổn thương là 450, mặc dù còn kém kha khá so với điểm thương tổn tối đa của Hỏa Mân Côi, nhưng nếu hai người cùng dùng phép thuật bậc ba thì Tần Nhược sẽ không xê xích bao nhiêu. Hơn nữa, so với điểm thương tổn 400 của lúc trước thì bây giờ như thế đã đủ lắm rồi.

Lúc kết thúc chiến đấu, Tần Nhược nhìn lại bảng thời gian: tổng cộng dùng không đến 15 giây, huyết ma tri chu đối với mình mà nói thì bây giờ đã không còn sự uy hiếp nào đáng nói nữa cả... Hắn quét nhìn con huyết ma tri chu còn lại đang thẫn thờ bước đi phía xa, không chạy qua gây chuyện mà lùi vào một góc vắng ngồi thiền, một bên là chờ con huyết ma tri chu vừa nãy nảy mới, một bên là nhanh chóng khôi phục lượng MP đã tiêu hao trong chiến đấu.

Cứ như vậy, đám Hỏa Mân Côi tiếp tục đánh phần họ, Tần Nhược cũng vui với sự nghiệp solo huyết ma tri chu phần mình nhằm tiếp tục làm quen với cảm giác thành tựu mà vũ khí và trang bị mới mang đến. Tình hình cứ thế kéo dài đến hơn hai tiếng đồng hồ sau đó.

Bất chợt!

“Không thể nhận được điểm kinh nghiệm nữa, xin vui lòng đến công hội Phép Thuật Nguyên Tố Nước nhận nhiệm vụ thăng bậc bốn!”

Lời nhắc không thể nhận thêm kinh nghiệm của hệ thống đã nhắc liên tục đến mười phút rồi, Tần Nhược mới quyến luyến không thôi quay trở về hang của toàn đội, chào mọi người, nghe một loạt lời dặn dò, sau đó mới dùng sách về thành trở về thị trấn Savis.

Cuối cùng cũng có thể bắt đầu nhiệm vụ thăng cấp rồi. Nhưng, lúc này, Tần Nhược lại có chút do dự, cứ cảm thấy mình nên chỉnh đốn lại một ít chuyện lặt vặt trước, sau đó dùng một tư thái hoàn toàn mới mẻ đi nhận nhiệm vụ thì vẫn tốt hơn.

Sau rốt, sau khi bồi hồi dạo vài vòng bên ngoài công hội Nguyên Tố Nước, Tần Nhược bước vào trong... ngân hàng, rồi biểu hiện như một tên nô tài giữ của, xem xét những món hàng mình đã tồn trong kho. Trong kho đã có thêm 3 bình thuốc tốc độ với chất lượng lần lượt là 6 điểm, 7 điểm và 9 điểm - sau khi Hắc Thị Nhân Khẩu luyện chế thành công, thuốc sẽ tự động được gửi vào đây.

Thuốc do quả Tử Quỳnh luyện chế ra, thuộc tính vẫn là rất khá: chất lượng 6 điểm cũng có thể tăng 30% tốc độ di động, duy trì 360 giây; chất lượng 7 điểm tăng 35%; bình tốt nhất có chất lượng 9 điểm thì tăng 45%.

Nghĩ ngợi một chốc, vì đảm bảo an toàn, Tần Nhược nhét bình thuốc tốc độ chất lượng 6 điểm trước mặt, cộng với một bình thuốc thể lực chất lượng 7 điểm và một bình thuốc tinh thần chất lượng 9 điểm vào trong ba lô - dù sao thì trước mắt mấy thứ này vẫn chưa có giá thị trường, chẳng thà mang theo làm nhiệm vụ thăng cấp để bảo đảm thì hơn, nếu rủi ro gặp phải tình huống nguy hiểm thì biết đâu chừng chúng có thể cứu được cái mạng ấy chứ.

Sau đó, Tần Nhược lại lấy ra hai mươi mấy món trang bị mà rạng sáng ngày hôm qua lấy được, rồi chạy đến chỗ ông chủ quán quen thuộc đổi lấy tiền nhằm vơ vét một ít sách phép bậc ba hệ nước trên chợ để phòng thân. Từ lúc chơi trò chơi này cho tới nay, Tần Nhược chưa bao giờ khẩn trương và kích động như lúc này!

Dưới ánh mắt càng ngày càng quái dị lẫn hiếu kỳ của ông chủ tiệm, Tần Nhược khẩn trương lấy trang bị ra đổi lấy hơn hai mươi bốn ngàn đồng vàng và khoảng hai mươi cuốn sách phép. Lúc này, Tần Nhược mới cảm thấy vạn sự đã được chuẩn bị đầy đủ hết, chỉ còn thiếu gió Đông nữa mà thôi...

Nhận nhiệm vụ!

Ngay khi Tần Nhược đang ‘hiên ngang lẫm liệt’ thẳng bước vào trong công hội Phép Thuật Nguyên Tố Nước thì một lời nhắc của hệ thống chợt vang lên:

“Người chơi xa lạ - Hiểu Hiểu - mời trò chuyện, xin hỏi chấp nhận hay không?”

Hiểu Hiểu?

Nghe được cái tên quen thuộc này, Tần Nhược ngẩn người ra, sau đó vỗ mạnh một cái vào đầu, thoáng nhủ: “Không phải chứ, cô nàng này, thực sự dám không ngủ sớm mà chui vào trong trò chơi thế sao?”

Không dám chậm trễ, Tần Nhược vội vàng chọn Chấp Nhận ngay...

Quả nhiên, thanh âm vừa ngọt ngào lại vừa hơi gian giảo của Hiểu Hiểu đã vang lên từ đầu bên kia ngay:

“Tiểu ca, đêm dài dằng dặc, lại đây cùng tỷ tỷ bàn chuyện phiếm này~~”

Nghe được câu nói chết người này, Tần Nhược khựng lại ngay, đồng thời cũng kinh ngạc há hốc miệng. Hắn mường tượng ra hình ảnh Hiểu Hiểu mặc áo ngủ, lả lướt nằm trên giường, đôi mắt long lanh như nước gọi mình lại...

Cố sống cố chết lắc đầu, Tần Nhược nỗ lực bình tĩnh lại, sau đó cười khổ truyền âm qua: “Tôi nói, cô thật sự vào đấy hả?”

“Hừ, một khi bổn tiểu thư đã nói ra rồi, đương nhiên con ngựa gì cũng khó thể cản nổi.”

Nghe vậy, Tần Nhược sờ sờ đầu, tức khắc nhớ đến lời hứa lúc ban ngày mình nói, cái đầu bắt đầu đau đau... Mặc dù hắn rất vui vì Hiểu Hiểu có thể vào trong trò chơi này, nhưng bây giờ thì hắn đang phải... Lúc này mà đi qua giúp cô ta thì chắc chắn sẽ phải lỡ mất một ngày rồi, nói không chừng bọn Lục Tâm sẽ sốt ruột lắm.

Phiền phức rồi đây...

“Tiểu Tiểu, hiện giờ cô ở đâu thế, để tôi bảo Tiểu Miêu và anh Đạt qua với cô để chỉ cô luyện cấp thế nào trước nhé? Một lát nữa tôi mới đến chỗ cô được, bởi vì tôi sắp phải làm nhiệm vụ thăng bậc bốn rồi, đang có mấy người chờ tôi.”

Hiểu Hiểu không chịu:

“Tôi mặc kệ, anh phải qua.”

Choáng, thường ngày Hiểu Hiểu luôn vô cùng thông tình đạt lý cơ mà? Tần Nhược khóc cười không được, đang định tiếp tục dỗ dành thì đã nghe thấy đầu kia Hiểu Hiểu cười xùy ra:

“Được rồi!”

“Không chọc anh nữa. Thực sự cho là tôi nhất định phải có anh luyện cấp chung mới chịu đấy sao? Giả vờ thôi... Nói chính sự nè, nếu bây giờ anh còn chưa chính thức làm nhiệm vụ thăng bậc bốn thì phải đi qua nhanh nhé, tôi ở trong rặng núi Goblin cách thị trấn Berry mười dặm về phía Tây, anh Đạt với Tiểu Miêu đều ở đây cả, tọa độ là...”

Hiểu Hiểu nghiêm chỉnh báo ra tọa độ, sau đó nói: “Nơi này nảy mới Thủ Lĩnh Goblin rồi, là BOSS vương giả bậc hai đó, anh nhanh lên nhé! Tranh thủ lúc chưa có nhiều người thì qua nhanh lên!”

BOSS vương giả bậc hai? Tần Nhược chấn động trong lòng!

Mặc dù cấp bậc có phần thấp đấy, nhưng nếu là BOSS vương giả, vậy thì sẽ có cơ hội rớt ra trang bị loại cực phẩm. Cơ hội như thế này không nhiều khi gặp được đâu! Chậc, đừng nói là làm nhiệm vụ thăng bậc bốn, cho dù là nhiệm vụ thăng bậc năm thì cũng đều có thể tạm thời bỏ qua được mà!

“Được, mọi người chờ nhé, tôi đi qua ngay đây!”

Tần Nhược vội vàng trả lời, sau đó xoay người chạy về phía trận pháp dịch chuyển ngay. Trên đường, hắn còn không quên truyền âm nhắc Hiểu Hiểu, bảo cô lập tức báo cho Vương Đạt gọi cả Khủng Long Pháp Sư và đám đồng sự Căn Cứ Địa lại luôn.

“Đã báo rồi!”

“Bảo họ đừng đến nhiều quá, chừng hai tá là được rồi!” Tần Nhược cũng không muốn bị người ta phát hiện một lần nữa. Nếu lần này mà lặp lại chuyện ở đầm lầy Ma Quỷ, vậy trong vòng một tháng, đám đồng sự trong Căn Cứ Địa cũng đừng mong khôi phục nổi.

“Ừm!” Hiểu Hiểu dường như đã thích ứng với nhịp độ trong thế giới này rồi, cho nên rất nhanh đã trả lời lại...