“Hai người đi là đi hại người, chứ không phải để giết người!”
“Được!”
Hai người này cũng không ngờ Tần Nhược sẽ có một câu trả lời thuyết phục như vậy cho họ, không những để cho họ rời đội, mà còn giúp họ tránh đi nỗi lo về sau nữa, bèn vui mừng ra mặt ngay, nhanh chóng gật đầu, rồi dựa theo sự chỉ đạo của Tần Nhược, đi hội hợp với mấy tên đồng sự gần nhất.
Một mục sư và một chiến sĩ rời đi, sau lưng Tần Nhược chỉ còn mười chín người - ít nhất thì trong lòng hắn cũng là con số ấy.
Trong thời gian này, trên chiến trường bắt đầu nảy mới lũ cá sấu bậc bốn khắp nơi. Chúng xuất hiện ở bên cạnh các đội người chơi, thậm chí còn ngoi đầu lên từ trong các hố bẫy của đầm lầy nữa. Nhất thời, chuyện này khiến cục diện đang đơn giản trở nên phức tạp vạn phần, số người chơi chết đi cũng càng lúc càng nhiều hơn.
Bốn nhánh quân của Bát Thần Chúng một mặt phải ứng phó với lũ cá sấu từ bốn phương tám hướng, một phần lại phải cẩn thận đối phó với con Ma Quỷ Cự Ngạc gian xảo kia - từ đầu đến giờ, con cá sấu chết tiệt này cứ luôn tránh giao tranh chính diện với người chơi, chỉ đưa đám thủ hạ ra làm vật hy sinh nhằm tiêu hao thực lực của Bát Thần Chúng, thật là quá gian xảo!
Bên ngoài chiến trường, những kẻ còn lại trong Bát Thần Chúng nhìn thấy cảnh này mà lông mày không lúc nào thôi nhăn: BOSS vương giả quả nhiên là không dễ chơi như vậy, tiến lên hơn bốn trăm người vậy mà chết gần một nửa rồi!
Bát Thần thầm hận trong lòng. Nếu không không phải vì đám kẻ thù không đội trời chung kia quấy rối từ nãy giờ, y đã sớm phái ra thành phần tinh nhuệ nhất trong gia tộc để vây trừ BOSS rồi, cần gì phải đơn thuần dựa vào chiến lược biển người như bây giờ chứ? Tuy buồn bực nhưng y cũng không dám chậm trễ, một bên chỉ huy đám mục sư hồi sinh lại cho người chết, một bên thì ra lệnh cho đám trưởng lão ra tay, mang theo hai nhánh quân gấp rút tiếp viện...
Thoáng chốc, cả thảy đầm lầy Ma Quỷ đầy những bọt nước, bùn, lá cây bị gió thổi tứ tán, khiến tầm mắt mọi người mơ hồ, đồng thời khung cảnh chung quanh cũng bị làm xáo trộn, không phân nổi đâu là Đông Tây Nam Bắc nữa.
Đám thành viên canh gác của Bát Thần Chúng suýt chút nữa đã bị tức đến hộc máu. Mặc dù đã sớm biết mấy người trong Căn Cứ Địa đều ước gì cho chúng chịu thiệt, bị chết hết trong khi đánh BOSS, nhưng... Trợ giúp BOSS một cách trắng trợn táo bạo như thế kia thì thật là khiến chúng phải vừa tức mà vừa muốn khóc...
Chỉ vì một con BOSS vương giả bậc ba mà xảy ra biết bao nhiêu chuyện, chết biết bao huynh đệ rồi? Trận này đánh thật chán quá đi!
Đồng thời với lúc các nhánh quân Bát Thần Chúng xộc vào chiến trường, Ma Quỷ Cự Ngạc cũng vô cùng ăn ý vọt lên từ giữa một nhánh quân khá hoàn chỉnh nọ.
“Ầm!!!”
Một tiếng động lớn vang lên, một vùng chi chít những cây gai đất chợt nở rộ ở giữa nhánh quân này, kéo theo là những bọt máu văng tứ tán.
“A!!!”
Trong tiếng kêu thảm thiết, những ánh trắng cũng lả tả dâng lên - người của Bát Thần Chúng hiển nhiên đã coi thường sức mạnh của BOSS vương giả bậc ba rồi, lực tấn công của Ma Quỷ Cự Ngạc không phải là dễ ăn đến như vậy.
Nháy mắt khi vùng gai đất xuất hiện, một tiếng gào cực lớn cũng vang lên, con Ma Quỷ Cự Ngạc lao vút lên không ở nơi cách nhánh quân vừa rồi không xa, thân hình khổng lồ dài mười mấy mét của nó tựa như một cây cột sắt màu vàng đất vụt lên thật cao, sau đó dùng tốc độ nhanh ngoài sức tưởng tượng lao ầm xuống đám người chơi còn chưa kịp trốn tránh bên dưới.
“Ầm!!!”
Mặt đất chấn động, nơi Ma Quỷ Cự Ngạc lao xuống, có mấy tên người chơi xui xẻo bị đập trúng, hai cột nước cao đến năm mét, rộng mười mét bắn tung lên!
Lấy Ma Quỷ Cự Ngạc làm trung tâm, một luồng sóng xung kích mãnh liệt lan ra, đánh bay mấy chục thành viên Bát Thần Chúng gần đấy. Gần một nửa trong số đó thân hình còn ở trên không trung thì đã hóa thành ánh sáng màu trắng...
Chết ngay tức khắc!
Lúc này, gần trăm tên thành viên Căn Cứ Địa cùng ào ào lao về phía Ma Quỷ Cự Ngạc...
Mấy nhánh quân khác của Bát Thần Chúng vốn đang định cứu viện, giờ nhìn thấy những kẻ thù không đội trời chung của mình một lần nữa xuất hiện thì chợt nghĩ đến hành vi quấy rối bất kể sống chết của những người này, không khỏi hơi hãi trong lòng, nên thoáng khựng lại.
Trong một thoáng khựng lại tưởng chừng như bé nhỏ không đáng kể này, Ma Quỷ Cự Ngạc đột nhiên ngẩng cái cổ trắng hếu lên trời rồi gào, trên không trung lập tức xuất hiện một vòng xoáy đồ sộ...
Mấy chục tên còn may mắn sống sót của Bát Thần Chúng đều “pặc” một cái, trắng mặt lại.
Phép thuật quần thể bậc năm hệ đất - Tử Vong Vẫn Tinh!!!