Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 120: Khai hoang

Vùng đồng cỏ phía bên kia bờ suối, Minh Vũ dự định sẽ bắt đầu khai hoang từ nơi đó. Nguyên nhân rất đơn giản, đó là khá là thuận tiện cho việc tưới tiêu, chỉ cần dẫn nước từ trong hồ chứa ra mà thôi.

Thứ hai đó chính là trên đồng cỏ này, là một bãi đồng cỏ, đã khô, chỉ cần một mồi lửa sẽ thiêu rụi toàn bộ, tro sẽ làm chất dinh dưỡng cho cây trồng, đồng thời khi đốt cỏ trên bề mặt đất sẽ đốt cháy đi rất nhiều mầm bệnh, mầm cỏ dại.

Thế nhưng có một vấn đề xảy ra, đó chính là một khi đốt cháy như thế, rất có khả năng cao gây cháy rừng.

Vì vậy một khi ra quyết định điều gì Minh Vũ phải xem xét vấn đề cho thật kỹ lưỡng, mọi khả năng có thể xảy ra cao nhất.

Muốn khai hoang thì cần phải chuẩn bị khá là nhiều công cụ.

Đầu tiên là nhưng chiếc móng sắc của chim cổ đại, sau khi được mài bén nhọn, những thứ hung khí chết người kia đã trở thành một công cụ dùng để cắt vô cùng hiệu quả. Đó chính là liềm.

Chim cổ đại thuộc lớm chim, vì thế bàn chân chúng có tất cả 4 ngón chân, ba trước hai một sau. Nhưng chỉ có 3 móng trước là mới có thể sử dụng móng làm lưỡi liềm mà thôi. Còn móng phía sau thì không sử dụng, đơn già vì nó khá là thô và to. Hơn nữa còn rỗng ruột.

Thế nhưng như thế cũng đủ công cụ cho cả bộ lạc dùng rồi. mỗi con có thể chế tạo ra được 6 cái lưỡi liềm, những vật này không cần tra cán, hay mài giũa cho nhắn mịm. chỉ cần dùng một sợi dây thừng quần quanh, sau đó lại dùng một tám da thú mỏng cột thật chặt vào là được.

Có công cụ liềm trong tay, mọi việc liên qua tới cắt,móc đều rất là dễ dàng, không biết chiếc móng kia có thành phần cấu tao như thế nào, thế, nhưng độ rứng rắn và sắt bén của nó không thua gì cô cụ bằng đồng cả.

Từ sáng sớm, Minh Vũ đã tập hợp hơn 100 tộc nhân, tập trung tại vùng trãng cỏ bên kia dòng suối. khu vự này sát ranh với rừng rậm. nơi đây hai tháng trước chính là một vùng xanh tươi, thế nhưng vây đã ngã thành một màu vàng, cây cỏ khô héo.

“ dùng Liềm cắt hết cỏ chổ này!”

Minh Vũ lên tiếng chỉ đạo. ngay lập tức các tộc nhân bắt đâu công việc của mình.

Một người đàn ông dáng người thấp bé, có một đôi chân đi cà nhắc không có vội làm mà lại hỏi Minh Vũ

“ Thủ lĩnh! Sao cắt cỏ chỗ này! Trong cỏ có nhiều rắn lớn!”

Người đàn ông chân thọt này đến từ bộ lạc Oro, vì quen đặc tính nơi mình sống cũng như chưa thông thuộc địa hình và sinh vật quanh đây nên không biết.

“ không có! ở đây không có rắn lớn!” Minh Vũ cũng giải thích.

“ Thủ lĩnh! Không phải chúng ta dọn cỏ trồng khoai! So lại dọn cỏ chổ này!” lại một người khác lên tiếng hỏi.

Ý của hắn ta là tại sao lại dọn cỏ gần bộ lạc trước, mà phải đi thật xa để dọn. do thiếu ngôn từ để nói thế nên lời của hắn khá là khó hiểu.

“ như vậy sẽ nhanh hơn!”

“ sao ta không đốt đi!” lại một tên trẻ tuổi hỏi. tên này có một chút nhỏ con tuổi chừng 15 trạc tuổi Minh Vũ vào năm sau có thể làm lễ trưởng thành được rồi.

Minh Vũ khá là bất ngờ dưới câu hỏi của tên kia, “ tên này có được một chút đầu óc, có triển vọng để đào tạo” Minh Vũ thầm nghĩ.

“ đúng! chúng ta sẽ đốt! nhưng không phải bây giờ!”

“ tại sao?”

“ nếu đốt bây giờ, lửa sẽ cháy lan, lửa sẽ cháy hết rừng!” Minh Vũ chỉ tay vào cánh rừng trước mặt.

“ à!!!” tên nhóc à hội hồi dài, dường như nghĩ ra được gì đó.

“ vậy dọn cỏ chỗ này, để không cho lửa chạy sang rừng!” tên nhóc dường như ngộ ra chân lý.

“ tốt! ngươi tên gì!”

“ ta! ta lên A’khim!” tên nhóc ấp úng.

“ tốt! A’Khim, tối nay ngươi sẽ được ăn món ngon!” Minh Vũ cười cười.

“ a! đồ ăn ngon!” tuy bộ lạc Oro chỉ vừa mới gia nhập bộ lạc Đại Việt không lâu, thế nhưng bọn họ cũng biết thức ăn của bộ lạc này ngon như thế nào, những thức ăn hằng ngày đã rất tốt, ăn rất ngon, cũng rất no. nhưng không ai không biết những thức ăn kia chỉ là bình thường mà thôi, chỉ có những thức do thủ lĩnh tự tay làm ra mới là đồ ăn ngon nhất.

“ ta giao công việc ở đây cho ngươi!” Minh Vũ bắt đầu hường dẫn cho A’khim công việc hôm nay của nhóm người, yêu cầu hắn giám sát công việc nơi đây, để bản thân rảnh tay để lo chuyện khác nữa.

Minh Vũ đã quyết định, hắn phải tuyển chọn một số tộc nhân có tốt chất trong việc quản lý bộ lạc để đào tạo bội dưỡng. chứ hiện tại dân số bộ lạc đã vượt qua con số 1000, một mình hắn sử lý công việc quả thật không xuễ. Cũng như đào tạo mầm non cho tương lại bộ lạc.

Quá trình tuyển chọn và xét duyệt cũng không phải ngày một ngày hai mà chọn được, hắn cần phải thông qua thời gian để tuyển chọn chính xác, đặc biệt là lớp trẻ tuổi có tiềm năng như A’khim chẳng hạn.

Một mình trở về bộ lạc tiếp tục nghiên cứu chỉ đạo các công việc quan trọng của bộ lạc.

…………………………………………………………………

Mùa khô, khí hậu nơi đây thật là một cái giết người, ban ngày nhiệt độ có thể lên tới 40 độ, ban đêm cũng có một chút mát mẻ hơn, thế nhưng cũng khiên cho Minh Vũ thở hồng hộc như chó.

Thế nhưng mấy cái tộc nhân của hắn lại bảo rằng, mát, như vậy là mát lắm rồi, mọi năm còn nóng hơn.

Nghĩ cũng phải, không phải tự nhiên mà nhiệt độ xung quanh của bộ lạc lại giảm hơn so với mọi năm, đơn giản chính là trước mặt bộ lạc là một cái hồ chứ nước lớn, nước từ thượng du không ngừng chảy về tích tụ tại đây.

Đập nước đã trở thành một cái hồ chứa nước thật lớn, tại vụng bụng hồ, chiều lài lớn nhất lên tới 70m. nước sâu ít nhất lúc này cũng khoảng 2m. như thế hồ nước này có thể tích trử tối thiểu là 35.000 mét khối nước.

Đồng thời một khi tích tụ một lượng nước lớn như thể, nơi đây rất có khẳ năng hình thành một hệ sinh thái nước vô cùng phát triển.

Không nói đâu xa, chỉ vai ngày qua, từ trên mõm đá Minh Vũ cũng có thể hình thấy từng đàn cá lớn di chuyển lượn vòng xung quanh hồ, tuy tộc nhân chưa có chính thức đi bắt cá thề, nhưng một khi thả mồi hẳn là sẽ được bội thu.

Lại nói về bầy trâu rừng bắt vào đầu mùa xuân. Sau khị bị một lần bị thảm sát 4 con, cũng như một số bị bệnh dịch chết đi, số trâu ban đầu chỉ còn 26 con to nhỏ tất cả.

Số trâu này chính là những sinh vật quý giá nhất của bộ lạc, chỗ ở và đãi ngộ của chúng không kém gì nhóm người lãnh đạo như Klu, Lun, Ashi.

Người không đủ chổ ở chứ bọn chúng đã có chổ ở rồi, hơn nữa còn rất tốt.

Chuồng gia súc được xây bằng gạch nung, sau đó còng được đắp lên đất sét, phía trên mái nhà còn có lỗ thông gió, hằng ngày đều được dọn dẹp chuồng trại khôn có một chút phân nào cả. Chưa tính là ban đêm còn được cho ăn thêm cỏ khô. Bọn chúng không khác gì những ông hoàng của bộ lạc.

Những tộc nhân mới tới đương nhiên không biết được sự lợi hại của bầy trầu này rồi. bọn họ chỉ nhìn thấy ngoài việc ăn ra bọn chúng chỉ biết mua vui cho các tộc nhân bộ lạc, điển hình là nhóm thợ săn.

Vì sau mổi buổi chiều nhóm thợ săn trở về đều leo lên lưng bọn chúng rồi để cho chúng chạy lòng vòng, nhìn tuy rất thích, nhưng cũng rất sợ.

Nhưng thật ra nhóm thợ săn kia cũng đâu chơi bời gì đâu, bọn họ chính là đàng luyện tập theo lệnh của Minh Vũ, muốn làm một thợ săn chân chính thì phải trải qua một bài kiểm tra rất khăc nghiệt, những người thành công sẽ được tặng một chiếc áo lông sói đồng thời thêm một cái chuân chương được làm bằng đồng, những thứ kia là để chứng minh thân phận của mình trong bộ lạc.

Đó là ý tưởng mới đây của bộ lạc, nhằm thúc đẩy quá trình thi đua hăng hái cho bộ lạc.

Trước kia bộ lạc trồng khoai chưa có bầy trâu kia, thế nhưng bây giờ đã có một bầy trâu lực lượng hùng mạnh, như thế việc gieo trồng sẽ được đẩy nhanh tiến độ hơn rất là nhiều lần.

Trâu có thề dùng đi cày bừa, bọn chúng sức lớn, có thể thay thế sức người, chỉ cần có công cụ phù hợp. vì thế trong ngay ngày hôm đó Minh Vũ triệu tập nhóm thợ thủ công và thợ rèn cùng một chỗ quyết định phải làm vài bộ cày cho bộ lạc dùng trong vài ngày tới.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!