Sáng sớm ngày ra, bộ lạc Awash đã vô cùng náo nhiệt.
Vì vẫn duy trì thói quen ăn sáng cùng nhau, cho nên khi vừa thức dậy mọi người đã liếm liếm móng vuốt, chạy tới bãi đất trống trước nhà bếp đợi cơm rồi.
Gia đình Black cũng không ngoại lệ.
Hiện giờ, Mạnh Cửu Chiêu đã rất hiểu ông bác của mình, cho nên ngay khoảnh khắc bước vào bãi đất trống, cậu liền vô cùng lo lắng nhìn sang phía đối phương. Mỗi lần Solid Lunsar dừng mắt trên người bất cứ thành viên nào trong bộ lạc, cậu đều không nhịn được mà run lên.
Cũng may, tất cả mọi người đều rất “nhỏ xinh”, không phù hợp với thói quen ăn uống của hắn.
Nhưng mà, không đợi Mạnh Cửu Chiêu thở phào nhẹ nhõm, hai mắt của Solid Lunsar bỗng chốc sáng ngời, điều ấy khiến cậu lại không thể không bắt đầu lo lắng. Nhìn theo ánh mắt của bác cả, Mạnh Cửu Chiêu đen mặt phát hiện, điểm cuối tầm nhìn của Solid Lunsar đang có hai người.
Bên trái là Carat, bên phải là Wieser.
“Trong bộ lạc này, có vẻ hai người kia là ngon miệng nhất.” Quay đầu lại, Solid Lunsar bình phẩm mới Mạnh Cửu Chiêu như đúng rồi.
Bởi lẽ đó, mặt Mạnh Cửu Chiêu lại càng đen hơn nữa.
“Bên trái là đầu bếp chính – Carat, bên phải là phụ bếp – Wieser.”
Mạnh Cửu Chiêu đặc biệt nhấn mạnh thân phận hai người kia, đúng lúc ấy, Sita đi ngang nghe thấy nên liền dừng lại nói chuyện với hai bác cháu nhà cậu:
“Đúng rồi! Muốn ăn cái gì cứ tìm bọn họ là được, Carat và Wieser sẽ chuẩn bị những món khác nhau, muốn ăn đồ ai nấu thì ngồi vào bãi đất trống trước mặt người đó. Công việc hàng ngày của họ là nấu ăn cho mọi người, càng được ăn no, các dũng sĩ sẽ có thể mang về càng nhiều thực phẩm.” Đối với trai đẹp Solid Lunsar, Sita vô cùng nhiệt tình giới thiệu.
Solid Lunsar khẽ mỉm cười, gật đầu ý bảo mình đã hiểu, sau đó không chút do dự ngồi xuống bãi đất trống trước mặt Carat.
Bếp trưởng chắc chắn phải hơn bếp phó, nghe đã biết rồi – Đây là suy nghĩ của Solid Lunsar khôn khéo.
Sau đó đôi mắt hắn liền tràn ngập chờ mong.
Sau đó nữa…
Hắn lập tức ói ra.
“Thực ra, trong bộ lạc, bếp phó nấu ăn ngon hơn bếp trưởng nhiều.” Halu ngồi phía sau Solid Lunsar thông cảm mà vỗ vỗ vào lưng hắn, còn tốt bụng đưa một chén nước qua.
Tâm tình vốn đang vô cùng khó chịu, nhưng sau khi được vỗ nhẹ lên lưng, Solid Lunsar đã dần dần bình tĩnh lại. Hắn liếc mắt một cái, lập tức nhìn thấy A Bái lông trắng tóc (giả) trắng đang ngước đôi mắt tròn, tò mò nhìn mình, vì thế mà liền vui vẻ trở lại.
Uống hết cốc nước Halu đưa tới, hắn trịnh trọng giải thích với người ta: “Xin lỗi, trước đó tôi không biết đám khủng long Linh Ẩn kia là do cậu nuôi cho nên mới bắt đi, hãy để tôi bồi thường.”
“Ể? Bồi thường?” Halu ngốc ngốc lặp lại một lần.
Solid Lunsar nghiêm túc gật gật đầu: “Vì để bồi thường, tôi quyết định nuôi gà cùng với cậu.”
Không cho Halu cơ hội cự tuyệt, sau khi ăn sáng xong, Solid Lunsar thật sự theo người ta tới khu vực nuôi gà.
Ông nội Mãnh mở to hai mắt: “Gru?” (Thằng nhỏ kia nhìn trúng những con gà này à?)
Black chậm rãi lắc lắc đầu: “Hẳn là Solid Lunsar nhìn trúng Halu.”
Mạnh Cửu Chiêu sầm mặt dùng bữa sáng: “Không phải gà, cũng chẳng phải Halu, chắc chắc bác cả nhìn trúng A Bái.”
Lời này vừa dứt, tất cả khủng long trong nhà đều quay sang nhìn Mạnh Cửu Chiêu, kể cả George trong ngực cậu cũng phải ngẩng đầu.
Nhét một cái lá vào miệng George như muốn trấn an, Mạnh Cửu Chiêu lại tiếp tục bình tĩnh ăn cơm.
***
Mạnh Cửu Chiêu nói đúng, đích thực Solid Lunsar đã nhìn trúng A Bái.
Bộ dáng nó vừa béo vừa tròn, mới nhìn đã thấy rất là dễ nuôi!
Hơn nữa, A Bái đã không còn là một con non yếu đuối vừa chào đời, con non lớn chừng này… nếu hắn nhận nuôi, hẳn là sẽ không đến mức nuôi… chết?
Vì lẽ đó, Solid Lunsar quyết định bồi dưỡng tình cảm với A Bái một chút, đáng tiếc đứa nhỏ kia cứ một mực bám lấy Halu, không có cách nào, Solid Lunsar đành phải tìm cách đi theo Halu vậy.
Hôm qua, gặp lại đứa con xa cách nghìn trùng, Mãnh vui vẻ không gì sánh được, liếm láp con non đã to ngang ngửa mình hết vài lần mới buồn ngủ vì đường xa bôn ba mệt mỏi. Thế nhưng, sau đó, nó lại bị con trai đánh thức, lôi kéo nói chuyện đời mình hết cả một đêm.
Đầu tiên, là nói về những chuyện đã xảy ra khi hai người lạc nhau, sau lại nói về cuộc sống gần đây, thậm chí những loại khủng long Mãnh đã ăn vào sáng hôm nay Solid Lunsar cũng hỏi một lần… đến khi có đầy đủ đáp án hắn mới ngừng tra hỏi.
Mãnh nhẹ nhàng thở ra, đang chuẩn bị dang cánh bọc mình đi ngủ thì nó lại thình lình bị con trai kéo qua.
Lần này, con trai chuyển sang tra hỏi về chuyện đời người khác.
Qua lời kể của ba ba, hắn nắm được sơ sơ về cuộc sống của Halu, cũng biết tất cả số gà mình mang về hôm qua đều do Halu nuôi dưỡng. Vì thế, Solid Lunsar nhanh chóng nảy ra sáng ý, tìm được phương pháp tiếp cận người kia.
“Hiện tại, tôi có thể đếm được tới bốn mươi lăm, nghe nói cậu có thể đếm đến ba mươi, hai người gộp vào vừa vặn là bảy mươi lăm (phép cộng này là nhờ A Trọc tính giúp, orz), trong bộ lạc đang có bảy mươi ba con gà, vừa vặn nằm trong khả năng đếm của hai chúng ta. Cậu thấy đó, chúng ta cũng có nhiều điểm thích hợp để cùng nhau nuôi gà lắm!”
Chỉ cần chúng ta bắt tay hợp tác, Sall sẽ không cần lo lắng gà bị đếm sai!
Solid Lunsar khẽ mỉm cười, thoạt nhìn nụ cười của hắn vô cùng thành thật.
Halu bỗng chốc ngây ngẩn cả người, cân nhắc một chút: hình như… rất có lý nha!
Gật gật đầu, cậu chấp nhận cho Solid Lunsar theo cùng.
Vì thế, Solid Lunsar liền thành công xâm nhập vào lòng địch.
Dưới sự hướng dẫn của Halu, bọn họ nhanh chóng tới được nơi Solid Lunsar đã trộm gà lúc trước, thực ra đó là bãi cỏ nuôi thả của bộ lạc Awash mà thôi, còn chuồng gà được bố trí ở một chỗ bí mật khác.
Những con khủng long Linh Ẩn mất hụt hôm qua đã được đưa về chuồng ngay trong đêm, khoảnh khắc nhìn thấy Solid Lunsar, cả đám chúng nó lập tức sôi trào.
Thế nhưng, vừa thấy Halu bên người Solid Lunsar, chúng lại như bắt gặp mẹ đẻ mà kêu lên thảm thiết rồi bổ nhào tới.
Đám khủng long Linh Ẩn này không phải gà – xịn do Halu nuôi, dù trong các loại khủng long, vóc dáng của chúng được coi là nhỏ, nhưng so với hình thái con người của Halu thì lại lớn và nặng hơn nhiều. Nếu chúng nó thực sự nhào tới, nhất định Halu sẽ bị chúng nó đè, mà thậm chí là đè chết luôn.
Không định ra tay hỗ trợ, Solid Lunsar chỉ đứng một bên nghiêng đầu quan sát biểu hiện của Halu.
Chỉ thấy vẻ mặt người kia vẫn vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không lo lắng vì đàn gà đang bổ nhào tới đây. Kế tiếp, Halu đặt ngón tay lên miệng, huýt một tiếng còi cực lạ tai, sau đó, những con khủng long Linh Ẩn đang hưng phấn liền ngoan ngoãn trở lại, chúng giảm tốc độ, chậm rãi đi tới trước mặt Halu.
Sờ sờ từng cái đầu một, Halu dịu dàng an ủi những con “gà” đã ăn no kinh hãi của mình.
Đàn “gà” được vuốt ve thì lập tức tỏ ra ngoan ngoãn, Halu ném đống thức ăn đã chuẩn bị từ trước cho chúng nó, sau đó liền làm ra một hành động khiến cho Solid Lunsar phải thay đổi sắc mặt —
Hắn dùng bàn tay vừa âu yếm đầu đám “gà” để sờ mông bọn chúng!
“Thao tác này là để kiểm tra xem hôm nay bọn chúng có đẻ trứng hay không.” Dường như nhìn thấu nghi hoặc của Solid Lunsar, Halu chuyên tâm giải thích: “Cái đó vừa vừa to vừa giãn tức là mới vừa đẻ xong.”
Dù thấy Halu nói chuyện vô cùng nghiêm túc, nhưng Solid Lunsar vẫn không khỏi đỏ mặt lên một cách cực kỳ quỷ dị. Mà đối phương lại hoàn toàn không chú ý tới vẻ mặt hắn, tiếp tục chăm chú sờ mông đàn gà.
Hẳn là những con khủng long Linh Ẩn này đã quen với việc bị sờ mông rồi, cho nên bất kể Halu có lần mò như thế nào thì chúng không hề phản ứng. Ngược lại, có mấy con bị Halu sờ đến thì bỗng nhũn chân, không nhịn được mà hơi ngồi xổm xuống.
“Đây là biểu hiện của những con sắp đẻ, có lẽ không được bao lâu nữa, chúng sẽ tìm ổ để đẻ trứng.” Halu tiếp tục truyền thụ kinh nghiệm cho Solid Lunsar.
“…” Solid Lunsar luôn nhanh mồm nhanh miệng vẫn tiếp tục câm nín đầy quỷ dị.
“Ấy — Tôi giải thích không đủ rõ ràng sao? Vậy để tôi làm mẫu cho nhé.” Halu dùng một đôi mắt trong veo, chuyển rời bàn tay từ mông con gà xuống tới người Solid Lunsar, rồi ngay khi đối phương chưa kịp phản ứng đã tỉnh bơ sờ soạng lưng hắn một lượt.
Thân thể bất chợt run lên, trong nháy mắt Solid Lunsar lại có cảm giác chân nhũn đến muốn ngồi xổm xuống!
“Ha ha, hiểu chưa? Sờ như vậy đó, gà sắp đẻ trứng nhất định sẽ nhũn chân rồi ngồi xổm xuống.” Dùng vẻ mặt thuần khiết nhìn Solid Lunsar, Halu quơ quơ tay mình.
Ha ha — tôi ghét nhất những người nói “ha ha” với tôi đấy!
Cố gắng duy trì vẻ mặt bình thản, giữ vững đôi chân đã hơi mềm nhũn của mình, Solid Lunsar tiếp tục đi theo Halu để học cách nuôi gà, chẳng qua lần này, những bước đi của hắn có phần hơi run rẩy.
Giống gà muốn đẻ trứng lắm đó nha – Nghiêng cái đầu nhỏ, A Bái nghiêm túc nghĩ.
Dọc đường, bắt gặp vài con khủng long Linh Ẩn đang ooxx, mặt Solid Lunsar càng đỏ thêm, thế nhưng Halu vẫn cứ thản nhiên như chẳng có chuyện gì, đúng là có mắt như mù vậy.
“Sở dĩ loại khủng long này phù hợp để nuôi dưỡng là vì chúng nó động dục suốt ngày ~ Quanh năm suốt tháng, lúc nào cũng có thể đẻ trứng được, rất giống với loài gà ở đại lục Cinnamon của chúng tôi! Ôi chao… Không biết đời này còn có thể ăn được trứng gà thực sự hay không…” Cảm khái một câu đong đầy tiếc nuối, Halu đưa Solid Lunsar đi xem từng đôi từng đôi gà, cuối cùng dẫn hắn tới chỗ một đống đá tảng.
Mới nhìn còn tưởng là đá tảng bình thường, thế nhưng quan sát cẩn thận mới phát hiện những tảng đá này được bố trí rất có lý. Không những chúng được bọc bằng một lớp cỏ khô thật dày, mà vị trí cũng vô cùng ngay ngắn, trông qua na ná một cái tổ chim.
Một cái tổ thoải mái cực kỳ!
Nhảy vào trong ổ, Halu khom lưng tìm kiếm thật lâu, một lúc sau, khi đứng thẳng người lại, trên tay cậu đã có thêm một quả trứng.
“Nhìn này! Chắc đây là quả trứng mà con gà có “cái đó” giãn giãn mới đẻ ra đấy!” Halu nở nụ cười xán lạn vô cùng.
Solid Lunsar cảm thấy hai chân lại bắt đầu mềm nhũn, thật muốn tìm cái gì đó để dựa vào… Trong lòng thầm nghĩ vậy, mà lúc ấy hắn cũng đang đứng trước một cái ổ thoải mái cực kỳ… Có lẽ nhận ra một tia khát vọng trong mắt đối phương, Halu lập tức vẫy tay với hắn: “Đến đây nghỉ một lát đi, bên này không có trứng.”
Vì thế, Solid Lunsar ngoan ngoãn đi vào, không bao lâu sau, nhóc mập A Bái cũng nhảy vào theo. Đặt con Kantus non lên trên bụng mình, Solid Lunsar cẩn thận cảm thụ mùi cỏ khô, mùi thú non của A Bái và… mùi hương là lạ trên người Halu.
Đó là một mùi mà Solid Lunsar chưa từng ngửi thấy bao giờ (chỗ hắn cơ bản là không có chó), song, sau ngày hôm nay, hắn cảm thấy có lẽ cả cuộc đời này, mình cũng không nào thể quên được mùi hương ấy.
Ban đầu, A Bái không quá thích ngồi trên người Solid Lunsar, thế nhưng sau khi Halu sờ nó một lúc, nó cũng dần dần thích ứng, còn tò mò nhảy nhảy trên người hắn nữa.
Đối với thú nhân trong bộ lạc Awash, A Bái quá nặng, nên cho tới tận bây giờ nó cũng chưa từng được chơi đùa với người lớn theo kiểu như vậy (ông nội Mãnh thì nó không dám tới gần, Black và White lại có con non của riêng mình).
Đó cũng là lý do mà nó trở nên vui vẻ rất nhanh.
Nhìn cục lông tròn vo nhảy tới nhảy lui trên bụng mình, ánh mắt Solid Lunsar dịu dàng không gì sánh được.
Sau đó, hắn nghe thấy Halu thở dài một tiếng.
“Anh, là ba ba của A Bái sao?”
Giọng nói mang theo rất nhiều mất mát của Halu truyền tới màng tai Solid Lunsar, rồi trực tiếp xuyên thẳng vào sâu trong đại não hắn!