Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 36: Đối Chiến Hắc Ám Sinh Linh

Mộc Phi Vũ bị hắc vụ trong nháy mắt ăn mòn một nửa thân thể, cái này để nàng tương đương tuyệt vọng. Nàng chưa từng nghĩ liền sẽ một ngày mình chết thảm như vậy.

Đúng lúc này Doanh Thiên một tay với ra, đem nàng kéo ra sau hắn. Hắn trên thân toát ra quang mang xanh lục, một cỗ sinh cơ khổng lồ rót vào thân thể nàng. Lập tức thân thể nàng lần nữa tái sinh. Không những thế nàng giật mình phát hiện, thọ nguyên của mình thế mà kéo dài một mảng lớn. Cái này để dung nhan của nàng trẻ lại không ít. Từ một cái trung niên nữ phụ, nàng trở nên trẻ như mới 20.

Ngay lúc này, hăc ám sinh linh cái đuôi của nó nhanh như cắt chém về phía Doanh Thiên, một chiêu này nhìn như đơn giản, nhưng tuyệt đối có thể đem một toà thế giới chém làm đôi.

Chỉ thấy Doanh Thiên nhẹ nhàng đưa lên một ngón tay. Nge được keng một tiếng. Vậy mà sinh sinh đỡ được một đuôi này.

Doanh Thiên đỡ được giống như không phải là quá lạ, hắc ám sinh linh biết Doanh Thiên tuyệt đối không dưới mình. Hắn thu về cái đuôi. Sau đó chuẩn bị đánh ra kích thứ 2.

Trên đầu hắn đôi sừng kia hiện ra từng đường vân màu đỏ như máu. Từng đường vân này ẩn chứa huyền ảo vô song. Ngay lập tức trên không trung xuất hiện một cái hư ảnh khổng lồ. Đây là một cái quái vật, nhìn tương tự hắc ám sinh linh. Hư ảnh này to lớn đến mức, chỉ cần là đang trong bí cảnh này đều có thể nhìn thấy nó. Cùng lúc này một cỗ bá đạo sát phạt khí tức quét ngang bí cảnh. Cái này làm những người đã tiến vào giật mình kinh hãi.

“Mau nhìn, đó là quái vật gì”.

“Má ơi chạy mau”.

“Không xong, bí cảnh bị phong bế, không thoát ra được”.

Cho dù là nữ tử đến từ Thiên Sơn kia, hay Lang Từ Tự lúc này nét mặt cũng cực kỳ nghiêm trọng nhìn về phía hư ảnh kia.

Đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm nhận được tử vong đang đến gần.

Hư ảnh kia há ra chiếc miệng của mình, từ trong miệng nó chỉ thấy trào ra vô số yêu ma quỷ quái. Số lượng chính là vô cùng vô tận. Lấy tốc độ nhanh vô cùng hướng về phía Doanh Thiên như một cơn lũ lớn.

“Thiên Ma Hàng Lâm”. Hắc ám sinh linh hô lớn.

Chỉ thấy Doanh Thiên cười nhạt,:”Nhàm chán”.

Ngay sau đó, Doanh Thiên nâng lên tay của mình, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một thanh kiếm, thanh kiếm này chỉ dài chừng một tấc, hơn nữa thanh kiếm này là được tạo thành từ nước. Trong nháy mắt Doanh Thiên bóp vỡ thanh kiếm này, thanh kiếm này tan vỡ thành vô số giọt nước nhỏ. Đáng nói là những giọt nước nhỏ này lại biến hoá thành vô số những thanh kiếm khác.

“Vạn Xuyên Thu Thuỷ” Doanh Thiên lạnh nhạt nói. Sau đó những thanh kiếm kia lập tức hướng về ma triều kia mà đối cứng.

Tại va chạm về sau, vố số yêu ma quỷ quái bị kiếm thuỷ xuyên qua tan thành mây khói. Cuối cùng bị diệt sạch. Hư ảnh kia bị vô số kiếm thuỷ xuyên qua thành từng cái lỗ hổng như một cái sàng. Cuối cùng tiêu tán.

Hắc ám sinh sinh cười khặc khặc:”Ngươi quả nhiên rất mạnh, kế tiếp liền phải nghiêm túc rồi”. Hắc ám sinh linh nói ra câu này, lập tức trên thân nó lân phiến xuất hiện từng đạo vết nứt, trong nháy mắt vết nứt lan toả khắp thân thể nó. Cuối cùng bạo vỡ mà ra. Cũng lúc này thân thể của nó trở nên bành trướng, để lộ ra bên dưới lân phiến một bộ huyết nhục đỏ au. Thân thể của nó lúc này lớn đến hơn trăm trượng. Trông cực kì đáng sợ. Trước ngực nó một con mắt lớn đóng chặt. Tuy đóng chặt, thế nhưng là trong khe mắt thỉnh thoảng thoát ra một cỗ lực lượng vô cùng khủng khiếp. Giống như chỉ cần con mắt ấy mở ra nhìn một cái liền có thể giết người. Thật vậy, đã từng có rất nhiều kẻ cường đại bị con mắt này nhìn mà chết.

Ngay tại thời khăc này, ma khí trùng thiên, chỉ thấy trên không trung kia ma khí ngưng tụ thành một cái đại thủ, đại thủ này to lớn đến không cách nào dùng mắt thường nhìn thấy toàn bộ. Đại thủ này ngưng tụ đi ra. Toàn bộ bí cảnh không gian giống như bị đóng băng lại. Không gian trở nên đông kết, bất kì ai ở trong bí cảnh đều tại cảm nhận được không gian trở nên nặng nề vô cùng, muốn bước đi đều khó khăn.

Đại thủ hắc ám kia ấn xuống, tại dưới áp lực của nó. Bên dưới nham tương giống như trầm luân, hoả vũ cùng vì đó mà tán loạn, Doanh Thiên thì càng như là hạt bụi dưới một thủ ấn này. Tựa hồ một chưởng này đánh xuống có thể đánh cho 3000 thế giới tan vỡ.

Thế nhưng là đối mặt một chưởng này, Doanh Thiên lộ ra vô cùng bình thản. Chỉ gặp hắn nhẹ nhàng nâng lên 2 tay của mình, lập tức một cái chữ phật xuất hiện trên lòng bàn tay hắn, sau đó chầm chầm quay nhẹ. Tại một khắc này, phật quang chiếu rọi khắp nơi, loáng thoáng đều có thể nge thấy phật âm quanh quẩn. Cuối cùng, Doanh Thiên đẩy một chưởng này oánh kích mà lên, chính là muốn đối cứng hắc thủ kia.

“Nhiên Đăng Ấn” Doanh Thiên miệng hô.

Chỉ thấy một cái hoàng kim thủ ấn khoảng 20 trượng hoành không mà lên, hoàng kim thủ ấn so với hắc ám thủ ấn thì lộ ra nhỏ bé đến đáng thương. Thế nhưng là hoàng kim thủ ấn giống như kéo theo cả một cái phật quốc, từng tôn từng tôn đại phật ẩn ẩn hiện hiện lộ ra vẻ vô cùng thần thánh.

Cuối cùng 2 chưởng này chạm nhau, hoàng

kim phật ấn lập tức toát ra phật quang sáng chói vô cùng, chỉ thấy nơi phật quang đi qua. Hắc ám khí vụ đề bị tịnh hoá rơi. Hắc ám thủ ấn trong chốc lát liền bị phật quang soi thành trăm ngàn lỗ thủng, cuối cùng tiêu tán đi.

Ngay tại hắc ám thủ ấn tiêu tán đi, một cái liêm đao màu đen đã tại từ trên thiên không bổ xuống, liêm đao này mang theo cực kì tà ác khí tức, rõ ràng đây là một kiện vũ khí chí tà. Đây là hắc ám sinh linh bản mệnh vũ khí. Lúc này nó thôi động chính mình toàn lực bổ ra một đao này, muốn đem Doanh Thiên chẻ làm đôi.

Đao này uy mãnh đến không cách nào tưởng tượng, tại nơi nó đi qua, không gian bị chém đứt để lộ ra từng vệt hư vô đen ngòm. Liền ngay cả thời gian nơi đó cũng ngưng trệ lại, tựa hồ như chém đứt cả thời gian. Cuối cùng đao này bổ xuống, đem Doanh Thiên đứng tại đó bổ ra làm đôi.

Thế nhưng là Doanh Thiên bị bổ ra làm đôi kia tiêu tán đi, thực chất đó chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi. Cách đó không xa Doanh Thiên xuất hiện. Cái này để hắc ám sinh linh ngạc nhiên không thôi.

“Tránh được một đao này của ta, ngươi thật nhanh” Hắc ám sinh linh lạnh lùng nói.

“Cũng không có gì lạ, đao của ngươi vẫn chậm” Doanh Thiên cười nói.

Hắc ám sinh linh cũng không có tiếp tục động thủ. Nó nhìn Doanh Thiên một lát rồi nói:”Có lẽ ta đã Đoán ra được một chút ngươi là ai đi”.

“Ồ, vậy nói nge một chút” Doanh Thiên có chút hứng thú”.

“Thiên Địa này có một cái truyền thuyết về một cái cấm kỵ nhân vật, thiên đạo người bên kia đã đem hắn liên quan thông tin triệt để xoá đi, số người biết đến hắn tuyệt không có nhiều, ngoại trừ những cái Thiên Tôn kia, tuyệt không quá trăm người biết đến ngươi, có phải hay không Tận Thế Chân Chủ”. Hắc ám sinh linh từ từ nói.

“Tận Thế Chân Chủ?, hắc, cái này danh tự rất tốt để chụp mũ a” Doanh Thiên lắc đầu cười.

“Nếu ngươi đã biết ta là ai, vậy kế tiếp liền dứt điểm, không có cùng ngươi dây dưa” Doanh Thiên nói tiếp.

Ngay sau đó hắn 2 tay kết một đạo ấn quyết. Sau đó hoa tay một vòng, lập tức một thanh hắc kiếm xuất hiện trong tay hắn, thanh hắc kiếm này vô cùng xấu xí, giống như là một thanh sắt vụn, lưỡi kiếm chính là sứt mẻ lung tung, chuôi kiếm được quấn bởi một dải vải trắng đã cũ kĩ sờn rách. Toàn thân kiếm chỉ có một màu đen thui kì lạ. Trên kiếm cũng k có bất kì cái gì khí tức kinh người, tựa hồ nó chỉ đơn thuần là một thanh kiếm sắt bình thường đến không cách nào bình thường hơn.

Thế nhưng là hắc ám sinh linh ánh mắt có chút co rụt lại, mặc dù thanh kiếm không có chút khí tức nào, thê nhưng là nó ẩn ẩn cảm nhận được nguy hiểm vô cùng.

Ngay lập tức, trên lưng hắc ám sinh linh vậy mà mọc ra một đám xúc tu, nhưng xúc tu này phô thiên cái địa lan toả ra tám hướng mà đi.

Chỉ gặp lát sau chúng kéo trở về, trên mỗi cái xúc tu vậy mà xiên lấy một người, hoá ra nó muốn đem người xâm nhập bí cảnh toàn bộ ăn sạch để gia tăng một chút sức mạnh. Những cái bị bắt về kia đa số đều bị xiên chết, có một số ít thực lực khá cao thì còn sống nhưng là đã hấp hối, vậy mà lại có tới 4 vị thần vương bị xiên tới. Bọn hắn đêu còn sống, đang ra sức muốn thoát ra ngoài, thế nhưng là dù dùng cách nào đều không thể thoát.

Cuối cùng cái thì đem mình bối cảnh ra doạ dẫm. Cái thì chửi mắng. Chỉ gặp hắc ám sinh linh không có kiên nhẫn quát:”Các ngươi những cái hạ đẳng sinh linh này đều chỉ là thức ăn, khặc khặc”.

Ngay sau đó miệng nó bỗng chốc hoá lên to lớn vô cùng, sau đó chính là một ngụm đem toàn bộ bắt được người ăn xuống.

Từ đầu đến cuối Doanh Thiên cũng không có xuất thủ, hắn k có nghĩa vụ phải đem bọn hắn cứu, hắn cũng lười. Dù sao hắn cũng k phải cái gì thiện nam tín nữ.

Tại ăn hết đám người về sau, hắc ám sinh linh tựa hồ huyết khí có chút tăng lên, mặc dù không nhiều, nhưng vừa đủ để nó sử dụng ra thủ đoạn kia.

Chỉ thấy hắc ám khi vụ ngập tràn thiên địa bị nó hấp thu hết về thể nội, đây là muốn thi triển ra vô thượng thủ đoạn, muốn phân ra thắng bại.

Doanh Thiên bình thản chờ đợi, hắn cũng không có xuất thủ trước, bởi vì hắn không lo lắng mình sẽ thua, cho dù hắn hiện tại thực lực không có bao nhiêu cũng sẽ không thua bởi một cái sinh linh hắc ám này.

Con mắt đóng chặt trên người hắc ám sinh linh kia vậy mà động, chỉ một chút động này, vậy mà đem cả thiên địa nơi này đều động.

Cuối cùng con mắt kia chậm chậm mở ra, tại mở ra hết về sau, một luồng u tối quang mang chiếu rọi thiên địa này. Bên trong con mắt này vậy mà có đến 8 cái con ngươi xếp liền nhau, nhìn qua có chút đáng sợ.

8 cái con ngươi này liên tục đảo một vòng. Sau đó một luồng huyết sắc bắt đầu hội tụ.

Hắc ám sinh linh trầm giọng nói:”Đây là ta bản mệnh thần thông, sau khi dùng xong ta sẽ triệt để suy yếu, nếu ngươi đỡ được ta liền tuỳ ngươi xử trí, nếu đỡ không được, vậy ta hôm nay liền có một bữa ăn ngon”.

“Tốt, chuẩn bị xong vậy liền tới đi”. Doanh Thiên hứng thú cười.

Không tiếp tục nói nhảm, hắc ám sinh linh động thủ, một cỗ ánh sáng huyết sắc từ con mắt trước ngực nó phát ra nhắm thằng Doanh Thiên mà chiếu tới. Luồng huyết sắc này mang theo uy lực tuyệt đối là huỷ thiên diệt địa, dưới ánh sáng này,Tựa hồ ngươi là cái gì Thần Đế, Tiên Nhân, Thánh Nhân đều phải chết, dưới ánh sáng này mặc kề ngươi tới đâu cường đại đều không có cách nào sống sót.

Thế nhưng Doanh Thiên một kiếm nơi tay, hắn nghiêng lưỡi kiếm một cái, sau đó đơn giản vô cùng chém lên. Một chém này, không có bất kỳ cái gì hoa mỹ. Cũng không có toát ra cái gì kinh thiên động địa uy lực. Càng không có bất luận một cái gì linh lực. Chỉ đơn thuần chính là vung kiếm lên.

Thế nhưng là cái vung kiếm này chính là đơn giản đem luồng kia huyết quang chém tán loạn. Sau đó từng đạo Oanh minh vang lên.

Nge đươc Oanh...Oanh...Oanh, khắp nơi trong bí cảnh này vì thế mà như muốn tan vỡ. Khăp nơi đều có thể thấy không gian nhanh chóng sụp đổ xuống, lấy tốc độ nhanh chóng lan rộng khăp bí cảnh, tựa hồ muốn đem bí cảnh triệt để huỷ diệt đi. Nham tương, nham thạch trong bí cảnh cũng vì vậy mà đều rơi vào không gian hư vô.

May mắn là bí cảnh này kết giới bảo vệ cực kì vững chắc. Một kích kia cũng không thể đem nó huỷ đi.

Nếu là ở bên ngoài Doanh Thiên cũng sẽ không gây động tĩnh lớn như vậy. Hắn hiện tại tình huống nhạy cảm. Gây động tĩnh lớn liền sẽ bị cảm ứng.

Thế nhưng là trong bí cảnh này hắn không cần cố kỵ. Bởi vì bí cảnh này đc bố trí bởi Viêm Đế. Đây là một cái cường giả đỉnh tiêm trong thiên địa. Hắn bố trí ra bí cảnh tuyệt đối là vô cùng vững chắc.

Tại bên trong bí cảnh, nơi này đã không còn cái gì nham tương hoả vũ. Thay vào đó khắp nơi đều là hư vô đen ngòm. Chỉ còn lại Doanh Thiên và hắc ám sinh linh. Không, chính xác thì thêm cả Mộc Phi Vũ, nàng vẫn còn sống. Đương nhiên nàng sống xót là bởi vì Doanh Thiên một mực che trở nàng, nếu không giờ phút này nàng liền đã hoá thành một nắm tro bụi bị hư vô nuốt chửng. Mặc dù vậy nàng vẫn phải chịu thương thế vô cùng nghiêm trọng.

Hắc ám sinh linh lúc này có chút cứng đờ, nó khó nhọc nói ra:”Ngươi vậy mà đem mình kiếm vực bao trùm lấy toàn bộ bí cảnh, ta thế mà không có nhận ra”.

Kiếm vực, hay còn gọi là Đạo Vực, cái này tuỳ vào ngươi tu luyện đại đạo gì thì có thể diễn hoá ra Đạo Vực tương ứng. Ví dụ như Kiếm Đạo có Kiếm Vực, Không Gian Chi Đạo có Không Gian Lĩnh Vực, Tử Vong Chi Đạo thì có Tử Vong Táng Tràng,....v.....v....

“Ngay từ lúc ta đến bí cảnh đã đem trọn bí cảnh bao phủ trong ta Kiếm Vực, nếu không lấy ta chút thực lực hiện tại muốn đối phó ngươi cần phải bỏ chút gân cốt, mà ta thì lười” Doanh Thiên không có chút nào giấu nói ra.

Cái này để hắc ám sinh linh có chút im lặng, dù sao nó cũng là một cái khủng bố sinh linh, thế mà lại vì lười mà muốn dùng thủ đoạn. Cái này để nó có chút ấm ức.

Doanh Thiên ném đi thang kiếm đen về phía nó, chỉ thấy kiếm xuyên qua đầu lâu của nó không có chút nào trở ngại đem đầu nó quay lại chỗ Doanh Thiên, thì ra ngay tại một kiếm trước đó Đầu nó đã bị chặt đứt, chì là không có lập tức rơi đi mà thôi.

Mặc dù vậy nó vân là còn sống. Doanh Thiên muốn đem nó trấn áp lại. Cái đầu lâu ngạc nhiên nói:”Ngươi không giết ta?”.

“Không vội, ta còn cần đến ngươi” Nói đoạn Doanh Thiên đem nó trấn áp lại. Sau đó hay nhìn về bộ thân thể không đầu kia của nó.

........

Chương 1 và 2 đều đã sửa xong, khả năng sẽ dần sửa hết đến xong vụ Thái Âm Cốc. Nội dung thì chỉ có 2 chương đầu là thay đổi nhiều. Những chương về sau sẽ chỉ sửa câu chữ cho bớt lủng củng, vì nhưng chương đầu mới viết nên dùng từ không được ổn lắm. Mong ae vẫn sẽ ủng hộ. Cho mình động lực viết.