Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 50: Tôi Bị Thương Rồi



Chữa trị bằng nước bọt?
Nhưng lý do này đã dùng rồi.

Còn gì nữa? Còn có lý do gì nữa...!
Lý Tấu Tinh trốn trong phòng vệ sinh mãi đến tận khi tỉnh táo lại mới dám đi ra ngoài.

Nhìn Cố Vấn Thành chọn dùng các loại thủ đoạn thì sảng khoái đấy, nhưng vẫn thấy khó chịu.

Lúc mặt không cảm xúc tự chơi mình, vẻ đẹp trai hòa lẫn với hương vị lẳng lơ quả thực khiến Lý Tấu Tinh nổ tung.

Thế nhưng vì nể mặt mũi tác giả, đương nhiên quan trọng hơn là vì mưu cầu phúc lợi của mình, Lý Tấu Tinh cắn răng nhẫn nhịn.

Sau khi ra ngoài anh định bước lên giường ngủ luôn, Cố Vấn Thành đột nhiên nói chuyện: "Cậu không cởi quần áo à?"
"...!Ồ." Lý Tấu Tinh lề mề cởi quần áo.

Lòng biết tỏng đối phương có ý gì, Lý Tấu Tinh vẫn liếc mắt nhìn hắn, "Đắp kín như thế không nóng hả?"
Cố Vấn Thành vén lên một góc chăn, phía trên quá thảm hại nên không thể để cho đối phương thấy, chỉ có thể lộ ra đôi chân dài.

Một kẻ nóng lòng gì cũng biết, một kẻ nóng người không biết gì cả.

Chỉ có thể nhìn một chút cho đỡ thèm.

Buổi tối hôm đó hai bên đều mang ý xấu, thế nhưng lại yên bình vượt qua một đêm.

Xế chiều hôm sau mấy người chuẩn bị đi tới khu bán đấu giá.

Na An không biết lấy được tin tức ở đâu, kiên trì muốn đi cùng bọn họ.

Cô đi theo phía sau bọn họ, lúc đến khu bán đấu giá, vì trước giờ chưa từng tới nơi này bao giờ, trên mặt cô không khỏi lộ ra chút kinh hoảng.

Tế Du không hiểu, "Nếu cô sợ thì sao lại muốn đến đây chứ?"
Câu này hỏi đúng trọng điểm rồi.

Tâm tư của con gái, trực tiếp đâm thủng thì sẽ xấu hổ lắm.

Na An cười nói: "Cũng vì sợ nên mới muốn đến xem thử đó."
Cô cố gắng không nhìn Cố Vấn Thành, thỉnh thoảng tầm mắt chuyển tới cũng sẽ bị Lý Tấu Tinh như có như không ngăn trở.

Anh phát hiện việc "hỗ trợ lẫn nhau" với Cố Vấn Thành càng mật thiết thì anh bắt đầu sản sinh dục vọng độc chiếm Cố Vấn Thành.

Nghĩ như vậy, chồng chồng biến thái còn hơi tương xứng với nhau.

Lý Tấu Tinh không nén được cười ra tiếng, người xét vé liếc anh một cái, "Qua."
Thời gian dài không tới đây, đoạn đầu khu đấu giá cũng không khác mấy so với lúc trước, nhưng khi đi tới đoạn giữa và sau đoàn người đều lặng im.


So với việc "nghe nói" phong thanh thì việc tận mắt trông thấy quá mức tàn nhẫn.

Khu đấu giá sao Thác Bang có thể bệ vệ đặt ở trung tâm, chuyện như vậy thực sự đã khiến những thiếu niên lòng mang hoài bão hướng tới quang minh cảm thấy nặng nề.

Đến khi tới phòng đấu giá đã có rất nhiều người, người hầu dẫn bọn họ tới vị trí, vừa vặn đối diện trung tâm sàn đấu giá.

Trước sau trái phải chỗ ngồi bọn họ đều chật cứng người, bóng tối che khuất dáng vẻ của nhau, vòng khóa trên cổ tay hạn chế tinh thần lực, tuy cách nhau không xa nhưng rất có tính riêng tư.

Nhưng mà, Lý Tấu Tinh nhìn đồ ăn nhẹ và đồ uống được người hầu đưa tới có giá cả rõ ràng trên bàn, "Các cậu mang theo tiền không?"
Mấy tên lớn xác đương duỗi tay ra lập tức cứng còng.

Cố Vấn Thành thờ ơ lạnh nhạt, "Nhìn một chút không có nghĩa là nhất định phải mua, huống chi chớ khinh thiếu niên nghèo, bây giờ không có tiền không có nghĩa là sau này không có tiền."
Câu này vừa dứt ánh mắt Na An nhìn hắn càng thêm nóng bỏng.

Không lâu sau người chủ trì lên đài, đọc xong lời khai mạc liền nhanh chóng bắt đầu vật phẩm đấu giá đầu tiên.

Mười mấy vật phẩm đấu giá ở phần đầu đều được ghi lại trên danh sách, tuy có không ít vật tốt quý hiếm nhưng đối với bọn họ mà nói thì hoàn toàn không có hứng thú.

Người đội Mộng Chi đều biết mục đích đến đây của Cố Vấn Thành, bọn họ vẫn luôn tin tưởng lời giải thích Cố Vấn Thành nói cho bọn họ biết khi trước, đồng thời còn đảm bảo sẽ giữ bí mật.

Nhưng mãi cho đến khi tới vật phẩm đấu giá thần bí áp chót mà vẫn không thấy có bất kỳ liên quan gì đến vật phẩm thuốc cấm.

Cố Vấn Thành hết hứng, quả nhiên như mặt trời nhỏ của hắn từng nói, ông chủ khu đấu giá chẳng qua đang giả thần giả quỷ.

"Buổi đấu giá hôm nay sắp kết thúc," người chủ trì đi hai vòng dưới ánh đèn, nhân viên công tác cũng không mang bất cứ đồ vật gì lên đài, đối với chất vấn của khách mời dưới đài gã bỗng nhiên nở nụ cười quái lạ, "Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành bán đấu giá vật phẩm cuối cùng."
Gã bước tới trước bàn làm việc, "Thiên phú tinh thần lực của cậu ta rất cao, tướng mạo tương đối đẹp, là đại diện cho thế hệ mới của trường quân đội Thừa Dương."
Nụ cười của người chủ trì càng thêm quỷ dị, "Quan trọng hơn cả, cậu ta được chính miệng Wasser thừa nhận là đối thủ tương lai của mình."
Mọi người ồ lên, con ngươi của toàn bộ thành viên đội Mộng Chi co rụt lại.

"Vật đấu giá cuối cùng!" Một chùm ánh sáng rọi vào sắc mặt tái xanh của Lý Tấu Tinh, giọng điệu người chủ trì sục sôi, "Chúng ta và ngài Lý Tấu Tinh quan hệ mật thiết với Wasser! Chỉ cần mua cậu ta, các người còn phải lo mình không tìm được Wasser ư? Bất kể là kẻ thù hay là người chỉ muốn khiêu chiến quyền uy của Wasser, giờ mà còn không chịu ra tay ư?!"
Ánh đèn tắt hết chỉ còn lại chùm ánh sáng chiếu rọi Lý Tấu Tinh rõ ràng, vẻ mặt thầm nén lửa giận của anh bị tất cả mọi người nhìn thấy hết.

Lăng Niên ghì chặt Cố Vấn Thành lại, đề phòng hắn vọt vào bên trong ánh đèn, vẻ mặt của hắn cũng không hề dễ nhìn, ánh nhìn chằm chằm người chủ trì trên đài kia như mang theo đao, gầm nhẹ, "Không thể kích động! Cậu muốn cho người nơi này biết cậu là ai dáng dấp cậu ra sao ư?!"
Có thể tới khu đấu giá, cũng không phải loại người sạch sẽ gì.

Cố Vấn Thành nghe không lọt khuyên bảo của hắn, trên cổ nổi gân xanh, hàm răng nghiến ken két, muốn nhào tới phía Lý Tấu Tinh.

Mặt trời nhỏ của hắn, bây giờ lại bị xem như là một vật đấu giá để cho người người xoi mói bình phẩm!
Trong những người này có bao nhiêu người ôm ấp ác ý với Wasser, có bao nhiêu người sẽ vì phần ác ý này mà giận chó đánh mèo...!
Hoàn toàn tức giận.

Lăng Niên liều mạng kéo hắn, lại nghe thấy một tiếng răng rắc vỡ vụn, hắn khiếp sợ nhìn về trên tay Cố Vấn Thành, cái vòng khóa hạn chế bọn họ không thể sử dụng tinh thần lực kia đã vỡ nát thành từng mảnh vụn rơi xuống đất.

Lý Tấu Tinh hít sâu mấy hơi tỉnh táo lại, anh quay đầu đối mặt bóng tối, ánh đèn chỉ chiếu trên người anh làm anh không thể nhìn thấy người trong bóng tối, "Chớ kích động, Vấn Thành."
"Tôi bị người ta đùa giỡn như vậy," giọng điệu Lý Tấu Tinh vậy mà lại rất dịu dàng, "Tôi biết cậu rất tức giận, bọn Lăng Niên cũng phẫn nộ, nhịn một chút, nhé?"
Âm cuối thoáng chốc khiến Cố Vấn Thành tỉnh táo lại, hắn ra hiệu Lăng Niên buông hắn ra, nói khẽ: "Được."

Hắn thật sự rất tức giận.

Cố Vấn Thành quay đầu nhìn về phía trên đài, ánh mắt sâu không thấy đáy, trên người hắn lan tràn ra tinh thần lực vô hình dày đặc.

Tinh thần lực nhiễm phải lửa giận của hắn dọc theo vách tường, sàn nhà từng bước một hướng về phía trước, lưu lại một sợi dấu vết trên cổ tất cả mọi người, sau đó thoát ra hội trường, hướng về địa phương sâu hơn mà tìm kiếm.

Ông chủ khu đấu giá, và người ở phía trên gã...!Hung ác chợt lóe lên trên mặt.

"Wasser coi cậu ta là đối thủ, kẻ thù của kẻ thù là bạn, nhóc con, không bằng cậu cùng tôi đối phó với Wasser đi."
Từng trận cười vang, giọng nam nữ hòa vào nhau vang lên, "Nhìn gương mặt này một cái, đẹp đến mức trong lòng chị đấy như muốn nhũn ra, cho dù cậu ta không liên quan tới Wasser tôi cũng cảm thấy hứng thú, giá cả thế nào?"
Người chủ trì mỉm cười nói: "Giá cả à, đương nhiên là dùng —— "
Sàn nhà cạnh chân gã bắt đầu bốc lên làn khói mờ sau khi bị thiêu đốt.

"Mày xem tao là vật đấu giá, mày có từng hỏi thử đầu mày có đồng ý mày tự đi tìm đường chết như thế không?"
Cố Vấn Thành đập vỡ vòng khóa trên tay Lý Tấu Tinh, Lý Tấu Tinh xoa cổ tay, cười híp mắt dùng tinh thần lực truyền tới tai người chủ trì, "Kẻ bị đẩy ra làm người chết thay, thực sự ngu xuẩn cùng cực."
Trong lòng người chủ trì cả kinh, theo bản năng nhìn về phía tay trái,vòng khóa trên tay có thể đo lường tinh thần lực trong vòng một mét, tại sao lại không vang lên?!
Thời khắc này đột nhiên anh nhanh trí hẳn, Lý Tấu Tinh học theo bộ dạng Cố Vấn Thành đã từng thôi miên mình, hạ thấp giọng, dùng tinh thần lực thôi miên người chủ trì.

"Nói nhầm lẫn với bọn họ đi."
"Sau đó nói," Lý Tấu Tinh nở nụ cười, "Vật đấu giá cuối cùng là ông chủ của chúng tôi."
Tinh thần người chủ trì hoảng hốt, không tự chủ nói: "Vật đấu giá cuối cùng là ông chủ khu đấu giá của chúng tôi."
"Tuy rằng ông chủ của chúng tôi tuổi tác cao chim lại nhỏ, loại chuyện đó chỉ có thể kiên trì một phút," người chủ trì hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì, gã chỉ có thể nói theo từng lời giọng nói trong đầu kia, "Nhưng có thể dạy cho mọi người ở đây tiếng chó sủa rất đặc sắc."
Nam nam nữ nữ đang ngồi ở đây khiếp sợ nhìn người chủ trì.

Cái này này này đang nói ông chủ khu đấu giá?!
Là nghiêm túc hay người chủ trì này muốn chết đến điên rồi?!
Tại căn phòng bí mật sau bàn, vẻ mặt ông chủ khu đấu giá khó coi, mấy đồ vật có thể đập được đều bị gã đập bể nát rơi đầy đất, sắc mặt u ám âm trầm nhìn chằm chằm người chủ trì.

Gã muốn chết phải không!
Chết tiệt!
"Học tiếng chó sủa thế nào đó?" Hi Nam núp trong bóng tối, "Gâu gâu gâu mấy lần à?"
Phụt ——
Tiếng cười khiến người chủ trì phục hồi tinh thần, sắc mặt gã đột nhiên tái nhợt, nhìn chung quanh mấy lần, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là đặt mông ngồi oạch trên mặt đất.

"Rốt cuộc mày có bán hay không?" Khách mời có thực lực mạnh mở miệng cười chế giễu, "Ông chủ của mày đâu? Mau tới đây kêu vài tiếng, hay là chỉ muốn trêu đùa chúng tao?"
Người chủ trì không dám động.

Nụ cười trên mặt gã cứng ngắc, trong lòng tuyệt vọng.

Chết rồi, không còn đường sống.

Mà đám Lý Tấu Tinh đã dọc theo góc tường đi ra, sát khí đằng đằng đi tìm tên ông chủ khu đấu giá chỉ tay sau màn.


Sáu người bọn họ và Na An đi theo phía sau, thế nhưng Na An mới vừa bị Cố Vấn Thành dọa sợ.

Như một con thú phẫn nộ cuồng bạo.

Cố Vấn Thành dùng tinh thần lực có thể dễ dàng tìm được căn phòng mà ông chủ khu đấu giá ẩn náu, hắn dẫn theo các đồng đội mặt lạnh đi về phía căn phòng kia, Không biết ông chủ xem thường thực lực của bọn họ hay là bị lửa giận tiêu diệt lý trí, lúc này gã hoàn toàn không có ý nghĩ trốn chạy.

Rất tốt.

Cố Vấn Thành cười lạnh, rất tốt.

Ngược lại Lý Tấu Tinh trở thành người tỉnh táo nhất trong bọn họ.

Anh còn nhớ lần tinh thần lực của Cố Vấn Thành đột nhiên bạo loạn trước đó, cau mày mượn động tác ôm hắn ghé sát lỗ tai nói rằng: "Đối phương có uy hiếp với cậu à?"
"...!Có." Cố Vấn Thành ma xui quỷ khiến sửa lời, hắn chợt cho rằng đây là một lý do.

Lý Tấu Tinh dừng bước, Cố Vấn Thành bị anh nắm lấy bả vai cũng chỉ có thể dừng lại, nhìn qua.

"Nếu đối với cậu có uy hiếp, vậy thì chúng ta không nên hành động thiếu suy nghĩ."
"Cái gì?" Cố Vấn Thành buồn cười, lửa giận cũng hạ bớt không ít: "Không sao."
Ông chủ khu đấu giá đối với hắn mà nói chả khác con kiến trong lòng bàn tay là bao.

Thế nhưng trong lòng rất ấm áp, loại cảm giác được đối phương coi trọng này, Cố Vấn Thành cảm thấy mê đắm.

Nhưng ông chủ khu đấu giá tuyệt đối không thể giữ lại.

Dẫu cho gã còn dính dáng đến người ấn úp phía sau.

Hắn trở tay nắm chặt tay Lý Tấu Tinh, "Tôi sẽ không có chuyện gì, cũng sẽ bảo vệ cậu."
Sau đó dừng một chút, dùng tinh thần lực thủ thỉ nói bên tai anh: "Nếu như tôi bị thương...!cậu có thể trừng phạt tôi."
...!
Muốn kiếm cớ gây sự sẽ nghĩ ngay đến chuyện này.

Ôi đàn ông.

Lý Tấu Tinh gật đầu đáp ứng, bộ dạng cực kỳ dễ lừa.

Anh còn cảnh cáo Cố Vấn Thành, "Nếu như cậu bị thương, thời gian trừng phạt chắc chắn sẽ kéo dài đến đêm hết cả tuần."
Cố Vấn Thành cuộn ngón tay, khàn khàn nói: "Được..."
Na An đi phía sau đột nhiên cảm thấy rất quái lạ, cô nhìn chăm chú Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh một hồi, nhịn không được hỏi người bên cạnh: "Hai người bọn họ lúc thường cũng như thế, thân mật như vậy à?"
"Anh em mà," Hi Nam cảm thấy câu hỏi này của Na An rất kỳ lạ, "Mỗi ngày ở cùng một chỗ ăn cơm cũng cùng nhau, đương nhiên thân mật rồi!"
Có đúng không?
Na An lắc đầu một cái, cảm thấy mình lại suy nghĩ lung tung.

Bọn họ nhanh như chớp, một đường thẳng bước, ngay lúc Cố Vấn Thành dẫn theo bọn họ phá cửa phòng ông chủ khu đấu giá, Cố Vấn Thành chợt biến sắc mặt, "Có người chặn tinh thần lực của tôi lại."
Lý Tấu Tinh lập tức đẩy cửa ra, ông chủ khu đấu giá ngồi trên ghế đưa lưng về phía bọn họ, máu nhỏ từ cánh tay đặt trên tay vịn xuống đất.

Trong lòng mấy người dâng lên dự cảm, vòng tới phía trước nhìn, quả nhiên, ông chủ khu đấu giá ngoẹo cổ trừng lớn đôi mắt, đã chết thảm tại chỗ ngồi.

"A ——" Na An kinh ngạc thốt lên, lại lập tức cắn răng nhịn xuống.

Lăng Niên theo bản năng mở chức năng quay video, làm sao hắn có thể chắc rằng việc này không phải là người khác muốn hắt nước bẩn trên người bọn họ.

Cố Vấn Thành giận quá hóa cười.


Hắn muốn giết người nhưng lại bị thủ lĩnh đối phương giành trước một bước.

Đối với hắn mà nói đây hoàn toàn là một loại khiêu khích.

Nhưng mà tinh thần lực của đối phương chỉ có thể ngăn cản Cố Vấn Thành trong phút chốc.

Tinh thần lực mạnh mẽ của Cố Vấn Thành vây lấy tinh thần lực còn sót lại, trước khi chủ nhân của nó tiêu tan trong tương lai, không chút do dự bóp nát.

Cố Vấn Thành tin chắc đối phương sẽ bị thương nặng hơn nhiều so với lần tinh thần lực của hắn bạo loạn lúc trước.

Nhưng mà...!
Sắc mặt hắn trắng nhợt, Lý Tấu Tinh vô thức ôm eo hắn, "Sao vậy?!"
Nam chính tựa vào lồng ngực anh yếu đuối nhắm mắt lại, "Khó chịu."
Che lại toàn bộ chột dạ trong mắt.

Không biết Lý Tấu Tinh có phát hiện hay không, vẫn rất lo lắng nhìn hắn, sau đó quàng cánh tay Cố Vấn Thành qua cổ mình rồi cõng hắn ra ngoài.

Trước ngực dán sát sau lưng.

Bởi vì tra tấn và hành hạ trong mấy ngày qua, hạt lựu đã tàn tạ không nỡ nhìn, quần áo Cố Vấn Thành mặc đều là loại vải cực kỳ nhẵn mịn, nhưng bây giờ, quần áo trên người Lý Tấu Tinh thô ráp hơn nhiều so với hắn.

Cách một tầng vải vóc mềm mại, xúc cảm ấm áp và cảm giác ma sát có thể được cảm nhận một cách rõ ràng chân thật.

Cố Vấn Thành vùi đầu vào hõm cổ Lý Tấu Tinh, thừa dịp anh không chú ý mà hít một hơi thật sâu.

Lý Tấu Tinh bị cái lấy hơi của hắn hít cho tê dại cả da đầu, trên cánh tay đỡ lấy chân Cố Vấn Thành lập tức nổi da gà.

...!Lại tới nữa rồi.

Vừa dằn vặt vừa trộn lẫn sảng khoái
Nhìn cử chỉ của bọn họ, Na An trầm mặc.

"..." Cô cảm thấy mình phải gặp bác sĩ ngay, bằng không sao cô lại có thể nhìn thấy bong bóng màu hồng toát ra từ trên người hai tên này cơ chứ?
"Tôi bị thương rỗi." Cố Vấn Thành khẽ nói.

Lý do tới rồi.

"Ừ," trong mắt Lý Tấu Tinh xẹt qua ý cười, "Cho nên đêm nay phải nghỉ ngơi cho khỏe."
Anh làm như không biết tâm tư Cố Vấn Thành, còn xốc hắn lên hai cái để tránh bị trượt xuống.

Cái tư thế này hơi lúng túng, đối với kẻ sĩ diện hảo thích giả vờ giả vịt như Cố Vấn Thành mà nói, trước giờ hắn chưa từng nghĩ rằng mình còn có cơ hội nằm trên lưng người cùng phái.

Hi Nam bên cạnh bọn họ rất có nghĩa khí nói: "Lát nữa thay phiên đến lưng chúng tôi!"
"Không được," Lý Tấu Tinh dứt khoát cự tuyệt, còn nói đùa, "Tay chân vụng về mà có thể chạm vào Vấn Thành của chúng ta à?"
Cố Vấn Thành...!Cố Vấn Thành lại bắt đầu tỏa ra hương đào ngọt.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tác giả:
Lý Tấu Tinh: Đều không được đụng, các cậu tay chân vụng về!
Cố Vấn Thành: Nhớ lại một lần, hai lần, ba lần...!Một ngàn lần...!Hai ngàn lần...!chân dài chẳng được gì cả, chẳng ưa nhìn chút nào
D.: Chương trước có sai mấy lỗi mình đã sửa lại, xin lỗi vì đã không soát kĩ ╯︿╰.