Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 44: Ngài Thấy Tôi Thế Nào



"Ngài đã chiếm cứ hai phần ba diện tích nhân tộc, ma vương đại nhân," quản gia dẫn anh đi tới phòng ăn, "Thiên sứ trưởng phái thuyết khách (*) tới, có lẽ thỉnh cầu ngài nương tay, dẫu sao mấy tên kia cũng chỉ biết vẫy đôi cánh trắng nên bị đội quân của ngài nhét vào một cái xó nhỏ như nhân tộc rồi."
(*) thuyết khách (từ cũ) chỉ những người dùng tài ăn nói để thuyết phục người khác khi ngoại giao, như người của Bộ Ngoại giao bây giờ á.

Lời quản gia mang theo sự khinh thường của người bề trên cùng thương hại rẻ mạt, "Những thiên sứ đáng thương."
Lý Tấu Tinh cảm thấy rất vi diệu.

Hình như anh nhận được kịch bản của một nhân vật phản diện lớn, mà đến bây giờ trí não còn chưa gửi cho anh bất kỳ tin tức gì, hệt như anh chỉ là một NPC (*) đơn thuần.

Thế giới giả lập của quân đội hoàn toàn khác với tinh linh trí tuệ khống chế vườn hoa.

(*) NPC là viết tắt của từ Non-player character, là một nhân vật trong các trò chơi do máy tính điều khiển.

Chỉ là không biết bọn Cố Vấn Thành nhận được kịch bản gì.

"Thuyết khách?" Anh mở miệng, giọng của ma vương trầm hơn giọng ban đầu của anh một chút, "Ai là thuyết khách?"
"Ngài không cần để ý tới loại chuyện nhỏ này," quản gia, "Dù là ai, cuối cùng cũng bị ngài ném vào ngục giam của lâu đài."
Vẻ mặt Lý Tấu Tinh thoáng vặn vẹo, "Ngục giam lâu đài nhốt không ít người nhỉ?"
"Mong ngài không cần quan tâm," quản gia làm hết bổn phận nói, "Ngục giam thứ mười của ngài đang được xây dựng, xin ngài yên tâm mà sử dụng."
"..." Lý Tấu Tinh, "Ta sẽ sử dụng thật tốt."
Áo bào màu đen trên người anh khi bước đi sẽ hiện ra hoa văn màu bạc, vốn bước đi của anh đã tiêu sái, bây giờ lại càng tăng thêm.

Dọc đường đi có không ít người hầu đang cúi đầu quét dọn, lúc anh bước qua đều khom người cung tiễn anh rời đi.

Ánh đèn trên hành lang lâu đài ảm đạm, lúc đi anh tới phòng ăn đã có người chờ ở nơi đó.

Quản gia kéo ghế cho Lý Tấu Tinh, người đứng bên cửa sổ nghiêng đầu nhìn qua, nhẹ bước đi tới, "Ma vương đại nhân."
Gã có mái tóc dài màu trắng bạc, đôi cánh trắng tinh phía sau thu vào trên vai.

Lý Tấu Tinh nhìn gã, suy đoán xem gã muốn nói điều gì.

"Xin ngài hãy dừng việc xua đuổi quân đội thiên tộc lại," thiên sứ trước mặt anh vừa nói ra chữ đầu tiên đã đẫm lệ, "Chúa Trời tôn quý của chúng ta, vậy mà lại phải chen chúc ở chung một chỗ dơ bẩn hỗn loạn với nhân loại."
Lý Tấu Tinh trưng ra vẻ mặt cao thâm khó dò.


Thiên sứ ghét cay ghét đắng hành vi này của anh, song không thể không thừa nhận ma vương có một vẻ ngoài khiến tất cả thiên sứ đều yêu thích.

Mỗi một sợi tóc của anh đều pha lẫn giữa tà ác và hắc ám, khiến cho khuôn mặt kia so các thiên sứ như nằm ở hai thái cực, làm linh hồn run rẩy kinh sợ.

"Coi như trao đổi," thiên sứ được nhân loại sùng kính nói, "Ma vương bệ hạ, nhân loại phái một tiểu đội dũng sĩ, bọn họ sẽ đến lâu đài của ngài sau 1 ngày nữa, có khi công chúa của nhân loại còn dùng mỹ nhân kế để ám sát ngài."
Sau khi bẩm báo xong tin tức thiên sứ liền bị quản gia dẫn xuống.

Lý Tấu Tinh cảm thấy nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tiểu đội dũng sĩ kia chính là các đồng đội của anh.

Một nhiệm vụ tiểu đội mà chia thành hai phe chính phản, cái máy mô phỏng này của quân đội chắc chắn cùng một hệ thống với trí tuệ nhân tạo của vườn hoa trên không kia, đều ác và thú vị như nhau.

Vì đáp lại hệ thống ác thú kia, Lý Tấu Tinh đành bất đắt dĩ phối hợp, anh sẽ làm một NPC đơn thuần, tiếp đãi các đồng đội thật tốt.

...!
Năm người Cố Vấn Thành hóa trang thành dũng sĩ vượt mọi chông gai trong rừng rậm.

Bọn họ trèo non lội suối, đánh bại thú hoang rừng sâu cùng đạo tặc gian xảo, một đường đi không ngừng nghỉ hướng tới lâu đài của ma vương.

Trên đường đi chướng ngại nối tiếp chướng ngại, theo thời gian trôi bọn họ đã có thể ứng phó tốt nguy cơ đến từ rừng rậm.

"Công chúa muốn đến lâu đài muộn hơn chúng ta một chút," Cố Vấn Thành đạp lên tảng đá lớn, ngóng về nơi lâu đài xa xăm, "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Lý Tấu Tinh chắc đang bị nhốt ở đó."
"Thực sự quá đáng thương," Hi Nam cười trên sự đau khổ của người khác, "Nghe nói ngục giam của ma vương sáu người một gian lận, Tiểu Tinh Tinh đáng thương của chúng ta ngay cả chỗ ngủ cũng không có."
Mấy người Tế Du cười ha ha.

Tuy rằng ngoài miệng vô tình nhưng bọn họ vừa tiến vào thế giới giả lập liền bắt đầu hành động mấy tiếng không ngừng nghỉ, đặc biệt sau khi nghe ác danh tàn bạo của ma vương thì càng tăng nhanh tốc độ nên mới có thể tới bên ngoài lâu đài của ma vương trong thời gian ngắn như vậy.

Sau khi vượt qua một con suối có cá sấu ẩn nấp, trước mặt bọn họ liền xuất hiện năm nhánh đường nhỏ.

Xa xa là lâu đài to lớn, con đường khác nhau đại diện cho lựa chọn khác nhau, rõ ràng buộc bọn họ phải mỗi người một ngả.

Cố Vấn Thành chọn con đường bên trái ngoài cùng, nói với các đồng đội: "Phát hiện không ổn thì lui về."

"Yên tâm đi, chúng ta nhanh lên một chút," Tế Du cũng bắt đầu lo lắng, "Ma vương độc ác như vậy, tôi lo lắng cuộc sống bây giờ của Tấu Tinh phải nước sôi lửa bỏng cỡ nào."
Dứt lời là hành động, bọn họ bước lên con đường khác nhau, cảnh giác nguy hiểm phía trước.

Tại vườn hoa lâu đài của ma vương.

Lý Tấu Tinh đang ngâm trong nguồn sinh mệnh cướp đoạt được từ tinh linh.

Mái tóc đen của anh bị thấm ướt một nửa tản ra trên mặt nước màu trắng sữa, bụi cây phía sau chợt có động tĩnh cực nhỏ, ma vương bệ hạ thấp giọng hỏi: "Ai?"
Dưới tay Cố Vấn Thành tụ lại tinh thần lực, một giây tiếp theo lại kinh ngạc phát hiện hệ thống bắn ra một tin nhắn: [Ngài đã tiến vào lãnh vực của ma vương, xin dùng phương thức nhân loại có thể dùng để đánh bại ma vương.]
"..." Cố Vấn Thành thầm chửi rủa, hắn làm gì mà không phải phương thức của nhân loại?
Nhưng mà nhân loại trong thế giới giả lập chỉ có thân thể cường tráng, căn bản không có tinh thần lực, phải dựa vào vũ khí lạnh cùng phù hộ của thiên tộc.

Cố Vấn Thành chỉ có thể án binh bất động.

Thế nhưng ngay sau đó bên chân hắn đột nhiên có một trận gió to, bất ngờ cuốn hắn vào trong hồ nước ma vương đang tắm rửa.

Oh wow, Cố Vấn Thành đến rồi.

Lý Tấu Tinh híp mắt, "Nhân loại?"
Anh đứng lên từ trong nước, vớt tên nhân loại không thể động đậy trong nguồn sinh mệnh lên.

Dũng sĩ Cố Vấn Thành được trang bị đầy đủ ướt đẫm toàn thân, khó khăn vuốt những giọt nước nặng như sắt đi.

"...!Lý Tấu Tinh?" Con ngươi Cố Vấn Thành co rút nhanh.

Lý Tấu Tinh cúi thấp đầu nhìn hắn, mắt lạnh lùng, tóc xoăn dài xõa bên mặt rơi xuống bên cạnh Cố Vấn Thành.

Anh ôm lấy Cố Vấn Thành bước lên bờ.

Lúc anh bước đi một đôi cánh màu đen che kín cả bầu trời xuất hiện sau lưng anh, trên đó rơi xuống một sợi lông chim hóa thành áo bào hoa lệ trên người anh.


Cố Vấn Thành bị cái nhìn kia đè ép, lập tức phát hiện mình không động đậy được nữa.

Hẳn là tác dụng của nước hồ kia, nhưng mà suy nghĩ của hắn bây giờ toàn là tại sao Lý Tấu Tinh lại là ma vương, hơn nữa tại sao lại làm như không quen biết hắn.

Quản gia đang chờ đợi cách đó không xa, nhìn thấy Cố Vấn Thành bèn giương mắt, "Đây là?"
Lý Tấu Tinh, "Dũng sĩ sử dụng mỹ nhân kế."
Anh không đếm xỉa lướt qua Cố Vấn Thành, "Ta chờ công chúa của các ngươi đến."
Cố Vấn Thành ha ha trong lòng.

Biết anh rốt cuộc có ý gì, đây là đang chờ công chúa dùng mỹ nhân kế.

Ha ha.

"Ma vương đại nhân," người hầu nhỏ giọng thưa, "Đội thủ vệ lâu đài phát hiện có người đánh lén."
Lý Tấu Tinh, "Dẫn tới đây."
Anh tiện tay đặt Cố Vấn Thành sang một bên, quản gia cho Cố Vấn Thành dùng thuốc giải tác dụng phụ của nguồn sinh mệnh.

Sau khi Cố Vấn Thành cử động được liền nhìn chằm chằm Lý Tấu Tinh đương bất động.

Lý Tấu Tinh ngồi trên vị trí cao kia, trên mặt không còn là nụ cười xán lạn rực rỡ mà là vẻ cao ngạo từ trên nhìn xuống.

Nhưng mà thật sự rất tuấn tú...!Cố Vấn Thành tỉnh bơ ra lệnh quang não chụp ảnh.

Quả nhiên, bị dẫn tới chính là bốn người Lăng Niên.

Mỗi người bọn họ đều chật vật, nhìn ra được đều trải qua một phen ác đấu, nhưng so với đội quân của ma vương thì thực lực bọn họ vẫn là quá kém.

Giây phút nhìn thấy ma vương mấy người kia đều mở to hai mắt kinh ngạc thốt lên, "Tấu Tinh?!"
Thế nhưng nhanh chóng bọn họ liền biết mình kích động quá sớm, bởi vì bọn họ phát hiện Lý Tấu Tinh hình như là ma vương mà nhóm họ cần đánh bại.

Đội Mộng Chi: ( ̄ー ̄)
Quản gia, "Ma vương đại nhân, có cần nhốt bọn họ vào ngục giam không?"
Các đồng đội nhỏ của đội Mộng Chi nhìn Lý Tấu Tinh với vẻ vô cùng đáng thương, đỏ mắt chờ mong nói muốn ăn cơm muốn ngủ muốn cùng nhau vui đùa.

Lý Tấu Tinh thật sự rất đau lòng cho đồng đội, thế nhưng không cần nghĩ cũng biết ma vương sẽ không cho dũng sĩ sắc mặt tốt gì cho cam.


Anh đang định không diễn nữa thì binh lính bên ngoài đã giải công chúa của nhân loại đi vào.

Trên váy dài của công chúa nhân loại dính đầy bùn đất, trên khuôn mặt trắng noãn tinh xảo của nàng mang theo giọt nước mắt, "Ma vương, ma vương đại nhân..."
Mấy đồng đội của đội Mộng Chi ghé vào bên người Cố Vấn Thành, thì thầm to nhỏ đánh giá kỹ năng diễn xuất của công chúa: "Khóc không được tự nhiên nha, vành mắt đỏ quá mức rồi."
"Dù sao cũng không có ý tốt với Tấu Tinh của chúng ta, ôi chao, nàng muốn ám sát Tấu Tinh đấy!"
"Kế hoạch là gì thế? Đầu tiên triển khai mỹ nhân kế?"
"Vậy câu hỏi là, chúng ta có nên đánh bại ma vương hay không?"
"..."
Bọn họ nhỏ giọng một câu tiếp một câu, Cố Vấn Thành lại không yên lòng nhìn công chúa triển lộ mặt đẹp nhất của mình, hướng nước mắt rơi như mưa trên hoa về phía ma vương.

Lý Tấu Tinh đứng dậy từ trên vương tọa, bước từng bước một xuống dưới, nhoẻn môi cười, đưa tay về phía công chúa.

Công chúa nhìn dung mạo của anh, thẹn thùng nắm lấy tay anh.

Lý Tấu Tinh kéo công chúa vào trong ngực, nhấc cằm nàng lên, dường như một giây sau liền hôn xuống.

Trước khi hôn lên một giây, công chúa trong lồng ngực bị thô bạo lôi ra ngoài.

Lý Tấu Tinh thả tay xuống, cau mày nhìn Cố Vấn Thành đầu tiên.

Nam chính lạnh mặt, trong mắt lóe tia lửa, "Ma vương bệ hạ, tôi có chuyện cần bẩm báo riêng với ngài, cất bước nói chuyện một lát?"
Mấy chữ cuối cùng bị hắn hung tợn nói ra từ kẽ răng, bộ dáng cứ như đang bắt gian tại trận.

Công chúa bị hắn ném trên mặt đất không chút lưu tình sửng sốt, sau đó khóc rống lên.

Lông mày Lý Tấu Tinh càng nhíu chặt.

Quản gia tiến lên một bước, "Xin ngài yên tâm, tôi đây nhốt bọn họ vào ngục giam ngay."
Hi Nam đang ăn đồ ngọt trên bàn nũng nịu nói: "Đừng mà!"
Khóe mắt Lý Tấu Tinh giật một cái, nhìn một đám người vô cùng ung dung phách lối tại địa bàn của anh, vòng qua Cố Vấn Thành, kiên trì đi về phía công chúa.

Thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo trên eo bị một đôi tay ôm lấy.

Cố Vấn Thành siết chặt vòng tay, đè lệ khí xuống, đầu dựa vào trên lưng Lý Tấu Tinh, dùng giọng điệu dịu dàng nhất của mình cố gắng bóp chết ý nghĩ muốn đụng chạm phụ nữ của Lý Tấu Tinh, "Ma vương đại nhân, ngài thấy tôi thế nào?"
"Đừng nhìn công chúa, chẳng lẽ cô ta còn đẹp mắt hơn tôi ư?"
Tiếng khóc của công chúa không dám tin mà ngưng bặt..