*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao Duy vừa đặt điện thoại xuống thì Jeffrey gọi tới.
Lòng anh rõ ràng mục đích bên kia gọi tới, một là ngỏ lời cảm ơn, hai là nhờ anh giúp đỡ giữ bí mật.
Cao Duy cười tiếp điện thoại, quả nhiên, Jeffrey mới thấy anh nghe máy đã liên tục nói cảm ơn không ngừng, sau đó là xin lỗi.
“Không sao, Thần Hi chắc đang hoảng lắm, em ấy vẫn còn trẻ, chưa trải qua chuyện này, gặp phải người không tốt, không trách được.”
Jeffrey quỳ trên ghế sô pha, hệt như đối diện là Cao Duy, hận không thể dập đầu với anh “Anh Duy, anh thật sự đã giúp một chuyện quá lớn! Đừng nhìn Liêu Thần Hi lúc nào cũng giống như mạnh mẽ lắm, thật ra cậu ấy chưa từng trải gì cả.”
Liêu Thần Hi ở cạnh nghe cậu ta nói chuyện, thật sự nhịn không nổi, nhấc chân đạp vào mông Jeffrey một cái khiến người ta ngã nhoài trên sô pha.
“May mà em ấy tìm anh, dựa trên quan hệ của chúng ta mà nói, anh nhất định sẽ đứng về phía em ấy, mấy người bên kia Chu Tiểu Hồng đã xử lý, bây giờ có lẽ là ở trong đó rồi, nhắc Thần Hi sau này cẩn thận một chút, anh còn có việc, không nói chuyện với cậu nữa.”
“Vâng vâng vâng!” Jeffrey cực kì nịnh bợ nói “Anh Duy cứ bận đi, hôm khác gặp mặt cám ơn anh sau.”
Cao Duy cười cười cúp điện thoại.
Anh dựa vào ghế sô pha thở dài một hơi, Liêu Thần Hi đúng là đồ ngốc, hốt hoảng tới nỗi tìm một kẻ không hề quen thân, thậm chí còn có thể là người của bên đối thủ tới giúp đỡ, chẳng hiểu nghĩ sao nữa.
Anh ngồi một lúc thì đứng dậy bước vào thư phòng.
Từ khi anh tham gia “SH” tới nay, đã bắt đầu có người lục tục tới tìm anh đóng phim, cảm giác này đã lâu không có, nhìn kịch bản trước mặt, Cao Duy có ảo giác như đã cách cả một thế hệ.
Đây chính là hiện thực, là cuộc sống, chẳng thể trách người đời bạc bẽo, bởi lẽ đây là cuộc đời đẫm máu nhất.
Tính đến ngày ghi hình tập hai, sau mấy hôm Cao Duy và Liêu Thần Hi vừa bận việc của mình vừa tình cờ phối hợp tuyên truyền chương trình luôn thì “SH” đã chiễm chệ nằm trên top 1 danh sách chương trình được đón chờ năm nay.
Thời tiết ngày ghi hình tập hai không hỏng bét như tập một, địa điểm gặp mặt của hai người là ở công ty Liêu Thần Hi.
Sáng hôm đó cậu tới công ty, đến trưa nhân viên công tác “SH” tới gặp cậu để quay một đoạn video ngắn, chủ yếu chỉ hỏi về cái nhìn của cậu đối với chương trình này và cả Cao Duy nữa.
“Những người như chúng em vốn rất khó có một mối quan hệ tình cảm, đặc biệt còn là một mối quan hệ công khai, “SH” đã cho em cơ hội này, hơn nữa còn cùng với anh Duy…” Nhắc tới Cao Duy, Liêu Thần Hi mỉm cười với máy quay một cái “Anh Duy là một người thực sự rất tốt, tính cách chúng em bổ sung cho nhau, mỗi khi ở bên cạnh anh ấy sẽ khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.”
Phía bên ngoài máy quay, nhân viên công tác hỏi “Có gì đặc biệt muốn làm với anh ấy không?”
“Ừm… chắc là nhảy Bungee, em rất thích du lịch, ngày trước xem trên tivi có một cặp đôi yêu nhau cùng đi, cảm thấy đó hẳn là một kí ức rất khó quên nên muốn cùng anh ấy trải nghiệm thử một lần.” Liêu Thần Hi nói xong, chỉ vào ống kính cười xấu xa “Anh Duy, có dám đi cùng em không đó?”
Nhảy Bungee
Ghi xong đoạn này thì bắt đầu tiến hành ghi hình chương trình chính thức, Jeffrey dặm lại lớp trang điểm cho cậu, bảo cậu “Ban nãy nói hay lắm nhá, cách màn hình anh cũng cảm nhận được tình iu luôn!”
“Tinh iu cái đầu anh!” Liêu Thần Hi lườm cậu ta một cái “Kĩ năng diễn dở ẹc của em anh còn không rõ chắc!”
Jeffrey cũng lườm lại cậu một cái rồi hỏi “Thế là cưng thật sự muốn nhảy Bungee à? Có thể đề nghị với ê-kíp chương trình đó!”
“…Đừng nói!” Liêu Thần Hi bóp miệng cậu ta lại “Bảo em nhảy Bungee, không bằng bảo em đi chết luôn đi!”
Ê-kíp chương trình bắt đầu ghi hình, cảnh đầu tiên là Liêu Thần Hi dắt Husky từ toà nhà công ty đi ra, còn Cao Duy thì tựa vào bên cạnh xe đợi bọn cậu.
“Nào, để anh xem có mập lên không nào?” Cao Duy tới ôm Husky lên, còn cố ý cầm vuốt chó vươn về phía Liêu Thần Hi “Đúng là nặng hơn này!”
Liêu Thần Hi né tránh, chẳng muốn để cho chó đụng tới cậu “Ăn nhiều lắm, em sợ nó thành heo mất.”
Hôm nay, hai người một chó dự định tới chung cư mà chương trình cấp cho bọn họ, địa chỉ đã biết từ trước, Liêu Thần Hi buồn bực lắm, bởi lẽ căn hộ kia rất gần nhà cậu, ở cùng trong một khu, căn chung cư kia ở toà 27, còn nhà cậu ở toà 11.
“Em biết chỗ nào không?” Trên xe chỉ có hai người bọn cậu, ngoài ra thì chỉ còn mấy cái camera nhỏ gắn trên xe, Cao Duy cảm thấy như vậy thoải mái tự do hơn, anh hoàn toàn có thể làm lơ mấy cái camera này để giao lưu với Liêu Thần Hi.
“Chưa từng tới.” Liêu Thần Hi nhìn địa chỉ kia nhiều lần, tự hỏi không biết đứa nào chọn cái chỗ này nữa!
Cao Duy lái xe, hướng dẫn liên tục chỉ đường.
“Tuần qua thế nào? Nhớ anh không?”
Cao Duy hỏi đến là tự nhiên mà Liêu Thần Hi thì lúng túng vô cùng.
Vốn là sau khi ghi hình tập trước xong, cậu rất kiên định với quyết định lúc bình thường sẽ không liên lạc với Cao Duy, mà ban đầu cậu cũng vô cùng khó chịu khi phải cùng một tổ với anh, không muốn để người này lợi dụng mình, càng chẳng muốn phối hợp lẫn nhau, nhưng những chuyện xảy ra trước đó hoàn toàn vượt xa khỏi mong muốn của cậu, hơn nữa, hôm đó quả thật là Cao Duy đã giúp cậu, bất kể nói thế nào đi chăng nữa cậu đều phải đối xử với người ta lịch sự hơn chút đỉnh.
“Xấu hổ à?” Cao Duy thấy cậu không nói câu nào, cười to hai tiếng.
“Đâu có!” Liêu Thần Hi quay đầu ra ngoài cửa sổ “Làm sao em có thể xấu hổ được!”
“OK.” Cao Duy mở nhạc, bài hát đầu tiên chính là “Cảnh “xuân” một ngày” của Liêu Thần Hi.
Liêu Thần Hi kinh ngạc nhìn anh, Cao Duy cười nói “Rất thích bài này, em có muốn hát theo không?”
Liêu Thần Hi không lên tiếng, lặng yên lắng nghe ca khúc của mình, tuy là cảm thấy có hơi xấu hổ nhưng vẫn phải cảm thán một câu “Hay.”
Đến chung cư, Cao Duy dừng xe, Liêu Thần Hi rất tự giác dắt Husky ra ngoài, giờ đây cậu đã không còn sợ con chó này lắm, dù sao trên danh nghĩa nó cũng là con của cậu.
Điền mật khẩu vào toà nhà xong, Cao Duy quay lại hỏi “Tầng mấy?”
“Tầng 11.” Liêu Thần Hi nói xong mới chợt nhận ra đó là tầng nhà cậu, vội sửa lời “Tầng 8, tầng 8.”
Cao Duy như có điều suy nghĩ nhìn cậu, sau đó bấm nút thang máy.
Căn hộ này bài trí rất đẹp, nhưng điều khiến Liêu Thần Hi không chịu nổi là, người không biết khéo sẽ tưởng đây là phòng cưới.
Đặc biệt là phòng ngủ, rèm cửa sổ màu đỏ đậm treo phía trên khung cửa sổ sát đất, đèn chùm cũng màu đỏ đậm, còn cả chăn, gối, sô pha,… cũng một màu đỏ đậm luôn.
Tuy nhiên, điều làm cho Liêu Thần Hi triệt để câm nín chính là hai tấm gương lớn đặt trong phòng, một tấm ở trên tường phía cuối giường, một tấm ở phía đầu giường, trông có khác nào cái khách sạn tình yêu không?
Khách sạn tình yêu
Cao Duy cũng khiếp sợ như cậu, hai người đứng trước phòng ngủ, biểu cảm ngây dại y chang nhau.
“Chuyện này…” Cao Duy bất đắc dĩ nở nụ cười, hỏi Liêu Thần Hi “Em có cần qua trải nghiệm chút không?”
“Trải nghiệm cái gì?” Liêu Thần Hi tròn mắt.
Cao Duy bỗng vươn tay ôm cổ cậu, mang người vào trong “Giường này trông có vẻ êm, nằm xuống thử xem!”
Nói xong, hai người cùng ngã xuống giường.
Rất êm ái, Liêu Thần Hi nằm ngang, đầu gối lên tay Cao Duy.
Husky đứng ở cửa nhìn hai ông bố nhà mình, “gâu gâu” gọi hai tiếng, cũng nằm xuống theo, nhưng mà hai ba ba nó thì đang nằm trên giường, còn nó chỉ được nằm dưới đất.
Đây có lẽ là điểm khác biệt giữa người yêu và chó.