Người Vợ Câm

Chương 31: C31 Chương 31

  Hai người còn lại vì một lời nói mà chấn động trong lòng. Bốn mắt bỡ ngỡ nhìn Dương Nhạc, trong đó hai mắt Lộ Khiết nhìn với vẻ mặt ngạc nhiên như kiểu không tin

  Còn hai mắt của anh ta chớp hai ba cái rồi cười sượng. Trong đầu khó tin chuyện hai người con gái xinh đẹp này là vợ của nhau.

Cứ tưởng nghe như vậy thì anh ta không quấy nhiễu nữa nhưng không, anh ta vẫn chứng nào tật nấy. Càng lấn tới

   "Vợ cô thì sao? Tôi mượn một đêm, đảm bảo khiến vợ cô có những giây phút thăng hoa mà không phải ai cũng làm được !"

Không kìm chế được lời nói bỡn cợt đó, Dương Nhạc không nói gì, trực tiếp vung tay đấm vào mặt anh ta một cú trời giáng. Anh ta chao đảo ngã xuống ghế bên cạnh, tay đưa lên sờ vào má

Cảm giác đau rát không thể chịu được, tức giận vì bị một người con gái đánh tại nơi có nhiều người nhìn

Sau khi chứng kiến cảnh Dương Nhạc thẳng tay đánh người, Lộ Khiết hoảng hốt che tay lên miệng kinh ngạc. Nàng cảm thấy đau giùm anh ta luôn đó, lực đạo rất mạnh

Anh ta cười nhếch môi, chống tay xuống ghế để lấy thế đứng dậy.

   "Con khốn, cô có biết tôi là ai không mà dám đánh tôi hả?!"- Anh ta tức giận đỏ mặt, hét lớn lên, còn chỉ tay vào mặt Dương Nhạc

Cứ nghĩ vậy là ngầu, là khiến người ta sợ. Đó là đối với người khác chứ Dương Nhạc thì không hề. Không những không sợ mà sắc mặt cô như bình thường

Cô nhướn mày phủi tay, tay đưa lên tạo thành nấm đấm trước mặt anh ta.

   "Nói một tiếng nữa là tôi đấm thêm một cái vào bên mặt còn lại của cậu đó tin không?"

Anh ta bặm trợn trừng mắt nhìn Dương Nhạc. Mọi người xung quanh bắt đầu nhìn và chỉ trỏ

Thấy vậy, anh ta không biết làm gì hơn. Nếu ra tay đánh Dương Nhạc thì anh sẽ bị người khác nói là đàn ông con trai mà đánh phụ nữ


Không thể mất mặt trước nhiều người, anh ta đành bỏ đi.

Giờ thì còn Dương Nhạc và Lộ Khiết, cô xoay người trở lại gương mặt ôn nhu nhìn nàng. Không còn là vẻ mặt lạnh lùng đáng sợ như hồi nãy nữa

   "Sau này đừng đến những nơi như thế này một mình. Lỡ như em bị mấy tên giống vậy quấy rối thì sao"

Lộ Khiết hơi cúi đầu lắng nghe, lời nói ấy không phải trách mắng gì. Đó chỉ là do Dương Nhạc quan tâm lo lắng đến nàng nên mới nói vậy thôi

   "Có muốn vào trong uống gì đó không?"

Lộ Khiết nhẹ gật đầu.

Hai người ngồi uống nước ở ngay quầy pha chế của anh bartender. Dương Nhạc uống tiếp rượu của mình, còn Lộ Khiết thì uống một ly cocktail

Tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương làm tâm trạng con người ta thêm phần thoải mái và thư giãn. Lộ Khiết ngồi khép nép trên ghế, uống một ngụm nước rồi giả vờ nhìn xung quanh cho đỡ ngượng ngùng

Sau đó lại nhìn ly rượu trên tay Dương Nhạc, thật sự thì nàng cũng muốn nếm thử mùi vị đó như thế nào. Từ trước đến nay, nàng chưa bao giờ đụng vào một giọt rượu

Vì nàng biết sức khỏe của bản thân, uống nhiều hoặc ít gì cũng ảnh hưởng.

  "Em muốn uống thử sao?"- Dương Nhạc nhỏ giọng hỏi khi thấy ánh mắt của nàng nhìn tới

Dương Nhạc giống như đi guốc trong bụng Lộ Khiết vậy, nói cái gì là trúng phóc cái đó. Không phải một lần mà là rất nhiều lần rồi

Lộ Khiết lại gật đầu, nàng muốn thử những cái mới mẻ mà nàng chưa từng thử qua.

   "Cho tôi thêm một ly rượu như vậy"- Dương Nhạc giơ tay nói


Ngay sau đó một ly rượu được đưa tới trước mặt Lộ Khiết như nàng mong muốn. Vẻ mặt vui lên, vừa háo hức vừa thích thú muốn thử ngay

   "Uống ít thôi, loại này mạnh lắm, coi chừng em say"- Cô có ý tốt nhắc nhở trước, sợ nàng uống nhiều rồi ảnh hưởng đến sức khỏe

Lộ Khiết bỏ ngoài tai lời nói kia, uống một ngụm đầu tiên, cảm giác cay đắng ở đầu lưỡi và sau đó truyền xuống cổ họng.

Có lẽ chưa quen nên Lộ Khiết thấy khó uống, nhưng nàng không bỏ, cố gắng uống thêm vài ngụm nữa.

Sau gần một tiếng trôi qua, Lộ Khiết của hiện tại không biết gì hết. Say đến mức không biết mọi thứ xung quanh, kể cả chuyện có người ở bên cạnh hay không

Cơ thể lảo đảo đi không vững, phải có sự trợ giúp từ Dương Nhạc phía sau. Dương Nhạc thấy dáng vẻ này mà bất lực toàn thân, cảm thấy hối hận khi cho nàng uống thứ có cồn

Dương Nhạc chật vật đỡ người Lộ Khiết đi trở về phòng. Đang đi bình thường thì bỗng nhiên Lộ Khiết đẩy người Dương Nhạc ra làm cô mém té nhào đầu

Còn về phần nàng, nàng ngồi uỵch xuống, người cứ nghiêng ngả không vững. Lần đầu tiên thấy bộ dạng say xỉn của Lộ Khiết nên Dương Nhạc có phần ngạc nhiên

Trong đầu cũng bó tay rồi, cứ dây dưa kiểu này thì biết khi nào mới về phòng được. Dương Nhạc thở dài một hơi, ngồi xổm xuống trước mặt Lộ Khiết, chuẩn bị đỡ nàng đứng lên thì nàng chống cự

   "Chị định làm gì ?"- Lộ Khiết giơ tay phòng thủ phía trước

Dương Nhạc cười thích thú trước thái độ đáng yêu của Lộ Khiết. Cô biết nàng bây giờ không giống như lúc tỉnh, nói năn y như trẻ con vậy

Xem kìa, mặt mày đỏ lên hết cả rồi. Miệng thì cứ chu ra rồi phồng má lên, nhìn là muốn nhéo một cái

Cô không nhiều lời với mấy người say, vì nói thế nào cũng không lọt vào tai họ. Cô chạm vào cánh tay nàng, để đỡ người nàng đứng lên


   "Đừng quậy nữa, tôi đưa em về ngủ"

Lộ Khiết một lần nữa phản kháng dữ dội, mắt nhắm mắt mở nhìn Dương Nhạc một lúc rồi lên tiếng: " Tôi cảnh cáo chị. . . nếu chị có ý tán tỉnh tôi thì. . .tôi sẽ gọi cho vợ tôi đến xử chị. . .có biết chưa hả"

Lời nói hâm doạ ấy không làm Dương Nhạc sợ mà còn khiến cô cười không thể ngừng. Lần đầu tiên nghe Lộ Khiết nói như vậy, còn nói sẽ gọi vợ đến nữa chứ

Ôi trời, Dương Nhạc che miệng cười hoài, nước mắt cũng chảy ra luôn rồi. Tin được không đó, Lộ Khiết không mở miệng nói chuyện với cô thì thôi, chứ đã mở miệng ra rồi thì lại nói y như giang hồ vậy

Để xem Lộ Khiết có làm theo những gì đã nói không, Dương Nhạc liền chủ động sợ vào tóc nàng giống như những tên chuyên đi quấy rối chính hiệu

Đúng vậy, Lộ Khiết gạt tay Dương Nhạc ra ngay lập tức. Không nói năn báo trước mà trực tiếp móc điện thoại trong túi xách liền

Mọi chuyện thú vị rồi đây, Dương Nhạc làm sao bỏ qua được. Cô lén nhìn vào màn hình điện thoại của Lộ Khiết, xem nàng làm gì tiếp theo

Lộ Khiết mất khá nhiều thời gian để mở điện thoại rồi vào danh bạ. Nàng lướt tìm tên của một người có thể giúp nàng khỏi người trước mặt

Đập vào mắt Dương Nhạc là cái tên Thỏ đế mà Lộ Khiết đặt cho mình. Cô ngạc nhiên đến bật ngửa, cô cười trong sự khó hiểu

Lí do gì mà Lộ Khiết lại đặt cái tên đó cho một người kiêu ngạo, khí chất lạnh lùng như cô vậy trời. Không hợp một tí nào luôn đấy, có nhầm lẫn gì không

Điện thoại của Dương Nhạc lúc này reo lên, cô chậm rãi lấy ra nghe. Và đợi Lộ Khiết nói gì

   "Alo. . .có người muốn tán tỉnh em. . .chị mau đến đây cho cô ta một trận nhanh lên. . .em hết chịu nổi cô ta rồi đó"- Giọng nói cứ nhựa ra, đa phần là nhõng nhẽo

Lộ Khiết đáng yêu quá, Dương Nhạc không còn gì để tả được. Lần đầu Lộ Khiết nói chuyện kiểu dễ thương này với cô nên cô thấy hạnh phúc vô cùng.

Tim trong lòng cứ đập nhanh hơn bình thường bởi chất giọng ngọt ngào vốn có của nàng. Phải chi ngày thường mà Lộ Khiết cũng như thế này thì tốt biết mấy

Đó cũng là điều mà Dương Nhạc mong muốn từ rất lâu


    "Em có biết tôi là ai không ?"- Dương Nhạc mỉm cười dò hỏi

Lộ Khiết gật gù đầu, nàng dùng hai tay vén tóc lên cho thoáng gương mặt, đôi mắt lim dim nhìn Dương Nhạc.

   "Chị là. . .là. . ."- Lộ Khiết nhăn mặt khó coi cố gắng nhớ, nàng gãi đầu khiến cho tóc xù lên trông rất hài hước

Lộ Khiết: "Chị là vợ của em hả. . .phải không ?"

Câu trả lời quá đúng ý Dương Nhạc rồi, cô mỉm cười hài lòng. Tay vuốt nhẹ hai bên mái tóc của Lộ Khiết cho gọn gàng lại

   "Đúng rồi, chị là vợ của em. Sao em lại biết chị là vợ của em vậy ?"

   "Em. . .có linh cảm mách bảo. Đã là vợ vậy. . .còn tán tỉnh em làm gì nữa. . .khó hiểu"- Lộ Khiết nói lí nhí trong miệng

   "Tôi đưa em về phòng nghỉ nha, ở đây lạnh lắm"

Dương Nhạc đứng lên đỡ người Lộ Khiết, cô định là vòng tay nàng lên vai mình cho thuận tiện nhưng chưa kịp làm gì thì Lộ Khiết ngồi lì một chỗ, không hợp tác

   "Làm sao vậy ?"

Lộ Khiết ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh nhìn Dương Nhạc, nàng bĩu môi phụng phịu. Hai tay đưa lên cao: "Bế em. . .em không đi nổi nữa. . .chân em mỏi quá. . .em thấy đau lưng mỏi gối hoa mắt chóng mặt"

Độ dễ thương của Lộ Khiết tăng gấp trăm lần khiến Dương Nhạc đỡ không kịp. Cô muốn trụy tim tại chỗ luôn rồi, đây có thật sự là con người thật của Lộ Khiết không vậy

Nếu là thật thì sau này cứ như vậy hoài đi, chắc cô cưng chiều nàng không hết luôn đó

Người ta kêu vậy thì làm vậy thôi, Dương Nhạc ngồi xuống bế Lộ Khiết lên một cách nhẹ nhàng. Còn nàng thì câu hai tay lên cổ cô để bám sát, đôi mắt nặng lắm rồi, không còn sức để mở lên

Thế là Lộ Khiết không biết gì mà ngủ ngon lành trong vòng tay của Dương Nhạc. Cô bước đi trong sung sướng, tâm trạng vui vẻ như chưa từng có

Cô sẽ rất nhớ ngày hôm nay, khắc sâu vào trong tâm trí của mình. Không thể quên được vì đây là ngày cô được nghe những lời mật ngọt và bộ dạng đáng yêu của Lộ Khiết dành cho mình