Nửa tiếng này đối với Tô Niên Niên mà nói không khác gì hành hạ.
Sự thật chứng minh, dưới sự giám sát của Cố Tử Thần, hiệu suất giải bài tập của Tô Niên Niên nhanh hơn rất nhiều, nửa tiếng còn làm nhiều hơn là 37 phút vừa nãy.
(/)
Chỉ có điều, đưa cho Cố Tử Thần kiểm tra, cô lại bi thảm rồi.
Cố Tử Thần chỉ vào bài tính toán thứ nhất: “ Đơn giản như thế mà cũng tính sai à?” Giọng nói với vẻ khó tin.
Đó là phương trình phức tạp, Tô Niên Niên tính ra nháp cả buổi, lúc này cô nghi ngờ nhìn Cố Tử Thần: “ Không phải chứ......tôi tính lại một lần.”
Cố Tử Thần bình thản nói: “ đáp án chính xác là 19, bước thứ ba tính căn sai rồi, bước thứ năm thừa ra một phân số........”
Tô Niên Niên nghe đến nỗi trợn tròn mắt, nhưng lại thấy khó tin, khó như thế sao tính nhẩm mồm cũng ra được!
Cô lại chăm chú tính lại lần nữa, quả nhiên, đáp án là 19.........
Tô Niên Niên lại nhìn về phía Cố Tử Thần với ánh mắt ngưỡng mộ, thì ra anh mới là học sinh giỏi chính cống!
“ Bốn vấn đề của cô, không đủ tỉ mỉ, không đủ cẩn thận, rất nhiều sai lầm có thể né tránh, có khi sai một số nhỏ nhưng sẽ kéo theo sai lệch rất lớn.” Cố Tử Thần không nể nang gì mà chỉ ra sai xót của cô.
Tô Niên Niên lí nhí vâng dạ hai tiếng, rồi nở nụ cười: “ Vâng vâng vâng, tôi nhất định sửa đổi!”
Cố Tử Thần hừm một tiếng lạnh lùng: “ Cô vừa nãy đang nghĩ, dù sao cô cũng không làm nghiên cứu khoa học, cũng không làm tài vụ, cho nên sai có một chút cũng chẳng làm sao, đúng không?”
Nụ cười trên mặt Tô Niên Niên trở nên cứng đờ, trong lòng như có hàng vạn con ngựa lao vụt qua.
Gì thế này! Cố Tử Thần thành tinh rồi à! Cái này cũng đoán ra được sao!
Đáng sợ quá, quả nhiên ở cạnh người trí tuệ phi phàm kiểu này quá nguy hiểm........
Trong lòng thầm lẩm bẩm nói xấu Cố Tử Thần, Tô Niên Niên vẫn có tật giật mình mà ghi nhớ lời nói của cậu.
Kiểm tra xong lỗi sai, Cố Tử Thần uể oải dựa vào sofa, nheo mắt lại: “ Chép lại toàn bộ những câu sai của cô lại, phần nào không biết làm thì hỏi tôi.”
“ Ồ.........được.......” Tô Niên Niên vẫn làm như cũ, cầm vở chép lại.
Trên thân hình nhỏ nhắn đó có một loại ma lực vô hình, khiến Cố Tử Thần không làm cách nào rời mắt đi được, cũng khen cho thần kinh hời hợt qua loa của Tô Niên Niên, nếu không chắc chắn sẽ nghĩ rằng Cố Tử Thần có ý đồ gì với cô.
Khi Tô Niên Niên viết chữ trên vở nguệch ngoạc, vừa nhìn là biết hồi nhỏ ngồi sai tư thế, Cố Tử Thần nét mặt dửng dưng chỉnh lại vở của cô, trong ánh mắt khó hiểu của Tô Niên Niên, bình thản nói: “ Ngồi sai tư thế, không tốt cho thị lực.”
Cái này cũng phải quan tâm sao! Tô Niên Niên bí bức, nghĩ mình dù cho là trí tuệ hay là lực chiến đấu cũng thua xa Cố Tử Thần, càng huống hồ bây giờ đang phải đi nhờ vả.
Được, cô vẫn phải nhịn, trời to đất lớn Cố nam thần lớn nhất.
Viết bài được một nửa, Tô Niên Niên lại bị cảnh tưởng trong phòng thu hút ánh mắt, ngòi bút nguệch dài trên vở một đường dài cũng không phát hiện ra.
Trong góc tường, con mèo Batư Bao Bao cao quý nhà cô ung dung điềm nhiên đè Đại Viên to gấp nó mấy lần xuống đất, ra sức giày vò.
Trong lòng thầm cổ vũ khích lệ cho Bao Bao một like, nhưng rất nhanh, Tô Niên Niên lại phát hiện có gì đó khác thường.
Ôi trời ơi........cảnh tượng này tại sao lại biến thành thô thiển thế chứ! Bao Bao sao mày lại ở đó chứ!!
Cố Tử Thần đang định dạy Tô Niên Niên, kết quả lời còn chưa nói ra, đã bị Tô Niên Niên kéo tay chỉ về phía góc tường, giọng nói run rẩy?”
Liếc mắt nhìn, Cố Tử Thần cũng có chút nghi ngờ, cảnh tượng này tại sao lại không bình thường chứ........